Tuyệt Thế Kiếm Thần

Chương 66: Phần thưởng của lâm thần

Lâm Thần chiến thắng!

Thanh âm của trọng tài vang lên, trên quảng trường vô cùng yên tĩnh một lần nữa lại ồn ào náo động.

- Lâm Thần chiến thắng! 

- Quá mạnh mẽ, ta cũng không biết làm sao Lâm Thần đánh bại Lâm Hùng!

- Không thể tin được, ta không nghĩ tới Lâm Thần sẽ dành được hạng nhất.

...

Trong lúc nhất thời, toàn bộ quảng trường không ngừng vang lên tiếng nghị luận thì thầm, vẻ mặt của rất nhiều con cháu Lâm gia đều vui mừng và hào hứng.

Phần lớn họ đều nhìn Lâm Thần với vẻ mặt kiên nghị và kính ngưỡng, trong lòng quyết định, nhất định phải lấy Lâm Thần làm mục tiêu, cố gắng tu luyện, nâng cao thực lực!

So với sự vui mừng của rất nhiều con cháu thì Lâm Thần khẽ cười khổ một tiếng, trong một kích mới vừa rồi, hắn cũng bị thương không nhẹ, bản thân Lâm Hùng thực lực rất mạnh mẽ, hơn nữa hắn thi triển chính là bí kỹ, có thể tưởng tượng được uy lực. 

Nếu như Lâm Thần không sử dụng sức mạnh của kiếm kính, nằm dưới đất giờ phút này, chắc chắn là Lâm Thần!

Sau khi ăn vào đan dược chữa thương mà chấp sự đưa tới, Lâm Thần cảm thấy thương thế khôi phục rất nhiều, liền chậm rãi đi xuống võ đài.

Tại thời điểm này cuộc tỷ thí của gia tộc vẫn chưa kết thúc, Lâm Thần muốn rời đi cũng không tốt, may mắn thay Lâm Khiếu Thiên đặc biệt quan tâm Lâm Thần, đã sai người nhanh chóng di chuyển một cái ghế đến để Lâm Thần ngồi. 

Tiếp đó, chính là cuộc so tài tranh hạng hai đến hạng mười. Vốn dĩ cuộc tranh tài phía sau Lâm Hùng cũng phải tham gia, nhưng giờ phút này người hắn bị thương không nhẹ, vì bị Lâm Thần đánh bại, nên hắn không còn lòng dạ nào ở lại tranh hạng, vì vậy, trong số mười hạng đầu trên bảng xếp hạng, không có tên của Lâm Hùng.

Mặc dù cuộc so tài phía sau cũng không kém phần thú vị, nhưng mọi người vừa trải qua trận chiến giữa Lâm Thần và Lâm Hùng nên chẳng còn bao nhiêu hứng thú.

Sau một vài giờ, thương thế của Lâm Thần đã hoàn toàn hồi phục. 

Đồng thời, một vòng so tài tranh hạng của gia tộc cuối cùng kết thúc!

Hạng nhất, Lâm Thần, hạng nhì, Lâm Tuyết, hạng ba, Lâm Dương! Hạng thứ tư đến hạng thứ mười, theo thứ tự là Lâm Cố, Lâm Lang võ giả Thiên Cương cảnh sơ kỳ.

Sau khi cuộc so tài kết thúc, tiếp theo chính là phát phần thưởng. 

Lâm gia cũng được coi là một gia tộc đứng đầu thành Chân Vũ, sở hữu tài sản vô cùng phong phú, rất tốt để bồi dưỡng cho thế hệ tiếp theo.

Một vị trưởng lão đi tới giữa quảng trường, người này sẽ phân phát phần thưởng cho những con cháu đạt mười hạng đầu.

- Lâm Thần, chúc mừng ngươi được đạt hạng nhất! 

Trưởng lão cười ấm áp một tiếng, gật đầu hài lòng với Lâm Thần, rồi sau đó, hắn vung tay lên, lấy ra một cái nhẫn không gian, cười nói:

- Trong này có một trăm khối linh thạch trung phẩm, năm ngàn linh thạch hạ phẩm, ngoài ra, ngươi có thể nêu lên một yêu cầu bất kỳ, chỉ cần chúng ta có thể làm được nhất định sẽ không trì hoãn.

