Trường Sinh Bất Tử Chi Ta Là Đế Tuấn

Chương 246: Giam Khốn Mệnh Số!

- Hồng Quân tên sâu thịt khốn kiếp nhà ngươi thật ra muốn gì!!

Mệnh Số nhìn Hồng Quân cả kinh kêu lên bởi vì hắn phát hiện sau khi bị hai luồng hào quang do Hồng Quân phát ra đánh trúng cả hai thân thể của hắn đều giống như bị định thân vậy không thể cử động được!

- Mệnh Số bần đạo đợi ngày hôm nay đã thật lâu rồi! Thời điểm Kỷ Thứ Ba bần đạo đã dùng Thời Gian Thần Thông để quan sát quá trình ngươi chém thi ở Kỷ Thứ Nhất và Kỷ Thứ Hai đến ngày hôm nay cuối cùng đã nghĩ được biện pháp khắc chế ngươi! Mệnh Số chuẩn bị chịu chết đi!!

Hồng Quân nhìn Mệnh Số trầm giọng nói một câu sau đó hai tay liên tục kết ấn đánh ra những thủ ấn huyền ảo về phía Mệnh Số.

- Tới đây!

Cuối cùng chỉ nghe Hồng Quân quát to lên một tiếng chấn động không gian tiếp đó Mệnh Số chỉ cảm thấy ý thức của mình nhanh chóng bị hút ra khỏi cơ thể của Thái Nhất và Cương Thi Diêm Xuyên.

- Khốn kiếp! Hồng Quân ngươi đáng chết! Đồ sâu thịt đáng kinh tởm!!

Mệnh Số thấy vậy lập tức muốn phản kháng nhưng do thân thể không thể cử động làm cho hắn không thể giãy dụa được gì chỉ có thể không ngừng gào thét!!

- Ầm!

Một lúc sau ý thức Mệnh Số đã hoàn toàn bị hút ra khỏi cơ thể của Thái Nhất và Cương Thi Diêm Xuyên tiến vào cơ thể Vũ Chiếu đang bị Hồng Quân khống chế.

- Hồng Quân thật ra muốn làm gì?

Hai người Đế Tuấn và Diêm Xuyên vừa lấy lại quyền kiểm soát thân thể lập tức kinh ngạc nhìn Hồng Quân hai người đều không hiểu được hắn hút ý thức của Mệnh Số vào trong cơ thể mình thật ra là có ý gì.

- Phong!

Chỉ nghe Hồng Quân lại quát lên một tiếng nữa tiếp đó chỉ thấy từ trong không khí hiện ra ba ngàn con bạch long toàn thân phát ra hào quang mười chín màu trói chặt cơ thể hắn lại hóa thành một cái kén lớn óng ánh mười chín màu.

- Hồng Quân hắn lại đạt tới cảnh giới Tổ Tiên thập cửu trọng thiên sao?

Lúc này quần hùng từ trong Vô Cực trở lại thấy vậy thì đều kinh ngạc kêu lên.

- Hồng Quân thiên hạ đệ nhất nhân Kỷ Thứ Ba sao? Tính kế thật sâu a!!

Đông Phương Bất Bại cảm thán một tiếng.

- Ừ!

Những người khác nghe vậy không nhịn được gật đầu một cái sau đó tất cả cùng chăm chú nhìn vào cái kén lớn.

.....

- Vù!

Lúc này trong nơi sâu nhất ý thức hải của Mệnh Số hai người Hồng Quân và Mệnh Số đứng trừng trừng nhìn nhau phía trên Mệnh Số Đại Võng mà Mệnh Số tạo ra để quản lý thiên hạ muôn dân.

- Hồng Quân ngươi đưa ta đến nơi này để làm gì?

Lúc này chỉ nghe Mệnh Số nhìn Hồng Quân quát lên giờ phút này trong lòng hắn tràn đầy phẫn nộ bởi vì không ngờ được một con sâu thịt ti tiện trong mắt hắn lại cả gan dám lừa gạt Mệnh Số hắn.

- Mệnh Số hôm nay bần đạo muốn luyện ngươi thành khôi lỗi để sau này giúp ta tạo phúc cho muôn dân!!

Hồng Quân nhìn trịnh trọng nhìn Mệnh Số nói.

- Ha ha ha ha.... Hồng Quân ngươi thật sự làm cho ta có chút kinh ngạc nhưng ngươi lại muốn khống chế ta thật đúng là vọng tưởng! Trên đời này không ai có thể làm được! Không một ai! Phá cho ta!!

Mệnh Số nghe thấy lời nói của Hồng Quân thì khinh thường cười lạnh một tiếng sau đó lập tức điều động lực lượng của Mệnh Số Đại Võng đánh ra một chưởng muốn nghiền nát con sâu thịt đáng ghét trước mặt!

