Tuổi Học Trò Dễ Thương

Chương 1: Món quà bí mật

Tùng đạp xe đến nhà tôi để rủ tôi đi học chung nhưng hôm nay lại đến sớm hơn mọi ngày . Thấy hơi lạ nên tôi hỏi:

- Lại vụ gì đây ? Tự nhiên rủ tui sớm thế?

- Có gì đâu ! Chẳng lẽ tui hông có quyền rủ bà sớm hơn sao?

- À , hôm nay tui đi ké nha !!!!

- Ok, lên xe tui trở !

- Cảm ơn ông nhiều nghen ! (tôi nhéo má Tùng )

- A! đau tui !

- Thôi nhéo yêu mà ! đi đi!

Tôi và Tùng nói chuyện khi đi trên đường nên lúc nào cũng nghe thấy tiếng cười của tôi . Chợt Tùng hỏi:

- Ê ! Linh!

- Sao vậy ?

- Bà biết nay là ngày gì không ?

- Thánh mới biết đó ! hôm nay là ngày quan trọng gì sao?

- Không ! bà không nhớ thì tui nhắc cũng như không thôi à !

Mặt tôi tối sầm lại và cất tiếng man rợ bên tai Tùng :

- Hê ! dám coi tui là óc bã đậu hay sao mà không thể nhớ nổi nhưng gì ông nói chớ !

- Thì bà là vậy mà ! Ăn thì nhớ còn học thì quên , tui biết bà rùi ! Chối chi nữa ! hí hí

BỘP !! Tôi đánh Tùng một phát vào sau lưng khiến hắn đau rồi nhăn nhó:

- Á ! Bà bạo lực vừ thui nha ! Đau chết mất !

- Cho chừa cái tội nói linh tinh !

________________________

Két !!!!!!!!!!! Tiếng Tùng vang lên :

- Rồi xuông xe !

- Xuống thì xuống ăn nói đàng hoàng chút coi!

- Ờ thì giờ xuông được chưa ?

Tôi xuống xe và phi thẳng lên lớp luôn, mặc cho hắn ngơ ngác nhìn theo . Tùng hét lớn :

- Ê đợi tui với !!! Linh!

- Kệ ông !!!

Bước lên cầu thang bỗng tôi thấy nặng nề sao sao ấy . Trời ! hóa ra là bài tập . Ôí mẹ ơi hôm qua mải đọc truyện tranh nên quên hông làm rùi . Tôi cất cặp rồi giở sách ra làm nhưng chao ôi toàn bài khó nên tôi chạy đến chỗ lớp trưởng để hỏi :

- Tú ơi ! Tui hỏi bài này chút !

- Bài gì vậy?

- Bài toán hình này nè ........

Ông Tùng chạy hồng hộc lên cầu thang rồi vào lớp cất cặp . Ổng hỏi tôi :

- Linh ! sao bà chạy nhanh dữ vậy không đợi tui đi chung là sao? - Nhưng tôi có trả lời đâu , bởi vì Tú đang giảng bài cho tôi mà . Tùng bắt đầu cáu rồi nói to :

- LINH !!!!!!!!!

Cái giọng đó vang lên làm tôi giật mình , bỗng Tú hỏi :

- Có chuyện gì vậy ?

- Không có gì đâu ông giảng tiếp đi!

- Ưm ! bài này là thế này ..........

Tùng không thèm nói gì nữa nên về chỗ . tôi thấy Mi nói gì đó với Tùng rồi ngồi cười với nhau . Tôi tự hỏi :''Họ đang nói gì vậy ta ? Vừa nãy ông Tùng cũng có nói gì đó nhưng mình không biết nên cũng thôi !'' .

* * *

Cuối giờ Tú nhắc lớp là chiếu nay nghỉ nên tôi nảy ra sáng kiến là tôi sẽ dọn dẹp căn phòng bừa bôn của tôi trong chiều nay ! Yeah ! may ghê. Nhưng hôm nay Tùng lai tôi đi học mà, làm sao đây ? hay là xin lỗi nhỉ? Vì tôi giận ổng trước mà. Tôi chạy đến chỗ Tùng nói :

- Ê Tùng ! Tui ....- Chưa nói hết câu thì hắn vội lấy cặp sách về và bỏ lại tôi trong sự bàng hoàng vô vọng ... Tôi thẫn thờ bước về trong cái nắng gay gắt . Chợt có tiếng gọi từ đằng sau vọng tới gọi tôi :

- Linh! đi một mình à ? Hay lên đây anh lai về !

- Anh Minh à ?

- Ừ !

- Anh đồng ý lai em về à ?

- Ừ ! Lên đi anh lai về chẳng nắng tới đỉnh đầu rồi!

- Vâng ! cảm ơn anh nha!

Tôi vội lên xe anh Minh để ảnh chở tôi về . Từ phía sau Tùng ngó xem tôi về với ai nhưng thấy tôi về cùng anh Minh thì coi ra ổng có vẻ yên tâm rồi.....Khi về đén nhà , tôi xuông xe :

- Cảm ơn anh nhiều lắm ! ( tôi hôn vào má ảnh rồi cười )

- Hơ không có gì ! Bye em nha !

Đúng lúc chị Chi đi ra thì gặp anh Minh trước cổng nên hỏi:

- Ê ! Ông kia ! Đến đây chi vậy ?

- Lai em gái bà về !

- Ơ vậy hả ? Thế thì cảm ơn ông nhiều nha!

- Thôi tui về đây ! Mai gặp nha!

- Ừ !( quay sang tôi ) Chị tưởng em về với thằng Tùng chứ ?

- Cậu ta dỗi rồi nên bắt em phải '' cuốc bộ '' về nè! Nhưng may mà anh Minh chịu lai em về

- Thôi vào rửa mặt mũi chân tay rồi ăn cơm nhé ! Hôm nay sẽ là ngày kỉ niệm của em đó Linh!

- Hơ ,vâng ạ !

_______________________

- Phù ! Cuối cùng cũng dọn xong , mệt chết mất ! ( ngước nhìn đồng hồ ) Trời 3 giờ rồi sao ? Nhanh vậy ? Chán quá!

Tiếng của chị Chi từ dưới nhà vang lên :

- Linh ơi! Có bạn đến chơi nè !

- Dạ ! em xuống liền ! ......- Nhưng chưa nói xong thì có tiếng của ông Hùng nói:- Thôi khỏi bọn này sẽ lên phòng của bà , lo dọn cho sạch vào !hi hi hi ( đang mang bánh kẹo lên)

Thế là cả lũ kéo nhau lên phòng tôi . Tôi vừa mở cửa thì đám bạn ùa vào nói:

- HAPPY BỈRTHDAY !!!!!!!!!!!!!!

- Hóa ra hôm nay sinh nhật tui sao ? Vậy mà tui lại quên mới chết !

- Thì tui nói rồi mà , bảo bà cũng như không !

- Tùng à!!!!!!!!!!!!!

- Hi hi hi hi !!!!!!!!!!! - vậy là món quà bí mật nay được tiết lộ một cách hoành tráng nhất quả đất rồi còn gì ! VUI GHÊ!!!!!

tôi và bọn bạn cùng nhau phá đống kẹo . Hôm nay quả thật là một món quà bí mật vô giá vì trong đó có một tình bạn trong sáng trải qua bao thời gian ....