- Cám ơn trưởng lão. 

Lâm Thần hơi khom người nhận lấy nhẫn không gian, liền xoay người muốn trở về phòng của mình.

Nhưng lúc này, trưởng lão đột nhiên mỉm cười và nói:

- Đợi đã! 

Sau một lúc dừng lại, hắn tiếp tục nói:

- Lâm Thần, phần thưởng vẫn chưa phát xong, ngươi đừng vội vàng.

- Hả? 

Lâm Thần sửng sốt một lúc, có phần không giải thích được nhìn trưởng lão.

Phần thưởng thường niên của so tài gia tộc không phải là những thứ này sao? Chẳng lẽ năm nay còn tăng thêm phần thưởng gì khác nữa?

Đứng ở bên cạnh Lâm Thần, đám người Lâm Tuyết, Lâm Dương, ngoài một số ít người bên ngoài, những người còn lại cũng rất tò mò nhìn vị trưởng lão này, rõ ràng cũng không hiểu sự tình trong đó. 

- Ha hả.

Trưởng lão cười một tiếng và nói:

- Năm nay gia tộc lấy được một quả Thanh Nguyên, nhưng chỉ có một quả, cho nên, chỉ có hạng nhất mới có thể sỡ hữu. 

- Quả Thanh Nguyên?

Lâm Thần một lần nữa ngạc nhiên, trên mặt chợt lộ ra vui mừng. Trước kia hắn một lòng muốn thực lực tăng lên, nên hắn hiểu rất rõ ràng các loại đan dược có thể tăng tu vi.

Quả Thanh Nguyên này, võ giả uống vào có thể rút ngắn thời gian tu luyện, tác dụng cùng đan dược Tụ Khí đan trung phẩm có phần tương tự, nhưng công hiệu so với Tụ Khí đan mạnh hơn không biết bao nhiêu. 

Võ giả Thiên Cương cảnh sơ kỳ uống vào, nhất định tu vi sẽ tịnh tiến, mà giống như Lâm Thần là võ giả Luyện Thể cảnh sử dụng, không chút nghi ngờ là tu vi nhất định sẽ đột phá!

Nghĩ đến đây, trên mặt Lâm Thần bừng tỉnh, lý do năm nay Lâm Hùng muốn trở về tham gia so tài của gia tộc, nguyên nhân chính là quả Thanh Nguyên này. Suy cho cùng tu vi người này dừng ở thiên cương cảnh sơ kỳ  đã được một thời gian, nếu như hắn lấy được quả Thanh Nguyên này, tự nhiên tu vi sẽ tăng lên, đột phá đến Thiên Cương cảnh trung kỳ.

Lâm Thần quay đầu lại nhìn đám người Lâm Tuyết, Lâm Dương, ngoài bốn người này, những người còn lại rõ ràng không biết tin tức này. 

Nhưng mà bọn họ nghe được Lâm Thần lấy được một quả Thanh Nguyên, trên mặt mỗi người đều hâm mộ, ghen tị.

- Lâm Thần, quả Thanh Nguyên này bây giờ thuộc về ngươi.

Trưởng lão vung tay lên lần nữa, đồng thời xuất hiện một cái hộp ở trên tay của hắn, hắn cười một tiếng rồi đưa cái hộp này cho Lâm Thần. 

Hơi gật đầu, Lâm Thần nhận lấy bằng hai tay.

Ngay lập tức, ở trong ánh mắt hâm mộ của mọi người, Lâm Thần chậm rãi bước về phía sân nhỏ hẻo lánh của mình. Trận chiến ngày hôm nay, Lâm Thần cũng có chút giác ngộ, vừa vặn có thể suy nghĩ thêm.

Tuy nhiên, không lâu sau khi Lâm Thần rời đi, bỗng dưng nhìn thấy trong đám người một bóng người lén lén lút lút, đó là Lâm Thái. 

Nhìn thấy tình hình này, Lâm Thần ngẩn ra, lập tức nở một nụ cười trên mặt.

Trước khi so tài, hắn đặt cược chính mình sẽ đạt hạng nhất với năm ngàn linh thạch hạ phẩm, theo tính toán một đền ba mươi,  như vậy Lâm Thái phải đưa cho hắn một trăm năm chục ngàn linh thạch hạ phẩm!