- Vù!

Đối mặt với một chưởng của Mệnh Số Hồng Quân vẫn không chút biến sắc khẽ vung tay một cái cả Mệnh Số và Mệnh Số Đại Võng lập tức bị một luồng năng lượng màu xanh kỳ dị phong ấn lại!!

- Không thể nào! Hồng Quân ngươi có thể khống chế ta được!!

Mệnh Số cảm nhận được được toàn thân mình bị khống chế thì nhìn Hồng Quân cả kinh kêu lên đây là lần đầu tiên trong đời Mệnh Số biết được mùi vị hoảng sợ là như thế nào!

- Mệnh Số thân ngươi tuy có hào quang màu thứ hai mươi nhưng vẫn chưa thật sự đột phá tới Tổ Tiên nhị thập trọng thiên nhiều nhất cũng chỉ là thập cửu trọng thiên đỉnh phong. Ta cũng là Tổ Tiên thập cửu trọng thiên nếu như ở ngoài ta thật sự không thể vây khốn ngươi thậm chí là không thể địch lại được ngươi! Nhưng một khi đã ở nơi này ngươi lại không có cách nào kháng cự lại để mặc cho ta chặt chém!!

Hồng Quân nhìn Mệnh Số thản nhiên nói.

- Hồng Quân cho dù có là vậy thì như thế nào? Ngươi đừng quên thiên địa là thân thể của ta, ta có nạn nó nhất định cảm nhận được. Nó sẽ truyền lực lượng tới phá tan thân thể này giúp ta thoát ra bên ngoài!!

Mệnh Số không cam lòng kêu lên.

- Mệnh Số ngươi đừng vọng tưởng nữa Mệnh Số Đại Võng đã bị ta đông cứng lại ngươi không thể liên lạc với thiên địa nữa. Nhiều nhất cũng chỉ có ba ngàn thiên đạo theo bản năng cứu ngươi nhưng đáng tiếc ta sẽ không có chúng cơ hội này!!

Hồng Quân nhàn nhạt nói một câu sau đó lại vung tay lần nữa một quả cầu nhỏ màu hoàng kim lập tức từ ống tay áo hắn bay ra ngoài!!

- Đây.. đây là cái gì?

Mệnh Số vừa nhìn thấy quả cầu nhỏ hoàng kim xuất hiện thì cả cả kinh kêu lên một cảm giác phi thường bất ổn đột nhiên xuất hiện trong lòng của hắn.

- Đây là Tử Tiêu Cung của ta cũng chính là Thế Giới Biến Số do ta tốn rất nhiều công công sức tạo thành bên trong chứa vô tận biến số có thể chặt đứt một tia liên hệ cuối cùng của ngươi với thiên địa!!

Hồng Quân nhìn Mệnh Số nói.

- Ùng! Ùng! Ùng!

Quả nhiên giống như Hồng Quân nói Tử Tiêu Cung vừa mới xuất hiện đã phun ra vô số biến số tạo thành một con sông lớn hung mãnh tấn công về phía Mệnh Số Đại Võng nhanh chóng phá hủy một tia liên hệ cuối cùng giữa Mệnh Số và thiên địa.

- Đừng hòng!

Mệnh Số thấy vậy kinh hoảng la lên một tiếng theo bản năng đánh ra một chưởng muốn phá hủy Tử Tiêu Cung nhưng đáng tiếc chưởng cương của hắn mới vừa đánh ra đã bị Hồng Quân phá tan.

- Ngu xuẩn mất khôn!

Chỉ thấy Hồng Quân kêu lên một tiếng sau đó đảo tay lại thì Mệnh Số lập tức đã bị vô số sợi dây trói lại.

......

- Sư tôn không biết Hồng Quân có thể thành công hay không đây?

Lúc này ở bên ngoài quần hùng tập trung nhìn chăm chú vào cái kén muốn quan sát tình hình bên trong nhưng qua một lúc vẫn không thấy được gì làm cho Liên Thần dần mất đi kiên nhẫn nhìn Đông Phương Bất Bại hỏi.

- Hồng Quân người này tính toán quá sâu nếu là ở Kỷ Thứ Ba thì hắn chắc chắn có thể thành công nhưng đây là Kỷ Thứ Tư bốn giới đã hợp nhất cho nên ta cũng không biết thế nào nữa!!

Đông Phương Bất Bại lắc đầu nói.

- Đùng! Đùng! Đùng!

Lúc sư đồ hai người đang nói chuyện đột nhiên thiên địa lại vang lên từng nổ kinh thiên động địa.

- Cái gì vậy?

