Trong hội trường đổ thạch, lúc này đã là tình trạng núi người biển người.
Phí Vô Ứng cũng không đến mức quá tham lam, chí ít đến xem so đấu đổ thạch không cần tiền vé vào cửa, cho nên người trong hội trường đổ thạch thành ra cực kỳ đông đúc.
Cho dù là bên ngoài quảng trường, cũng là người này đẩy người kia, các ông chủ cửa hàng mua bán nguyên liệu đổ thạch thô cũng đều mặc kệ cửa hàng của chính mình, duỗi đầu hướng bên trong nhìn xem.
Trong hội trường, tham gia so đấu có tới 37 công ty, kể cả Phí Vô Ứng nữa là 38 nhà so đấu, trừ phí vô thì 37 nhà khác tham gia đều phải nạp 50 triệu đôla phí báo danh, chỉ riêng phí báo danh, Phí Vô Ứng đã thu được 1,8 tỷ đôla.
Mà Phí Vô Ứng mua mỏ khoáng này chỉ tiêu phí có 250 triệu đôla mà thôi, cho dù hắn lần này có so đấu thua cũng thu được 1,6 tỷ đôla, đổi thành nhân dân tệ đã gần 10 tỷ.
Đó nhưng là toàn bộ danh ngạch trong một năm của một công ty lớn, toàn bộ thế giới có thể có bao nhiêu công ty một năm thu được 1,6 tỷ đôla?
Mà Phí Vô Ứng, dĩ nhiên trong thời gian hai ngày, từ không có gì kiếm được 1,6 tỷ, bất kể lần so đấu này là ai thắng, người thắng lớn nhất cũng chính là Phí Vô Ứng.
Gia Vệ cũng là một vẻ mặt ngạc nhiên, có điều chỉ chốc lát sau hắn lại khôi phục vẻ bình thường.
Loại người không thiếu nhất chính là cuồng vọng tự đại, nói cho dễ nghe là tự tin, nói khó nghe thì chính là kiêu căng mù quáng.
37 nhà công ty này có tối đa chỉ có một nhà có thể hồi được vốn, 36 công ty khác chính là bọn họ kiêu căng mù quáng, tiêu phí 50 triệu đôla mua lấy một bài học.
Đương nhiên trong này cũng có thể bao gồm cả Gia Vệ.
“Vì cái gì mà ta cảm giác không được một tý khẩn trương nào cả?” Gia Vệ hạ giọng đối với Trương Lệ Anh một bên cười khổ nói.
Trương Lệ Anh lạnh lùng liếc mắt nhìn Gia Vệ, không nói gì cả.
Gia Vệ xấu hổ cười cười, quay đầu trở về.
Ngày hôm qua Gia Vệ luyện tập đến tận sáng sớm, cuối cùng từ mấy trăm khối đổ thạch tìm ra một khối cắt ra lục, hơn nữa là loại băng chủng phỉ thúy, đại phát.
Có điều Gia Vệ lại mệt mỏi không cao hứng được, tập luyện lực lượng thì dễ, mà tập luyện cảm giác, đó chỉ chính là một loại dằn vặt.
Có điều sáng hôm nay tỉnh lại, Gia Vệ lại cảm giác chính mình vô hình chung hiểu rõ cái gì đó, một loại cảm giác hư vô phiêu miểu, giống như một dạng thực chất hóa, Gia Vệ thậm chí có thể tìm được loại này trong trí óc hắn.
Việc này khiến lòng tin của Gia Vệ tăng cao, tuy nhiên cũng có chút lo lắng.
Dù sao Gia Vệ cũng không biết cái cảm giác kia rốt cục có phải đổ thạch cảm guacs hay không.
Lúc sau, Phí Vô Ứng đi lên trên đài chủ tịch trong hội trường, hắn hắng giọng, nói: “Hôm nay chính là cuộc so đấu đổ thạch tối trọng đại do hoàng quan ngọc thạch hiệp hội chủ trì lần đầu tiên, tham gia lần so đấu đổ thạch này chính là các đổ thạch đại sư trứ danh khắp nơi trên thế giới, hi vọng tất cả những người mê đổ thạch đều có thể tại trường đổ thạch này học được gì đó, học được chân chính kiến thức đổ thạch.”