Một khoản tài sản khổng lồ như vậy, đừng nói là Lâm Thái, cho dù là võ giả Thiên Cương cảnh hậu kỳ, rất khó lấy ra cùng một lần. 

Nhưng chuyện này không thể tính như vậy, Lâm Thần bước về trước hai bước, quát khẽ:

- Lâm Thái, ngươi đứng lại cho ta!

Nghe thấy vậy, cơ thể Lâm Thái run rẩy, ngừng lại quay đầu nhìn thấy người đến là Lâm Thần thì càng sợ hãi hơn, trong lúc nhất thời đi cũng không được mà đứng lại cũng không xong, cứ như vậy nhìn Lâm Thần. 

Lâm Thái biết Lâm Thần quát bảo hắn dừng lại là vì nguyên nhân này, nhưng một trăm năm mươi vạn linh thạch hạ phẩm hắn làm sao có khả năng lấy ra.

Ai nghĩ đến Lâm Thần ở trong đại hội gia tộc đạt được danh hiệu đệ nhất, ngay cả Lâm Hùng cũng không phải là đối thủ của hắn, nghĩ tới đây thân thể Lâm Thái run lên, trong lòng cảm thấy hối hận.

Sớm biết như vậy thì không nên lấy tiền cược của Lâm Thần. 

Lâm Thái cúi đầu, lấy một viên nạp giới đưa cho Lâm Thần.

Thấy thế, Lâm Thần nhận lấy dùng linh hồn lực quét qua, nhất thời chỉ thấy linh thạch trong nạp giới có khoảng bốn mươi khối linh thạch hạ phẩm, cùng với một trăm năm mươi ngàn linh thạch hạ phẩm cách nhau rất xa.

Lâm Thái ngẩng đâu, gingj run run: 

- Thần... Thần ca, ta không có nhiều linh thạch như vậy, những thứ này đều là ta cá cược thắng bọn họ, người xem...

Lâm Thần cẩn thận thu nạp giới, nghe được Lâm Thái nói như vậy, hắn hừ một tiếng:

- Ngươi còn rất có bản lĩnh mà, hai ngày liền kiếm được bốn mươi ngàn khối linh thạch hạ phẩm. 

Sắc mặt Lâm Thái có chút uất ức, thời điểm năm ngoái hắn cùng các con cháu Lâm gia cá cược, có điều hắn thắng hơn một vạn khối linh thạch hạ phẩm.

Năm nay mặc dù có thể có được nhiều linh thạch như vậy hoàn toàn là bởi vì xuất hiện Lâm Thần. Phải biết rằng rất nhiều người đặt cược lên người Lâm Hùng, kết quả Lâm Hùng thua trong tay Lâm Thần, bởi vậy những con cháu đặt cược trên người Lâm Hùng đều về tay Lâm Thái.

- Đều là nhờ Thần ca có phúc. 

Lâm Thái nín nửa ngày rốt cuộc cũng nói được một câu như vậy.

Lâm Thần nghe xong dở khóc dở cười, có điều lại nghĩ sau này Lâm Thái không thể lấy ra linh thạch, hắn phất tay trầm giọng nói:

- Trở về tu luyện cho tốt cho ta. Nếu tiếp tục như thế, chính là ngươi làm mất mặt Lâm gia, bây giờ cút đi cho ta. 

Lâm Thái sững sờ, hắn ngẩng đầu lên, không nghĩ tới Lâm Thần lại tốt như vậy, trong phút chốc đúng yên tại chỗ không nhúc nhích.

- Hử...

Lâm Thần hừ nhẹ một tiếng. 

Nghe vậy, trên mặt Lâm Thái nhất thời hiện ra vẻ vui mừng như điên, vốn dĩ hắn tưởng rằng Lâm Thần sẽ đòi hắn một trăm năm mơi vạn khối linh thạch không thiếu một phân, thế nhưng Lâm Thái dù sao cũng không có đủ, vậy thì sẽ bị dạy dỗ một trận.

Phải biết rằng trước kia Lâm Thái bắt nạt Lâm Thần không ít, mà giờ khắc này Lâm Thần lại dễ dàng bỏ qua cho hắn, Lâm Thái khó có thể tin đồng thời cũng cảm kích vô cùng.

