Thấy người phụ nữ này, tên thanh niên có đôi chút ngập ngừng như đang do dự một điều gì đó. Nhưng cuối cùng hắn vẫn im lặng, nhanh chóng bước vào trong sân đầy màu khói nghi ngút. Đảo cặp mắt qua bên trái, cái bàn thờ trống rỗng chỉ với một bát nhang và chút ít que nhang đang cháy cắm trên đó. Thấy cảnh này, đôi lông mày tên thanh niên khẽ nhíu lại, nhưng cuối cùng hắn cũng bước tới, bỏ lại những thứ này qua một bên.
***
- Kịch.
Tiếng đẩy chân chống vang lên, tên thanh niên lúc này đã ngồi trên một chiếu xe máy. Âm thanh của cái động cơ hai thì thật chói tai, kèm theo đó là một đống khói phun ra từ đằng sau pô.
Lên ga vài cái, hắn dần dần nhả tay côn lướt nhanh qua bóng hình người phụ nữ đang đứng bên cạnh. Đâu đó trong tiếng gió thổi, tai hắn còn nghe được vài câu dặt dò mang theo một giọng điệu cầu xin:
- Cẩn thận! Về sớm nghen con!
Chỉ ngắn gọn vài câu nhưng chan chứa trong đó không biết bao nhiêu tình cảm.
"Chúa, xin hãy phù hộ cho nó!" Tay người đàn bà làm một cử chỉ đúng chất của một người theo đạo. Nhưng đâu có mấy ai biết rằng, trong nhà bà cho dù là chúa hay bồ tát cũng đều có thờ, ước muốn của bà ta là mong mỏi cho đứa con của mình được bình an.
***
- Ở đâu?
- Tao tới ngay!
Tên thanh niên dừng xe ở một cây xăng, sau khi đổ đầy bình hắn tiện thể lấy ra từ trong cốp một cái áo da, khẩu trang cùng một chiếc mũ lưỡi trai. Cẩn thận cất chiếc điện thoại vừa mới nghe vào trong túi quần hắn mới yên tâm rời đi.
Đi từ vùng ven về tới trung tâm thành phố, số lượng người trên đường ngày một gia tăng. Toàn là những cặp trai gái vừa đi vừa ôm ấp nhau tâm sự như khoe khoang rằng mình có bồ vậy.
Vội vàng lên ga, sau vài đường vặn tay lái gã cũng đã tới được chỗ cần đến. Nơi đây đang tụ tập rất nhiều người, nhưng đặc biệt có một đám toàn thanh niên với những kiểu đầu chói lóa là nổi bật nhất. Gái thì con nào con nấy đều mặc quần đùi ngắn củn cởn, bất chấp cái lạnh của đêm noel. Con trai lại rất khác biệt, từ bao tay cho tới khẩu trang đều trùm kín mít hết, tưởng như sắp có tuyết rơi trên đất thuộc khí hậu nhiệt đời.
"Là mày sao?"
Lặng lẽ điều khiển xe tiến nhập vào đám người quái dị này, tên thanh niên khẽ đảo cặp mắt lạnh như băng của mình qua thân hình một cô gái đang đứng cách đó không xa. Nàng ta cũng chẳng có gì quá đặc biệt lắm so với những người khác, cũng chỉ có đôi chút nổi trội hơn mà thôi. Một cái quần đùi, chiếc áo sơ mi trắng dài chưa tối rốn, nó làm lộ ra một mảng da thịt đầy tính dụ hoặc.
- A! "Liều nhưng không hiểm" đến rồi sao? Haha, chuẩn bị bắt đầu nào mấy đồng chí.
Tràng âm thanh đầy khó nghe của một kẻ trong đám người kia phát ra, sau tiếng nói đó là một thân hình khỏe khoắn đang di chuyển tiến lại gần tên thanh niên lạnh lùng.
