Trọng Sinh Ngự Linh Sư

Chương 87: Phiên ngoại 2

Đây là tiểu trấn Hoa Hồng, kiến trúc màu trắng thấp lùn, trước cửa mỗi nhà mỗi hộ đều trồng hoa hồng xinh đẹp, khí hậu nơi này cực thích hợp cho hoa hồng sinh trưởng, hiện nay đúng mùa hoa nở, hoa do các thôn dân gieo trồng nở rộ, đi trên đường, kiến trúc màu nhạt, hoa hồng nở rộ, trong không khí toàn là hương hoa hồng nhàn nhạt, Thời Yến cảm thấy cả người y từ trong ra ngoài đều trở nên thơm phức.

Thần Quang đi bên cạnh y, phong cảnh ở đây quả thật rất đẹp, bầu trời trong xanh, con đường sạch sẽ, người tới người đi, vô cùng nhàn nhã.

Đây là một tiểu đảo ngoài biển, có qua lại làm ăn với đại lục, vì khác khu vực, người ở đây cũng có ngoại hình hơi khác với đại lục, thói quen văn hóa cũng thiên biến vạn hóa, nửa năm nay, Thời Yến và Thần Quang đã đi qua không ít nơi kỳ lạ, nên tới nơi này cũng không thấy gì.

Thời Yến đến vì mùa hoa hồng của tiểu trấn này, Thần Quang lại có mục đích khác.

Sở dĩ cư dân của tiểu trấn này giàu có như thế, toàn là nhờ hoa hồng mang tới, ngọn núi gần đó trồng vô số hoa hồng đếm không hết, dùng chế thành nhiều thứ, có ăn có chơi, trong đó nổi danh nhất, chính là cao hoa hồng.

Mùa xuân tới rồi, kỳ phát dục của rắn lại đến, gần đây Thần Quang càng lúc càng dục cầu bất mãn, Thời Yến gần như mỗi ngày đều bị Thần Quang tha lên giường ngày đêm tuyên dâm, eo sắp không thẳng nổi nữa, với thể chất của Thời Yến hiện tại cũng sắp bị Thần Quang đè chịu không thấu, sau mấy lần, ảnh hưởng nghiêm trọng đến tâm trạng du lịch của Thời Yến, mỗi ngày bị Thần Quang làm mệt đòi mạng chỉ còn muốn ngủ.

Vốn cho rằng nhẫn nại một thời gian sẽ qua, nhưng Thần Quang lại càng lúc càng lên hứng, Thời Yến nhịn rồi nhịn, hết nhịn nổi, cuối cùng định ra kế hoạch sinh sống khỏe mạnh cho chồng chồng, hai tư sáu tùy tiện, ba năm bảy nhất định phải nghỉ ngơi!

Thần Quang ban đầu còn không xem trọng lắm, nhưng khi Thời Yến nghiêm khắc chấp hành theo kế hoạch, Thần Quang chậm rãi cảm thấy mình sắp nghẹn chết rồi, vì thế, khi nghe ngóng được tác dụng của cao hoa hồng bí chế do tiểu trấn Hoa Hồng sản xuất, sau cố ý vô tình nhắc tới, dẫn tới hứng thú của Thời Yến. Thế là Thần Quang thỏa mãn đi theo Thời Yến đến nơi này.

Thời Yến và Thần Quang dạo cả ngày, thấy đủ kiểu bánh kem làm từ hoa hồng, trà hoa, tinh dầu, xà phòng, Thời Yến còn hưng trí bừng bừng tham gia, Thần Quang nhân lúc Thời Yến quá hứng thú không để ý tới mình, lặng lẽ rời đi mua mấy hộp cao hoa hồng bỏ vào nhẫn.

Mà ở bên kia, sau khi được thôn dân giúp đỡ cùng thể nghiệm lạc thú chế tác hoa hồng, nghe nói tinh dầu đặc chế bôi lên người có thể giảm bớt gánh nặng cơ thể, Thời Yến  nhân lúc Thần Quang không ở lén lút mua một chút cất đi, thầm nghĩ thời gian gần đây Thần Quang nghẹn quá mức, y có nên khao tiểu xà phát tình nhà mình  một chút không…

Thế là hai chồng chồng trong lúc đối phương không biết đã chuẩn bị hết sức đầy đủ, khi màn đêm buông xuống, hai người lòng ôm tâm tư trở về khách sạn nghỉ trọ.

