Sơn động dưới lòng đất Luyện Khí Điện là một cái hang đá rất lớn, bốn phía do cự thạch xếp thành. Bên trong hang có những thạch động (động đá) lớn nhỏ không đều nhau, mỗi thạch động đều ngăn bằng một cánh cửa đá rất nặng.
Hang đá này tên là Địa Hỏa Quật, trong có bố trí trận pháp dẫn động Địa Hỏa. Sau khi Địa Hỏa bị dẫn xuất ra sẽ chia làm nhiều phần nhỏ hơn, phân bố trong mỗi gian thạch động cho các đệ tử cấp thấp sử dụng.
Bạch Dịch vừa bước vào Địa Hỏa Quật thì có một luồng sóng nhiệt đập vào mặt. Nếu không phải tu chân giả vốn có thể chất hơn người, phàm nhân tiến vào khu vực này chắc chắn sẽ mồ hôi đầm đìa.
Địa Hỏa Quật ở bên trong thạch động bị phong cấm bởi những cánh cửa đá chứng tỏ đang có người luyện đan, luyện khí. Thi thoảng cũng có đệ tử đi ra đi vào, nhưng nhìn chung không gian vô cùng yên tĩnh.
Một bên cửa vào Địa Hỏa Quật có một sơn động rất lớn, bên ngoài không có cửa. Bên trong có một trung niên mặc đạo bào đang ngồi, mắt tam giác, mũi chim ưng, bộ dáng như đang ngủ mà không phải ngủ.
Đạo bào người này màu xanh, đại biểu cho thân phận Chấp sự. Bạch Dịch biết đối phương là Chấp sự ở Địa Hỏa Quật, thấy bộ dạng đối phương như vậy thì không nói không rằng tiến vào trong Địa Hỏa Quật.
“Đứng lại!”
Tên Chấp sự mở mắt, quát lớn. Hắn đưa ánh mắt lười biếng nhìn đạo bào màu xám trên người Bạch Dịch, nét mặt hiện ra một tia cổ quái. “Ngươi tới Địa Hỏa Quật để luyện đan hay luyện khí?”
Đối phương đã mở lời, Bạch Dịch không thể xem như không biết. Hắn dừng bước, đáp. “Luyện khí.”
“Một tên đệ tử ngoại môn cũng tới Địa Hỏa Quật để luyện khí?” Tên Chấp sự nghe xong thì phá lên cười. “Ha ha ha,… đệ tử ngoại môn, tu vi Luyện Khí kỳ mà muốn tới Địa Hỏa Quật để luyện khí? Ha ha ha…, chết cười ta rồi!”
Đối phương cười lớn làm sắc mặt Bạch Dịch khẽ biến. Nhưng chỉ trong một chốc, vẻ lạnh lẽo trên mặt hắn tan biến hết, khóe miệng nở nụ cười ngây ngốc nhìn đối phương.
“Ta xem người không phải tới để luyện khí, mà là luyện “Khí”. Bản Chấp sự trông giữ Địa Hỏa Quật đã hơn mười năm, lần đầu tiên mới nghe nói đệ tử Luyện Khí kỳ cũng có thể luyện khí đấy.”
Tên Chấp sự mặc thanh bào cười dài, sắc mặt bỗng trở nên lạnh lẽo, chế nhạo. “Trở về luyện “Khí” của ngươi đi, đừng ở đây để chuốc lấy xấu hổ. Người có bao nhiêu năng lực chẳng lẽ còn không tự biết sao?”
Đệ tử Luyện Khí kỳ, trừ phi là những đệ tử chân truyền thân phận cao thương, nếu chỉ là những đệ tử ngoại môn bình thường sẽ không thể luyện khí. Chưa nói tới chuyện rất khó thu thập đủ tài liệu phục vụ cho việc này, thủ pháp đạo quyết luyện đan, luyện khí đám đệ tử này cũng khó mà học được.
“Từ nhỏ ta đã thích chơi đùa với lửa, lần này tới đây là muốn mở mang kiến thức, hắc hắc….” Bạch Dịch làm bộ thật thà, chất phác đáp lời.
“Chơi đùa với lửa? Hừ!” Tên Chấp sự cười lạnh. “Ngươi có khả năng chơi đùa với Địa Hỏa bên trong Địa Hỏa Quật sao? Muốn chơi cũng được, nộp ra đây mỗi ngày hai khối đê giai Linh thạch.”
Địa Hỏa trong Địa Hỏa Quật không thể sử dụng tự do. Những đệ tử khác, mỗi ngày chỉ phải nộp một khối đê giai Linh thạch. Tên Chấp sự mặc thanh y xem thường đệ tử ngoại môn, cho rằng Bạch Dịch không hiểu biết mới giở công phu sư tử ngoạm muốn lấy thêm một khối, tăng phí tổn lên gấp đôi.
“Hai khối đê giai Linh thạch sao!” Bạch Dịch há miệng hô lớn, hai mắt trợn tròn, ra bộ không thể tin được.
Thấy bộ dạng đối phương như vậy, tên Chấp sự đắc ý cười cười, quay người dựa vào ghế, khép hờ hai mắt, cười nhạo nói. “Chưa đóng nổi Linh thạch thì mau cút ra xa một chút. Địa Hỏa Quật không phải nơi mà đám đệ tử ngoại môn như ngươi có thể lui tới.”
“Chỉ có hai khối Linh thạch một ngày thôi sao!” Bạch Dịch nói xong, trực tiếp ném hai khối đê giai Linh thạch cho đôi phương, sau đó quay người đi thẳng tới một chỗ sâu trong Địa Hỏa Quật.
