Sáng ngày thứ hai, Tô Hàm may mắn ăn một bữa điểm tâm xuất phát từ đại đầu bếp Lôi Trung, cậu cuối cùng cũng lý giải được những gì Lôi Dực nói.
So với cơm Lôi Trung làm, thì những món ăn do người máy làm đúng là không nhìn được ha.
Đây quả là… Ăn quá ngon!!!
Trước khi tận thế, điều kiện trong nhà Tô Hàm cũng không tệ lắm, dù thế nào mình cũng là phú nhị đại(1) nha, ăn cái gì cũng là đều thứ tốt.
(1) Phú nhị đại: thế hệ giàu có đời thứ 2
Nhưng ——
Còn không ngon bằng cơm của Lôi Trung, tuy có thể do nguyên liệu cũng một phần, thịt nấu ăn đều là thịt dị thú, nhưng đã qua chế biến, muốn hương có hương, muốn vị có vị nha, hơn nữa tay nghề của Lôi Trung, thật sự rất tuyệt!
Muốn sau này mỗi ngày đều được ăn cơm như vậy…
Tô Hàm nghĩ, hai mắt nhìn Lôi Trung không khỏi sáng lên!
Tuy rằng tướng mạo bình thường một chút, tính cách mộc mạc một chút, hơn nữa người ta là cường giả cấp 8 ha.
Đây đúng là đối tượng đáng hướng tới để kết hôn, nhưng đáng tiếc, người này đã có chủ.
Ban đầu Lôi Dực rất vui vẻ, cuối cùng cũng không cần ăn những đồ ăn khó ăn kia nữa, nhưng bây giờ thấy biểu tình Tô Hàm nhìn vệ sĩ nhà mình, ánh mắt kia đang lóe sáng đấy, sắp đem ra làm đèn điện được rồi. Tóm lại, điều này khiến lòng Lôi Dực không hiểu sao rất khó chịu.
Cười cười, Lôi Dực cố ý hỏi “Tiểu Tô Tử, cậu còn muốn tìm cha của con trai cậu không?”
Tô Hàm nghe vậy chiếc đũa dừng lại “Cha của Tô Triêu chỉ có một mình tôi, còn nữa không được gọi tôi là Tiểu Tô Tử, cám ơn.”
Đẩy mắt kính, Lôi Dực cười, “Tôi muốn nói tới một người cha khác của bé, còn nữa cậu là ba của bé không cha.”
Tô Hàm nghi hoặc “Cha và ba có gì khác nhau hay sao? Hai loại xưng hô này không phải cũng một nghĩa hả.”
Lôi Dực lần thứ hai đẩy mắt kính “Kính nhờ, đừng cố ý nói sang chuyện khác.”
“Được rồi.” Tô Hàm để đũa xuống, nghiêm túc trả lời, “Bởi vì đột nhiên tôi cảm thấy có bé Tô Triêu thật ra rất tốt, cho nên một người cha khác của bé là ai không hề quan trọng, Nhưng mà…”
Tô Hàm đột nhiên âm trầm cười hai tiếng “Nếu tôi vô tình gặp được anh ta, tôi nhất định sẽ —— Thiến… anh ta!”
Lôi Dực “…”
Lôi Trung “…”
“Cậu còn ác hơn Dực thiếu gia.” Lôi Trung vẻ mặt nghiêm túc nhìn Tô Hàm nói.
Tô Hàm “?”
Lôi Dực cười cười “Cậu đúng là ác hơn tôi đấy, lúc ấy tôi chỉ khiến đôi tiện nhân kia thành kẻ ngu ngốc mà thôi.”
Tô Hàm nghe xong nghiêm túc nghĩ nghĩ “Thật ra muốn so độ độc ác tôi thật sự không bằng cậu.”
Nếu không cậu sẽ không chết trong tay một cặp tiện nhân, tuy nhiên tình trạng của cậu bây giờ tốt hơn trước, tối thiểu ở trong này, không phải lo lắng không có đồ ăn, không cần đấu đá với nhau cũng không phải đi đánh nhau với những thứ gọi là… tang thi.
