Trùng Sinh Mạt Thế - Nam Phụ Chờ Ta

Chương 7

Chương 7: Nhà hàng

"Rất hợp" nghe Thẩm Triệt khen Thước Băng Hà triệt để k. O tại chổ luôn, không ngờ lại nhận được lời khen từ anh cô cảm thấy tim mình bang bang.

Thật ra cơ thể này của cô đã cao 1m68 rồi nhưng anh lại cao 1m85 đứng gần anh cô phải ngẩn cao đầu mới có thể quan sát nét mặt Thẩm Triệt.

Thấy anh cũng đang nhìn mình chầm chầm cô ngại ngùng nhìn xung quanh không dám nhìn thẳng vào đôi mắt sâu thẩm kia. Nếu tính về tuổi đời trước thì cô chỉ kém Thẩm Triệt 1 tuổi thôi còn hiện tại thì kém cả 12 tuổi trời ạ kích thích làm sao.

Thẩm Triệt quan sát cô sau đó lại chọn tiếp vài bộ váy và đủ loại trang phục khác nhau , cô không biết có phải hay vô tình những bộ đó đều che kín cả người đặc biệt đều là đôi chân của cô nhưng vì cái gì lại mua đồ cho cô chứ chẳng lẽ mẹ cô dặn dò.

“Gói lại tất cả” Thẩm Triệt chọn theo số đo của cô trong tư liệu mà lựa những bộ đồ đa dạng. Nhìn cô ngoan ngoãn đứng đó làm anh có chút ngoài ý muốn, trong tư liệu đề cập cô là một tiểu thư chanh chua ngu ngốc, thiếu kiên nhẫn còn bị người khác lợi dụng nhưng vẫn vui vẻ làm theo ,lúc Thẩm Triệt đọc tài liệu chỉ suy nghĩ một điều là hủy hôn ước vớ vẩn này nhưng khi thấy cô anh lại chờ thêm chút nữa , rồi lại dẫn cô đi lãnh chứng đến phút này anh không biết mình chờ cái gì mà thật sự lãnh chứng luôn nhưng khi thấy cô ngoan ngoãn thế này cũng không có gì không tốt.

Gửi địa chỉ nhà cô cho nhân viên giao đồ về, lại quẹt thẻ của anh Thẩm Triệt lại dẫn cô đến nhà hàng nhật bản có chút tiếng tâm gần đó cũng không lấy xe anh trực tiếp dẫn cô đi bộ qua đó , Thước Băng Hà im lặng lẽo đẽo theo sau như cái đuôi nhỏ của Thẩm Triệt. Lúc này một chiếc xe vượt đèn đỏ lao đến phía Thước Băng Hà trở tay không kịp cô nhắm mắt lại tưởng chừng sẽ có cảnh mình bay lên như phim ảnh rồi nhào vào lề đường máu me không ngờ lại rơi vào lồng ngực ấm áp nghe được tiếng tim đập hơi nhanh của người kia lúc này cô không cảm thấy đau chỉ ngạc nhiên mở mắt ra nhìn người cứu mình là Thẩm Triệt ôm cô né sang một bên còn chiếc xe kia đã lao đi mất.

“ Có sao không” theo bản năng ôm cô né sang một bên Thẩm Triệt cúi xuống nhìn mọi nơi trên cơ thể cô. Anh hoảng loạn khi chiếc xe lao đến anh không kịp suy nghĩ ôm cô vào lòng như thể sợ hãi điều gì đó.

“ Không, không sao” cô điều chỉnh lại hô hấp đứng vững cơ thể nhìn anh đang quan tâm mình , nước mắt lại chảy xuống, thì ra có người quan tâm là cảm giác này, che chở, lo lắng là một thứ xa xỉ đối với cô nhưng bây giờ thì ra cô không còn đơn độc nữa cô sẽ bảo vệ anh, dù anh không yêu cô hay thậm chí xem cô như người xa lạ cũng không sao cô sẽ âm thầm bảo vệ anh.

Thấy cô không có gì Thẩm Triệt thở phào nhưng anh không nhận ra rồi nắm tay cô dắt Thước Băng Hà đi tiếp về phía nhà hàng đối diện. Tay anh thon dài lại to lớn bao bọc lấy tay cô thật ấm áp, Thước Băng Hà mỉm cười cầm chặt lấy bàn tay kia.

……..

Chọn chổ ngồi gần cửa sổ tay cầm menu mà mồ hôi chảy ròng ròng rõ ràng là tháng 12 rồi tuyết cũng sắp rơi nhưng lúc này đây cô lại tuôn mồ hôi , mắt nhìn giá tiền thật làm nghề rửa chén như các cô món nào chưa nhìn qua nhưng chỉ nhìn chứ nếm qua lại là chủ đề khác nữa , tiền thì cô bây giờ cô có rất nhiều , con gái cưng nhà họ Thước luôn nước chảy đá ngạnh mà nhưng tiết kiệm đã ăn vào trong máu dù bây giờ có nước chảy như tiền cô cũng không bỏ được hazzzz.

“ Anh gọi món đi tôi không kén ăn” đành đẩy qua cho Thẩm Triệt

Thẩm Triệt cũng không làm khó cô gọi bốn món đơn giản của Nhật.

Không khí có phần lúng túng “ khi nảy thật sự cảm ơn anh đã cứu tôi” phá vỡ bầu không khí lạ lùng này.

“ Chuyện nên làm thôi” nhìn cô Thẩm Triệt lại nhớ tới chuyện trên xe kia.

“ Tận thế cô nói xác sống, động đất, sóng thần, tuyết … cụ thể ra sao” nói xong lại nhìn cô đầy tìm tòi.

“ Tôi..”

“ Tiểu Hà là cậu sao” bất chợt sau lưng có một giọng nói xa lạ truyền tới nhưng làm cô sởn cả gai ốc vì sao ư ……….. vì cô ta là nữ chính Lâm An An đó , trong nguyên tác chỉ có một người gọi Thước Băng Hà là Tiểu Hà thôi, cô rất ấn tượng với xưng hô này hơn ai hết khi đọc tới đoạn nữ chính xưng hô thì cô điên cuồng phỉ nhổ cô ta giả tạo tưởng chị em thân thiết lắm chắc xưng hô nổi da gà.
Từ từ quay đầu lại nhìn thấy một cô gái ăn mặc đơn giản tóc đuôi ngựa khuôn mặt nhỏ nhắn lại xinh đẹp nhìn cô cười bên cạnh là một người đàn ông xinh đẹp, vì sao gọi là xinh đẹp vì nét có chút nghiêng về nữ nhưng chung quy thật đẹp chỉ là kém Thẩm Triệt.

Nội tâm bé Triệt: hình như có chút khác lạ
Nội tâm thiếu nữ: ngọa tào ôm ôm còn nắm tay nữa mạng già của cô.