Khương Sam nghĩ nghĩ, cuối cùng cũng nói số phòng.
Thực ra Khương Sam là người rất hưởng thụ, vào lúc chỉ ở riêng một mình thường ăn mặc thoải mái, vừa mới tắm xong, ngoại trừ áo ngủ tơ tằm mặc ở bên ngoài, bên trong cũng không mặc gì thêm. Cô ngắt điện thoại xong liền vội vàng nhanh chóng mặc quần áo lót, vẫn chưa kịp thay quần áo, đã nghe được tiếng đập cửa bên ngoài.
Khương Sam hoảng sợ, bây giờ đang là thời điểm khách sạn đông người, chưa tới nửa phút đã đến, sao Tần chính ủy sao có thể nhanh như vậy?
Cô đâu biết rằng, vừa mới theo Tần Chiến vào trong khách sạn, người quản lý khách sạn ánh mắt sắc sảo liền nhận ra hai cảnh sát viên đi theo phía sau là những người trẻ tuổi ưu tú của khu vực quân đội ở đây, tự nhiên không dám sơ suất tiếp đón Tần Chiến, Tần Chiến muốn lên lầu, người quản lý vội vàng ân cần trực tiếp hướng dẫn đến thang máy VIP đang không có người.
Không kịp thay quần áo, Khương Sam đang do dự, nghĩ đến Tần Chiến vừa rồi có nói đến không bao lâu, còn nói có chuyện muốn hỏi, cũng không nên để anh đợi lâu ở ngoài, vội vàng mặc thêm áo khoác, che kín rồi đi tới mở cửa.
Tần Chiến liếc nhìn Khương Sam một cái, ánh mắt sắc bén liền liếc nhìn người quản lý vẫn còn đứng bên cạnh vội vàng nịnh bợ, người quản lý sợ hãi nhanh chóng thu lại ánh mắt hiếu kỳ nhìn Khương Sam, nhanh chóng nói:
“Nếu ngài có gì cần, có việc cứ gọi cho tôi.”
Nói xong liền thức thời rời đi.
Người quản lý cảm thán người sĩ quan này có diễm phúc không ít, người phụ nữ mở cửa kia hình dáng rất đẹp, trong khoảng khắc vô cùng hâm mộ, lại không khỏi cảm thán người phụ nữ đó may mắn. Người ở phòng tầng này ông cũng có biết, là những thí sinh tham gia thi đấu vũ đạo, mỗi năm vào lúc này ở bên người học viên nữ đều xuất hiện mấy vị cấp cao, trong đó cũng không thiếu cảnh có người còn ở lại, nhưng người sĩ quan vừa rồi ông nói gần nói xa cũng thăm dò được tin tức.
Vậy mà lại là Tần Chiến, không nói đến hiện tại Tần Chiến mang quyền cao chức trọng, chỉ bằng bây giờ Tần gia như mặt trời ban trưa, có thể có quan hệ với người này là người phụ nữ kia có phúc tu tám đời rồi. &%Dien#$D45a33n$3L43Q$3Don
Tần Chiến vào phòng.
Trong phòng hơi ấm làm cho khuôn mặt Khương Sam hơi hồng, da trắng mịn màng trông như ánh sáng ban mai nhẹ nhàng hiện lên từ sáng sớm, tóc đen mềm mại hơi ẩm ướt thả ở phía sau đầu, áo len kiểu Anh che kín cơ thể, ở phía dưới cũng lộ ra một phần lớn chân nhỏ từ đầu gối trơn nhẵn mượt mà.
Áo ngủ tơ tằm chỉ dài tới quá đùi, không soi gương Khương Sam cũng không biết, cho dù quấn kín chiếc áo khoác bên ngoài, nhìn qua bên trong giống như không mặc quần áo vậy.
Tần Chiến nhìn cô, trên mặt trước nay uy nghiêm liền có vài phần mất tự nhiên, ánh mắt nhìn trong nháy liền chuyển đến nhìn mặt cô, không dám nhìn xuống dưới nữa.
“Mới tắm xong?”
Khương Sam gật đầu, con người đen láy nhìn anh: “Ngày mai còn có trận đấu, đang chuẩn bị xem xong video clip trận đấu liền đi ngủ.”
Tần Chiến nhìn đôi mắt sáng như sao kia, cảm thấy hơi hoảng, ánh mắt đặt lên trên khuôn mặt cô anh cũng không làm được, bất động thanh sắc chuyển nhìn chỗ khác.