Bầu không khí an tĩnh khá quái dị, sau khi ăn xong cơm tối, Thời Yến thấy Thần Quang đi tắm trước, liền lấy tinh dầu ra khỏi không gian, tuy một nam nhân bôi thứ này có hơi kỳ quái… nhưng vì cho Thần Quang cao hứng…

Thấy Thần Quang nhanh chóng bước ra khỏi phòng tắm, Thời Yến cầm áo ngủ lao vào phòng tắm, Thần Quang nhìn bóng lưng y biến mất sau cánh cửa, khẩn cấp lấy cao hoa hồng ra, nhưng một giây sau, Thần Quang lập tức chú ý thấy tinh dầu trên bàn. Công hiệu của tinh dầu khi đi mua cao hoa hồng đã có người giới thiệu cho hắn, nhưng công hiệu tinh dầu đối phương giới thiệu cho hắn lại là tác dụng cho người phía trên. Thần Quang mua thứ này là chuẩn bị cho Thời Yến, đương nhiên không suy nghĩ đến bản thân, nhưng lúc này nhìn tinh dầu đặt trên bàn, lại nhìn bóng dáng Thời Yến thấp thoáng trong phòng tắm, trên mặt Thần Quang lộ ra niềm vui, xem ra suy nghĩ của Thời Yến ăn khớp với hắn, hắn mua cao hoa hồng cho Thời Yến, Thời Yến mua tinh dầu cho hắn… không tồi, không tồi ~

Thần Quang tự cho rằng gần đây hắn sắp nghẹn đến hư, tinh dầu quả thật có cũng được không cũng không sao, nhưng nếu là một phen tâm ý của Thời Yến, hắn cũng không để ý đâu. Đặt cao hoa hồng qua một bên, Thần Quang nằm xuống, y phục trực tiếp mở rộng, nhìn tinh dầu từng giọt từng giọt nhỏ lên bụng, tinh dầu bán trong suốt phản xạ lại ánh sáng, nhìn cực kỳ dâm mỵ, lan ra trên bụng, da lập tức trở nên trơn bóng.

Thần Quang lập tức cảm nhận được tác dụng, bôi tinh dầu này lên người Thời Yến cũng không tồi…

Thời Yến tắm rửa xong mới phát hiện đã quên mang tinh dầu vào, nhưng không sao, dù sao bôi ở trong hay ra ngoài bôi cũng không khác biệt gì, thế là tùy tiện thắt lại áo choàng tắm lỏng lẻo, Thời Yến đi vào phòng, đúng lúc nhìn thấy Thần Quang đang luống cuống cất tinh dầu đi…

Thần Quang quay đầu liền thấy Thời Yến mặc áo choàng tắm lỏng lẻo đứng một bên, áo choàng màu xám, da thịt trước ngực và ở đùi mơ hồ lộ ra, nhìn cực kỳ dụ hoặc, tóc hãy còn ẩm, vì vừa tắm xong nên mặt còn phớt hồng. Thời Yến là người tính cách lạnh nhạt, thỉnh thoảng lộ ra bộ dạng non nớt thuần chân như thế, làm Thần Quang lập tức quên luôn tinh dầu đầy người, ánh mắt nhìn chằm chằm vào Thời Yến, quả thật sắp lóe tia sáng xanh, hận không thể tức khắc nhào lên ăn Thời Yến.

Thời Yến nhìn thân thể trần trụi của Thần Quang, chậm rãi hỏi: “Anh đang làm gì?”

Tinh dầu này không phải cho y dùng sao, Thần Quang dùng rồi vậy y thì sao…

Thời Yến nói, vòng xuống cuối giường nhìn nửa người dưới trần trụi của Thần Quang, tinh dầu đại khái là bị Thần Quang bất cẩn đánh đổ, cư nhiên toàn chảy vào giữa chân hắn, không chỉ làm bụng, khí quan bên dưới của hắn bóng loáng, ngay cả bộ vị kín kẽ ở hõm đùi và viên cầu tròn cũng bị dính, yết hầu Thời Yến rục rịch, một luồng dục vọng ập tới.