Tiếng vỗ tay vang lên, rất nhiều người đều trở nên cực kỳ kích động, bởi vì bọn họ nhìn thấy đại sư mà chính mình ngưỡng mộ từ lâu.
37 công ty có can đảm xuất 50 triệu đôla phí báo danh cũng không phải chân chính tự đại mù quáng, mà là bọn họ có chỗ dựa, công ty bọn họ mời đến tham gia so đấu, không một ai không là đổ thạch đại sư nổi danh trên thế giới.
Những đại sư này, chính là thần tượng của vô số những người mê đổ thạch, hôm nay nhìn thấy thần tượng, những người mê đổ thạch này có thể nào không kích động?
Không bao lâu, Phí Vô Ứng giơ tay ý bảo mọi người ngừng kích động, tiếp tục nói: “Không nói lời thừa nữa, so đấu đổ thạch bây giờ bắt đầu, thời gian 5 tiếng đồng hồ, mỗi người tại quảng trường đổ thạch chọn ba khối nguyên liệu đổ thạch thô, sau cùng các tuyển thủ cùng lúc đánh giá, người có ba khối đổ thạch cắt ra ngọc thạch có giá trị nhất thì sẽ chiến thắng, phần thưởng chính là giá trị trên 250 triệu đôla, mỏ khoáng đã khai thác ra khoáng thế kỳ trân “Cửu long khiếu thiên thạch’.”
Lời nói của Phí Vô Ứng vừa dứt, phía dưới lại là tiếng vỗ tay rầm trời vang lên, mọi người sau khi nghe thấy 250 triệu đôla cùng “Cửu long khiếu thiên thạch’ càng không khỏi thêm kích động.
Trong nhất thời, người trong hội trường như những vòng thủy triều thi nhau vọt ra phía ngoài, sau khi chờ đám bảo vệ mở ra một con đường, mấy người tuyển thủ Gia Vệ mới từ trong hội trường đi ra được.
Đợi mấy người tuyển thủ Gia Vệ đi ra, trên quảng trường đổ thạch đã nhường ra không gian cho các tuyển thủ.
Những người đến xem thì lui sang một bên, đem cửa hàng đổ thạch hiện ra rõ ràng, bọn họ ở ngoài xa ngóng nhìn.
“Sư muội, chúng ta cùng nhau chọn như thế nào?” Ngay khi Gia Vệ muốn hướng về một phía xa đi tới, thanh âm của Phí Vô Ứng từ phía sau vang lên.
Gia Vệ cũng không phải một mình đến tham gia so đấu, mấy người Trương Lệ Anh, Trác Thiến, Tiểu Hạo Hạo cùng bọn Trịnh Tung cũng đều đến, bọn họ muốn nhìn sự náo nhiệt này.
“Chúng ta đi qua chỗ bên kia.” Gia Vệ liếc mắt nhìn Phí Vô Ứng, chợt trực tiếp khoác tay lên bờ vai Trương Lệ Anh, nửa ôm Trương Lệ Anh hướng một bên đi đến, trực tiếp không đếm xỉa gì tới Phí Vô Ứng.
Phí Vô Ứng nhìn thấy tình cảnh này, đầu tiên là sửng sốt, chợt sắc mặt trở nên âm trầm.
Vốn là Phí Vô Ứng còn không đem Gia Vệ đặt trong mắt, nhưng lúc này Phí Vô Ứng phải tin rằng, Gia Vệ cũng không phải là dạng như hắn tưởng tượng.
Tính tình của Trương Lệ Anh, Phí Vô Ứng cũng là hiểu một chút, nàng sẽ không cho bất kì nam nhân nào chạm vào mình một phần nào, mà bây giờ Gia Vệ dĩ nhiên lại ôm nửa lấy nàng, nàng cũng chỉ là nhíu nhíu mày một tý.