Cái tên "Liều nhưng không hiểm" được mọi người trong nhóm đặt cho hắn. Cũng không quá ý nghĩa, hắn ta rất là liều trong lúc điều khiển xe, nhưng lại chẳng bao giờ đội mủ bảo hiểm hay bất cứ thứ gì có chức năng bảo vệ cơ thể ngoại trừ quần áo và vật dụng thường ngày.
- Có một tên mới tham gia. Nó đề giá, mấy đứa kia chung vốn lại với nhau mới được có bốn. Noel mà lại. Ha ha...
- Một lượng hôm nay giá nhiêu?
- Khoảng 46m.
Liều nhưng không hiểm nhanh chóng lấy từ trong ví ra vài tờ tiền. Sau đó gỡ tiếp cái lắc đang đeo trên tay đưa cho thằng thanh niên trước mặt, rồi nói:
- Cái lắc một lượng. Còn đây là 4m, bù giá cái lắc bao nhiêu hết trận tính!
- Hưng, bữa nay dân chơi gớm nhỉ? Nhớ em không cưng?
Cô gái được quan sát lúc nãy đã tới bên cạnh tên thanh niên từ lúc nào. Vừa thấy bóng dáng kẻ kia đi ra là nàng sáp lại gần hắn ngay, cặp ngực căng phòng trong chiếc áo sơ mi khẽ chạm lên lưng, đồng thời đôi chân dài đầy sức sống cũng áp sát vào hông hắn đầy tính khiêu khích.
- Mọi thứ có bắt đầu sẽ có kết thúc. Nhưng kết thúc rồi cũng chưa phải là chấm dứt, hai ta có thể bắt đầu lại mà!
Âm thanh mềm mỏng lần này thì thầm vào tai bên kia của Hưng, đồng thời hắn cảm nhận thấy một bàn tay đang mơn trớn chạm từ hông di chuyển xuống dưới quần. Sau đó nó khẽ lách vào, thọc vô trong túi lấy ra chiếc điện thoại.
- A! Cưng còn giữ miếng sắt này sao? Quả là hai ta chưa dứt được tình mà! - Cô gái tỏ ra ngạc nhiên, một tay vòng qua eo ôm chặt lấy thanh niên trước mặt, tay còn lại nhanh chóng bấm một dãy số. Đầu nàng áp lên lưng của Hưng thì thào nói:
- Đây là số điện thoại của em! Tới rạng sáng nhớ gọi em nhé! - Nói xong nàng cũng xoay người bỏ đi, nhưng cũng không quên hôn lên má hắn một cái, nhân tiện thỏ thẻ thêm một câu:
- Em sẽ cho anh tất cả!
Nhìn bóng lưng của cô gái xa dần, tâm hồn của tên thanh niên chợt dậy sóng. Trong đầu hắn hiện lên rất nhiều suy nghĩ, giọt lệ trên khóe mắt đã rớt xuống lúc nào không hay.
- Thu, mày vẫn thế sao?
***
- Luật vẫn như cũ, đó là không có luật. Cấm dùng người bên ngoài tham gia tới quá trình thi đấu là được. Chúng ta bắt đầu chạy từ đoạn này, vòng một vòng qua các đoạn đường đây, đây và cuối cùng về tại vị trí này là kêt́ thúc. Nên nhớ, đừng có tên nào chơi ăn gian chạy đường tắt, một số nơi đi qua tao đã bố trí người rồi. Xong, chuẩn bị bắt đầu nào.
Kẻ lúc trước nói chuyện với Hưng đang cầm trên tay cái máy tính bảng. Hắn chỉ trỏ trên màn hình vài lượt, giảng giải cho mọi người sắp thi đấu biết tình huống.
Cuộc chơi đã được bắt đầu.
Trong làn xe đông đúc của đêm noel, một tốp vài chục người điên cuồng rồ ga, lao nhanh trên con đường trật trội. Trở lại với lề đường, đứng trước cái cột đèn giao thông, một cô gái đang cầm trên tay chiếc khăn phất phơ hét to tên người yêu mình. Đồng thời một màn hỗn tạp âm thanh tương tự cũng vang lên, cả đường phố bỗng chốc một luồng không khí sôi nổi tràn tới.