Thần Quang còn chưa kịp trả lời, nhìn ánh mắt Thời Yến liền biến y đang nghĩ gì, bầu không khí lập tức trở nên ái muội, tuy vừa rồi làm đổ tinh dầu hơi mất hứng chút, nhưng lúc này thấy Thời Yến nhìn chằm chằm mình, rõ ràng hiệu quả cũng đã đạt được.

Thần Quang nhìn Thời Yến chậm rãi leo lên giường, giống như bị dụ hoặc vươn tay sờ đùi hắn. Thần Quang hơi nâng chân lên, để Thời Yến nhìn rõ hơn chút, Thời Yến thấy thế, lập tức tăng nhanh động tác, ngón tay mò lên từ đùi Thần Quang, da thịt Thần Quang cực tốt, phủ một lớp tinh dầu, thủ cảm trơn hơn bình thường. Thời Yến vuốt thân thể hắn, chậm rãi đè lên người hắn, tay xoa vuốt phần thịt trong đùi Thần Quang, xoay vòng quanh khí quan bên dưới, thân thể Thần Quang sớm đã có phản ứng, sau khi bị Thời Yến trêu chọc như thế, khí quang càng thêm lớn.

Thời Yến lập tức cảm giác được, ở chung với Thần Quang lâu như thế, họ rất hiểu thân thể nhau, chẳng qua tối nay Thời Yến đột nhiên nảy sinh ý định áp đảo Thần Quang, Thần Quang cư nhiên cũng tùy y nhu nắn khác hẳn bình thường.

Thần Quang hiếm khi thành thật phối hợp như thế, Thời Yến càng thêm hứng, một tay cố sức hầu hạ bên dưới của Thần Quang, tay kia sờ từ eo Thần Quang lên trên, vuốt ve cơ thịt trên bụng Thần Quang, sau đó nhu nắn điểm trước ngực hắn. Khi Thần Quang nhịn không được hít vào, Thời Yến lập tức cúi đầu, cắn môi Thần Quang.

Thần Quang nhìn Thời Yến, thần sắc cực kỳ nuông chiều, tùy ý Thời Yến giày vò, cảm nhận đầu lưỡi y luồn vào, linh hoạt cuốn lấy mình, Thần Quang tự nhiên cực kỳ phối hợp. Thời Yến thấy thế, càng thêm nỗ lực, ngay cả quần áo bất tri bất giác bị Thần Quang lột sạch cũng không biết, rất lâu sau, Thần Quang cuối cùng bắn trên tay Thời Yến.

Thời Yến cảm nhận dịch thể dinh dính của Thần Quang trong lòng bàn tay mình, y cúi đầu cười với Thần Quang, nhân lúc Thần Quang chìm trong cao trào, nhờ dịch thể trên tay cùng tinh dầu, ngón tay Thời Yến chậm rãi thò vào phía sau Thần Quang.

Nam nhân dưới thân này, cường thế bá đạo, từ trước tới giờ lúc nào cũng chiếm ưu thế trên giường, tối nay lại không biết vì sao, cư nhiên tùy ý y giày vò, Thời Yến tự nhiên phải nhân cơ hội này thăm dò, tay y thuận theo đường nét bên dưới mò ra phía sau Thần Quang, mắt thấy sắp sờ đến, Thần Quang đột nhiên cười xấu xa với Thời Yến, Thời Yến sửng sốt, một giây sau, một cảm giác mát lạnh len vào phía sau Thời Yến, Thời Yến còn chưa kịp phản ứng, ngón tay Thần Quang đã mượn cao hoa hồng lập tức đâm vào thân thể y.

Thời Yến bất ngờ không kịp đề phòng, thân thể co rụt lại theo phản xạ, ngón tay Thần Quang lập tức bị bao chặt lấy.

Thần Quang động động tay, chậm rãi và sắc tình ra ra vào vào thân thể Thời Yến, do hắn quá hiểu về thân thể y, Thời Yến vừa rồi chỉ lo trêu chọc hắn, thân thể sớm đã có phản ứng cũng không quan tâm, lúc này chỉ mới bị Thần Quang trêu chọc một chút, đã lập tức mềm xuống, phía sau không ngừng co rút, giống như muốn cắn chặt ngón tay hắn.

Thần Quang đột nhiên lật người, đè Thời Yến xuống, cúi đầu hôn môi Thời Yến, gác một chân Thời Yến qua tay, một tay thì vuốt ve phần ngực và phần eo mẫn cảm của y, tay kia thì ra vào bên dưới.

