Vừa chiến đấu xong đúng là thời cơ tốt nhất để tu luyện. Cũng cố tu vi.
Bên trong động phủ.
Đổ Khải gương mặt cười cười lắc đầu nói nhỏ.
- Tên này.. sống lâu như vậy mà không lớn được chút nào.
Hắn xoay người nhìn võ thừa gương mặt trở nên nghiêm túc.
- Người tuổi trẻ chuẩn bị xong chưa.?
Võ thừa gật đầu cũng không nói gì thêm. Khoanh chân ngồi xuống tiến hành nhập định.
Đổ Khải gật đầu sau đó hay tay biến đổi thú ấn phút chốc rồi đưa tay lên đầu võ thừa.
Một loạt các tin tức pháp quyết không ngừng vung nhập vào trong thức hải của võ thừa âm thanh của Đổ khải không ngừng. kì lạ là mỗi khi hắn nói ra một từ bên trong thức hải của võ thừa như có một cây bút vô hình không ngừng viết từng chữ nghĩa lên một trang giấy dài vô tận.
Cùng lúc đó linh lực bên trong cơ thể của võ thừa cuồn cuộn vận chuyển khấp toàn thân lập tức từ trúc cơ ngũ trọng đỉnh phong của hắn đột phá trúc cơ lục trọng.
- Tràng trai trẻ. Bây giờ mới là phần quan trọng. Võ giả tu luyện linh lực là trọng yếu nhưng linh hồn lại quyết định cho sự cảm ngộ. Cảm ngộ bây giờ của ngươi còn chưa hiểu thấu khi đột phá Kim Cang ngươi sẽ hiểu. Nhưng linh hồn truyền thừa rất hung hiểm nếu ngươi không chịu nổi lúc nào ta sẽ mạnh mẻ dừng lại khi đó phần đạt được bao nhiêu thì phải xem thực lực cùng tạo hóa của ngươi.
Võ thừa mắt tuy nhắm nhưng bên tay vẫn nghe được rõ ràng âm thanh có chút mệt mỏi của Đổ khải, hắn cũng dùng thần niệm lên tiến.
- Tiền bối cứ làm đi.
Đổ khải gật đầu gương mặt có chút tán thưởng.
Đột nhiên hắn khoanh chân ngồi đối diện võ thừa một màng sáng bao phủ hai người.
Linh hồn lực vốn mờ ảo khó nói. Người có linh hồn cường đại mới có thể ngưng thực hóa và xuất khiếu rời thân. Võ giả đột phá thái ất linh hồn sẻ tự nhiên lột xát nhưng chân chính đối với người tu luyện linh hồn lại là không chút đáng kể.
Linh hồn sư tương đương với cường giả thái ất cảnh. Linh hồn đại sư sẽ là thái ất cảnh ngủ trọng. Linh hồn Tông sư sẽ tương đương cường giả thái ất đỉnh phong. Khi đột phá Linh vương đồng nghĩa với võ giả tu vi kim cang cảnh về phần này phàm người tu luyện đều có cảm ngộ riêng và linh hồn mạnh yếu sẽ ghẻ sang nhiều hướng khác nhau.
Lúc trước tinh gia nói lão giả bên ngoài tên lâm thiên thức đã mơ hồ chạm đến linh vương có nghĩa linh hồn lực của hắn đã là linh hồn tông sư.
Trong thức hải võ thừa chỉ thấy một vùng không gian rộng lớn một cái hồ rộng ra là cỏ cây sinh trưởng. Luồng linh hồn lực mạnh mẽ quán thâu vào trong thức hải khiến nó lúc này đang rung động kịch liệt. gương mặt hắn vặng vẹo biểu hiện thống khổ vô cùng. Sự thống khổ này không đến từ thể xác mà trực tiếp vào trong linh hồn.
Ong...... ong.... rồi từng tiến găn gắc vang lên.
- Ồ...! không nghĩ tiểu tử này lại có công pháp tu luyện linh hồn mạnh mẽ như vậy. Vậy dễ nói.. haha
Đổ Khải Ồ lên ngạc nhiên một tiếng rồi miễm cười tán thưởng.
- Lại có phong ấn trí nhớ mạnh như vậy có lẽ là lão quái trong tinh linh tộc làm ra. Xem ra người này tương lai có biến hóa rất lớn. Aizzz. Nhân sinh bất hạnh đau thương muốn yên bình sống hết một đời trong vũ trụ này thật khó..
Đổ khải thở dài vẫn không ngừng quán thâu lực lượng linh hồn vào linh hải của hắn. Ăm thanh nứt gãy lại vang lên võ thừa gương mặt lúc trắng lúc xanh nhưng hắn vẫn kiên trì cắn chặt răng không phát ra một âm thanh than thở. Lúc này sự nứt gãy xung quanh không gian mạnh bạo sụp xuống rồi lại chậm rãi mở rộng ra cứ thế không gian thức hải chầm chậm lại to hơn một ít. Lúc trước phạm vi thức hải của hắn là 1km bây giờ bắt đầu rộng lớn ra thời gian hơn 2 giờ trôi qua bán kính của không gian lại tăng lên 1,5km vẫn chưa dừng lại. Nứt gãy rồi hình thành nứt gãy hình thành...
