Những lời nói đằng đằng sát khí này khiến tất cả Ủy viên Thành ủy trong lòng không khỏi lo lắng. Chủ tịch Nhiếp tuyệt đối không phải đang nói đùa. Lời nào để cảnh cáo, lời nào là thật, những người này, đều được phân định rất rõ ràng.
Nhiếp Chấn Bang cảm thấy rất hài lòng với bầu không khí này, cho dù là đảng phái nào hay bất kể là tâm tư gì, tất cả mọi người phải nỗ lực hết mình vì cục diện và tình hình chung trước mắt. Đây mới là phương thức thúc đẩy kinh tế xã hội phát triển bền vững.
Nói xong, Nhiếp Chấn Bang quay đầu nhìn các ủy viên bên trong, chỉ duy nhất một cán bộ nữ, Thành ủy ủy viên thường vụ, Trưởng ban Tuyên giáo Lý Tiểu Cần, nói:
- Trưởng ban Lý, lễ khai mạc và đêm khai mạc đều do người của ban Tuyên giáo chuẩn bị và triển khai các hoạt động…, đến nay việc chuẩn bị thế nào rồi.Theo như kế hoạch của thành phố Lương Khê…, vào
Nghe được lời nói của Nhiếp Chấn Bang, sắc mặt Lý Tiểu Cần có chút không thoải mái, đều là ủy viên thường vụ Thành ủy, chính mình lại là người đứng đầu Ban Tuyên giáo, Nhiếp Chấn Bang ngươi, dựa vào cái gì mà đòi khoa tay múa chân, nhưng mà, những lời nói này, Lý Tiểu Cần lại không dám nói rõ ra.
Theo chức vụ mà nói, Nhiếp Chấn Bang là Phó bí thư Thành ủy, chính hắn là Trưởng ban tuyên giáo, hắn cũng có thể quản. Cấp bậc trên Nhiếp Chấn Bang là cán bộ Giám đốc cấp sở, mà cô lại chỉ là cán bộ phó phòng.
Huống chi, hiện tại ngay cả Phạm bí thư cũng phải nghe theo sự chỉ huy của Nhiếp Chấn Bang. Chứ mình thì tính làm cái gì? Lập tức, Lý Tiểu Cần gật gật đầu, mở quyển notebook trước mặt mình nói:
- Bí thư Phạm, Chủ tịch Nhiếp. Đêm khai mạc lần này, thành phố sẽ cùng với Truyền hình Giang Bắc hợp tác tổ chức.
Lúc nói tới đây, Lý Tiểu Cần vẻ mặt đắc ý, Thành phố cấp 3 và Đài truyền hình của sở Thông tin cùng nhau hợp tác. Điều này không phải ai cũng có thể làm được. Dĩ nhiên, không tính đến Bí thư Chủ tịch Thành phố, những người này ra mặt, với thân phận và địa vị trong này, đều cùng cấp với Cục trưởng cục Phát thanh Truyền hình, thậm chí, quyền lực còn lớn hơn, đối phương dù ít dù nhiều cũng phải nể mặt. Nhưng, chính mình ra mặt, có thể đàm phám tiếp, cũng đủ để chứng minh năng lực hoạt động của bản thân.
Nhìn sang bên cạnh, bọn kẻ dưới đều một vẻ mặt nghiêng đầu lắng nghe, Lý Tiểu Cần đột nhiên cảm thấy bản thân không hề thú vị chút nào. Không ngờ không ai thể hiện sự khâm phục.
Cô lập tức nói tiếp:
- Đội hình đang biểu diễn, có thể nói là tương đối hoành tráng. Hai người dẫn chương trình nổi tiếng của Đài truyền hình trong nước sẽ chịu trách nhiệm điều khiển chương trình đêm hội lần này. Ánh sáng, bố trí sân khấu, đều do đoàn chiếu bóng hàng đầu trong nước đến từ thành phố Thượng Hải chịu trách nhiệm.
