Thẩm Triệt quan sát cô vẻ mặt biến đổi khôn lường lúc xanh lúc trắng lại đỏ bừng cả mặt thật làm anh phải suy nghĩ khác về cô gái này.
"Sao vậy"
Cô lúc này cảm thấy mình tồn tại là một dư thừa cô muốn chui xuống đất được không xấu hổ quá aaaaaa..
Thước Băng Hà điên cuồng muốn đập đầu gượng cười ngẩng đầu vẻ mặt quỷ dị nhìn anh “ tôi không đem hộ khẩu rồi” vẻ mặt còn rất nhiều tiếc nuối mà nói.
“phụt”
Hể..cô vừa nghe nam thần cười ư, thật là nam thần đang cười cô sao huhu cô muốn chết luôn được không đây là nam thần đang cười cô đó hazz… mà không sao cười vì cô cũng được không sao mình mặt dày mà mình chịu được hết.
Hình như phát hiện mình thất thố Thẩm Triệt lập tức ho ho vài cái .
“Tôi giữ ,mẹ cô đưa”
“…” mẹ à con thật bất hạnh.
Thấy cô lại bắt đầu đỏ mặt tai hồng anh không nói gì dẫn đầu đi vào cục dân chính nơi gán ghép và chia ly ,có thể nơi này là thiên đàng cũng là địa ngục tình ái thế gian bắt đầu đều từ nơi này. Quả thật lần đầu tiên cô trải nghiệm cảm giác được bước vào nơi này lại cùng người mà cô ngưỡng mộ không biết khoảng khắc được bao lâu nhưng cô muốn nắm giữ mãi khoảng thời gian yên bình này. Cô một người không gia đình 30 năm chưa từng có bạn trai bây giờ lại có vị hôn thê quả thật ông trời không bỏ rơi vô .
“1 ,2 ,3 cười tươi lên” khoảng khắc được lưu giữ một người thì thẹn thùng người kia nhìn lạnh nhạt nhưng khi hai người đứng chung thật hài hòa.
“đẹp lắm” nhiếp ảnh khen cặp vợ chồng trẻ này rất ăn ý.
…………………………………….
“Bây giờ cô muốn đi đâu” cầm trên tay hai quyển sổ đỏ cũng xem như là một nữa vợ chồng rồi phải không vậy anh cũng phải có trách nhiệm với cô nhóc này.
“Tôi có một chuyện này muốn nói nói cho anh , anh không tin cũng phải tin tôi vì đây là mạng người” cô ngũ vị tạp trần mà nhìn anh , cô không muốn anh như nguyên tác viết, mất bạn bè, gia đình, bị hảm hại đến tự bạo mà chết, cô muốn bảo vệ anh.
“ Cô nói đi” vẻ mặt cửa anh lập tức trở nên nghiêm túc lắng nghe vừa đánh giá cô, hóa ra cô cũng đẹp như vậy tuy đây không phải lần đầu anh gặp cô, ấn tượng anh dành cho cô là một người phụ nữ ăn mặt hở mang lòe loẹt trang điểm diêm dúa…. Cô có gương mặt trái xoan bầu bầu nhìn muốn cắn một cái, đôi mắt hoa đào nhu tình, đôi môi đóng mở khi nói những lời đó anh lập tức hồi thần.
“ Ba ngày nữa dịch bệnh lập tức bùng phát, những cái xác sống biết đi và ăn thịt người chỉ cần bị cắt hay bị cào đều nhiễm bệnh, thiên thạch sẽ rơi xuống, tuyết, tia cực tím, sẽ diễn ra nói cách khác tận thế đã đến” cô gằn bốn chữ tận thế đến cho anh nghe sau đó lại quan sát vẻ mặt Thẩm Triệt.
“….” Thẩm Triệt không ngờ cô lại nói những lời này với mình anh cảm thấy hoang đường , có phải cô nhóc này xem phim nhiều phim viễn tưởng rồi không.
Như là biết anh không tin cô cũng không tỏ vẻ gì vì nếu đời trước ai mà nói lời này trước mặt cô sẽ bảo là kẻ điên thậm chí là bỏ đi ,nên cô không trông mong anh sẽ lập tức tin mình cũng muốn anh tin mình.
“Tại sai cô lại nói những lời này”
“Vì tôi biết nếu không nói anh sẽ mất đi đồng đội, tôi còn biết anh là đặc nhiệm bên Mỹ phái về điều tra nằm vùng tối mật chỉ là thuận tiện về thăm mẹ anh là dì Ninh , cũng chỉ thuận tiện đính hôn với tôi mà thôi, nhưng nếu anh đã là vị hôn thê của tôi thì tôi cũng không muốn anh hối tiếc thậm chí bỏ mạng….. anh có ba người bạn Lăng Mộ, Minh Ca và Lạc Tiêu” cô bình tĩnh nói sợ nói thiếu chổ nào lại bổ sung để thuyết phục anh.
“….” Lúc này Thẩm Triệt dùng ánh mắt hung ác nhìn cô đầy xâm lấn, anh muốn nhìn xem cô gái này vì sao lại biết anh về đây là vì nằm vùng, anh lấy danh nghĩa là trở về là đi học chưa hề có ai biết anh là đặc nhiệm của Mỹ càng huống chi là cô gái nhỏ này luôn làm chuyện ngu ngốc bị người ta lợi dụng trước khi trở về anh đã điều tra hồ sơ của vị hôn thê nhỏ này thậm chí cả vùng tối mật trong nhiệm vụ sắp tới , càng chưa nói tới ba người kia luôn trong tối chưa hề lộ diện nhưng cô lại biết rất rõ thậm chí cả tên ,….
“Tôi biết anh còn nhiều nghi vấn nhưng hãy tin tôi , vì nếu anh không tin thậm chí anh sẽ có một người anh em chết là Lạc Tiêu, bây giờ anh hãy về suy nghĩ những gì tối nói số điện thoại của anh ” cô thở dài đưa di động mà cô tìm được trong túi sách và những tấm card điện thoại còn có cả bvs =.= đưa di động cho anh , cũng may cô gái kia không xài pass gì không cô chắc phải xài tiền của ‘cô’ quá.
Nội tâm bé Triệt : nên tin vị hôn thê hay không, suy nghĩ …
Nội tâm thiếu nữ : nói ra rồi cục nghẹn của cô nói ra rồi