Lúc mới bắt đầu võ thừa còn có dấu hiệu không chịu được nhưng khi Đổ Khải sấp thu tay thì lại thấy võ thừa cắn răng chịu đựng không phát ra âm thanh nào hắn lại tiếp tục nhưng trong lòng rất tán thưởng cùng chú ý.
- Không thể để người cuối cùng ta gập lại có bất chắc gì
Nghĩ vậy gương mặt Đỗ Khải càng trở nên ngưng trọng.
- Người tộc kia chọn lựa quả nhiên có chổ hơn người.
Truyền thừa vẫn tiếp tục.
Bên ngoài động phủ trong sơn cốc.
Đám người Lưu Gia cùng Hạ chính ba người lúc này đều có thu hoạch nhất định. Sau một trận chiến cùng với đan dược của tinh gia làm họ tăng tiến tu vi ít nhiều đều có.
Tinh gia đã tạo một màng pháp trận che dấu khí tức hết thải vô tình làm cho nơi đây trở thành một nơi tu luyện hoàng hảo cho đám người này.
Rất nhanh thời gian đã qua hơn 5 ngày trong 5 ngày này cơ hồ có hơn 10 người đã đột phá cảnh giới trong đó có cả Mị Nhi nàng lúc trước đã là trúc cơ thất trọng nhờ vào chiến đấu cùng đan dược tinh gia cho nàng đã đột phá bát trọng căng cơ cũng không ngừng được cũng cố. Thương thế lúc trước cơ hồ đã khỏi hẳn.
Bên ngoài sơn cốc.
- Ngươi nói thật sao.? Chỉ một ánh mắt có thể khiến ngươi như rơi vào vực thẩm..?
Một lão giả khoác bộ y phục chùm kính không thấy rõ mặt mũi âm trầm mở miệng nhìn Đoạn Thanh trước mặt.
- Ngươi nói trên cây kia có một quả giống hình trái tim màu trong suốt sao?
Một trung niên gương mặt có chút yêu dị. Moi mỏng mắt hẹp nhìn rất âm tà mở miệng.
Người này là tộc trưởng Đoạn gia Đoạn Trường Hồng.
- đúng vậy phụ thân. Ta đã quan sát một lượt cái quả kia hoàng toàn giống với ghi chép trong điển tịch được các tổ tiên ghi lại.
Người trung niên này trầm ngâm chốc lát rồi nói.
- Lã Gia các vị nghĩ sao.?
Lão giả âm thanh khàn khàn mở miệng.
- báu vật trong truyền thuyết kia là thật hay không thì ta không biết nhưng nhi tử ngươi nói người có thể bằng một ánh mắt có thể dọa trúc cơ bát trọng sợ mất vía thì người này tu vi chắc chắc vượt qua thái ất ngủ trọng.
Trường Hồng nghe vậy thì gật gù.
- Rất có thể là một linh hồn đại sư. Hạ gia từ lúc nào lại có cao thủ bậc này.
Đoạn Thanh thấy cha mình cùng trưởng lão Lã gia trầm ngâm hắn nghĩ ngơi một chút rồi nói tiếp.
- Cha. Lã trưởng lão. Còn một nam tử... người này tu vi chỉ trúc cơ ngủ trọng nhưng một mình hắn lại có thể đánh ngan tay với một đầu hầu yêu sấp đột phá Yêu Vương.
- Cái gì... Hạ gia lại cường đại như vậy sao.?
- Ta nghe nói lúc trước xuất hiện một Trường Ngạo thực lực khá nổi bậc ở cùng thế hệ không lẻ là hắn?
Lã trưởng lão thần sắc không đổi mở miệng.
- Không phải Lã trưởng lão người này ta nghe nói tên hắn là Võ Thừa.
- Võ thừa sao trong các thiên kiêu ở thành ngan bạc cái tên này thật không quen tai. Chẳn lẻ là một đệ tử củ Hạ gia chuẩn bị cho lần đại chiến này.
- Hừ... cho dù là tộc nhân hạch tâm thì sao chẳng lẻ bằng sức một người lại có thể khấy đảo phong vân. Hạ gia sớm đã xưa không bằng nay có gì phải để ý.
Trường Hồn mở miệng gương mặt hiện lên một nét khinh bỉ. Hắn là cường giả thái ất ngũ trọng đỉnh phong hiển nhiên là không để một trúc cơ ngũ trọng vào mắt kể cả người này có biểu hiện kinh tài tuyệt diễm cở nào lực chiến mạnh đến đâu đứng trước cường giả thực thụ thành danh cũng chỉ là một vài hề nhảy nhót.
Ánh mắt hẹp dài cùng sự khinh bĩ rỏ ràng hiện trên gương mặt Đoạn Trường Hồng làm cho người này càng trở nên có chút nhìn không vừa mắt.
- -- cáo lỗi với đọc giả vì lí do vợ ta sấp lăm bồn nên chương mới có phần chậm chạp. Ta sẽ cố gắn a..