Những thứ này, ai nghe được đều phải chau mày, này Lý Tiểu Cần, cô ta đang làm cái gì đó? Bây giờ học những thứ người trẻ tuổi theo đuổi sao? Tại sao lại không phát huy hơn nữa giọng ca chính ca múa nhạc với quy mô lớn? Lập tức, Phạm Thường Thắng ho nhẹ một tiếng rồi nói:
- Này, Trưởng ban Tiểu Cần, ngôi sao ca nhạc, minh tinh màn bạc… phù hợp là được rồi. Đây là diễn đàn phát triển Đông Bộ, đêm nhạc nhất định phải gắn với chủ đề. Phải làm nổi bất được tiết mục chính.
-Vâng, Bí thư Phạm, tiết mục này là tự nhiên có đấy, mấy màn vũ đạo đang được khớp sân, đặc biệt sẽ mời giảng viên học viện múa từ Trung ương về giảng dạy. Ngoài ra, đoàn ca múa thành phố, đoàn văn công cảnh sát vũ trang tỉnh Giang Bắc, cùng với đoàn ca vũ tỉnh đều đưa vũ công giỏi đến tham gia.
Lý Tiểu Cần có đôi chút xấu hổ, nói nhiều như vậy, lại vì một câu của bí thư Phạm mà bị hủy bỏ.
Giờ phút này Nhiếp Chấn Bang cũng nói chen vào:
- Bí thư Phạm, cũng không nghiêm trọng đến vậy, thời đại này, cái chính là muôn hoa khoe sắc. Tôi cảm thấy, ý tưởng của Trưởng ban Lý rất hay. Chẳng những suy nghĩ về ý tưởng chủ để chính, mà cũng suy xét đến sự ảnh hưởng của quốc tế. Điều này rất tốt.
Sắc mặt Phạm Thường Thắng chợt biến sắc, trong lòng chửi thầm:
“Xem mày có thể đắc ý được đến khi nào?”
Không cần đến một tháng, ngươi sẽ phải cuốn xéo khỏi thành phố Lương Khê…
Ngày 4 tháng 10, toàn bộ 4 ban lãnh đạo Thành ủy và Ủy ban nhân dân thành phố đã có mặt đầy đủ bên tại lối ra cao tốc Hỗ Giang. Theo thời gian di chuyển, tại lối ra là xe cảnh sát số 1 Công an tỉnh Giang Bắc,
Dưới sự dẫn đường của xe cảnh sát Công an tỉnh, đoàn xe bắt đầu chạy nhanh ra cao tốc, dừng xe bên đường, lúc này đây, toàn thể lãnh đạo Ủy ban Tỉnh ủy đều tham gia.
Mọi người không sử dụng xe cá nhân, xe được sử dụng là xe Toyota thương vụ, gồm 2 bệ. Hiện giờ, cửa kính phía trước xe đột nhiên mở ra, cửa sổ bên này là tiếng nói của Bí thư Tỉnh ủy Thẩm, sắc mặt nghiêm túc, nhìn mọi người xung quanh, trầm vang nói:
- Các đồng chí, nhiều người làm cùng lúc chỉ là thể hiện về mặt hình thức, đồng chí Phạm Thường Thắng lên xe đi.
Nói xong, đoàn lại bắt đầu chạy, lúc này Nhiếp Chấn Bang cười lạnh lùng, vẻ mặt ngông nghênh là điều rất bình thường.
Buổi chiều, Ban thường vụ thành ủy thành phố Lương Khê, trên cơ bản đã ngồi hết bên ngoài rồi. Nhiệm vụ đón tiếp chủ yếu đều đã giao cho bên tỉnh ủy Giang Bắc
5 tỉnh phía Đông, dân đầu đoàn đều là Chỉ tịch Tỉnh, hoặc là Bí thư Tỉnh ủy, đối với diễn đàn phát triển phía Đông lần thứ nhất, đem đến kỳ vọng rất lớn cho 5 tỉnh khu vực phía Đông. Đây cũng là nguyên nhân mà các tỉnh coi trọng như vậy.