Quần hùng vừa nghe thấy âm thanh đó lập tức nhìn xuống thì phát hiện không ngờ vào lúc này Dương Gian của Thế Giới Đại Thiện lại tự động dung hợp với Thế Giới Thứ Nhất hơn thế nữa những nơi dung hợp lại phát ra lực lượng cuồn cuộn không ngừng truyền về phía cái kén lớn.

- Sư tôn sao lại như vậy? Thế Giới Đại Thiên sao lại có thể tự hợp nhất với Thế Giới Thứ Nhất chứ??

Liên Thần hoảng sợ nhìn Đông Phương Bất Bại hỏi.

- Là do Mệnh Số hắn là hồn của thiên địa bây giờ hắn có nạn thiên địa tự nhiên là cảm nhận được cho nên mới tự động gia tăng quá trình dung hợp để giải cứu cho hắn! E rằng Hồng Quân sắp thất bại rồi!!

Đông Phương Bất Bại nhíu chặt mày lại nói.

- Vậy bây giờ chúng ta phải làm gì đây?

Liên Thần nghe vậy lại hỏi.

- Ai! Trận chiến của bọn họ diễn ra bên trong ý thức hải của Mệnh Số chúng ta không thể nhúng tay vào chỉ có thể đứng đây im lặng chờ xem thôi!!

Đông Phương Bất Bại thở dài nói.

....

- Ha ha ha ha... Hồng Quân ngươi thất bại rồi! Nếu như ở Kỷ Thứ Ba, ngươi làm như vậy, ta thực sự còn trúng kế của ngươi. Nhưng đáng tiếc, đây là Kỷ Thứ Tư. Thiên địa dĩ nhiên đã chém tới tam thi, tam thi lại hợp nhất. Đây là chiều hướng phát triển, không cần ta làm tiếp điều gì, cũng không cần muôn dân làm tiếp điều gì. Thiên địa theo bản năng đã có thể hoàn mỹ. Ta thành công. Nhị thập trọng thiên, Hồng Quân, ngươi đã thua! Chỉ cần đi ra ngoài, ta sẽ càng siêu thoát, trường sinh bất tử!!

Lúc này bên trong Mệnh Số Đại Võng Mệnh Số cảm nhận được lực lượng do thiên địa truyền vào thì như tuyệt tử phùng sinh nhìn Hồng Quân cười lớn nói.

- Hừ! Mệnh Số ngươi đừng có vui mừng quá sớm ta tuy không thể khống chế được ngươi nhưng vẫn có thể giam giữ được ngươi!!

Hồng Quân nghe vậy thì trầm giọng nói một câu sau đó hóa thân thành bản thể Thần Thứ Khúc Thiện to hơn triệu trượng lao tới trước mặt Mệnh Số nhân lúc hắn vẫn còn bị lực lượng của mình làm cho không thể động đậy một ngụm nuốt hắn vào trong bụng.

- Grao!

Sau khi nuốt chửng Mệnh Số chỉ nghe Hồng Quân gầm to một tiếng sau đó nhanh chóng lao thẳng vào trong Mặt Trời bên trong Tử Tiêu Cung.

- Ầm! Ầm! Ầm!

Khi Hồng Quân vừa tiến vào Mặt Trời các hành tinh khác bên trong Tử Tiêu Cung lập tức phun ra vô số biến số hội tụ tới Mặt Trời trợ giúp Hồng Quân tạm thời phong ấn Mệnh Số lại.

- Ầm! Ầm! Ầm!

Đồng thời lúc này ở bên ngoài lớp kén bao phủ thân thể của Vũ Chiếu cũng ầm ầm vỡ tan.

- Vù!

Vũ Chiếu đột nhiên mở mắt ra nhìn quần hùng.

- Ngươi là Mệnh Số!!

Liên Thần thấy vậy cả kinh kêu lên.

- Không! Hắn là Hồng Quân!!

Chung Sơn nghe vậy lắc đầu nói.

- Hồng Quân tình hình sao rồi?

Nhân Thân Diêm Xuyên bước ra nhìn Hồng Quân hỏi.

- Ta đã thất bại rồi! Nhưng cũng đã kịp thời tạm thời phong ấn Mệnh Số lại tuy phong ấn này chỉ có thể tồn tại một trăm năm nhưng cũng đã đủ thời gian để các ngươi chuẩn bị đi??

Hồng Quân nhìn quần hùng nhàn nhạt nói.

- Ừ!

Quần hùng nghe vậy cùng gật đầu đồng thời lúc này trong lòng bọn họ cũng không khỏi nhẹ nhõm hơn trước bởi vì bọn họ đã biết được Mệnh Số cũng không phải thật sự vô địch ít ra hắn còn có thể bị phong ấn.

- Phải rồi! Đế Tuấn ta đã biết kế hoạch của ngươi vật này ta giao lại cho ngươi! Hy vọng ngươi có thể thành công!!