Tên Chấp sự đang muốn nhắm mắt dưỡng thần, thấy đối phương làm vậy thì nghẹn họng, ngước mắt nhìn hai khối Linh thạch, nghiến răng nghiến lợi quát. “Hai khối đê giai Linh thạch là giá dành cho đệ tử nội môn. Đám đệ tử ngoại môn cho má các ngươi không hiểu à? Các ngươi làm hư hỏng Hỏa Đàn là ai đi sửa? Muốn sử dụng Địa Hỏa cũng được, mau nộp ba khối Linh thạch ra!”
Lộc cộc!
Tên Chấp sự vừa dứt lời đã thấy Bạch Dịch ném ngay khối Linh thạch thứ ba tới. Hắn không thèm quay đầu lại, đi thẳng tới một thạch động ở sâu bên trong rồi đóng cửa lại.
Tên Chấp sự nhìn chằm chằm Bạch DỊch, hận đến nghiến răng kèn kẹt. Nhưng một khi cửa động đã đóng xuống, dù là Chấp sự trông coi Địa Hỏa Quật cũng không thể tự ý tới quấy rầy.
Địa Hỏa Quật tất nhiên có quy củ của nó. Nếu có người quấy rầy thạch động khi cửa đã đóng xuống, đệ tử trong động luyện đan hay luyện khí thất bại thì người quấy rối sẽ phải đền bù toàn bộ tổn thất.
“Tên đần độn này lấy ở đâu ra ba khối Linh thạch nhỉ?” Cầm Linh thạch trong tay, Chấp sự trông coi Địa Hỏa Quật thấp giọng mắng. “Tên chó má nhà ngươi ngu dốt không biết điều, đừng để đến lúc bị Địa Hỏa đốt thành tro cũng không trách ai được.”
Tên Chấp sự mặc thanh y này vốn coi thường đám đệ tử ngoại môn, căn bản không truyền đạt cách sử dụng Địa Hỏa lại cho Bạch Dịch. Nếu Bạch Dịch dùng Địa Hỏa, vô ý gây họa thì Chấp sự như hắn cũng mặc kệ, chỉ có thể trách tên đệ tử ngu ngốc kia không tự lượng sức mình.
Cửa đá đóng xuống rồi, Bạch Dịch hừ lạnh một tiếng. Hắn không nghĩ thân phận đệ tử ngoại môn đi vào nội môn lại bị người ta xem thường như thế.
Chỉ là ba khối đê giai Linh thạch mà thôi, Bạch Dịch không quan tâm lắm, nhưng hắn biết thừa là tên Chấp sự kia tìm cách vơ vét tài sản của đám đệ tử. Những người khác một ngày sử dụng Địa Hỏa chỉ mất có một khối Linh thạch.
“Dám thu của ta nhiều hơn hai khối Linh thạch, người hãy chuẩn bị đền bù lại cái giá gấp trăm, gấp ngàn lần đi.”
Tự nhủ xong, Bạch Dịch lấy ra mấy chục loại tài liệu để ở một bên, sau đó lấy cái trương Bách Diện Ngư Kiểm ra đem chia làm ba phần, thu lại hai phần dự trữ chỉ để lại một phần. Cuối cùng, hắn từ Hỏa Đàn nho nhỏ trong thạch động đánh ra một đạo pháp quyết.
Không được hướng dẫn từ trước, dẫu nói là đệ tử ngoại môn đã từng sử dụng Địa Hỏa rồi cũng không dễ dàng dẫn xuất ra được. Nhưng Bạch Dịch lại khác. Với kinh nghiệm của hắn, đừng nói là Địa Hỏa bên trong Địa Hỏa Quật, dù có là Thương Vân Hỏa Mạch dưới chân Thanh Sơn, nếu có đủ tu vi hắn cũng có thể sử dụng tự nhiên.
Hỏa Đàn giống như cái bếp lò, ánh sáng bên trong nối thẳng tới trận pháp trong lòng đất. Mỗi Hỏa Đàn bên trong thạch động có tác dụng dẫn xuất ra Địa Hỏa. Chỉ cần thi triển pháp quyết chính xác là có thể dẫn ra.
Trận pháp đưa tới Địa Hỏa rất lớn, uy lực tương đương với Đan Hỏa của một cường giả đạt tới Kim Đan cảnh. Đệ tử bình thường không thể khống chế thứ hỏa diễm mạnh mẽ như vậy. Vì vậy, đa số thạch động trong Địa Hỏa Quật đã được chia nhỏ để đệ tử bình thường cũng có thể sử dụng được.
Theo pháp quyết mà Bạch Dịch đánh ra, Hỏa diễm từ trong Hỏa Đàn bay lên, kèm theo là cỗ sóng nhiệt cuồn cuộn khiến nhiệt độ trong thạch động đột ngột tăng lên gấp đôi.
Cảm nhận được sức nóng của Địa Hỏa, hai mắt Bạch Dịch lóe ra tinh mang, hắn run tay ném ra ngoài một phần tài liệu, biến ảo thủ quyết, sau đó chậm rãi luyện hóa.
Mất nửa ngày Bạch Dịch mới đưa toàn bộ mấy chục loại tài liệu luyện khí dung hợp với nhau, sau đó bước vào giai đoạn ngưng hình đầy gian nan.
Khôi Lỗi không giống với Pháp Khí, hình dáng của nó phức tạp hơn nhiều. Thực tế, Thiên Cơ Khôi Lỗi là một Khôi Lỗi hình người vô cùng khéo léo, tinh xảo, có đầu có mắt, tứ chi đầy đủ. Nếu không có tinh lực hơn người thì rất khó có thể luyện hóa thành công. Việc luyện hóa nó giống như việc luyện hóa một mốn hàng mỹ nghệ tinh xảo.