“Cái đó…, nói không chừng một người cha khác của bé có nỗi khổ gì thì sao, ví dụ như anh ta căn bản không biết cậu mang thai con của anh ta.” đột nhiên ý thức được mình lỡ lời, Lôi Dực nhanh chóng cứu chữa, nếu không người thừa kế Lôi gia thật sự biến thành thái giám…
“Cũng đúng ha.” Tô Hàm gật đầu, ai biết cậu xuyên tới đây với thân phận gì, chẳng may là một tiểu tam thì sao đây.
“Chúng ta đừng nói đến chuyện này nữa.” Nhìn Tô Hàm không muốn tiếp tục dây dưa tới vấn đề cha của Tô Triêu, Lôi Dực thức thời nói sang chuyện khác, “Cậu suy nghĩ thế nào rồi, về chuyện tinh sư ấy.”
“Đã suy nghĩ kỹ.” Tô Hàm gật đầu, “Nhưng cái này phải về đến Thành Trung Tâm rồi nói sau.”
Hôm qua cậu lên mạng tra một ít tài liệu, bởi vì tinh sư còn hiếm hơn người dị năng nên độ coi trọng của Liên Minh đối với tinh sư hơn người dị năng nhiều lắm.
Chỉ cần thí nghiệm có lực tinh thần, là có thể đến Hiệp Hội tinh sư (Tô Hàm càng ngày càng cảm thấy, nơi này rất giống thế giới ma pháp nhỉ, đầu tiên là thú hạch sau đó là hiệp hội.) báo danh, sau đó hiệp hội sẽ căn cứ vào cấp bậc lực tinh thần, sắp xếp cho bạn một thầy hướng dẫn thích hợp.
Lôi Dực “Vậy khi nào cậu chuẩn bị về Thành Trung Tâm.”
Tô Hàm “Nửa tháng sau đi.”
“Vì sao muốn ở lại đây lâu như vậy?” Lôi Dực không giải thích được, người bình thường không phải sẽ vội vã rời khỏi nơi này sao, dù sao nơi này nguy hiểm như vậy, mà điều kiện ở Thành Trung Tâm lại cực tốt.
“Bởi vì tôi muốn nhân lúc này kiếm thêm một ít thú hạch, theo như trên mạng tôi tra được, giai đoạn đầu của nghề tinh sư rất đốt tiền, bởi vì cho dù có lực tinh thần, nhưng muốn chuyển hóa thành công năng lượng thú hạch cũng không phải chuyện đơn giản, cho nên khi mới tiếp xúc sẽ thất bại rất nhiều.” Mà nếu thất bại, thú hạch sẽ bị hỏng, phải biết rằng giá thú hạch không rẻ đâu.
Cậu đã tính toán hết, nhân dịp này, săn thêm một số dị thú, những thú hạch đó có thể lưu lại để mình luyện tập, không cần lấy tiền đi mua mà thi thể dị thú còn có thể kiếm được chút tiền, qua đó cũng có thể luyện tập để bản thân mình phù hợp với thân thể này hơn.
Đương nhiên, nếu có thể tăng dị năng lên tới cấp 3 thì càng tốt, tuy cậu quyết định trở thành một tinh sư, nhưng điều này không có nghĩa là cậu sẽ buông tha tăng cấp dị năng của mình.
Tinh sư có thể cho mình một địa vị nhất định, nhưng mình vẫn cần có dị năng để có năng lực tự vệ, cho nên hai thân phận tinh sư hay người dị năng, một cái cũng không thể bỏ.
Lôi Dực nghĩ nghĩ nói “Nếu cậu thiếu tiền, thì tới… Hiệp Hội tinh sư mà lấy, bọn họ rất quan tâm tới quá trình hướng dẫn tinh sư.”
Thật ra Lôi Dực vốn chuẩn bị nói rằng, nếu thiếu tiền có thể đến Lôi gia mà lấy, nhưng đột nhiên nghĩ Tô Hàm bây giờ còn chưa biết được một người cha khác của Tô Triêu là anh trai mình, người thừa kế Lôi gia, cho nên lời đến bên miệng đành phải đổi thành Hiệp Hội tinh sư.
