Trọng Sinh Thiên Sinh Duyên

Chương 6: Tham dự yến tiệc


Hạo Thiên Kỳ khép hờ mắt suy nghĩ, hắn hiện nay chỉ là Luyện Thể Cửu Trọng. Muốn nhanh chóng đạt lên cấp độ như trước kia e là không tránh khỏi liều mạng tu luyện.

Trước kia hắn cũng là bị dồn đến mức thập tử nhất sinh mới có thể bước lên con đường cường giả. Hiện nay nếu không liều mạng tu luyện vậy thì thù của hắn vĩnh viễn cũng không thể báo.

Quyết định xong Hạo Thiên Kỳ kêu người chuẩn bị nước tắm, cũng đặc biệt căn dặn không có sự cho phép của hắn tuyệt đối không một ai được bước vào bên trong.

Tuy các nha hoàn rất lấy làm lạ, nhưng Thế Tử đã ra lệnh, bọn họ không thể không nghe theo.

………………………………………

Hàn khí trong căn phòng bắt đầu trở nên khuếch tán, nhiệt độ xung quanh lạnh đến nổi khiến cho mặt nước xuất hiện một lớp băng mỏng.

Mà Hạo Thiên Kỳ lúc này đang trầm nửa thân mình ở dưới nước, mắt hắn nhắm nghiền toàn thân đều ở trạng thái tĩnh toạ.

Mặc dù không có bất kỳ dấu hiệu nào cho thấy hắn đang hấp thu hàn khí, nhưng nhìn kĩ sẽ phát hiện được trên khuôn mặt của hắn đang bị bao phủ bởi những lớp băng mỏng. Ngay cả trên lông mi dài cong vút cũng đọng lại những phiến băng nhỏ li ti.

Đôi môi trở nên tím tái, nứt nẻ, cái lạnh thấu xương gần như khiến cho cơ thể hắn muốn bị tê liệt hoàn toàn. Nhưng Hạo Thiên Kỳ không hề run rẩy hay nhíu mày lấy một cái. Trạng thái của hắn lúc này đang chìm đắm vào trong việc tu luyện "Băng Phách Lưu Ly Quyết".

Mà ở bên ngoài hàn khí từng đợt từng đợt không ngừng xâm nhập vào cơ thể Hạo Thiên Kỳ, máu huyết trong cơ thể hắn dường như muốn đông lạnh lại.

Điều này khá nguy hiểm, nếu như máu huyết không thể lưu thông dẫn đến trái tim sẽ ngừng đập.

"Băng Phách Lưu Ly Quyết" chính là tu luyện thể chất cùng nguyên khí, khiến hắn có thể hoá băng. Đồng thời có thể biến ra băng, tấn công hay phòng thủ băng hệ thuộc vào toàn diện hoàn mỹ. Mà muốn làm được điều này hắn phải dẫn động được nguyên khí.

Cái gọi nguyên khí chính là ngưỡng cửa mà tất cả những người tu luyện đều mơ ước muốn đặt chân lên. Chỉ cần ngươi có được nguyên khí vậy thì ngươi đã chính thức bước vào tu chân giả.

◆ Luyện Thể: là tu luyện thể chất, một khi thể chất được rèn luyện đến cực hạn sẽ chuyển sang một tầm cao khác.

Trước đây vì Hạo Thiên Kỳ yếu ớt không cách nào đột phá cái ngưỡng cửa này. Nên hắn mới được mệnh danh "phế vật".

◆ Luyện Cốt: Bước đầu tiên là luyện thể chất thì sang bước tiếp theo là luyện cốt cách. Quá trình Luyện Cốt tuy khá gian nan, cực khổ nhưng sẽ khiến cho xương cốt trong ngươi cứng cáp khoẻ mạnh.

◆ Luyện Tủy: Khi mà bên trong ngươi bài xích được những tạp chất dư thừa thì chính là quá trình luyện tủy.

◆ Luyện Khí: Đan điền bắt đầu hình thành một luồng khí lưu thì ngươi đã đạt đến quá trình luyện khí. Cấp bậc này chỉ là bước đầu tiên sơ khai tạo nên một lượng nguyên khí nhỏ để giúp ngươi tiến lên cấp bậc cao hơn.

Sau ba canh giờ ngâm mình trong nước, Băng Thủy Linh Dịch cũng dần dần được Hạo Thiên Kỳ hấp thu hết tác dụng.

