Theo thông tin cập nhật, hiện tại chỉ khoảng chừng mấy ngày sau, đại boss nữ phụ sẽ tìm đến nàng và hắn, hiện tại, nàng vẫn đang cực đoan vô độ, chỉ còn cách trở về Thiên Vinh Hạnh cầu A Mã đưa binh cho nàng tiếp quản, đại boss nữ phụ này là thứ công chúa của Lục Hầu tên là Lục Tứ Ngải.
Trong khoảng chừng mấy ngày nữa Lục Hầu còn hảo hảo mà mang Lục Tứ Ngải ban hôn cho Nhị Vương gia nhà nàng đây, đã thế còn hào phóng mang theo 100 quân tinh nhuệ gây " Ấn Tượng " với nàng nữa chứ! Vã lại hiện trạng bây giờ chưa ai ngoài phủ biết nàng là đại công chúa nước Thiên Vinh Hạnh lớn lao kia đâu.
Nên cách trở về Thiên Vinh Hạnh này quả thực phải cần sự im lặng tránh kinh động đại boss.
" Vương Phi...Vương Phi "
A lệ khẽ xoe bàn tay trắng năm ngón dài kia quơ qua quơ lại trước mặt nàng, nàng ta là thấy tiểu chủ đơ đẫn đến giờ cũng là nữa canh giờ rồi nga, chỉ còn cách tìm sự chú ý từ tiểu chủ thôi.
" Này, A Lệ "
" Vâng Vương Phi "
" Ngươi kêu người chuẩn bị xe ngựa, chúng ta cấp tốc đi đến Thiên Vinh Hạnh càng nhanh càng tốt, chớ để kinh động Vương Gia. "
" Thần nữ phụng mệnh "
Rất nhanh đã chuẩn bị xong xuôi, nếu đề cập đến đề tài này chắc chắc A Mã sẽ rất kinh động đây, huống hồ Lục Hầu mang thù với Thiên Vinh Hạnh nay lại quay sang hòa hoãn an an lành lành làm tiểu thiếp của phu nàng. Loại chuyện này A Mã là tha cho đại boss cũng không có cửa.
Trăng lên cao, xe ngựa của Vương Phi lên đường ngay trong đêm tối, không kinh động đến một ai trong phủ lẫn trong kinh thành. Bóng trăng soi dần ánh sáng cho chiếc xe ngựa, ánh sáng mơ hoặc đến ma mị, làn da trắng như tuyết hồng khoa sắc dưới vạn hoa hồng, Thiên Vinh Hạnh nguy nga, tràn đầy lạnh lẽo về đêm.
" Các người là ai? Dám tự tiện xông vào Hoàng Cung!"
" Là bổn cung " Nữ nhân choàng một áo khoáng đen dài đến đất, khuôn mặt nửa mập mờ cùng giọng nói cháng trường tràn ngập lãnh ý. Dọa sợ tên lính canh trước mắt đên đen trắng trắng lại xanh xanh, buồn cười đến rơi nước mắt. Sau một hồi dài không ngừng biến sắc
cảnh vệ này mới mở miệng run rẩy.
" Đại...công chúa....Đại Công Chúa Bạch Dạ..."
" Có Kim bài, cần xem?" Nàng lần nữa lạnh giọng, sát ý không biết từ đâu dào dạt thổi đến khiến cửa Hoàng Cung đã lạnh nay còn bị sát khí kéo đến dập đi vài phần. Nàng đã quá buồn ngủ rồi a.
" Không cần..không cần thư Đại Công Chúa, Người đâu dẫn lối đến Kim Phượng Cung "
Nàng ngẫm một hồi vẫn không nghĩ ra, Kim Phượng Cung Không phải là Hoàng Hậu cung hau sao? Bất giác khóa môi giật giật liền hỏi công công trước mặt.
" Công Công ngươi nói cho bổn cung biết Kim Phượng cung không phải là cung của Hoàng Hậu sao? "
" Bẩm Đại Công chúa, theo nô tài biết, Kim Phượng cung từng là nơi sinh ra người nhưng từ khi biết tin người lạc mất, Hoàng Hậu có thể nào cũng kiên quyết dành cho người không cho ai bước vào, đợi chính tay người đẩy vào mới thôi. "
" Về lúc ta mất tích? Sự tình năm đó thế nào? "
" Năm đó, khi Thái Tử cùng Hoàng Thượng và người đến Tề Thanh Quốc thì thái tử để lạc mất người, Hoàng Hậu nháo đến mấy tháng còn phạt thái tử quỳ năm canh giờ. Làm thiệt hại 100 quân tinh nhuệ chỉ để tìm kiếm công chúa. "
" Vất vả cho ca ca nhiều rồi. "
" Đúng rồi công chúa, Kim Phượng đã ngay trước, trời cũng chẳng còn sớm hay để thần kêu người dọn sẵn đồ cho công chúa. "
" Không cần "
Tên Thái giám lặng lẽ ra ngoài, hắn vốn dĩ biết vị công chúa này không lặp lại lời lần hai, đầu trên cổ cũng khó giữ lâu, kiêng kị chọc giận công chúa.
" A Lệ "
" Có nô tỳ, tiểu chủ cần gì? "
" Em mau dọn đồ cho bổn cung đi, ta thật sự không chịu nổi nữa rồi, quá mệt mỏi đi. "
" Vâng tiểu chủ. "
Nàng cũng chả quan tâm gì nữa, an phận mà đánh một giấc say thật say trên giường gỗ thơm ngát, A Lệ cũng đã nhanh chóng say giấc bên cạnh phòng nàng.
***
" Bái kiến Hoàng Hậu, người có cần nô tỳ gọi Đại Công Chúa thức dậy không ạ? "
" Không cần, để Dạ Nhi ngủ đi " Hoàng Hậu 'xùy ' một tiếng rồi lặng lẽ đến bên giường của nàng mặc kệ A Lệ bên kia đang luyên thuyên.
Thật lâu sau đó, nàng cũng bị đánh thức bởi sự kinh hoàng trong Kim Phượng cung.
" Mẫu..mẫu...MẪU THÂN "
" Ha, Dạ Nhi con bị dọa sao? Mẫu thân không cố ý còn có muội muội của con đến tạ lỗi đây này. "
" Tỷ tỷ, muội..muội" Nàng ta đứng thẳng, hai tay đan xen, ngượng đi ngượng lại vẫn là không thốt ra một câu hoàn chỉnh. Để nàng hảo hảo mà thu thập muội muội đây này. Nói đi nói lại nàng giờ mới chú ý đến sự kinh hoàng hiện tại, hơn một ngàn quần thần còn có cả A Mã nữa a, đến đông như vậy làm gì? Con mẹ nó hù chết bổn cung!
" Muội muội ngoan, lần trước tỷ tỷ không trách " Tay xoa đầu muội muội, môi nở nụ cười mỏng kéo theo cả bầu trời, khiến ngàn quần thân say đi say lại, đỏ đến đen lui. Hoàng Hậu thấy thế hòa nhã đi không ít, trên khuôn mặt còn hiện ý cười thật nhiều.