Cao hoa hồng màu trắng sữa tan ra trong người Thời Yến, lập tức biến thành dịch thể bết dính bán trong suốt, thấm ướt cả hậu huyệt Thời Yến và ngón tay Thần Quang, nhìn còn dâm mỵ hơn tinh dầu, khí quan phía dưới của Thời Yến đã có phản ứng, khe khẽ run rẩy dựng thẳng, do một chân bị Thần Quang nâng lên, bộ vị bên dưới lộ ra, thịt non xung quanh hậu huyệt màu nhạt được phủ một tầng ánh nước mỏng manh do cao hoa hồng hình thành, ngón tay ra ra vào vào, không ngừng tạo ra tiếng nước, tràn đầy dâm mỵ.

Thần Quang phát tiết xong một lần, thấy tình trạng này, lập tức lại có phản ứng lần nữa, hơn nữa còn kịch liệt hơn trước, Thời Yến bị Thần Quang trêu chọc phía sau, tuy chỉ có một ngón tay, nhưng không ngừng kích thích điểm mẫn cảm của y, rất nhanh, Thần Quang lại thêm một ngón tay nữa, hai ngón tay không ngừng ma sát trong người y, lúc thì cong lên trêu chọc điểm mẫn cảm. Cao hoa hồng thấm ướt hạ thân Thời Yến, cảm nhận thân thể Thời Yến càng lúc càng thả lỏng, Thần Quang nhanh chóng cho thêm ngón tay thứ ba, tốc độ ngón tay đâm rút càng thêm nhanh, tiếng nước càng lúc càng lớn, thân thể Thời Yến không ngừng bị Thần Quang trêu chọc, hạ thân lại bị Thần Quang đùa nghịch, rất nhanh đã khó thể nhẫn nhịn. Lúc này y đã sớm quên mất mục đích ban đầu muốn trêu cợt Thần Quang, bị Thần Quang khống chế thân  thể, Thời Yến mở mắt ra, hai mắt ẩm nước do dục vọng: “Mau lên…”

Thời Yến thở dốc nói, thấy hạ thân Thần Quang đã sẵn sàng chờ phát, Thời Yến nhúc nhích cơ thể, trực tiếp vòng tay ôm cổ Thần Quang đè xuống. Thân thể Thần Quang áp sát Thời Yến, ngực hai người dán vào nhau, truyền đi nhiệt độ của nhau. Khí quan dưới hạ thân Thần Quang cũng đụng ngay vào mông Thời Yến, trên người Thời Yến có cao hoa hồng, trên người Thần Quang có tinh dầu, đều là đồ trơn tốt nhất, thân thể hai người lại vô cùng ăn ý, Thần Quang dụng lực một chút, chỉ nghe một tiếng va chạm nhục thể dâm mỵ vang lên, hạ thân Thần Quang lập tức tiến vào cơ thể Thời Yến.

Thời Yến chỉ cảm thấy một luồng áp bức ập tới từ hạ thân, trực tiếp đỉnh sâu vào trong, cảm giác căng tràn và thỏa mãn thoáng chốc ập đến, khoái cảm từ xương cụt xông thẳng lên đỉnh đầu, chỉ thoáng cái, suýt nữa Thời Yến đã trực tiếp tới cao trào.

Thần Quang lập tức cử động trong cơ thể Thời Yến, hai người đã làm tiền hí rất lâu, lại có ngoại vật phụ trợ, tự nhiên cực kỳ kịch liệt. Thần Quang giơ hai tay Thời Yến lên cao, gác hai chân y lên vai, Thời Yến bị bày thành tư thế xấu hổ, động tác này khiến hạ thân của y mở rộng lớn nhất, đầy nan kham lại có chút sảng khoái ẩn mật, theo Thần Quang không ngừng ra ra vào vào, tiếng nước dâm mỵ cùng tiếng da thịt va chạm không ngừng vang lên, Thời Yến bị Thần Quang liên tục va chạm vào điểm mẫn cảm, trong người y có cao hoa hồng chung tác dụng với tinh dầu, thân thể mẫn cảm hơn bình thường không biết bao nhiêu lần, không bao lâu đã vô thức phát ra tiếng rên rỉ.

