Độc Thiên Lão Quỹ chợt bọc phát khí tức nhưng rất nhanh hắn đã thu liểm trở lại.
Bên trong lầu các.
Trong giây phút ngắn ngủi độc thiên lão quỹ phát khí tức, chân mài hắn khẻ nhíu một cái rồi rất nhanh đứng lên hét lớn.
- Ngừng tay, ngươi làm gì vậy hả.
Đột nhiên hắn quát mắn lão già cầm quãy trượng kia một cái rồi ân cần đi đến đở hai lão giả vừa bị hắc văng ra, khóe miệng còn dính máu.
- Hai vị là thuộc hạ của ta lỗ mãng, hai vị không sao chứ.
Hai lão giả tinh thần chưa thể hoàn lại thấy hành động Bạch Diện như vậy lại có phần cuốn quýt tay chân.
- Thiếu Gia người..
Lão giả cầm quãy trượng cũng ngẩn ra một cái lắp bấp định lên tiếng.
- Im miệng, chỉ là một ích linh thạch thôi năm nay không đủ thì bù lại năm sau ngươi vì sau lại ra tay với những người này chứ.
Bạch diện thần sắc lạnh băng quát mắn.
Lúc này Độc Thiên Lão Quỹ dẩn ba người Tinh Gia đi tới, Tinh Gia liếc nhìn Bạch Diện trong lòng không khỏi giơ ngón giữa về phía người này.
- Con mẹ nó, nhỏ tuổi như vậy tâm cơ đã thâm trầm mức độ này, thật làm cho ta thấy chán gét.
Bạch Diện như không nhận ra Độc Thiên Lão Quỹ tới đưa tay nâng đở hai lão già kia đứng dậy sau đó như vô tình bắt gặp độc thiên lão quỹ đi tới hắn lặp tức chấp tay cuối người. Làm ra bộ dạng khá cung kính và khách sáo.
- Xin chào Độc Thiên tiền bối. Ta không biết ngài cũng đã về lại nơi này nên không kịp đến viến thăm, thất lễ rồi.
Lão giả càm quãy trượng lúc này mới hiểu vì sao Bạch Diện quát mắn lão lặp tức im lặng đứng một bên.
- Ngũ Thánh Tử Bạch Diện đại giá quan lăm tới nơi cằn cỏi của tộc nhân chúng ta không biết là vì chuyện gì?
Độc Thiên Lão Quỹ không mặn không nhạt lên tiếng giọng nói của lão khá trầm không phân biệt ra hỷ nộ ái ố.
- ha ha. Ta cũng không dài dòng làm gì sẳn tiện có Lão Quỹ tiền bối ở đây ta chỉ muốn biết chút ích tin tức phía bên Huyền Linh mà thôi.
Hắn cười lớn lên tiếng sau đó ánh mắt đưa về phía ba người đi cùng Độc Thiên Lão Quỹ. Hai nam 1 nử. Tinh Gia cùng Hồ Nguyệt Nương một thân áo trắng khí chất xuất trần, nhất là Hồ Nguyệt Nương thanh cao thoát tục dung nhan tuyệt sắc, trên vai nàng có một con hồ ly nhỏ như con sóc bộ lông trắng muốt mịn màng vô cùng con thú này trên vai nàng càng làm cho nàng thêm phần kiều diểm phi thường,không khỏi làm cho đám người Bạch Diện thất thố mở to tròng mắt, hai thiếu nử xinh đẹp đi theo họ cũng có phần ranh tị.
Võ Thừa thì vừa nhìn cứ nghĩ là một người hầu trên vai có một con Tinh Tinh đang đưa ánh mắt tò mò nhìn ngó xung quanh.y phục đơn giản, một thân áo vãi thô tay cục sát nách lộ ra hai bắp tay to muốn bằng bắp đùi người khác còn có hai hình xăm hai bên một búa một khiên rất sóng động, thế nhưng khi bắt gặp ánh mắt Võ Thừa đám người này liền hít thở không thông, giống như đối diện với một bậc vương giả cao cao tại thượng phía trên nhìn xuống bọn họ, nhất là đôi tròng mắt màu vàng nhạt, tử vi xoay tròn như ẩn chứa quy tắc của thiên địa.