Ngẩng đầu lên nhìn vào cái đèn tròn màu đỏ, sau đó đảo mắt qua con số bên dưới, Hưng cũng bắt đầu nổ máy nhập cuộc. Đứng trước cột đèn giao thông ở đây chỉ vẹn vẹn có sáu người, vị trí này là một ngõ hẻm nằm khuất trong một góc. Đằng trước mặt là một làn đường nhộn nhịp người qua lại, tên thanh niên đảo cặp mắt lạnh như băng về phía một bóng người.
Dường như cảm nhận được ai đó đang nhìn mình, cô gái quay mặt qua đối diện với Hưng, nàng nở một nụ cười mỉm, sau đó khẽ lè chiếc lưỡi nhỏ nhắn ra liếm liếm cặp môi, nháy mắt đáp trả rất gợi tình.
- Chuẩn bị.
Giọng nói oang oang của một tên vang lên. Gã này dán chặt hai mắt vào cái cột đèn giao thông, con số trên đó đang bắt đầu nhảy ngược.
- 8
- 7
Hưng dời ánh mắt khỏi người cô gái, tay kéo khóa áo lạnh lên tới tận cổ, sau đó hơi nhắm mắt lại.
-...
- 1
Sau tiếng nói kia, sáu chiếc xe đồng loạt lao nhanh ra, nhập vào làn đường trước mặt. Hai mặt Hưng chợt mở, cũng không chịu kém cạnh ai, âm thanh động cơ gào thét song song cùng năm người còn lại bắt đầu cuộc chơi.
Con đường này cũng vắng hơn trước một chút, đám xe đi qua ban nãy làm nhiệm vụ mở đường, chỉ cần là người đủ thông mình thì chắc chắn tấp vào lề ngay. Bên phía trên đầu, những sợi dây đèn nhấp nháy được căng khắp nơi, nó tỏa ra ánh sáng đủ các loại màu sắc làm cho con đường thêm lung linh.
Tên thanh niên lạnh lùng khẽ đảo con ngươi của mình qua nhìn những người bên cạnh, trong đống khí thải thoát ra từ động cơ thoang thoảng mùi nhớt làm hắn hơi hưng phấn. Chiếc pô vẫn cứ liên tục nhả khói nghi ngút, đồng thời sáu chiếc xe lao nhanh như gió, lướt đi trên con đường tràn ngập ánh sáng.
Khoảng vài phút trôi qua, đằng sau sáu người này cũng có rất nhiều xe chạy theo, những tiếng hò hét vang lên càng làm con phố thêm náo nhiệt. Một trụ đèn giao thông hiện ra trong mắt đám người, bất chấp những người phía trước đứng lại chờ tín hiệu cho đi, bọn họ cũng chỉ giảm ga lại một chút rồi tài tình luồn lách qua những khe hở giữa những người đang đứng chờ.
Tiếng chửi rủa vang lên ngay sau khi sáu chiếc xe chạy qua, đồng thời âm thanh của còi phát ra như dấu hiệu cảnh báo những người xung quanh tránh xa. Bọn chúng cắt ngang dòng xe đang chạy làm cho tất cả mọi người đều sửng sờ, cũng không phải sáu kẻ đều may mắn vượt qua màn thử thách đầu tiên này. Một đứa xấu số chẳng may va chạm phải chiếc taxi, cũng không đến nổi đau đớn, với tốc độ hơn 80km/h cái xe đâm ngang vào ôtô, một thân thể lộn nhào bay qua bên phía bên kia, phần chân giơ lên trời đầu đập xuống mặt đường, kéo dài thêm một đoạn sau đó mới dừng lại.
