“Thấy đối phương nói muốn giao dịch, nỗi bất an trong lòng Diêm Sơn mới hạ xuống. Nếu đối phương ném hạt Xá Lợi kia xuống mặt hồ thật, Diêm Sơn hắn phải xa xứ đi tìm một nơi tụ hồn chi địa khác là cái chắc.
Thiên tài địa bảo trên thế gian này không ít, nhưng Hồn Khanh Địa Nhãn thì không nhiều lắm.
“Giao dịch thế nào?” Diêm Sơn cẩn thận hỏi.
“Giúp ta giết một người.” Bạch Dịch cười khẽ đáp.
“Giết người?” Diêm Sơn sững người, sau đó lộ ra thần sắc khinh thường, ngạo nghễ nói. “Ngươi mang kẻ thù tới đây, tới bao nhiêu ta sẽ giúp ngươi tiêu diệt bấy nhiêu, chỉ cần ngươi cất kỹ hạt Xá Lợi kia đi thì hàn đàm này sẽ là nơi tị nạn yên ổn của ngươi.”
Có thể sẵn sàng lấy hàn đàm làm nơi tị nạn cho Bạch Dịch nương nhờ là đủ thấy Diêm Sơn kiêng kỵ viên Xá Lợi kia ra sao. Dù sao cũng chỉ là việc đi giết một ít tu chân giả mà thôi. Đối với đám Quỷ vật, tu sĩ có thể trở thành vật chủ ký sinh, cũng là một loại lực lượng khí huyết đại bổ đối với bọn chúng.
“Ngươi đồng ý thật sự là thống khoái, không hổ là Quỷ vương ngàn năm.” Bạch Dịch gật mạnh đầu, bỗng thay đổi ngữ khí, hỏi. “Ngươi không muốn biết tu vi của người mà ta muốn giết hay sao?”
“Ngươi chỉ là một tiểu quỷ Luyện Khí kỳ thì có thể động vào cừu gia cường đại cỡ nào chứ.” Diêm Sơn cao ngạo nói. “Cùng lắm cũng chỉ là tu sĩ Trúc Cơ kỳ mà thôi. Ngươi yên tâm, dù có là Trúc Cơ hậu kỳ, đến bao nhiêu ta sẽ giết bấy nhiêu.”
Thái độ tươi cười của Bạch Dịch dần chuyển sang lạnh lùng, hắn trầm giọng nói. “Kim Đan.”
Nghe thấy hai từ Kim Đan, Diêm Sơn khẽ giật mình, trầm mặc không nói. Không chờ hắn kịp suy nghĩ kỹ có giúp mình hay không, Bạch Dịch đã nói tiếp. “Hậu kỳ.”
“Kim Đan hậu kỳ?”
Diêm Sơn cả kinh, thiếu chút nữa nhảy ra khỏi mặt nước hồ, nổi giận đùng đùng quát lên. “Nếu là Kim Đan sơ kỳ, tại hàn đàm này ta còn có thể giúp ngươi giết hắn. Nhưng là cường giả Kim Đan hậu kỳ, dù rơi vào hàn đàm này hắn muốn giết ta cũng không gặp bất cứ khó khăn gì. Ta không thể giúp được ngươi.”
Diêm Sơn nói xong, bắt đầu tập trung hồn lực. Nếu đàm phán không thành, cùng lắm là hắn rời khỏi hàn đàm này đi chỗ khác thôi chứ hắn nhất định không đi gây chuyện với cường giả Kim Đan hậu kỳ.
Thấy Diêm Sơn khiếp đảm, Bạch Dịch không ngạc nhiên. Hắn vuốt vuốt viên Xá Lợi, chậm rãi nói. “Điều ta muốn chính là ngươi hiệp trợ cùng ta. Có người tu vi tương đương với Kim Đan sơ kỳ như ngươi, lúc ta ra tay cũng sẽ có nhiều thêm vài phần thắng. Khi thấy tình thế không ổn ngươi có thể bỏ trốn. Tu sĩ Kim Đan hậy kỳ muốn giữ ngươi lại cũng không dễ.”
Hắn vừa dứt lời, Diêm Sơn đã cười phá lên. “Để ta hiệp trợ một tên tu sĩ Luyện Khí kỳ như ngươi đi giết một cường giả Kim Đan hậu kỳ? Ngươi thật đúng là điên cuồng, không biết nghĩ. Ta tu luyện trước ngươi mấy trăm năm, ta vẫn còn biết phân biệt lợi hại.”