Thần Quang lui ra khỏi cơ thể Thời Yến, sau đó hung tợn tiến vào, kèm với động tác của hắn, Thời Yến gần như không nén được thở dốc thành tiếng, nghe vào tai Thần Quang, khiến tình dục hắn càng thêm đậm, động tác trở nên càng lớn, chỉ muốn Thời Yến cứ tiếp tục kêu như thế.

Thật lâu sau, tư thế này khiến cả hai đều hơi mệt, Thần Quang lật Thời Yến lại, Thời Yến quỳ trên giường, Thần Quang cũng cùng tư thế với y, lưng chạm ngực, hai tay đặt trước ngực Thời Yến không ngừng xoa nắn hai điểm đó, hạ thân cọ cọ hậu huyệt Thời Yến, dịch thể bán trong suốt của tinh dầu và cao hoa hồng lan ra dưới thân hai người, thuận theo đùi Thời Yến trượt xuống dưới, nhìn sắc tình lại khiến người si mê, khí quan bên dưới của Thần Quang chốc chốc lại chạm vào hậu huyệt Thời Yến, nhưng không vội đi vào.

Thời Yến vừa rồi trầm mê trong sự xâm lược của Thần Quang, kết quả đột nhiên dừng lại, chỗ ở phía sau không ngừng co rút như thể chưa thỏa mãn, thấy Thần Quang còn chưa có ý tiến vào, biết hắn muốn đùa giỡn mình, đã là vợ chồng già rồi còn thích chơi trò này. Thời Yến nâng tay ôm cổ Thần Quang, nghiêng đầu hôn Thần Quang, y dụng lực một chút, phần mông hơi nhếch về sau, khí quan luôn luẩn quẩn ở cửa hậu huyệt y lập tức tiến vào trong. Một tay Thần Quang lập tức đỡ eo Thời Yến, thân thể hai người kết hợp sâu sắc, cơ thịt trên đùi không ngừng vồ vào mông Thời Yến, tiếng vang còn lớn hơn trước.

Thần Quang hôn môi Thời Yến, cuối cùng nhịn không được để lại từng vết hôn trên phần cổ trắng nõn của Thời Yến.

Vì đang nửa quỳ, nửa thân trên còn duỗi ra ôm cổ Thần Quang, lúc này cơ thịt toàn thân Thời Yến đều căng chặt, hậu huyệt không có một khắc nào thả lỏng, mỗi lần Thần Quang ra vào chỉ chừa lại một chút ở trong người y, sau đó lại tiến mạnh vào trực tiếp đi tới nơi sâu nhất, mỗi lần đều khiến thân thể Thời Yến không ngừng lay lắc, khi y bị Thần Quang đỉnh nghiêng tới tước, Thần Quang sẽ siết mạnh tay ôm eo y, thân thể hai người lại dán sát vào nhau…

Hôm sau, Thời Yến còn đang ngủ ngon, Thần Quang đã thức dậy, ra ngoài mua mấy bao cao hoa hồng và tinh dầu bỏ vào không gian chứa đồ, bình thường họ cũng cần cao bôi trơn, hiệu quả kích thích tình dục của cao hoa hồng này không nhìn ra, nhưng cảm giác trơn mướt lại vô cùng tốt, nhớ tới tình trạng lúc thứ này bôi lên người Thời Yến, Thần Quang càng cảm thấy đến tiểu trấn này đúng là một trong những quyết định chính xác nhất trong đời.

Tiểu trấn Hoa Hồng dù có tốt, hai người cũng phải ly khai, nơi này là lữ trình cuối cùng của họ ở đại lục, mà trạm tiếp theo, là nơi Thần Quang ra đời, rừng Ma Thú.

Muốn tìm ra nơi Thần Quang ra đời cụ thể không khó, khi khoảng cách càng lúc càng gần, mặt dây chuyền dần tỏa ra ánh sáng, mà Thần Quang cũng chậm rãi cảm nhận được dị thường.

Thời Yến ngược lại không có bất cứ cảm giác này, y chỉ luôn chăm chú  nhìn phản ứng của Thần Quang.

Thần Quang hiện nay đã tiếp cận bạch cấp, nhưng bất luận thế nào cũng không thể đột phá được chướng ngại cuối cùng, rừng Ma Thú là điểm cuối của họ, có lẽ Thần Quang có thể tìm được thời cơ ở đây.

