Cô mở mắt ra đập vào mắt là trần nhà kiểu tây thứ thật đặc biệt nó còn mạ vàng, cô ngơ ngác quên cả cơn đau đầu ngồi bật dậy, hồ hôi lạnh chảy dọc theo sống lưng.
Cả căn phòng trừ tiếng điều hòa ồ ồ ra chẳng có ai. Đây là đâu, cô nhớ mình đang nằm bệnh viện chờ chết mà, tay bất giác sờ sờ lên ngực.
"Không đau" thật sự không đau, vì nghèo không có tiền cắt khối u ung thư nên cô chỉ có thể điều trị bằng cách uống thuốc qua ngày, thỉnh thoảng những cơn đau từ ngực làm cô không dám thở đau đến quằn quại đến khi thuốc phát huy tác dụng cô mới cảm thấy như sống lại. Cô đứng giữa căn phòng vui sướng mà bóp bóp ngực mình nếu mà ai thấy cảnh này một cô gái đầu rối tung quần áo hỗn loạn đang đứng tự bóp ngực mình chắc họ nghĩ đây kẻ bệnh, thật ra kích động của cô không sai nghĩ xem bệnh quằn quại mấy tháng trên giường trừ vài cuốn sách và đám thuốc thì còn gì là mà thú với tính nữa .
Bóp chán rồi vui sướng vì ngực không đau nữa qua đi cô bình tĩnh quan sát xung quanh.
"Ngọa tào, đây là đâu! Sao mình lại ở đây" cẩn thận đi xung quanh giường quan sát căn phòng, bàn trang điểm kiểu cổ điển, tủ đồ bằng gỗ đàn hương, cả thảm cũng bằng đồ thật sở dĩ cô biết là vì làm nhà hàng nhiều năm tiếp xúc với đồ cao cấp của nhà hàng không thể lầm được.
Cô vòng qua bàn tìm thứ gì đó rồi cầm một tấm thẻ sinh viên lên quan sát xong mặt cô đanh lại mắt mở to ra.. Thước Băng Hà Này sao quen quen vậy nhỉ sinh năm xxxx đọc xong như bị tạt một gáo nước lạnh.
"Này chẳng phải là nữ phụ ngu ngốc bị nữ chính đùa đến chết sao?" đúng vậy hiện tại cô không chỉ sống lại còn sống lại trong cơ thể nữ phụ bị nữ chính hãm hại đến chết, còn bị zombie xé xác ăn ngấu.
Tại sao cô ở chỗ này, bỗng nghĩ ra điều gì đó cô chạy thật nhanh vào nhà vệ sinh nhìn cô gái trong gương cô mở to mắt đưa tay sờ sờ trên gương, rồi lại chạm lên mặt mình. Miệng mở thật to hồi lâu mới thốt lên lời, trong gương là một cô gái trang điểm lòe loẹt, mắt hạnh, mi cong, đôi môi đen thui, tóc màu đỏ chói mắt, đây quả thật là cực phẩm con ghẻ của tác giả mà. Cô vội vàng ngồi thụp xuống ôm đầu bắt đầu load từng tin tin.
"Này! Thật là trùng sinh trong tiểu thuyết hay viết thật sao" cũng quá thần kỳ rồi cái chỉ có đọc trên sách bây giờ không chỉ xuyên sách còn được trải nghiệm cảm giác vạn người mơ trùng sinh, xuyên sách, ô mà xuyên làm nữ phụ .
Nội tâm thiếu nữ: Aaaa đã trùng sinh rồi, sống lại thật rồi còn sống lại trong cuốn tiểu thuyết máu chó mà tối qua vừa đọc xong nữa, còn bị nữ chính hại chết rồi zombie ăn ngấu nữa sao mình không đọc bộ nào có nội dung an nhàn hạnh phúc hơn lại lao đầu đọc cuốn tiểu thuyết mạt thế đó chứ. Nội tâm gào thét nhưng cô lại quên mình lại là người đam mê tiểu thuyết mạt thế như mạng đòi bác sĩ mua giúp một cuốn tiểu thuyết kia xin mãi bác sĩ chê cô phiền mới mua thôi. Nhưng không sao dù gì cũng đã xuyên không nhân cũng phải chấp hết, bệnh của cô đã hết còn gì vui vẻ hơn nữa chứ.
Chưa kịp vui sướng được bao lâu biết được tin như bị tát một cái vang dội. "Tiểu thư à cô đã tỉnh chưa? Phu nhân đang chờ cô dưới lầu" người hầu ngoài cửa gọi làm Trịnh Băng giật cả người.
"Tiểu thư cô đã tỉnh chưa tôi vào nhé" nói rồi người hầu đẩy cửa vào.
(vì Trịnh Băng đã trùng sinh nên chỗ này đổi thành Thước Băng Hà nhé)
Thước Băng Hà điều chỉnh lại cảm xúc rồi đẩy cửa nhà tắm bước ra.
"Cô lại đây" Người hầu lập tức đi đến.
"Hôm nay là ngày mấy rồi"
"Thưa tiểu thư hôm nay là ngày 10 tháng 12" người hầu lễ phép trả lời.
Thước Băng Hà lập tức mặt xám như tro.
Nội tâm thiếu nữ: Đậu xanh chẳng phải thứ 6 ngày 13 tận thế bùng nổ sao bây giờ chỉ còn lại 3 ngày thôi nhaaaaa.
Thấy cô không nói gì người hầu bắt đầu dọn dẹp lại bãi chiến trường của cô tạo ra lúc nãy.
Thước Băng Hà điều chỉnh lại cảm xúc, không sao cả dù gì bây giờ cũng xuyên rồi không chấp cũng phải nhận thôi không khác được điều bây giờ cần làm là phải gom vật tư đúng đúng vật tư.
"Nước tắm đã chuẩn bị xong" người hầu lễ phép đóng cửa cả căn phòng chìm vào im lặng.
"..'Vỗ vỗ mặt, cô đứng trước gương nhà tắm hơi nước lượn lờ nhìn gương mặt người thiếu nữ không khỏi thở dài, bắt đầu tìm đồ tẩy trang.
Thấm bông tẩy trang lau nhẹ nhàng lên gương mặt dần dần hiện ra dung nhan thật.. sau khi tẩy xong lại tiếp tục tháo mi giả, cuối cùng tẩy sạch đôi môi đen thui kia trong gương là một gương mặt không thể tả nổi.
Vì viết nội dung diễn biến hơi nhanh nên đã viết lại nhé.