Bạch Dịch cũng cười theo, chỉ là nụ cười của hắn lạnh lùng dị thường. “Nếu ta có mười năm, ta giết tu sĩ Kim Đan dễ như giết chó mà thôi. Đáng tiếc là hiện giờ ta không có nhiều thời gian như vậy.”
“Mười năm sau, ngươi có thể giết chết tu sĩ Kim Đan hậu kỳ?” Diêm Sơn để lộ bộ mặt không thể tin nổi. “Tiểu tử, ngươi khoác lác thì cũng nên có giới hạn. Nếu mười năm sau ngươi có thể đột phá tới Kim Đan sơ kỳ, Diêm Sơn ta sẽ lấy họ của ngươi. Ta không có thời gian nói nhảm với ngươi. Nếu ngươi đổi lại là người khác, ta sẽ giết cho ngươi. Nếu là tu sĩ Kim Đan hậu kỳ thì tuyệt đối không thể nào.”
Bạch Dịch lấy từ trong túi ra một khối ngọc bội, chính là khối ngọc Đỗ Tam Nương tặng cho lúc trước. Hắn cười nhạt nói. “Đã là giao dịch, tất nhiên cái giá phải xứng đáng. Chỉ cần ngươi giúp ta, sợi Cửu U Hàn Khí trong này sẽ thuộc về ngươi.”
Nhìn chằm chằm vào khối ngọc bội Bạch Dịch cầm trên tay, khuôn mặt Diêm Sơn không biểu lộ gì, nhưng đôi mắt lúc sáng lúc tối. Sau một hồi, âm phong xung quanh Bạch Dịch nổi lên lạnh buốt.
Nghe thấy bốn chữ Cửu U Hàn Khí, trong lòng Diêm Sơn trở nên run rẩy, lòng tham giống như cuồng phong bay lên. Nếu đối phương không có hạt Xá Lợi khắc chế, hắn đã nhào tới chiếm đoạt rồi.
Cửu U Hàn Khí sống ở vùng đất u hàn, có chứa khí tức Cửu U. Loại khí tức này đối với Quỷ vật thì còn trân quý hơn nhiều so với Hồn Khanh Địa Nhãn.
Vùng đất tụ hồn Hồn Khanh Địa Nhãn có thể tụ tập một lượng lớn khí âm hàn, chỉ khi nối thằng với địa tâm của Địa Nhãn mới ngẫn nhiên xuất hiện một ít Cửu U Hàn Khí. Nếu Quỷ vương có thể đoạt được Cửu U Hàn Khí, dẫu chỉ có một tia cũng giúp hắn thêm ngưng thực, ít nhất cũng gia tăng mấy trăm năm tu vi.
Quỷ vật tu luyện khó khăn còn hơn Yêu thú. Yêu thú có thể dựa vào việc thu nạp thiên địa Linh khí để dần trở nên mạnh mẽ. Quỷ vật chỉ có thể dựa vào âm khí của vùng đất tụ hồn, không ngừng cô đọng bản thân. Trải qua hàng trăm ngàn năm đau khổ với có thể có chút ít tạo ngộ.
Diêm Sơn tu luyện cả ngàn năm nên biết rõ tu vi có được không dễ. Nếu hắn có thể lấy được một tia Cửu U Hàn Khí, thực lực chẳng những tăng lên mạnh mẽ mà quỷ thể cũng đạt được những chỗ tốt rất lớn.
Âm khí tràn ra bao trùm ngọc bội, trong đó chính xác là có một tia Cửu U Hàn Khí. Diêm Sơn trầm mặc hồi lâu mới mở miệng nói. “Người Kim Đan hậu kỳ ngươi muốn giết là ai?”
“Trưởng lão Đan Các của Thương Vân Tông.” Bạch Dịch không giấu giếm nói.
“Cửu U Hàn Khí vô cùng trân quý với ta, thế nhưng mạng sống còn quan trọng hơn.” Diêm Sơn trầm giọng thở dài, bấ đác dĩ đáp.
Bạch Dịch khẽ nhíu mày, không nghĩ lão Quỷ này lại tiếc mạng như vậy, ngay cả sức hấp dẫn của Cửu U Hàn Khí cũng chống lại được. Xem ra tên Diêm Sơn này là con Quỷ rất cẩn thận.
