TRUYỀN KÌ ĐÔNG VÂN

Truyền Kì Đông Vân
Truyền Kì Đông Vân
Tình trạng
Đang ra
Nguồn
Truyện YY
Lượt xem
703
Đánh giá
1 2 3 4 5
Thể loại: ngôn tình, sắc hiệp, tiên hiệp, đô thị xuyên không.
 

Truyện không có văn án cụ thể, muốn biết truyện như thế nào có thể xem giới thiệu về các nhân vật.


Một trích đoạn ngắn:

"Cả lớp chú ý, lớp chúng ta hôm nay có thêm một bạn học sinh mới vào học "

- Ôi, năm nay là cuối cấp rồi vậy mà còn có học sinh chuyển trường sao nhỉ,Không phải có sự tình tựu là đầu óc có vấn đề rồi-Trương Phi ngươi nói nhảm, thuần túy là có việc, bằng không ai hơi đâu mà.


-Lớp trật tự!

Khẽ quát đám học sinh ồn ào bên dưới, nữ giáo viên trẻ lại đưa mắt nhìn ra cửa lớp, trong lòng thầm kêu cha gọi mẹ.
Trên thế gian này sao lại có nam nhân tuyệt thế đến vậy cơ chứ? Hồ sơ có ghi năm nay hắn mới mười tám, bề ngoài cũng trẻ trung phù hợp độ tuổi.
Có điều gương mặt kia, là tuấn, là mỹ, còn hơn cả tuấn mỹ, đủ để làm nàng thân là giáo viên cũng phải say mê muốn nhìn nhiều hơn.
Mà từ tên nam sinh kia, có một thứ khí chất thật đặc biệt.
Có thể nàng không rõ ràng lắm khí chất của một người nên hình dung như thế nào, nhưng nếu là nói về hắn, liền hình dung mấy chữ "phong vân bình đạm, cử trọng nhược khinh, quang minh lỗi lạc".


Suy nghĩ này của nữ giáo viên, đồng thời cũng là suy nghĩ của đám học sinh bên dưới.
Có thể không đủ sâu sắc như nàng, bất quá những câu cảm thán, càng có vẻ chân thực.


-Ta sát, nam nhân cũng có thể hấp dẫn như vậy sao? Lý bàn tử, ngươi nói xem ta đang mơ đi?"

-Cắt! Đừng làm phiền lão tử nữa.
Lão tử cảm giác mình thật thất bại.
Đứng trước một nam nhân so lão tử còn soái hơn lại không dậy nổi một tia ghen ghét.


-Trời ạ, ta chỉ cảm thấy tự ti khi so với hắn.
Bởi vì ta sợ là không có nam nhân nào trên thế giới này đủ sức đánh đồng cùng hắn a.
Không dâng nổi một tia ghen ghét!

Nam nhân còn như vậy, huống hồ là nữ? Các tiểu muội muội cơ hồ chết đứng ngay lập tức, hai mắt to tròn không hề chớp lấy, chỉ sợ lãng phí mất, dù chỉ là một khoảnh khắc của thân ảnh đang đứng trên kia.


-Tiểu Lan, ngươi mắt kém, có muốn chuyển lên bàn trên không? Ta hướng lão sư giúp ngươi? Một nữ sinh quay qua nói với nữ sinh cùng bàn.


-A, ta cũng đang cảm thấy nên ngồi chỗ khác, cảm ơn ngươi.
Để ta tự nói với lão sư vậy.


Các nữ sinh không hẹn bỗng dưng chuẩn bị sẵn rất nhiều lí do để có cơ hội ngồi một mình.
Ngồi một mình, cho đến khi nam thần kia ngồi bên cạnh.


Cao Đại mới đầu tư thêm cơ sở vật chất, bàn thừa có rất nhiều a!

-Trật tự!

Nhắc lại lớp lần nữa, nữ giáo viên quay qua nam sinh.


-Em có thể giới thiệu bản thân cho cả lớp.


Nghe tới đây, nam sinh bước chậm rãi lên bục, nhìn xuống dưới, không tỏ vẻ lạnh lùng, cũng không cố làm mặt tươi cười.
Hắn bình thản:

-Chào mọi người, tôi là Nhạc Đông Vân