« Đối nghịch với ta sao ? » Phí Vô Ứng sắc mặt âm trầm nhìn Gia Vệ, dần dần trên mặt hắn xuất hiện vẻ cười nhạt.
Gia Vệ thì căn bản không quan tâm Phí Vô Ứng, trong cái nhìn của Gia Vệ, dưới tình huống như vậy, Gia Vệ không đánh Phí Vô Ứng một trận đã là Gia Vệ có lòng nhân từ lắm rồi.
Nếu như đây không có nhiều người như vậy, cùng không phải có nhiều đài truyền hình, Gia Vệ khẳng định dùng một cước đem Phí Vô Ứng đạp cho tuyệt tử tuyệt tôn.
Bà nội nó, dám đùa bỡn nữ nhân của lão tử, đúng là không muốn sống!
Có điều Gia Vệ cũng không làm như vậy, lấy tình hình bây giờ, thắng tràng so đấu này càng có thể cho Phí Vô Ứng thêm một chuyện khó chịu.
Cho nên Gia Vệ bây giờ nỗ lực cảm giác, cái loại cảm giác kia dẫn Gia Vệ hướng một bên đi tới.
Đây chỉ là một gian hàng nhỏ, chỉ có ít khoảng hai ba trăm khối nguyên thiệu thạch thô, hơn nữa nguyên liệu thạch cũng không lớn, lớn nhất cũng chỉ là tương đương với trái bóng mà thôi.
Thậm chí trước lúc bọn Gia Vệ đi lại đây, gian hàng giỏ này bị mọi người đứng che mất, bởi vì tất cả mọi người cho rằng sẽ không có tuyển thủ so đấu nào sẽ đến cái gian hàng này để chọn đổ thạch.
Có điều Gia Vệ lại đến, khiến tất cả mọi người đồng thời kinh ngạc, cũng có nhiều người cười lạnh.
Đương nhiên, so sánh với các tuyển thủ khác, số người quan sát bên Gia Vệ là ít nhất.
Nhất là trước khi bọn Gia Vệ đi tới gian hàng nhỏ này, người quan sát bọn họ lại càng ít.
“Tiểu muội muội, những nguyên liệu đổ thạch thô này của ngươi bán như thế nào?” Gia Vệ lấy tiếng Mianma tiêu chuẩn đối với một cô gái Mianma có chút e thẹn hỏi.
Một cô gái nhỏ khoảng 15~16 tuổi, tại nơi này mở gian hàng đổ thạch, nàng một mình, tối đa cũng có thể quản lý được việc đổ thạch nơi này.
“Trong đống hàng nhái chọn ra cái cực phẩm, có khả năng sao?”
“Nhiều hàng thật không đi chọn, lại tại gian hàng nhái này đi chọn, xem ra nhóm người này không có hi vọng rồi.”
“Uổng phí 50 triệu đôla a…”
…
Trong đám người, rất nhiều người đều là lắc đầu.
Trong gian hàng nhỏ như vậy, đổ thạch thật giả cũng không thể bảo chứng, lại càng không nói trong đó có khả năng đổ thạch được cực phẩm ngọc thạch.
Cho nên rất nhiều người quan sát bên này liền không nhìn gì bọn Gia Vệ nữa.
“Một khối đổ thạch 200… không, 100 đôla.” Cô gái rõ ràng cũng nghe đám người bên cạnh nói chuyện, nàng vẻ mặt đỏ lên, nói chuyện cũng không dám lớn tiếng.
Gia Vệ cười cười, trực tiếp lấy ra 200 đôla, nói: “Là 200 đi.”
Đem tiền đưa cho cô gái, Gia Vệ cũng không chần chờ, trực tiếp cầm lấy một khối thạch bên cạnh so với nắm tay còn nhỏ hơn một chút, thoạt nhìn giống hình cầu.
Thấy Gia Vệ tùy ý như vậy, những người xem càng là vẻ mặt thất vọng lắc đầu, càng nhiều người bỏ đi xem các tuyển thủ khác.
Cô gái mặt đỏ bừng nhìn Gia Vệ, nàng cũng không nói gì, nhưng trong mắt lại tràn đầy nghi hoặc.