“Vậy à.”
Nhưng nơi mà Tần Chiến chuyển mắt tới lại nhìn thấy nơi Khương Sam treo quần áo, hàng loạt áo lót được sắp xếp ngay ngắn treo lên, còn đặc biệt phân loại rõ ràng.
Trong góc ở dưới máy sưởi còn đang treo một quần lót đang hong khô, xung quanh hình tam giác nhỏ màu đen mang theo viền ren đáng yêu, một nửa của hình thêu được là bằng phẳng, độ cong tự nhiên, đã được hong khô được một nửa, chỉ có phần ở giữa vẫn còn ẩm ướt.
Vẫn luôn sống ở trong quân doanh, Tần Chiến chưa bao giờ vào phòng phụ nữ sắc mặt liền từ chút một trở nên cương cứng, thật là xem chỗ nào cũng không đúng.
Khương Sam thấy sắc mặt anh không bình thường, nhìn theo tầm mắt của anh, vừa nhìn liền thấy quần áo lót khi nãy mình mới tắm xong treo lên ở đó quên lấy xuống, xấu hổ muốn chết! Lúc này Khương Sam mới cảm thấy quyết định để cho Tần Chiến đi lên vào phòng mình là quyết định sai lầm như thế nào, $#LangQuen%$LQĐ*$ anh đến quá nhanh, cô chỉ lo suy nghĩ anh đến tìm cô có chuyện gì, lại không lo lắng những chuyện này, thật sự rất xấu hổ!
“Ngài, ngài ngồi đó một lát, tôi thay quần áo xong chúng ta đi ra ngoài.”
Tần Chiến “ừ” một tiếng, cũng hiểu được mình ở trong phòng nói chuyện cũng không ổn.
Khương Sam đỏ mặt nhanh chóng thu quần áo treo trên tường xuống, đi nhanh vào trong nhà tắm.
Trong phòng liền yên tĩnh, tai Tần Chiến nhạy, có thể nghe rõ ràng tiếng thay quần áo ở trong phòng tắm, cho dù là người thanh tâm quả dục thì anh cũng là một người đàn ông, trong đầu Tần Chiến xuất hiện hình ảnh người mơ màng, khớp xương to lớn hai tay anh nắm chặt lại, hai mắt quét về chỗ khác để di dời chú ý của mình.
Chiếc chăn trên giường trắng như tuyết bị nhấc lên một góc, trên ga trải giường rộng rãi có nếp uốn do có người nằm xuống để lại, trên gối mềm mại có một vài sợi tóc đen vương ở góc.
Đây là nơi Khương Sam đã nằm, ma xui quỷ khiến Tần Chiến đứng lên đi về phía đầu giường, khom lưng nhặt lấy sợi tóc lên.
Tinh tế, ôn nhu, như con người của cô vậy, vẻ mặt Tần Chiến nặng nề phức tạp, rũ mắt càng nắm chặt sợi tóc trong tay. Thực ra anh vẫn biết rõ, cô không phải là người con gái mềm mại ngoan ngoãn như vẻ bề ngoài, nếu chuyện anh nghe là thật…
Trong xương cốt Tần Chiến trời sinh sát phạt quyết đoán, cho đến bây giờ anh không phải là người do dự, những chuyện gì anh đã quyết định rất hiếm khi có lý do nào có thể lay động được anh. Sống lâu ở trong quân doanh đã hình thành một Tần Chiến lí trí và thiết thực, nếu xác định được mục tiêu mình muốn, tuyệt đối sẽ bỏ giữa chừng hoặc là dễ dàng buông tha, hơn nữa lại là chuyện như vậy.
Thời gian không nhiều, hai người liền đi đến quán cà phê lầu ba khách sạn.
Bây giờ đông người, chỗ ngồi không được tốt, bọn cô được trực tiếp dẫn đến một chỗ ghế lô yên tĩnh.
Tần Chiến cũng không vòng vo, liền nói trực tiếp: “Có phải cô gặp chuyện khó khăn gì tìm Tần Diệc Hạo trợ giúp không?”
Trong lòng đang suy đoán Tần Chiến đang muốn nói chuyện gì, Khương Sam khẽ động: “Tôi không biết ngài đang nói gì?”
Tần Chiến nói tiếp: “Quân Nghệ ở trong phạm vi quản lý của tôi, chuyện của cô đã có người nhanh chóng báo cáo với tôi, có phải cô cùng Bạch gia có thù oán gì không?”