Khoảng 6h chiều, ngày mùng 5 tháng 10. Lúc đó, không còn tiến hành bất cứ việc cải tạo sân bay quân sự thành sân bay dân dụng Giang Nam Lương Khê nữa, tất cả đều trở về trạng thái sân bay quân sự ban đầu.
Giờ phút này, ở bên trong sân bay, hơn hai mươi người đang đứng ở đó. Toàn thể Lãnh đạo và cán bộ tỉnh ủy Giang Bắc, hơn nữa lần còn có lãnh đạo cấp cao 5 tỉnh phía Đông tham gia. Tập trung dưới phòng họp, Nhiếp Chấn Bang và Phạm Thường Thắng được xem là nhân vật có tiếng nhất nhì trong thành phố Lương Khê, cũng được coi là có địa vị.
Theo hãng hàng không phía Đông, máy bay đang từ từ hạ cánh, sau đó, dưới sự điều khiển của đài chỉ huy ở sân bay, máy bay đã hạ cánh an toàn, dừng tại đường băng trung tâm, bên cạnh, cầu thang mạn máy bay đã được mở ra.
Cửa khoang thuyền mở ra, Ủy viên thường vụ Bộ chính trị, Phó chủ tịch nước, Bí thư ban bí thư Trung Ương, hiệu trưởng trường Trung ương Đảng Thẩm Tu Siêu là người đầu tiên bước ra từ cabin, theo sau Phó chủ tịch Thẩm là Chủ nhiệm văn phòng Chính phủ Cao Tuyên, Ủy viên quốc hội, Bặc Tất An, Chủ nhiệm ủy ban kinh tế ngoại thương Lưu Thế Sơ,...
Tiếp theo, Phó chủ tịch Thẩm bắt tay từng người, cuối cùng, lúc đi đến chỗ Nhiếp Chấn Bang, Phó chủ tịch Thẩm dừng lại một lát, mỉm cười nói:
- Đồng chí Tiểu Nhiếp, rất ấn tượng nha. Tôi đang ngồi trên mày bay quan sát, kiến trúc của Thành phố Lương Khê, không tồi.
Cảnh tượng này khiến các cấp lãnh đạo của tất cả các tỉnh đều đôi chút lo sợ, tuy nhiên, với cấp bậc của những người này thì hẳn là biết không ít sự tình câu chuyện. Đối với thân phận của Nhiếp Chấn Bang, đều đã rất rõ ràng.
Trong lòng mỗi người, đều là một nhận xét, kẻ này, không đơn giản, cháu trai của Nhiếp lão, đời thứ ba nhà họ Nhiếp đang được tập trung bồi dưỡng. Năm đó, Nam lão rất được trọng dụng, về sau, lại giành được sự quan tâm của Tổng bí thư Viên, thậm chí ngay cả Phó chủ tịch Thẩm cũng phải nể mặt vài phần. May mắn của lão thật sự là rất nhiều.
Thể hiện trong lời nói của hắn, có đôi chút là xấu hổ. Lý gia phải dùng hết sức lực để phản bác lại đối tượng, đột nhiên lại bị Phó chủ tịch Thẩm nhìn với con mắt khác, không hiểu chuyện gì đang xảy ra đây?
Lúc này Nhiếp Chấn Bang, không tôn sùng cũng chả sợ hãi, hắn gật đầu bình tĩnh nói:
- Thủ trưởng, ngài đã quá khen, đây là công lao của toàn bộ nhân viên Thành ủy Thành phố Lương Khê. Chỉ dựa vào mình tôi thì đâu làm được gì?
Lúc này Phó chủ tịch Cáp Thẩm, bật cười ha hả, xoay người về sang phía hắn và một số người đang nói:
- Không tồi, không tồi, đồng chí Tiểu Nhiếp, rất có lòng, nội bộ đoàn kết. Tư tưởng rất đúng đắn.
Làm ra vẻ là Phó chủ tịch, Thẩm Tu Siêu có thể thực hiện được bước này, cũng xem như là chiếu cố với Nhiếp Chấn Bang rồi, điểm này, Thẩm Tu Siêu cũng đã xem xét về việc Nhiếp Chấn Bang đưa ra vấn đề tam nông nên mới hành động như vậy. Cho nên, Thẩm Tu Siêu cảm thấy, Nhiếp Chấn Bang quả là một nhân tài. Còn về chuyện lật đổ Lý Quốc Hoa, Thẩm Tu Siêu nghĩ rằng Nhiếp Chấn Bang có đôi chút hơi quá đáng.