Liếc mắt qua tên xui xẻo nọ, Hưng biết ngay từ lúc đầu đập xuống là tên đó ra đi rồi. Chiếc mũ bảo hiểm khủng bố bao phủ cả khuôn mặt cũng nát, văng khắp mặt đường. Với trò chơi đầy tính mạo hiểm này một vài thành viên tử trận cũng không mấy ảnh hưởng tới cuộc vui.
Làn gió thổi ào ào làm cho con mắt của hắn không tự chủ được mà hơi híp lại. Tiếng còi cảnh sát thật khó chịu phát ra bên tai mọi người, một chiếc bán tải với cái thùng đằng sau chở tám đồng chí cơ động đang lạnh lùng di chuyển. Đồng thời vài chiếc moto hai bánh lao nhanh, bám theo đám người phía trước, cũng không kém cạnh cái bán tải kia, nó vang lên tiếng còi kêu gào giữa màn trời đầy ánh đèn.
Những tên ba trợn đứng bên lề gào lên cổ vũ, ánh sáng nhấp nháy phát ra từ cái đèn trên nóc ôtô và đằng sau đuôi môtô cộng với những chùm dây điện phía trên đầu làm cho con đường hiện ra trong mắt mọi người như một quán bar.
Người đứng xem cười lên thành tiếng, vô số những câu chửi rủa và hỏi thăm gia phả của tên vừa té vọng về vị trí đó. Chiếc xe to quá cỡ hiện ra với một tình trạng muốn vào tiệm làm ai nấy đều khoái trá.
- két!
Âm thanh lốp xe ma sát với mặt đường, vài người trong số đó cũng muốn ngã nhào như tên kia, nhưng rất may mắn là không có thêm trường hợp nào như thế.
- Thói quen không tốt! Ngày xưa mày không cần tao là vì nó, bây giờ lại lừa tao cũng vì nó?
Tiếng nói mang theo một sự điên cuồng của Hưng phát ra. Nhưng cũng không ai đáp trả lại, Thu cũng không nói gì, bởi vì trên tay người đàn ông trước mặt đã có thêm một con dao.
- Bốp.
- Á...
Năm dấu ngón tay của tên thanh niên thô bạo in trên mặt người con gái đang ngồi trong góc. Mái tóc vừa chỉnh lại cũng xõa lên che khuất hơn một nữa khuôn mặt.
- Mày biết không? Tao rất yêu mày. Ngày đó, nếu như mày không xỉ nhục tao, có lẽ...tao cũng đéo có nghị lực mà sống.
Hưng nắm lấy mái tóc của Thu, kéo nàng tới bên phía cửa sổ. Một luồng gió lạnh thổi vào căn phòng làm người bên trong hơi rùng mình, nhấc bổng ả đàn bà lên, hắn lạnh lùng đẩy ngửa nàng ra phía bên ngoài cửa sổ bất chấp tiếng gào khóc van xin.
- Còn điều gì muốn nói không?
Gã ta khẽ nói.
- Không à? Ừ! Thế thì chết đi.
Hưng lạnh lùng nói. Người con gái bị bóp cổ vẻ mặt tái nhợt dần, miệng mở ra nhưng đâu có thốt lên được câu nào. Đến khi như muốn ngất đi mới chợt cảm thấy thân thể nhẹ bổng, chưa kịp hoàn hồn thì nàng đã tắt thở.
Nhìn người phụ nữ mình yêu rớt từ trên tầng tám xuống mặt đất mà lòng Hưng đau nhói, hắn không muốn làm hại nàng, thế nhưng trong đầu chỉ nghĩ ra được cách này là tốt nhất.
Bình tĩnh lại, tiến về phía đống quần áo lấy ra chiếc điện thoại. Nhanh chóng tra danh bạ rồi áp lên tai nghe:
- Con hả? Về đi con, đã gần năm giờ sáng rồi!
- Mẹ...
- Mẹ đây! Sao con, về đi mẹ chờ.
- Con yêu mẹ. Nhớ giữ gìn sức khỏe, chăm sóc tốt cho bản thân.