- Tu luyện, ta nhất định sẽ trở lại tu luyện thật tốt, tuyệt đói không để Lâm gia mất mặt. 

Lâm Thái vui mừng xoay người chạy đi.

Thấy vậy, Lâm Thần không khỏi lắc đầu.

Kỳ thật hắn cũng không nghĩ tới Lâm Thái sẽ có bộ dạng này, đưa hơn bốn vạn linh thạch cho Lâm Thần, còn một bộ dạng cảm động đến rơi nước mắt, giống như nếu Lâm Thần không nhận thì hắn sẽ đi tìm chết vậy. 

...

Sau khi đại hội gia tộc kết thúc, Lâm gia liền yên tĩnh trở lại.

Mấy ngày sau, Lâm Thần ở tiểu viện. 

Răng rắc răng rắc...

Lâm Thần mở mắt ra, liếc nhìn hai khối linh thchj trung phẩm trong tay vỡ vụn, tự nghĩ nói: "Trải qua tu luyện mấy ngày nay, tu vi của ta đã gần tới Luyện Thể cảnh tầng thứ bảy hậu kỳ, chỉ thiếu chút nữa liền có thể đọt phá lên Luyện Thể cảnh tầng thứ bày đỉnh cao."

Hít một hơi, Lâm Thần xoay tay lấy ra một cái hộp, mở hộp ra, nhất thời bên trong phòng tràn ngập Thiên Địa linh khí nồng nặc. 

Ở trong trung tâm linh hộp có một quả trái cây, trái cây kia màu xanh lục, to gần bằng nắm tay, ở bên ngoài lưu chuyển từng sợi lưu quang, cực kỳ mê người, làm cho người ta không nhịn được muốn cắn một cái.

Lâm Thần tinh tế đánh giá lại một lát, sau đó há miệng nuốt xuống.

Theo Thanh Nguyên quả đi vào bụng, nhất thời một luồng linh khí từ ên trong thân thể tràn ngập ra, một lát sau tạo thành một luồng linh khí khổng lồ, có điều rất nhanh liền bị tiểu đỉnh hấp thu không còn một giọt. 

Chẳng mấy chốc tiểu đỉnh lại phun trào ra một luồng linh khí càng thêm nồng nặc.

Không suy nghĩ nhiều, Lâm Thần vận chuyển Thanh Mình Huyền Dương công, bắt đầu luyện hóa cỗ linh khí nồng nặc này.

Một vòng tuần hoàn. 

Hai vòng tuần hoàn...

... 

Tăng lên, tăng lên lại tăng lên. 

Theo luyện hóa tăng lên, chân khí trong cơ thể Lâm Thần ngày càng hùng hậu, dĩ nhiên đã đạt tới giới hạn đột phá.

Vù...

Chẳng mấy chốc trong đan điền của Lâm Thần vang lên một âm thanh nặng nề, cùng lúc đó khí thế thân thể của Lâm Thần tăng lên, chỉ cảm thấy toàn thân từ trên xuống dưới tràn đầy tinh lực. 

Luyện Thể cảnh tầng thứ bảy đỉnh cao.

Lâm Thần vui mừng.

Trong trận chiến với Lâm Hùng, nếu Lâm Thần thực lực là Thiên Cương cảnh sơ kỳ thì chắc chắn sẽ không chật vật như vậy. 

Không suy nghĩ nhiều, Lâm Thần khoanh chân ngồi tiếp tục luyện hóa linh khí còn lại của Thanh Nguyên quả, dược hiệu của Thanh Nguyên quả so với linh thách trung phẩm nồng nặc hơn rất nhiều, có điều theo tu vi nâng lên, linh khí cần thiết ngày càng khổng lồ, bởi vậy linh khí còn lại của Thanh Nguyên quả này chỉ sợ không đủ để Lâm Thần đột phá tu vi lên Luyện Thể cảnh tầng thứ tám rồi.

Có điều tuy không đột phá được nhưng tu vi của Lâm Thần cách đột phá cũng không xa.

Luyện hóa xong Thanh Nguyên quả, tu vi Lâm Thần dĩ nhiên đã đạt tới Luyện Thể cảnh tầng thứ bảy đỉnh cao, chỉ thiếu chút nữa là có thể đột phá tầng thứ tám sơ kỳ.