Hiện tại xem ra, quả thật là thế.

Sau một ngày một đêm, cuối cùng họ tìm được vị trí chính xác, xung quanh rừng Ma Thú toàn là cây xanh chọc trời um tùm, không ít ma thú sinh sống xung quanh không dám lại gần do Thần Quang quá mức cường đại, nhưng khi họ đến mục tiêu, lại phát hiện ở trung tâm rừng Ma Thú, có một khoảnh đất trống rất lớn, mà ngay lúc này, mặt dây chuyền đột nhiên bay lên không, khi mặt dây chuyền lơ lửng trên không, một luồng ánh sáng nhu hòa bỗng hạ từ trời xuống, kết nối với mặt dây chuyền, rồi kết dính với đại địa, cứ như một luồng ánh sáng câu thông thiên địa. Thời Yến chấn động nhìn cảnh tượng trước mắt, nhưng lại không cảm giác được chút dao động linh lực nào.

Y nghi hoặc nhìn Thần Quang, một giây sau, ánh sáng đó lập tức co lại, cuối cùng tụ thành một phiến vảy màu trắng, bay tới chỗ Thần Quang.

Thần Quang nhấc tay, phiến vảy màu trắng nhanh chóng dung nhập vào thân thể Thần Quang, biến mất trong không khí.

Quanh người Thần Quang lóe ánh sáng màu trắng, dường như rất nhanh chóng đã tiến vào trạng thái tu luyện, hắn nhắm mắt lại, xung quanh tự động hình thành màn bảo vệ, trùm kín thân thể hắn.

Thời Yến thấy thế, vẫn rất bình tĩnh, đứng bên cạnh an tĩnh thủ hộ.

Thấy Thần Quang thật sự tiến vào trạng thái tu luyện, có lẽ ánh sáng vừa rồi có quan hệ rất quan trọng với việc Thần Quang đột phá bạch cấp. Thời Yến quay đầu, lại thấy mặt dây chuyền vẫn lơ lửng giữa không, cư nhiên không bị Thần Quang thu hồi.

Trong lòng Thời Yến có không ít nghi hoặc, nhưng lúc này y nén lại toàn bộ, chuyên tâm thủ hộ Thần Quang.

Một tuần sau, Thời Yến đang ăn thức ăn trong nhẫn không gian, bỗng, xung quanh Thần Quang cuối cùng phát sinh động tĩnh, Thời Yến đột ngột dừng lại nhìn sang chỗ Thần Quang, Thần Quang đúng lúc mở mắt ra, khi nhìn thấy Thời Yến, ánh mắt hắn lại cực kỳ xa lạ.

Tim Thời Yến đập cái thịch, bình tĩnh đối mắt với Thần Quang.

Thần Quang lạnh lẽo nhìn Thời Yến  một lát, ánh mắt cuối cùng dừng lại trên cổ Thời Yến, sau đó chậm rãi nhắm lại.

Không biết sao, Thời Yến thấy toàn thân lạnh lẽo, y ngẩn ngơ nhìn Thần Quang, cố gắng giữ bình tĩnh. Ánh mắt xa lạ của Thần Quang khiến y nhớ tới lần đầu gặp hắn, khi đó còn ở địa lao Thời gia, ánh mắt Thần Quang nhìn y giống hệt vừa rồi…

Lúc trước y ký khế ước vợ chồng với Thần Quang, sau đó Thần Quang hồi sinh, thái độ đối với y hoàn toàn thay đổi. Sau đó quan hệ một người một sủng của họ càng lúc càng thân mật, đến mức phát triển tới bước cuối cùng. Thời Yến kiếp trước đã trải qua cảm giác bị phản bội, trong lòng cực độ thiếu cảm giác an toàn, y cực kỳ tín nhiệm Thần Quang là vì đã ở bên Thần Quang từ lúc còn là tiểu xà tới lớn, nhưng y vẫn nghi hoặc về ký ức của hắn, vì thế y từng tìm cơ hội hỏi qua, khi phát hiện Thần Quang vẫn nhớ chuyện quá khứ, nhưng lại ít đi rất nhiều thù hận, đối với Thời Yến cũng đã có lòng ỷ lại và ái mộ, Thời Yến mới yên tâm.