Nhiều lần trái tim dường như đập rất chậm, thật chậm...có đôi khi một phút hoặc ba phút mới đập được một lần.

Nhưng điều này không thể khiến Hạo Thiên Kỳ gục ngã. Nguyên nhân này là do hắn thường xuyên uống máu huyết chân long, việc hắn uống máu huyết chân long đã giúp hắn cải tạo lại cơ thể. Do đó cơ thể hiện tại của hắn cũng khác hẳn với thường nhân. Dù trái tim đập chậm cũng không làm hắn có thể mất mạng.

Hạo Thiên Kỳ chậm rãi mở mắt ra, cảm nhận được sự lạnh lẽo toàn thân, hắn bổng nhiên rùng mình một cái. Lúc nãy nhập tâm bước vào trạng thái huyền ảo tu luyện hắn không cảm nhận được cái lạnh truyền đến, nhưng hiện tại giải trừ trạng thái hắn mới cảm nhận được đến hàn khí bên ngoài lạnh lẽo thế nào.

Nhanh chóng từ mặt nước bước ra, Hạo Thiên Kỳ lập tức mặc y phục vào. Lúc này hắn cần phải hoạt động thân thể để giúp khí lưu tuần hoàn máu huyết.

Tuy hấp thu hàn khí khá nhiều vào thân thể, nhưng Hạo Thiên Kỳ vẫn chưa đột phá được đến Luyện Cốt. Bất quá hắn cách ngưỡng cửa Luyện Cốt không xa.

……………………………………

Trải qua sáu lần ngâm mình, Hạo Thiên Kỳ cũng đột phá được Luyện Cốt. Kết hợp dùng song song với máu huyết chân long, hắn hiện tại đã là Luyện Cốt ngũ trọng.

Chỉ là Băng Thủy Linh Dịch hắn đã dùng hết, sai người đến "Vân Liên Dược Quán" hỏi mua, nhưng vẫn không thu được gì. Hạo Thiên Kỳ ảo não một hồi, không thể hấp thu hàn khí hắn lại không thể tiếp tục tu luyện "Băng Phách Lưu Ly Quyết", điều này thật làm hắn khó chịu cực kỳ.

Cũng còn may hắn ngoài Băng Thể, còn có thể tu luyện phong chi khí và lôi chi khí. Mà một trong hai cái hắn chỉ có thể chọn phong chi khí để tu luyện. Lôi chi khí muốn luyện cần phải hấp thụ thiên địa lôi quang. Việc này quá sức nguy hiểm. Năng lượng của sấm sét không phải là lực lượng mà hắn hiện tại có thể tiếp nhận.

Vì vậy tu luyện phong chi khí là tối thích hợp nhất, quyển phong chi khí này có tên là "Phong Thần Quyết".

Gió lúc mạnh lúc yếu, không thể sờ hay nắm bắt được gió. Bất kể nơi nào, bất kể ở đâu đều có sự hiện diện của gió.

Gió vô hình vô sắc, cái gọi là gió chính là "đến vô tung, đi vô ảnh". Nếu "Băng Phách Lưu Ly Quyết" tấn công và phòng thủ hoàn mỹ, thì "Phong Thần Quyết" chính là thân pháp hoàn mỹ.

Khác với "Băng Phách Lưu Ly Quyết", "Phong Thần Quyết" không cần phải hấp thu dược vật hổ trợ gì. Cái chính yếu chính là sự chịu đựng của thân thể.

Muốn đạt được thân pháp thượng thừa, thân thể cần phải được rèn luyện trình độ cực kỳ cao.

Ngày ngày Hạo Thiên Kỳ đứng tấn ba canh giờ, hơn nữa chân hắn phải mang những vật nặng để chịu đựng. Sau đó còn liên tục di chuyển khắp Linh Lung Các bằng đôi chân được bao đầy đá (vì không thể quá lộ liễu Hạo Thiên Kỳ phải tự làm cho mình đồ vật tập luyện), nhìn vào nhiều người cứ nghĩ hắn là đang đi dạo. Bất quá việc này hắn vẫn làm trong âm thầm, không thể để người khác hoài nghi hắn khác thường.