Vào thời điểm này, thân phận về địa vị của Nhiếp Chấn Bang, không đến mức khiến Thẩm Tu Siêu phải dùng toàn lực để nâng đỡ.
Phần Nhiếp Chấn Bang từ nay về sau, có thể đến bộ dạng nào, phải dựa vào chính hắn.
Lúc này, đối với Thẩm Tu Siêu mà nói, là thời kỳ vô cùng nhạy cảm, tuy nói không hề có chút hồi hộp, nhưng sự tình bên trong thể chế, không ngờ thời khắc cuối cùng lại công bố, ai cũng không dám khẳng định điều gì sẽ xảy ra. Lý gia cũng đã nhìn ra được điểm quan trọng này, mới có vẻ là không kiêng nể gì.
Dòng người, đầu tiên là đi tới bên này Thành ủy thành phố Lương Khê. Phó chủ tịch Thẩm - địa điểm ngủ lại của đoàn, bên này, số hiệu sân một, hai, ba, bốn. Các lãnh đạo của tỉnh khác được sắp xếp vào phòng dành cho tổng thống, tách biệt ở khách sạn và quán rượu riêng. Đây là sự suy tính thận trọng của Tỉnh ủy Giang Bắc.
Tại nhiều khách sạn, khẳng định là có nhiều điều không tiện. Mặc dù là thang máy chuyên dụng, cũng chỉ có vậy. Phía bên Thành ủy Tiểu Chiêu, yên lặng, một mặt khác là đảm bảo tốt nhất cho sự an toàn của chuyến công tác.
Trong nhà ăn Thành ủy Tiểu Chiêu, Phó chủ tịch Thẩm, xuống tiếp đãi một lượt Tỉnh ủy Giang Bắc, hơn nữa, lãnh đạo tỉnh thành phố khác đã dùng xong cơm tối. Lúc này, Nhiếp Chấn Bang và Phạm Thường Thắng không cõ tư cách để ngổi ở đấy.
Sau khi ăn xong cơm chiều, đoàn người đi đến Trung tâm thể thao thành phố Lương Khê, nơi diễn ra đêm khai mạc diễn đàn phát triển Đông Bộ lần này.
Hiện giờ, bên trong trung tâm có sức chứa hơn 20 nghìn người, nay sớm đã kín chỗ, xung quanh hội trường, xuất hiện hàng loạt lực lượng công an, cảnh sát đến từ các tỉnh.
Phó chủ tịch Thẩm cùng nhân viên, theo lối riêng đi vào bên trong hội trường, sau khi bố trí vị trí của bục chủ tịch riêng biệt, tiếp theo, tổng chỉ huy đêm nay là một Phó trưởng ban ban Tuyên giáo Tỉnh ủy, gật đầu hiểu ý, thời gian vừa điểm 8h, 4 người dẫn chương trình, 2 người đến từ đài truyền hình Trung ương, hai người còn lại là đài truyền hình Giang Bắc hướng về phía trung tâm sân khấu.
Đương nhiên, bây giờ không phải là thời điểm xuất hiện trên sân khấu của bọn họ, giờ phút này, Nhiếp Chấn Bang đến vị trí bên cạnh bục người dẫn chương trình, nói vài điều đơn giản:
- Mời toàn thể mọi người đứng dậy, giương cờ, quốc ca.