Nhưng ánh mắt vừa rồi của Thần Quang lại khiến Thời Yến cảm thấy bất an.

Nhưng Thời Yến cũng là người tâm chí kiên định, rất nhanh đã bình tĩnh lại, lặng yên quan sát.

Khi Thần Quang mở mắt ra lần nữa, lại là Thần Quang mà Thời Yến quen thuộc, Thời Yến vừa thở phào nhẹ nhõm, chợt thấy Thần Quang đổ đầy mồ hôi, y do dự một chút, bước tới lau mồ hôi cho hắn.

Thần Quang tựa hồ rất mệt, sắc mặt hơi tái, thấy Thời Yến đi qua, lập tức theo phản xạ tựa lên người y: “Ta đột phá bạch cấp rồi…”

Thần Quang tựa lên người Thời Yến thấp giọng nói.

Thời Yến giật mình, không dám tin cúi đầu nhìn Thần Quang.

Bạch cấp như trong truyền thuyết từ cổ tới nay, Thần Quang đã đột phá?

Thần Quang nghỉ ngơi một lát trên người Thời Yến, chậm rãi bình ổn lại, rồi kể cho Thời Yến nghe chuyện đột phá.

Đối với Thời Yến, Thần Quang chỉ là tu luyện một tuần, nhưng trên thực tế, Thần Quang đã trải nghiệm qua không biết bao nhiêu năm.

Nhờ sự giúp đỡ của phiến vảy màu trắng đã dung nhập vào người, những ký ức khá là mơ hồ sau lần hồi sinh trước thoáng cái được trải nghiệm qua lần nữa, từ lúc hắn ra đời tới nay, cũng không biết đã bao nhiêu vạn năm, vì thế, trong một tuần ngắn ngủi, Thần Quang lại như đã trải qua ngàn vạn năm, căn cứ vào ký ức sống lại lần nữa. Trước đó Thần Quang mở mắt ra nhìn Thời Yến, là lúc hắn đang ở trong đoạn ký ức bị nhốt ở Thời gia, gần như sắp chìm vào trạng thái phát cuồng, tỉnh lại sớm hơn, do hắn sống lại trong ký ức ngàn vạn năm, lại mang theo thù hận thức tỉnh, nên thoáng chốc đó gần như đã quên mất Thời Yến là ai.

“Cũng may anh đã đột phá rồi…” Thời Yến nhìn nam nhân tựa vào mình, thấp giọng lẩm bẩm.

Mục đích ban đầu họ muốn tới rừng Ma Thú chỉ là xem thử nơi ra đời của Thần Quang, khi Thần Quang càng lúc càng tiếp cận bạch cấp, đã cho rằng nơi này có thể là thời cơ đột phá, nhưng bất luận là Thời Yến hay Thần Quang, đều đã đứng trên đỉnh đại lục, đối với việc chân chính bước một bước cuối cùng không phải quá mức khát cầu, nhưng không ngờ Thần Quang cư nhiên lập tức tiến vào trạng thái như thế.

Thời Yến nhìn Thần Quang, nhớ lại từng chút một trong mấy năm họ ở chung, cuộc sống của y sớm đã không thể tách rời Thần Quang, cũng may Thần Quang đã đột phá, nếu không nếu Thần Quang mất đi ký ức mấy năm sống với y, Thời Yến quả thật không thể tưởng tượng y sẽ ra sao.

Thần Quang nghe thế, cười nói: “Cũng may ta nhìn thấy cái này…” Hắn nói, nâng tay chỉ vào cổ Thời Yến, phía trên có từng vết hôn màu đỏ, chính là chứng cớ từ sự kịch liệt ở tiểu trấn Hoa Hồng mấy ngày trước.

Nói xong, thấy Thời Yến đỏ mặt, Thần Quang nâng đầu Thời Yến lên hôn vào chiếc cổ trắng nõn, hô hấp hai người đan xen vào nhau.

Người này, trời sinh đã nên ở cùng hắn rồi, tuy giữa họ chỉ mới trải qua mấy năm ngắn ngủi, nhưng mỗi một chút của Thời Yến đều đã dung nhập vào xương cốt hắn, Thần Quang làm sao nỡ quên y.