Hồng Quân chuyển ánh mắt nhìn Đế Tuấn trầm giọng nói một câu sau đó lấy từ trong người ra một thanh kiếm làm từ công đức ra đưa cho hắn.

- Đa tạ!!

Đế Tuấn thấy vậy nhìn Hồng Quân trịnh trọng nói một câu cảm ơn sau đó nhận lấy Đức Chi Kiếm từ trong tay hắn.

- Ta đi đây!!

Hồng Quân lại nhìn mọi người nói một câu sau đó đạp bước mang theo thân thể của Vũ Chiếu bay vọt tới nơi sâu nhất trong Vô Cực.

- À đúng rồi! Đế Tuấn Phục Hi nhờ ta nói với ngươi mau tới Thiên Ma Giới gặp hắn hắn có vật quan trọng muốn giao cho ngươi!!

Sau khi Hồng Quân rời đi Diêm Xuyên đột nhiên lại nhìn Đế Tuấn nói.

- Được!

Đế Tuấn nghe vậy gật đầu một cái sau đó bay thẳng về phía Thiên Ma Giới quần hùng cũng lập tức bay theo hắn bọn họ cũng muốn biết Phục Hy gọi Đế Tuấn đến thật ra là có chuyện gì?

....

- Các ngươi đến rồi! Mau vào trong đi. Phu quân của ta đang đợi!!

Lấy tốc độ của quần hùng rất nhanh đã có thể tiến tới Thiên Ma Giới khi vừa đến nơi bọn họ đã nhìn thấy Nữ Oa đứng đợi sẵn nhìn bọn họ nói.

- Ừ!

Quần hùng lập tức đi theo Nữ Oa tiến vào bên trong.

- Các ngươi đến rồi!!

Vừa tiến vào trung tâm của Thiên Ma Giới bọn họ đã nghe thấy tiếng nói hư nhược của Phục Hy.

- Phục Hy chuyện trong thiên địa ngươi chắc cũng biết hết rồi! Tiếp theo ngươi định tính thế nào?

Đế Tuấn nhìn Phục Hy hỏi.

- Ta định sẽ tiến vào Vũ Hóa!!

Phục Hy nhìn quần hùng trầm giọng nói.

- Ừ!

Quần hùng nghe vậy gật đầu một cái đối với quyết định này của Phục Hi bọn họ đã có chuẩn bị tâm lý từ trước cho nên cũng không quá bất ngờ.

- Trước khi đi ta muốn an bài một chút chuyện! Cơ Cung Niết Tiên Thiên Bát Quái Đồ này ta tặng cho ngươi nó có thể giúp Chu Dịch Thế Giới của ngươi càng thêm hoàn thiện hy vọng sau này ngươi có thể giúp ta chăm sóc Bộ Tộc Nhân Xà và Thiên Ma Nhất Tộc!!

Phục Hy nhìn Cơ Cung Niết nói một tiếng sau đó lấy một cái Tiên Thiên Bát Quái Đồ từ trong cơ thể ra đưa cho hắn.

- Phục Hy ngươi cứ yên tâm đi!!

Cơ Cung Niết vừa đưa tay nhận lấy Tiên Thiên Bát Quái Đồ của Phục Hy lập tức trịnh trọng nói.

- Đế Tuấn Vận Chi Kiếm này ta giao lại cho ngươi hy vọng ngươi sử dụng nó cho tốt!!

Tiếp theo Phục Hy lấy ra một thanh kiếm màu vàng kim đưa cho Đế Tuấn.

- Đa tạ!

Đế Tuấn nhận lấy Vận Chi Kiếm trịnh trọng nói.

- Đông Phương Bất Bại đây là Thôi Thiên Võng năm xưa ta hứa cho ngươi cầm lấy đi!!

Phục Hy tiếp tục lấy một tấm lưới nhỏ từ dưới ghế của hắn ra đưa cho Đông Phương Bất Bại.

- Ừ!

Đông Phương Bất Bại gật đầu một cái sau đó thu Thôi Thiên Võng vào trong người.

- Diêm Xuyên hai tiểu cô nương này ngươi nhận lại đi!!

Cuối cùng Phục Hy nhìn Diêm Xuyên nói một tiếng sau đó phóng một quả cầu nhỏ có chứa một con mèo nhỏ và một con hồ điệp nhỏ đang say ngủ về phía hắn.

- Đa tạ ngươi đã cứu hai người các nàng!!

Nhân Thân Diêm Xuyên đưa tay nhận lấy Miêu Miêu và Điệp Hậu rồi nhìn Phục Hy cảm kích nói.

- Ta đi đây! Nguyện thương hạ muôn dân người người như rồng, trường sinh bất tử!!

Trong thiên địa vang lên tiếng nói cuối cùng của Phục Hy.