“Nếu ngay cả Cửu U Hàn Khí cũng không đáng để cho ngươi mạo hiểm thì ta cũng không bắt buộc. Tuy nhiên, ngươi làm vậy thì cũng mất luôn cơ hội,” Dừng lại một chút, Bạch Dịch trầm giọng nói tiếp, “cơ hội tu luyện Thượng cổ Quỷ đạo.”
Hắn nói xong xoay người rời đi, không nhìn Diêm Sơn đang trôi nổi trên mặt nước.
“Chờ một chút.” Nghe thấy hai chữ Quỷ đạo, hai mắt Diêm Sơn sáng ngời, vội vàng hỏi. “Ngươi biết Thượng cổ Quỷ đạo?”
Bước chân Bạch Dịch dừng lại, khỏe miệng hiện ra một nụ cười lạnh, cổ tay điểm trên không trung, lăng không vẽ ra một phần đồ án cổ quái giống như một loại đồ đằng, giống một đóa hoa nở rộ.
Lúc những chi tiết cuối cùng hoàn tất, chỗ không gian ngón tay Bạch Dịch xẹt qua không gian như rạn nứt, phát ra đám khí tro nhàn nhạt. Trước người hắn hình thành một cái đồ đằng chạm rỗng như một đóa hoa.
Lúc đồ đằng hình thành, trong đầm nước vang lên rất nhiều thanh âm gào khóc, từng đạo hồn thể bị cưỡng ép lôi lên khỏi mặt nước, bị đô đằng kỳ dị kia hút lấy. Rất nhiều đạo âm hồn đau khổ quỳ sát mặt nuươ như đang triều bái cái đồ đằng. Những âm hồn kia đang cố gắng bám víu lấy mặt nước để chống cự lại lực hút từ đồ đằng.
Thời điểm đồ đằng xuất hiện, Diêm Sơn lập tức cảm nhận được một lực lượng kỳ dị như đến từ thời kỳ Thượng cổ khiến cho Quỷ khí trong cơ thể hắn không tự chủ được mà dao động theo. Nhưng một lát sau, cỗ lực lượng kỳ dị này chợt biến mất không thấy đâu nữa. Xung quanh hắn là những âm hồn vừa bị sức hút của đồ đằng kéo lên khỏi mặt nước đang kinh hoảng quỳ gối, còn đồ đằng trước người Bạch Dịch đã vỡ tan.
“Hoa nở Chiêu Hồn, bách quỷ triều bái. Thì ra thật sự có thượng cổ Quỷ đạo chi thuật.” Diêm Sơn như nhìn thấy Thần tích, khiếp sợ điên cuồng hô lên.
Trong đám Quỷ vật cũng lưu truyền những truyền thuyết, trong đó truyền thuyết nổi danh nhất chính là Quỷ đạo chi thuật. Nghe nói nếu tu Quỷ đạo thành công, Âm quỷ có thể chuyển hóa thành Quỷ tu, có thể ngưng thực bản thể như nhân loại, bề ngoài giống với thường nhân như đúc, thậm chí có thể hành tẩu ở tu chân giới.
Quỷ tu là mộng tưởng của tất cả Quỷ vật, Diêm Sơn tất nhiên không phải là ngoại lệ.
Diêm Sơn chưa từng thấy qua Quỷ đao chi thuật, nhưng hắn sống đủ lâu và cũng nghe nói qua một ít về Quỷ đạo. Vừa rồi Bạch Dịch dùng thủ pháp vẽ ra đồ đằng đóa hoa chính là một loại kỳ thuật Quỷ đạo tên là “Chiêu Hồn Hoa Nở’’. Vừa rồi trừ việc khong có uy lực phát ra ngoài thì khí tức thượng cổ phát ra tuyệt đối không phải là giả.
Bản thân Diêm Sơn là một Quỷ vật ngàn năm, tự nhiên có thể phan biệt được bí pháp mà Bạch Dịch thi triển. Hắn kết luận quả thực đối Phuong tinh thông thượng cổ Quỷ đạo. Diêm Sơn hô lớn. “Ngươi dạy Thượng cổ Quỷ đạo cho ta, ta giúp ngươi giết truởng lão Đan Các!”