Nhưng mà Lôi Dực nói cũng không sai, Hiệp Hội tinh sư đúng là rất quan tâm đến tinh sư, mỗi tháng sẽ có nhất định trợ cấp cho tinh sư, nhưng có những người lấy nhiều thì sẽ phải hồi báo cho lại Hiệp Hội càng nhiều.
Người trước thì khác, chỉ cần lấy trợ cấp, khi Hiệp Hội yêu cầu mới đến giúp đỡ thời gian khác rất tự do.
Nói cách khác, người sau là loại người bán thân cho Hiệp Hội tinh sư mà người trước nhiều nhất cũng chỉ xem như là kẻ làm công, mặc dù trả giá rất ít, nhưng vẫn có thể được toàn bộ Hiệp Hội tinh sư che chở.
Cho nên nói, trong tình huống bình thường, chỉ có những nhà cực nghèo mới đến Hiệp Hội tinh sư lấy tiền tài tiêu hao ở giai đoạn đầu, trong nhà có điều kiện tốt đều lựa chọn tự mình bỏ tiền.
Thậm chí có những gia tộc nhỏ, cho dù bán hết tất cả tài sản, cũng sẽ cung cấp tiền để người có lực tinh thần trở thành một thành tinh sư, bởi vì một khi học thành tài thì lúc ấy tiền vào cuồn cuộn không ngừng, thậm chí ngay cả địa vị của gia tộc cũng tăng theo.
Như vậy có thể thấy được, địa vị của tinh sư trong liên minh cao bao nhiêu.
Nghe Lôi Dực nói, Tô Hàm lắc đầu “Nếu có thể, tôi hy vọng tự mình gánh phí học tập.”
Lôi Dực nghe vậy gật đầu “Vậy nghe lời cậu, nhưng mà trong thời gian này, nếu cậu rảnh, tôi có thể cho cậu một số đồ vật.”
Thật ra khi nghe Tô Hàm nói Lôi Dực thở ra một hơi, vừa rồi là không biết sửa miệng thế nào dưới tình thế cấp bách mới lôi chiêu bài Hiệp Hội tinh sư ra, trong lòng Lôi Dực không hy vọng Tô Hàm bán mình cho Hiệp Hội tinh sư.
Tuy cậu ta không biết Tô Hàm và anh trai xảy ra chuyện gì, nhưng nếu Tô Hàm đã sinh ra người thừa kế tiếp theo cho Lôi gia, như vậy Tô Hàm nhất định phải gả cho anh trai. Mà bà chủ tương lai của Lôi gia, sao có thể trở thành một con rối cho Hiệp Hội tinh sư được.
Nghe Lôi Dực nói, Tô Hàm khẳng định “Cậu là tinh sư.”
Thật ra với điểm này Tô Hàm cũng không cảm thấy ngoài ý muốn, bởi vì đêm qua khi dùng cơm, trong lời nói của Lôi Dực mang theo ý tôn sùng nghề tinh sư, khi nói tới địa vị của tinh sư, đáy mắt kiêu ngạo và cuối cùng còn triển lãm đường cong hình chữ S.
Nói đến đây, Lôi Dực lập tức bắt đầu đắc ý “Tôi đúng là tinh sư, hơn nữa còn là tinh sư cấp cao, lực tinh thần … cấp 7.”
Nói đến lực tinh thần, Lôi Dực đột nhiên cảm thấy không còn gì để kiêu ngạo, bởi vì cậu ta bỗng nhiên nhớ tới người trước mặt lực tinh thần cũng cấp 7, hơn nữa tuổi còn không bằng một nửa tuổi của mình, dù bây giờ Tô Hàm ngay cả tinh sư cấp thấp cũng không phải.
Nghe Lôi Dực nói, Tô Hàm đầu tiên sửng sốt một chút, sau đó nghiêm túc nói rằng “Cậu đúng là rất giỏi.”
Tuy cậu nghĩ Lôi Dực là một tinh sư, nhưng không nghĩ rằng cậu ta là một tinh sư cấp cao.
Khác với dị năng tổng cộng chia thành mười hai cấp, tinh sư lại chia thành năm cấp, phân biệt là tinh sư cấp thấp, tinh sư cấp trung, tinh sư cấp cao, tinh sư cao cấp và tinh sư siêu cấp.
