Tùy Ngộ Nan An

Chương 9: 9 Thời Gian Có Thể Biến Ngọt Ngào Thành Cay Đắng


Mặc dù công ty của Kiều An rất bận rồi, công việc ngập đầu nhưng đối xử với nhân viên rất tốt.

Sinh nhật của nhân viên bình thường cũng có một số phúc lợi nhất định.
Vào ngày sinh nhật của mình, Kiều An nhận được một chiếc bánh nhỏ và một thẻ mua sắm trị giá 500 tệ từ công ty.
- Chúc anh An sinh nhật vui vẻ nhé!
- Kiều An, tiếp tục phấn đấu nha! Chúc mừng sinh nhật!
Ngay khi Kiều An đến công ty đã liên tục nhận được những lời chúc phúc từ đông đảo đồng nghiệp.
Niềm vui của mọi người cũng lây nhiễm cho anh, Kiều An vỗ vỗ tay, tuyên bố:
- Tan làm tôi mời mọi người nhé!
Một câu như đổ nước vào dầu sôi, cả văn phòng tràn ngập tiếng hoan hô phấn khích.

Mọi người vui mừng đến mức không thèm để đến Tổng Giám đốc Lê đã bước vào cửa.
- Làm gì mà vui thế?
Hầu hết các nhân viên đều có ấn tượng tốt về Lê Thư Dương - vị tổng giám đốc mới nhậm chức chưa được bao lâu.
Tuy Lê Thư Dương là người khắt khe trong công việc nhưng trong chuyện riêng tư lại khá thân thiện, ngoài ra tuổi còn trẻ, lại vừa có tài vừa đẹp trai nên vẫn chiếm được cảm tình của nhiều người.

Có người to gan nói:
- Có người sang tuổi mới muốn đãi chúng ta đấy!
- Thật sao? Chúc mừng nhé?
Lê tiên sinh gật đầu cười lịch sự với Kiều An, không khác gì một ông chủ ân cần, dễ mến.
Kiều An đau lòng khi thấy vẻ mặt thờ ơ của Lê Thư Dương, anh cố gượng cười, nhưng vẫn gom hết can đảm để mời thử:
- Cảm ơn Lê tiên sinh, nếu tiện thì anh cùng đi với chúng tôi nhé.
Anh đã sẵn sàng để bị từ chối, nhưng vẫn không kìm được sự mong đợi của bản thân.

Kiều An thực sự hy vọng có Lê tiên sinh ở cạnh trong ngày sinh nhật của mình.
Nhưng chắc chắn là không thể, Kiều An thở dài một hơi đầy tự giễu.
- Tất nhiên nếu Lê tiên sinh không tiện...
Nhưng cuối cùng Lê Thư Dương cũng lên tiếng:
- Được, tôi sẽ đi!
Cuối cùng Kiều An quyết định đặt bữa tối tại một nhà hàng lẩu bình dân.

Nhiều người ăn lẩu mới vui, cũng tiết kiệm chi phí.

Hôm nay Kiều An là nhân vật chính nên theo lẽ đương nhiên cũng bị đẩy lên ngồi ghế trên với Tổng giám đốc Lê.
Lần này Kiều An thành thật ngồi yên bên cạnh Lê tiên sinh.

Hôm nay có tổng cộng mười người, một bàn không đủ, hai bàn lại quá rộng vậy nên mọi người cùng ngồi bàn tròn lớn.

Kiều An và Lê Thư Dương ngồi rất gần, thỉnh thoảng còn vô tình chạm chân nhau.
Vừa chạm vào, Kiều An lập tức giật bắn người, như mèo nhỏ xù lông.
Anh nhớ đến buổi hẹn hò đầu tiên của họ cách đây nhiều năm, khi hai người vừa xác nhận quan hệ.
Lần đó Lê Thư Dương rủ Kiều An đi xem phim.

Họ ngồi cạnh nhau, Kiều An len lén dựa chân mình bên chân Lê tiên sinh.

Khi đó, Kiều An thấy rất ngọt ngào, chỉ muốn dính trên người Lê tiên sinh mãi đến xem phim xong cũng không muốn xa nhau.
Khi ấy, Kiều An chẳng thể ngờ được bản thân của ngày hôm nay sẽ vì việc tương tự mà như đứng đống lửa, như ngồi đóng than.

Anh không thể nào cố tình đứng dậy hay đổi chỗ nên chỉ có thể lúng túng nghiêng người sang bên trái, tránh xa Lê tiên sinh một chút.
Anh cố ý đùa giỡn với đồng nghiệp bên cạnh, mong giảm bớt được sự hoang mang của bản thân.

Nhưng anh lại không để ý thấy sắc mặt Lê Thư Dương tối sầm lại, hắn siết chặt nắm tay..