Trong lòng Khương Sam thất kinh tin tức Tần Chiến lại biết nhanh chóng như vậy, lại không biết anh biết nhiều hay ít, lúc trả lời cũng có chút cẩn thận: “Cũng không phải thù oán gì.”
“Ừ, tôi biết.”
Nhìn ra Khương Sam không muốn nói, Tần Chiền cũng không trực tiếp hỏi, ngón tay không nhanh không chậm gõ trên mặt bàn, ánh mắt nhìn Khương Sam phức tạp cùng với suy nghĩ sâu xa.
Tần Chiến cũng không rõ tâm tư Tần Diệc Hạo đối với Khương Sam, chỉ dựa vào hiểu biết của anh, (%$lê_43quý$*&đôn$#@ Tần Diệc Hạo sẽ không làm chuyện không có mục đích, tuy còn không biết nguyên nhân cậu ta ra tay là gì, nhưng Tần Chiến so với người khác đều hiểu rất rõ, Tần Diệc Hạo tuyệt đối sẽ không vô duyên vô cớ giúp đỡ Khương Sam. Dù sao cũng là người một nhà, mặc dù tính cách không hợp nên quan hệ giữa hai người cũng không thân thiết, nhưng tính cách của Tần Chiến sẽ không bàn chuyện của Tần Diệc Hạo trước mặt Khương Sam.
Tần Chiến mím môi nói: “Gặp chuyện gì khó khăn có thể nói cho tôi biết, tính tình Tần Diệc Hạo không dễ sống chung, cô cố gắng đừng đi trêu chọc cậu ta.”
Khương Sam cứng ngắc rũ mắt xuống, hiểu được Tần chính ủy còn chưa biết quan hệ bây giờ giữa cô và Tần Diệc Hạo, không vội nói: “Tôi làm việc có chừng mực.”
Tần Chiến nhìn ngón tay mềm mại nắm chặt chén của Khương Sam, ánh mắt dần dần gia tăng, đột nhiên nói: “Có tính toán gì trong tương lai không?”
Khương Sam ngẩn ra, không rõ anh hỏi có ý gì.
Vẻ mặt Tần Chiến nghiêm túc nhìn cô: “Nếu như bởi vì Bạch gia, tôi có thể giúp em.”
Ám chỉ rõ ràng như vậy, Khương Sam nhìn vẻ mặt Tần Chiến cùng với đôi mắt đen thâm sâu, bỗng nhiên trong lòng có cảm giác không biết nên khóc hay cười cùng với cảm giác không thể tin được.
“Tần chính ủy, ngài có ý gì?”
Tần Chiến cũng không vòng vo, trực tiếp nói: “Tôi đang theo đuổi em.”
Trong ghế lô lập tức trở nên yên tĩnh, Tần Chiến mặc quân trang ngồi thẳng tắp trên ghế, ngay cả khi nói ra điều không thể tưởng tượng nổi này, nhìn trên một khuôn mặt vẫn ổn định, uy nghiêm còn trang trọng bất thường.
Không biết qua bao lâu, cà phê cũng từ từ lạnh dần, Khương Sam mới mở miệng một lần nữa.
“Nếu tôi nhớ không lầm, Tần chính ủy ngài cùng với chị chủ Vạn vốn ở chung một chỗ.”
Không nghĩ đến Khương Sam bỗng nhiên nói đến chuyện này, mày Tần Chiến khó nhận ra nhăn lại, Tiểu Vạn?
Tần Chiến nói: “Tôi cùng với cô ấy không phải có quan hệ như em nghĩ.”
Ngừng một chút, tuy không biết Khương Sam làm sao biết Vạn Ngọc Nhiên, nhưng Tần Chiến cũng biết vấn đề này không tránh được, sớm muộn gì cũng phải nói rõ ràng.
“Tiểu Vạn là đồng đội của tôi, năm đó tham gia làm nhiệm vụ xảy ra chuyện, vì che dấu giúp tôi dẫn tiểu đội hoàn thành nhiệm vụ, cô ấy bị thương rất nặng… Cơ thể có chút vấn đề, tôi từng đồng ý sẽ chiếu cố cô ấy.”
Khương Sam không hé răng, bọn họ đều biết rõ, mọi chuyện cũng sẽ không chỉ đơn giản như vậy, vẻ mặt Tần Chiến lúc này mới bắt đầu phức tạp khó hiểu, cuối cùng cũng nói ra vấn đề lớn nhất trong đó, $#LangQuen%$LQĐ*$ tuy anh không cho rằng đây là chuyện quan trọng, nhưng vì kiêng dè Khương Sam mà hơi do dự.