Cứ như thế rèn luyện không mệt mỏi, không ngừng nghĩ khiến cho cước bộ Hạo Thiên Kỳ trở nên trầm ổn hữu lực. Hắn không hề cảm giác được sức nặng ở đôi chân truyền đến nữa, mà bước đi vẫn khoan thai nhẹ nhàng.

Đây mới chỉ là khởi đầu để bắt đầu tu luyện "Phong Thần Quyết", hắn hiện tại cảm giác được mình trở nên linh hoạt hơn trước rất nhiều.

……………………………

Một ngày nọ, Hạo Thiên Kỳ đang ở trong phòng luyện tập đứng tấn như thường ngày. Đột nhiên có nha hoàn từ Thanh Sơn Các tìm đến truyền lời Thái Quân làm hắn qua đó.

Thu thập xong xuôi, Hạo Thiên Kỳ lập tức đi đến chổ Thái Quân.

Thanh Sơn Các.

Thái Quân nhìn Hạo Thiên Kỳ từ cửa đi đến, thấy được thần sắc của hắn khoé miệng cười càng sâu hơn.

Từ khi Hạo Thiên Kỳ bị thương mất đi trí nhớ, tuy tánh mạng được cứu trở về nhưng vẫn phải dựa vào Cửu Mệnh Đan cứu mạng. Nàng vẫn tưởng cho rằng việc Kỳ Nhi mất ký ức sẽ ảnh hưởng đến cuộc sống của hắn, nhưng thấy tôn nhi vẫn khoẻ mạnh phấn chấn làm nàng rất vui lòng.

Trước kia tôn nhi có chút tùy hứng, nông nổi, làm việc không để ý đến hậu quả. Nhưng nay hắn trở nên nhu thuận, nghe lời thật khiến nàng an tâm không ít.

Trong cung đưa tới thiếp mời, hoàng thượng muốn nàng mang các nhi tức và Hạo Thiên Kỳ đến dự yến tiệc sinh thần của hoàng hậu.

Nàng vốn cũng không muốn để Kỳ Nhi đi những yến tiệc đông người này, nhưng hoàng thượng đặc biệt yêu cầu hắn tiến đến, muốn từ chối cũng khó khăn. Ban đầu có chút lo lắng về chuyện trước đây Kỳ Nhi thích Trường Nhạc công chúa, nhưng nhớ đến việc hắn mất đi ký ức sự lo lắng trong lòng cũng buông xuống.

Hôm nay làm Hạo Thiên Kỳ tiến đến chính là muốn hắn học quy củ cùng lễ nghi trong cung. Để tránh khi vào cung dự yến tiệc gặp hoàng thượng, hoàng hậu lại xảy ra sai lầm gì.

- Tổ mẫu, tôn nhi đã đến!

Hạo Thiên Kỳ cung kính thưa.

Thái Quân gật đầu mỉm cười nói:

- Kỳ Nhi, hôm nay tổ mẫu kêu ngươi tới chính là muốn ngươi học vài quy củ và lễ nghi trong cung.

Hạo Thiên Kỳ nghe vậy liền nghi hoặc nhìn Thái Quân. Muốn hắn học những thứ này làm gì?

Thái Quân biết hắn thắc mắc liền lên tiếng giải thích:

- Ngày mai là sinh thần của hoàng hậu nương nương. Hoàng thượng muốn một nhà chúng ta vào cung dự yến tiệc.

Sinh thần? Vào cung dự yến tiệc? Hạo Thiên Kỳ có chút mộng, còn muốn hắn học quy củ cùng lễ nghi trong cung. Thật là...đang yên đang lành làm sao lại dính vào những chuyện như thế này?

Mặc dù trong lòng rất không muốn cùng khó chịu, nhưng Hạo Thiên Kỳ vẫn tỏ vẻ nhu thuận khom người cung kính đáp:

- Vâng thưa, tổ mẫu!

Thái Quân hài lòng gật đầu nói:

- Triệu ma ma!

- Có lão nô!

Một vị ma ma khoảng năm mươi tuổi dáng người mập mạp đẫy đà, khuôn mặt phúc hậu và bình thản từ đằng sau Thái Quân bước ra.

Thái Quân nhìn Triệu ma ma nói:

- Ngươi chỉ dạy Thế Tử các quy củ cùng lễ nghi trong cung, ngày mai tham dự yến tiệc đừng để hắn không thông thuộc thứ gì lại xảy ra sai sót.

