Chương trước kể song song hai dòng sự kiện. Hồi cuối tháng 8/2005, bọn trẻ bắt đầu tiến hành Hạ Đài - Vượt tháp và đối mặt với các thử thách riêng. Còn bốn tháng sau, Hầu Ca đã tu luyện kha khá Vô Ảnh Trượng Pháp chuẩn bị giai đoạn đề thăng tu vi lên Đạo Sư. Liệu chuyện gì sẽ xảy ra tiếp theo? Mời các đạo hữu đọc chương này để biết.
Ngày 27 tháng 8 năm 2005.
Lại nói lúc đó Hầu Ca đang ở tại tầng tám Tụ hồn tháp, sau khi vừa thoát qua thử thách ở tầng bảy. Nó lúc này đang khá hồi hộp cùng lo lắng. Tụ hồn tháp có chín tầng, nhưng tầng chín là Mộng Đài, thử thách của tầng chín chính là làm sao giúp linh hồn của Thiên Thử và Lê Vị hạ đài – vượt tháp. Nói cách khác, tại tầng chín, Tụ hồn tháp không cần ra thử thách gì, vậy nên, tại tầng tám này, sẽ phải đối mặt với thử thách cuối cùng và chân chính của nó.
Mà thử thách này, theo như ông nội Hầu Ca nói, mỗi lần một khác, không có lần nào giống lần nào, nên ông cũng không có cách nào chuẩn bị trước cho nó được. Lo lắng thì lo lắng, nhưng vẫn cứ phải tập trung vào mục tiêu. Hầu Ca vừa nghĩ vừa tiến dần về phương hướng cầu thang lên tầng.
“Nếu là hắn thì cũng không lạ. Nhưng rõ ràng vừa nãy, lúc ngươi ở tầng bảy, ta có cảm giác được sự tồn tại của một người quen cũ, mà kẻ này tính ra không tốt đẹp gì. Vậy nên dù tên kia có là gì của ngươi kiếp này, thì ta cũng không nể mặt được.”
Nói đoạn lại lao về phía Hầu Ca. Hầu Ca trong lòng thì đang chửi um lão già này lên nhưng cũng chỉ biết toàn lực né tránh, nhưng có vẻ cảnh giới hai người chênh lệch quá xa, chỉ mới ba chiêu Hầu Ca đã rất chật vật, không còn né nổi nữa.
Tại hồ nước, hai ông cháu Hầu Ca vẫn đang tiếp tục trò chuyện:
“Chắc cháu cũng thắc mắc vì sao tu vi của cháu dường như lên chậm hơn chúng bạn, nhưng mỗi khi thực chiến lại vẫn có thể vượt cấp khiêu chiến?”
“Trước hết, như tên gọi, Hỏa Hồn Hầu thuộc tính chủ đạo là Hỏa, vậy nên, đề phòng bất trắc, ta mới đưa cháu đến nơi thuộc tính Thủy mạnh mẽ, nếu có vấn đề gì, ta có thể giúp cháu ra tay trấn áp. Hiện tại bây giờ, ta sẽ đưa cháu vào trong miếng đất ở giữa hồ kia, điều cháu cần làm đơn giản là ngồi thiền. Sau đó tập trung đi sâu vào trong tiềm thức, thử câu thông với nguồn sức mạnh của Hỏa Hồn Hầu ở trong đó.
Trước nay sức mạnh của hắn cháu mới chỉ sử dụng như ngoại lực, còn lúc này cần biến nó thành của chính mình. Vậy nên, một khi tìm được Hỏa Hồn Hầu này thì trực tiếp hấp thu sức mạnh của hắn, luyện hóa chuyển hóa thành của bản thân. Theo như thử nghiệm mấy tháng nay của ta, hẳn là theo cách này đề thăng một hai tinh đối với cháu không có gì nguy hiểm.”
Nói đoạn ông Hầu Ca nhẹ nhàng túm lưng áo Hầu Ca, nhún một cái đã xuất hiện tại miếng đất giữa hồ. Hầu Ca nghe theo ngồi xuống thiền, ông nội thấy vậy thì liền tung ra bảy hòn đá, tạo ra một trận pháp bảo hộ vây lấy Hầu Ca ở giữa, xong xuôi đâu đấy, cũng ngồi xếp bằng xuống, nhắm mắt dưỡng thần.
Hầu Ca một khi tiến vào tiềm thức của chính mình thì nhanh chóng nghe theo lời của ông, tìm phương hướng phát ra của nguồn khí tức Hỏa Hồn Hầu. Do mấy tháng nay nó đã không ít lần dùng qua sức mạnh này nên cũng không lạ gì, chẳng mấy chốc đã định ra phương hướng, đi một đoạn thì đến được một vùng tối tăm u ám.
Sâu thẳm nơi đây có một con khỉ, không, phải gọi là gô-ri-la, hay King-Kong mới đúng, đang nằm ngửa ngủ say như chết. Bốn chân con King Kong này có đeo xiềng xích. Lông nó đỏ như lửa, khí tức sức mạnh Hỏa Hồn Hầu đều là từ trên người nó cuồn cuộn tuôn ra. “Đây chắc hẳn chính là ma thú Hỏa Hồn Hầu đi,” Hầu Ca nghĩ. “Đùa à, tại sao cái tình huống này thấy hơi giống trong cái manga gì gì mà Lê Vị dạo này đọc rồi cho mình mượn ấy nhỉ? Hình như tên manga là Naruto thì phải.”