Ba người này vừa nhìn là biết không phải hạn xoàn, Bạch Diện lặp tức chấp tay lên tiếng.
- Ba vị này là..
Độc Thiên Lão Quỹ nhàn nhạt nói.
- Ba vị này là bàn hữu của ta, Ngủ Thánh Tử không cần để ý, nói xem ngươi muốn biết tin tức gì ở Huyền Linh?
Thấy Độc Thiên Lão Quỹ tránh vấn đề ba người thì ánh mắt Bạch Diện lóe lên một cái rồi bình thường, gương mặt hắn chợt trở nên ngưng trọng nói.
- Không dấu gì tiền bối ta muốn biết tin tức về một người trẻ tuổi ở phía tây Huyền Linh cũng gần nơi vạn độc tông cư ngụ, bởi vì vài vị trưởng lão của Vạn Độc Tông ở đó trở về nói lại có dị động nên họ không tiện ở đó để có thêm tin tức, ta đành làm phiền tới tiền bối.
Độc Thiên Lão Quỹ gật gù nói.
- Cách đây không lâu có cường giả của Huyền Linh đến Độc Tà Tông đều này ta cũng rõ. Vậy ngươi muốn nói người kia là ai?
- Người có nghe nói một thanh niên tên Trường Ngạo không.
- hủm.. hủm..
- Trường Ngạo sao! Có nghe qua. Một người trong Độc Tà Tông đã đến làm khách quang kháng Chiến Địa Chi Nguyên ở Ngan Bạc Thành về cũng có nhắc với ta vấn đề này.
Võ Thừa cùng Tinh Gia ngẩn ra một cái. Lặp tức bị Bạch Diện thu vào mắt hắn nhếch miệng nói tiếp.
- Vậy mong ngày cung cấp tin tức của hắn rõ ràng một chút để ta có thể chiếm tiên cơ, bởi vì ta vừa chạm mặt với người kia ở rìa chiến trường Uyên Linh cách đây không lâu.
- Ngươi muốn ra tay với Trường Ngạo?
Võ Thừa trầm mặt nảy giờ đột nhên trầm thấp lên tiếng, Tinh Gia lặp tức truyền âm bảo hắn bình tĩnh. Bạch Diện nhìn về phía Võ Thừa chấp tay nở nụ cười nói.
- Huynh đài đây chắc cũng có nghe nói tới người kia.
Võ Thừa thần sắc không vui buồn nhẹ gật đầu.
- có một chút..
- Haha thật tốt quá, ta đoán không lằm huynh cũng muốn truy sát hắn phải không? Trả trách, trả trách 5 nghìn trung phẩm thạch là một cái giá không tồi.
Bạch Diện cười lớn nói, Võ Thừa nhíu mài. Không ngờ Trường Ngạo lại đi tới địa phương này rồi, vã lại còn để người của Thâm Uyên treo thưởng truy sát, xem ra mấy năm qua đệ ấy cũng không yên bình. Võ Thừa gương mặt lạnh xuống âm trầm nói.
- 5 nghìn trung phẩm linh thạch?
- Đối với một người cái giá này rất hấp dẫn a, nhưng ta lại muốn đòi lại công đạo cho nhưng bàn hữu của ta.
Bạch Diện lại dường như cảm khái, chỉ tay về phía 5 người phía sau nói.nhưng mà hắn không biết Võ Thừa toàn thân màu da trên cơ thể ẩn ẩn có dấu hiệu chuyển sang màu đen kịch chỉ là Tinh Gia vỗ nhẹ vai Võ Thừa một cái làm cho hắn trở nên bình tĩnh, có hắn ở đây vậy mà lại có người đòi cái mạng của huynh đệ hắn vậy cũng thật hết chổ nói. Thế nhưng hắn cũng biết, nếu xuất thủ nhiều khả năng sẻ liên lị đến Tử Mạc Tộc bởi vì hắn cùng Tinh Gia có thể cảm nhận được có 2 luồn khí tức khá mạnh mẽ ở trên chuyến thuyền kia đang không ngừng quan sát bọn họ.