Triệu ma ma nghe vậy cúi người cung kính đáp:

- Vâng thưa, Thái Quân!

Sau đó Thái Quân nhìn Hạo Thiên Kỳ dặn dò:

- Kỳ Nhi, ngươi cố gắng theo Triệu ma ma học quy củ và lễ nghi. Ngày mai cùng ta và hai bá mẫu của người vào cung. Trong cung rất phức tạp cần phải giữ mình để tránh phạm phải sai lầm.

- Tôn nhi, đã rõ sẽ không làm người thất vọng.

Thái Quân gật đầu phất tay nói:

- Được rồi, hai người các ngươi lui đi.

Hạo Thiên Kỳ cùng Triệu ma ma sau đó liền rời khỏi Thanh Sơn Các.

Ngày hôm đó Hạo Thiên Kỳ được vị Triệu ma ma bên người Thái Quân chỉ dạy quy củ cùng lễ nghi. Hắn rất đường hoàng học không hề tỏ ra bất kỳ thái độ cau có hay khó chịu gì.

Đối với điều này Triệu ma ma rất hài lòng, trước kia Thế Tử gia rất không ham học này nọ. Nhưng hiện tại tính cách lại thay đổi tốt hơn trước rất nhiều, mất trí nhớ quả nhiên làm cho một người trở nên nhu thuận không ít.

………………………………………

Ngày hôm sau rốt cuộc cũng đến, như thường lệ buổi sáng thức dậy Hạo Thiên Kỳ luyện tập đứng tấn một hồi. Sau đó cùng Thái Quân và hai vị bá mẫu cùng nhau dùng bữa ăn sáng.

Dùng bữa xong Thái Quân liền an bài một hộ vệ Luyện Khí bát trọng đi theo bên người Hạo Thiên Kỳ.

Vào trong cung nữ quyến cùng nam tử không thể đi chung với nhau. Có hộ vệ bên người Hạo Thiên Kỳ, nàng cũng đỡ lo lắng một chút.

Hai chiếc xe ngựa tập trung ở trước cửa phủ Trấn Bắc Hầu, Thái Quân cùng hai vị bá mẫu của Hạo Thiên Kỳ một xe. Xe còn lại là chính hắn ngồi.

Qua nửa canh giờ.

Lúc này tất cả quan viên, mệnh phụ phu nhân được mời đều tề tựu đông đủ ở Càn Thiên Cung.

Yến hội được phân chia chổ ngồi theo địa vị sắp xếp phân bậc rõ ràng, đại điện: chính giữa là hoàng đế, bên tay phải là hoàng hậu. Bên tay trái là Trường Nhạc công chúa (hoàng muội của hoàng đế.)

Những người ngồi phía dưới dựa theo thứ tự từ nhất phẩm cho đến ngũ phẩm, Thái Quân là nhất phẩm cáo mệnh phu nhân nên nàng ngồi ở bên trái phía dưới đại điện, rất gần với hoàng đế. Mà hai nhi tức đều ngồi ở bên cạnh nàng.

Thừa tướng cùng các quan viên khác đều ngồi ở bên phải, mà nữ quyến có cáo mệnh phân biệt từ cao đến thấp nối đuôi nhau ngồi ở bên trái.

Hạo Thiên Kỳ thì ngồi ở phía đối diện cách khá xa Thái Quân. Chỗ của hắn là cùng với những thanh thiếu niên quý tộc khác. Tuy hắn thân phận đặc thù, nhưng không có một ai chủ động tiến đến bắt chuyện. Hắn tất nhiên không hề để ý những chuyện này, có người tới bắt chuyện mới khiến hắn cảm thấy phiền.

Lúc này hoàng đế, hoàng hậu cùng Trường Nhạc công chúa xuất hiện, mọi người đồng loạt đều quỳ xuống hành lễ.

Lam Đình Hàn phất phất tay hô:

- Bình thân, mọi người là tới dự tiệc không cần câu nệ.

Dứt lời tất cả mọi người đều đứng lên ngồi lại vị trí của mình. Sau đó Lam Đình Hàn lại hô:

- Khai yến!

Các cung nữ từ bên ngoài cửa xếp thành hàng nuối đuôi nhau lũ lượt uyển chuyển thướt tha đi vào, trên tay bọn họ ai nấy cũng đều ôm một khay thức ăn tinh tế mỹ vị.