Chính phủ đứng ra tổ chức và thực hiện hoạt động lớn này, nghi lễ này hẳn là không thể thiếu. Sau khi xong màn trình tự hội nghị, Nhiếp Chấn Bang tiếp tục nói:
- Phía dưới, cho mời Ủy viên thường vụ Tỉnh ủy Giang Bắc, Bí thư Tỉnh ủy, đồng chí Thẩm Ngôn Thạc, phát biểu khai mạc diễn đàn
Sau khi Nhiếp Chấn Bang nói xong, đồng chí Thẩm rời vị trí ngồi tiến về phía bục, lấy trong túi ra bài diễn văn, lớn giọng nói:
- Kính thưa Phó chủ tịch Thẩm Tu Siêu , chủ nhiệm Cao Tuyên, Ủy viên Quốc hội Bặc Tắc An, Chủ nhiệm Lưu Thế Sơ, cùng các vị lãnh đạo đến từ các tỉnh thành khác. Các đồng chí, các bằng hữu, hôm nay chúng ta đoàn tụ lại đây…
Sau khi kết thúc bài diễn văn một cách trôi chảy, Nhiếp Chấn Bang lại đi lên phía bục chính, rõng rạc nói:
- Phía dưới, xin mời Phó chủ tịch nước, Bí thư Ban bí thư, Hiệu trưởng trường Trung Ương Đảng, đồng chí Thẩm Tu Siêu lên tuyên bố khai mạc diễn đàn.
Lúc này, Thẩm Tu Siêu cũng đứng lên, trước mặt ông ta, tự nhiên đặt một chiếc microphone có thể tự ý mở và đóng. Hiện giờ Phó chủ tịch Thẩm ung dung thở mạnh, có vẻ quyền lực không tầm thường. Cất cao giọng nói:
- Tôi tuyên bố, khai mạc diễn đàn phát triển 5 tỉnh phía Đông TQ.
Tiếng nói của Thẩm Tu Siêu hạ xuống, bên trong hội trường, phát ra những tiếng hoan hô lớn đến đau đầu nhức óc, ngay sau đó, mấy vạn khinh khí cầu,từ trên tầng thượng bay lên bầu trời. Đúng lúc đó, màn âm nhạc hoành tráng chính thức bắt đầu, theo đó, tất cả ngọn đèn đều tập trung vào 4 người dẫn chương trình.
Người dẫn chương trình nổi tiếng đến từ đài truyền hình Quốc gia, giọng điệu Dương Quân lúc này đầy sức lôi cuốn và truyền cảm nói:
- Những làn gió xuân mới trong cải cách, thổi vào một làn gió mới, cùng đất duyên hải phía Đông, đã là của ta, nó sẽ là một cơ hội to lớn trong cải cách mở cửa và kiến thiết nền kinh tế. Hôm nay, cơ hội lớn của chúng ta để phát triển khu vực phía bắc. 5 tỉnh phía Đông cùng có mặt tại đây, hôm nay mới được diện kiến. Phía dưới, cin mời thưởng thức màn vũ đạo đến từ đoàn vũ đạo Giang Bắc.
Màn múa hát đặc sắc, và phần trình diễn tuyệt vời của các minh tinh bậc nhất trong nước, làm cho buổi tối ngày hôm nay thành công mỹ mãn. Trên bàn Chủ tịch, Phó chủ tịch Thẩm đôi lúc quay sang khu vực bên cạnh bày tỏ sự đồng tình.
Âm thanh trao đổi. Từ bộ mặt tươi cười kia, có thể nhìn thấy rõ, tâm trạng chắc hẳn không tồi.
12h, theo tiếng chuông ngân vang, suốt một vòng quanh sân vận động, pháo hoa lạnh được đốt cháy cùng một lúc, giống như một thác nước vậy, ở giữa khán đài, mấy chữ “Diễn đàn phát triển Đông Bộ” được hiện lên một cách cực kỳ nổi bật, bắt mắt bởi được sắp xếp bằng pháo bông bùng cháy
Xem ra đến thời điểm này, Nhiếp Chấn Bang cuối cùng cũng có thể thả lỏng tâm trạng được. Lễ khai mạc thành công, tiếp theo, là phải xem hiệu quả của buổi diễn đàn. Mà chính mình, cũng đã nhận được tin tức bên Tỉnh ủy, đề cử mình tham gia học tập tại trường Đảng Trung Ương, chỉ sợ, thời gian mình ở Thành phố Lương Khê không còn nhiều nữa rồi.