- Đây là thông tin của người đó ta có thể cung cấp cho ngươi.
Độc Thiên Lão Quỹ cầm một miếng ngọc giản tinh thần khẻ động chép thông tin về Trường Ngạo vào trong đưa cho Bạch Diện, hiễn nhiên lão cũng chỉ là chép qua loa đại khái về Trường Ngạo mà thôi.
- Tốt đa tạ Lão Quỹ.
Bạch Diện sáng lạng cười nói, rồi xoay về phía Tinh Gia ba người chấp tay nói.
- Ba vị nếu có ý định cùng nhau truy sát người kia, có thể cùng ta lên chuyến thuyền cùng nhau đi tới. Ba vị thấy thế nào.?
Bạch Diện gương mặt hòa ái dễ gần, chấp tay khách khí nói với ba người Tinh Gia. Nhất là khi nhìn về phía Hồ Nguyệt Nương bộ dạng hắn càng chân thành hòa ái.
- Được..
Võ Thừa không chút nghĩ ngợi đáp, Tinh Gia gương mặt cũng nở nụ cười sáng lạng chỉ có Hồ Nguyệt Nương chỉ hơi nhíu mài một cái nhưng rồi rất nhanh đã bình thường.
- Thiếu Gia...
Lão giã càm quãy trượng nãy giờ im lặng một bên chợt lên tiếng muốn nói gì đó với Bạch Diện thế nhưng đã bị hắn phất tay.
- Quyết đinh vậy đi. Các vị mời.
Bạch Diện dẩn đầu đi ra ngoài lầu các trên chuyến thuyền lặp tức buôn một dãy cầu than bằng ánh sáng xuống hắn không nhanh không chậm bước lên.
Rất nhanh đám người Bạch Diện đi lên thuyền Tinh Gia cười cười một cái rồi cũng ba người cũng đi theo, bên tai Độc Thiên Lão Quỹ truyền đến âm thanh của Tinh Gia.
- Vài canh giờ sau chúng ta sẽ trở lại, ngươi cứ thu xếp ổn thỏa tất cả người ở đây đi.
Độc Thiên Lão Quỹ hiểu ý gương mặt hắn bình thuờng không chút biến động, nhưng trong lòng củng có chút lo lắng. Hít xâu một hơi chờ khi chuyến thuyền chở đám người Tinh gia từ từ đi về một hướng khác xa xa hắn xoay người thần sắc khẩn trương lên tiếng.
- Triệu tập toàn bộ tộc nhân, tất cả thi xếp tư trang tất cả chúng ta sẽ đi tìm một chân trời mới.
Toàn bộ tộc nhân Tử Mạc lặp tức hành động trong im lặng nhưng gương mặt tất cả đều mang theo sự khẩn trương. Cách đây rất lâu họ cũng đã từng một lần di cư từ một địa phương khác đến nơi này, chỉ mong một cuộc sống bình dị, nhưng đều đó đã không đến với họ, cuộc sống nơi này vùi dập tất cả bọn họ làm cho từ thể xác đến tin thần bị dày xéo không yên, tâm hồn ngụi lạnh chỉ còn một mãnh tro tàn khi chiến tranh và những đều uất ức mà các thế lực lớn mang lại, họ nhiều lần gào khóc trong tuyệt vọng để tìm kiếm sự bình yên nhưng không thấy,hôm nay hy vọng lại được nhen nhóm trong tâm cang mỏi người.
- Đi... đi tìm một nơi bình yên trong lời của lão Thái Gia.
Một mỹ phụ trung niên ôm một đứa hài tử vài tuổi trong lòng khẽ nói nhỏ.