Lần lượt...lần lượt trên bàn hoàng đế, cùng các vị quan viên đại thần và nữ quyến mệnh phụ đều đầy ắp các khay đặc sắc thức ăn...

.....Tĩnh lược mấy trăm từ miêu tả về yến tiệc...Ta thực không thích viết về đoạn này lắm a.. ╮(╯_╰)╭

Yến tiệc trải qua khá nhàm chán với Hạo Thiên Kỳ, đại khái hoàng đế cùng hoàng hậu hỏi han về sức khoẻ của hắn.

Khi hoàng đế nhắc đến hắn, Hạo Thiên Kỳ cảm nhận được vô số ánh mắt chú mục nhìn mình. Đối với sự nổi bật chói mắt này Hạo Thiên Kỳ dứt khoát không quan tâm. Hoàng đế hỏi, hắn đáp không vi phạm lễ tiết rất có chừng mực khuôn phép.

Hắn có biểu hiện như vậy Thái Quân cũng rất hài lòng.

Tuy nhiên Hạo Thiên Kỳ cảm nhận được bên trái hoàng đế có một đạo ánh mắt tìm tòi nghiên cứu mình. Liếc mắt nhìn về hướng đó, hắn nhìn thấy được đó là một thiếu nữ ước chừng mười lăm, mười sáu tuổi.

Là một cái đại mỹ nữ, mặc dù khuôn mặt có chút lạnh lùng, kiêu ngạo nhưng không thể phủ nhận nhan sắc của nàng ta. Bất quá những điều này đối với Hạo Thiên Kỳ mà nói nó không có ý nghĩa gì hết. Hắn không quan tâm, chỉ là...Thân thể của hắn dường như có chút không bình thường.

Đây là chuyện gì?

Trái tim...đập khá nhanh.

Hạo Thiên Kỳ bổng chốc nhớ đến chủ nhân trước từng thích qua vị công chúa này. Nên đây là thân thể phản ứng theo thói quen?

Phía trên đại điện, Trường Nhạc công chúa thấy hắn biểu hiện có chút kì quái, trước đây hắn thấy nàng không phải là lộ ra si mê thì cũng là ngượng ngùng xấu hổ. Mà nay ánh mắt của hắn bất đồng lúc trước rất nhiều chỉ có xa lạ, kinh hãi cùng né tránh. Nàng có như vậy đáng sợ sao?

Nhớ tới tháng trước hắn mua đi Băng Linh Diệp mà nàng cần, khiến nàng phải chạy đến Thiên Mậu Phường giao dịch tìm kiếm Băng Linh Diệp. Vì chuyện này mà nàng cùng người khác tranh đoạt, dẫn đến bị người đả thương. Đến nay thương tích vẫn chưa lành, giờ nhìn đến hắn nàng có chút uất hận. Nếu hắn không mua nàng cũng không bị thương như vậy. Thật không biết hắn là vô tình hay cố ý.

Hạo Thiên Kỳ siết nhẹ nắm tay, hắn cố gắng làm cho mình thật bình tĩnh.

Đáng chết!

Trước giờ hắn chưa nói qua tình cảm, càng đừng nói yêu thích ai. Mà nữ tử trước mắt lại khiến hắn trở nên rối loạn, rõ ràng đây không phải là xuất phát từ chính hắn.

Từ lúc biết rõ mình biến thành nam tử sau, trong tư tưởng của hắn tuyệt đối sẽ không có tình cảm với bất kỳ ai. Nữ tử hắn không nghĩ, nam nhân càng không có khả năng. [Tác giả nói: "Chuyện này cũng không phải do ngươi quyết định." ╰( ̄▽ ̄)╭].

★★★★★★★★★★★★★★★★★★

- Tác giả: Cái vụ yến tiệc ta cảm thấy mình viết không tốt, đơn giản là ta chỉ dựa theo phong cách cung đình cổ đại một chút. Thỉnh không cần so sánh, vì đây là dị giới, huyền huyễn khác xa với cổ đại thực tế. Mọi thứ đều do ta tưởng tượng viết ra, nếu có gì thắc mắc ta cũng không biết giải thích ra sao. Thôi thì bỏ qua đi nha!  ~(*+﹏+*)~

12

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen3S.Com

Trước Sau