Mà tinh sư muốn tiến cấp, khó hơn nhiều so với người dị năng, theo tin tức tối qua cậu tìm được trên mạng, tinh sư siêu cấp chỉ có một vị, tinh sư cao cấp có hai vị, tinh sư cấp cao tuyệt đối không vượt quá mười vị, nhưng trong số bọn họ tuổi thấp nhất cũng đã trên một trăm tuổi, thậm chí hai trăm tuổi cũng không ít.
Mà Lôi Dực bây giờ mới bốn mươi tuổi đã trở thành tinh sư cấp cao, xưng là thiên tài cũng không quá, lấy độ tuổi của cậu ta cho dù là tinh sư siêu cấp cũng không phải không thể đạt tới.
Không chỉ Tô Hàm bội phục Lôi Dực, mà Lôi Trung ngồi ở một bên yên lặng không lên tiếng ăn cơm cũng có chút kinh ngạc. “Dực thiếu, cậu trở thành tinh sư cao cấp khi nào?”
Đối với việc Lôi Dực trở thành tinh sư cao cấp, Lôi Trung đúng thật không biết, nhưng cũng không ngại vì cậu chủ nhà mình mà vui sướng, bởi vì điều này với Lôi Dực không đơn giản như cấp bậc khác.
Lôi Dực “Ngày Tô Hàm sinh con.”
Tô Hàm “…”
Cậu thật sự rất muốn hung hăng đập bả vai Lôi Dực hỏi, cậu tiến cấp thì tiến cấp vì sao luôn chọc vào vết sẹo của tôi, thật vất vả mới quên được mình dùng nơi nào đó bình thường để shi sinh một đứa con trai.
Nhưng xét thấy kẻ địch quá mạnh mẽ, nên Tô Hàm chỉ cười cười, sau đó hỏi “Cậu đã giỏi như vậy thì cậu làm thầy của tôi đi.”
Lôi Dực nghe vậy lắc đầu từ chối “Không được.”
“Vì sao?” Tô Hàm ngạc nhiên, “Chê tôi tư chất không tốt?” Nhưng theo hiểu biết của cậu, cấp 7 đã rất giỏi rồi.
Bởi vì sẽ kém theo cả thân nhân nữa, trong lòng Lôi Dực trả lời một câu, ngoài miệng lại cười nói “Bởi vì không có thời gian, nhưng tôi sẽ giới thiệu cho cậu một tinh sư còn mạnh hơn tôi làm thầy hướng dẫn của cậu.”
Sau khi nghe Lôi Dực giải thích, Tô Hàm gật đầu “Vậy được, hai người ăn đi, còn nữa con trai tôi giao cho cậu, tôi đi Thú Lâm.”
“Đi đi.” Lôi Dực khoát tay, “Nhớ rõ mang nhiều thú hạch trở về.”
“Hi vọng được như lời cậu.” Nói xong, Tô Hàm lái xe của Lôi Dực đi mất.
“Dực thiếu gia, cuối cùng cậu cũng về Thành Trung Tâm.” Tô Hàm đi rồi, vẻ mặt Lôi Trung vui sướng nhìn Lôi Dực, biểu tình mộc mạc bình thường cũng không thấy bóng dáng.
“Đúng vậy.” Lôi Dực cười nói tiếp, bởi vì chuyện kia, mình ở nơi này ngây người mười năm, cuối cùng cũng có thể về nhà.
“A Trung, thẻ thân phận của tôi không thể dùng, cậu giúp tôi liên hệ với anh tôi một chút.” nhìn Lôi Trung đứng ở một bên, Lôi Dực cười nói tiếp.
“Được.” Lôi Trung nghe vậy mở thẻ thân phận, phát cuộc gọi với anh trai Lôi Dực cũng chính là Lôi Nghị.
Rất nhanh, đối phương nhận cuộc gọi, hình chiếu của Lôi Nghị cũng nhanh chóng xuất hiện trước mắt Lôi Dực và Lôi Trung.
Nếu lúc này, Tô Hàm ở trong này, cậu nhất định sẽ nhận ra, người đàn ông trong video chính người bị cậu lấy mất bộ đồ phòng hộ hôm qua ở Thú Lâm.