Cho dù sống lại trong ký ức quá khứ suốt ngàn vạn năm, khi vừa nhìn thấy Thời Yến, sau sự thất thần ngắn ngủi, cảm giác quen thuộc và thân thiết đó lập tức trào lên từ tim. Lúc này Thần Quang mới hiểu, hắn chỉ là đang đột phá bạch cấp mà thôi. Hắn lại được trải qua từng chút một bên Thời Yến trong mấy năm nay, mỗi chuyện đều cực kỳ tốt đẹp, hắn tham luyến thân thể của Thời Yến, ái mộ linh hồn của Thời Yến, thích mỗi một chỗ của Thời Yến, hận không thể thời khắc đu trên người y tiếp xúc thân mật nhất với y.

Đây là bạn lữ của hắn, đã ký khế ước bầu bạn cả đời, làm sao lại nỡ buông tay, lại làm sao nhẫn tâm quên lãng. Ngay lúc này, không gian xung quanh đột nhiên bất ổn, mặt đất bắt đầu chấn động, cây cối xung quanh cũng bắt đầu đong đưa.

“Vùng đất này sẽ có dị tượng, là do lúc trước khi ta ly khai đã lưu lại một chút sức mạnh ở đây trấn thủ mà ra, vừa rồi chút sức mạnh đó đã bị ta hấp thu để trợ giúp đột phá bạch cấp, nơi này chỉ sợ sẽ phát sinh chút biến hóa, chúng ta đi trước.” Thần Quang thấy thế, lập tức nói.

Thần Quang vừa đột phá, còn có một chút suy yếu, Thời Yến nghe thế, lập tức dẫn Thần Quang ly khai.

Không gian xung quanh bất ổn, dù Thời Yến là hắc cấp, dưới áp lực như thế, đi đường cũng có chút gian nan, nhận thấy nếu còn không rời đi nhanh một chút chỉ sợ ngay cả họ cũng sẽ có nguy hiểm, Thời Yến lập tức dẫn Thần Quang vội vàng ly khai, quên mất mặt dây chuyền còn lơ lửng trên không.

Khi vất vả lắm mới đi xa được một chút, Thời Yến đột nhiên nhớ ra, y vội vã quay đầu lại nhìn, với thị lực của y, từ thật xa vẫn có thể thấy được tình hình ở khoảnh đất trống, mặt dây chuyền cư nhiên không cánh mà bay…

Ngay lúc này, chấn động không gian xung quanh càng thêm kịch liệt, Thời Yến không bận tâm mặt dây chuyền nữa, dẫn Thần Quang dùng tốc độ nhanh nhất rời khỏi rừng Ma Thú.

Càng rời xa nơi đó, không gian chấn động càng nhỏ, sau một ngày một đêm, Thời Yến và Thần Quang cuối cùng đi tới rìa rừng Ma Thú, mà sau một ngày một đêm tu dưỡng, Thần Quang cũng hồi phục thực lực bình thường. Sau khi biết mặt dây chuyền biến mất, Thần Quang ngược lại không bận tâm gì: “Mặt dây chuyền đó vốn không thuộc về ta, từ trước khi ta ra đời nó đã luôn tồn tại, cũng không biết từ đâu đến, không có thì thôi, có lẽ sẽ đến tay người càng thích hợp hơn.”

Thời Yến gật đầu, nhân sinh của y do mặt dây chuyền mà phát sinh thay đổi, thứ này giữ trong tay họ đã không còn ý nghĩa gì, có lẽ sau khi đánh mất, sẽ có người càng có duyên hơn đạt được.

Không tiếp tục suy nghĩ vấn đề mặt dây chuyền nữa, Thời Yến và Thần Quang vừa nói về những ký ức quá khứ, vừa đi ra ngoài. Khi ra khỏi rừng Ma Thú, hai người lập tức phát hiện xung quanh có người.

Thời Yến và Thần Quang đi tới, có hai người đang đi lại chỗ họ, một trong đó là Hỏa Luyện, mà thiếu niên còn lại…

“Chủ nhân!! A a a, tôi nhớ cậu lắm!!”

____

Mặt dây chuyền biến mất rơi vào khe nứt không gian, lưu lạc tới thế giới khác.

Nó được nhiều người khác nhau lấy được, xoay xoay chuyển chuyển nhiều năm, cuối cùng rơi vào tay một nam nhân khác.

Đó lại là một câu chuyện khác.

Hết.