Tần Chiến cũng không phải là người trốn tránh, trầm giọng nói: “Thương tổn năm đó ảnh hưởng đến vấn đề sinh sản của Tiểu Vạn, dù sao cũng do tôi, lúc trước tôi từng đồng ý, nếu sợ người khác chê trách, tôi sẽ cưới cô ấy.”
Khương Sam nở nụ cười: “Vậy lời vừa rồi ngài vừa nói có ý gì?”
Tần Chiến nhìn chăm chú Khương Sam: “Hôn nhân đơn giản chỉ là một tờ giấy, cô ấy là đồng đội vào sinh ra tử, là quân nhân, là cấp dưới cũ, tôi cần phải lo cho cô ấy, còn lại tuyệt đối sẽ không có khả năng. Em yên tâm, tôi đảm bảo chỉ có một người phụ nữ là em, ngoại trừ chuyện kia, em muốn gì tôi sẽ vô điều kiện cho em.”
Nếu đến hết, sắc mặt Tần Chiến có chút cứng ngắc mất tự nhiên, nhìn Khương Sam lại có thêm nhiều ôn nhu.
Tần Chiến sống trong quy định, nhưng lại coi rẻ những quy định đó, trong mắt anh những quy định này cũng chỉ là những khuôn sáo rỗng mà thôi, anh không hề cho rằng một tờ giấy hôn nhân mỏng manh có thể chứng minh cho cái gì. Giống như lúc trước anh đồng ý với Vạn Ngọc Nhiên cho lời hứa hẹn, cũng tỉnh táo quyết định chuyện này, chỉ là quan tâm cấp dưới, trong lòng bọn họ đều hiểu rõ.
Trong mắt Tần Chiến, cung cấp cho Vạn Ngọc Nhiên một phòng nhỏ, một chiếc xe, hay là cho cô ấy một toà Lễ Viên cũng có ý nghĩa như vậy, bình tĩnh giải quyết mọi chuyện, không xen lẫn bất cứ tình cảm nào.
Anh lí trí, lí trí đến đáng sợ, anh có trách nhiệm, trách nhiệm đến lạnh lùng.
Tàn nhẫn mà nói, người có quyền có thế lại mạnh mẽ trong xã hội này đều có quyền cho bọn họ quy tắc riêng, giống như tùy hứng, Lãng ##Quên giống như muốn làm gì thì làm, giống như coi rẻ nguyên tắc, giống như khinh thường toàn bộ trói buộc.
Hơn nữa tàn khốc mà nói, bọn họ trong vòng lẩn quẩn này, không phải sống cùng một thế giới.
Cuối cùng Khương Sam suy nghĩ cẩn thận ở kiếp trước chưa từng quen biết Tần chính ủy, cô vì chuyện gì đó lại có tiếp xúc ngắn ngủi với anh, lúc gặp anh theo bản năng sinh ra cảm giác sợ hãi và kiêng dè.
Để hình dung người lí trí lại bình tĩnh như vậy, chẳng bằng nói trời sinh vô tình, người như vậy theo lý thuyết vĩnh viễn đều là người máu lạnh vô tình, giờ phút này Khương Sam vậy mà không biết nên cảm thấy may mắn mình không phải là kẻ thù của Tần Chiến, hay nên bi ai vì chính mình có chút tình cảm với một người như vậy.
Khương Sam vẫn cười như cũ: “Vậy nếu như tôi nói không đồng ý?”
Cơ thể Tần Chiến căng thẳng trong chớp mắt, anh là một quân nhân được tôi luyện trong thời gian dài nên rất nhạy cảm, Khương Sam có động tâm với anh hay không anh vẫn nhận ra được, đây là do chuyện của Tiểu Vạn mà từ chối mình.
“Nếu vì Tiểu Vạn…”
“Không, Tần chính ủy…” Khương Sam ngắt lời Tần Chiến, chậm rãi đứng dậy, cười ôn hòa, đôi mắt lại lạnh lẽo đáng sợ, bên trong như có một ngọn lửa lại chán nản muốn bùng cháy, một cơn tức giận khó ức chế cùng với bi an dâng lên trong lòng, khiến cho Khương Sam mãnh liệt muốn nhào đến xé nát vẻ mặt bình tĩnh mà nghiêm túc của người đàn ông trước mặt.
“Không bằng, chúng ta đổi góc độ khác để nói chuyện này.”