Nàng tất nhiên biết Gia Vệ là tuyển thủ tham gia so đấu, thế nhưng lại k rõ vì sao Gia Vệ lại sẽ mua đổ thạch ở gian hàng của nàng, càng không rõ vì sao Gia Vệ lại mua khối đổ thạch nhỏ như thế.
Dù sao đổ thạch trên quảng trường còn nhiều, hơn nữa còn có những khối đổ thạch nặng tới cả ngàn cân, giống như một tảng đá lớn, như vậy khả năng đổ thạch ra lục cũng không thấp.
Trong so đấu, nếu chất lượng ngọc thạch tương đồng thì tự nhiên cái càng lớn giá trị càng cao.
Gia Vệ cầm khối đổ thạch nhỏ như vậy, cho dù là có lấy được pha-lê lục, khả năng thắng của hắn cũng gần như bằng không.
Đừng quên 37 tuyển thủ khác đều là đại sư nổi danh như sấm.
Trương Lệ Anh cùng Trác Thiến cũng hơi nhíu mày, có điều hai nàng cũng không nói gì, dù sao 50 triệu phí báo danh là chính Gia Vệ lấy ra từ hầu bao cá nhân hắn, mà đứng tên lại là công ty.
Chính là nói, nếu không thắng, thua thiệt là Gia Vệ, còn nếu thắng, được lợi ích là công ty.
Có điều Gia Vệ lại không nghĩ như vậy, nếu như không thắng, thua thiệt tất nhiên là bản thân hắn, mà thắng thì được lợi ích cũng chính là bản thân hắn.
Công ty châu báu Trương thị là của ai, không phải đã rất rõ ràng rồi sao?
Trong trường hợp nếu như Gia Vệ vẫn giữ 10% cổ phần công ty châu báu Trương thị mà nói, vậy cũng sẽ có nhiều người cho dù không muốn kết hôn cũng muốn phát triển thế công với Trác Thiến.
Đứng lên, Gia Vệ một bên vuốt vuốt cái ngọc thạch hình cầu kia trong tay, một bên đối với Trương Lệ Anh nói: “Ta chọn một khối này là được, còn lại hai khối, ngươi đến chọn đi.”
Thấy trên mặt Trương Lệ Anh xuất hiện vẻ nghi hoặc, Gia Vệ mặt lộ vẻ cười khổ nói: “Nếu như cảm giác của ta sai, ngươi chọn hai khối đổ thạch khác, chí ít chúng ta không thua thảm như vậy. Mà nếu như ta cảm giác đúng, thì một khối đổ thạch này là đủ rồi.”
“Một khối đổ thạch thì đủ thắng cái gì?” Trương Lệ Anh nghe Gia Vệ nói lời này cũng hơi động dung rồi.
Gia Vệ mặc dù nói không xác định, thế nhưng ánh mắt Gia Vệ lại cho Trương Lệ Anh biết hắn rất tự tin.
Trác Thiến ở một bên vẻ mặt càng ngơ ngác, ngày hôm qua Gia Vệ chỉ là một người bình thường, bây giờ Gia Vệ lại dám nói ra như vậy.
“Quái vật a.” Trịnh Tung bên cạnh thì lắc lắc đầu thấp giọng nói, hắn cùng Gia Vệ mới nhận biết mấy có mấy ngày, thế nhưng Gia Vệ mỗi thời khắc lại khiến cho hắn chấn kinh.
“Long huynh đệ, Trác tổng, Trương bí thư, chúng ta lại gặp mặt.” Mà ngay sau đó, một thanh âm quen thuộc vang lên bên cạnh bọn họ.
Gia Vệ nhìn lại, lọt vào trong tầm mắt, không phải chính là Lâm Lang cùng Hồng Hạo Vũ hôm qua gặp trên phố đổ thạch sao.
Mà lúc này tại bên cạnh hai người, có một lão giả, lão giả liếc mắt nhìn khối đổ thạch trong tay Gia Vệ, trên mặt lộ ra vẻ nghi hoặc.