Vì thế Tĩnh Xu bắt đầu tính toán tổng tài sản của một nhà ba người bọn họ.Cha Tĩnh An ở Ô Thành là cổ đông nhỏ kiêm người phụ trách nghề mộc trong một công ty nội thất.
Hơn hai mươi năm trước ông cùng với bạn mình là Vương Trung cùng nhau làm ăn, bạn ông đưa ra một trăm đồng làm tiền khởi đầu, còn ông thì lấy kỹ thuật nghề mộc ra để nhập cổ phần.
Bọn ông làm trâu làm ngựa cuối cùng cũng mang lại niềm tin cho khách hàng, rồi mang đến công ty có quy mô như ngày hôm nay.
Mỗi tháng ông có lương là tám nghìn và mỗi năm có hai mươi vạn tiền hoa hồng.Vương Trung không lấy tiền lương, chỉ lấy mỗi năm hơn một ngàn vạn tiền hoa hồng.
Tĩnh Xu lấy ra đi động viết lên danh sách : số một : cha bán đứt cổ phần lấy tiền.Mẹ củ cô là Tô Lan Chi, là một nhân viên công vụ, mỗi tháng lương là bốn nghìn, nhưng bà lại có bộ sưu tập tem có thể đem bán lấy tiền.Tính tiền lương thì gia đình Tĩnh Xu một năm có được mấy chục vạn,nhưng tiêu dùng trong nhà cũng nhiều.
Trong nhà có hai chiếc xe ô tô cần bỏ phí, có một Tĩnh Xu cần ăn tiêu, năm trước bọn họ còn ở bên vùng núi ngoại thành vay tiền mua một căn biệt thự, Tĩnh cha là người vay tiền mua, nhưng người đứng tên là Tĩnh Xu, cha mẹ cô nói đây là của hồi môn của cô, hơn nữa cuối tuần cũng có thể để cả gia đình đến đó giải trí.Năm 2022, giá nhà đất đã hạ nhiệt, càng đừng nói đến nơi thành thị tuyến mười tám ở Tây Bắc như Ô Thành này.
Vùng ngoại thành giá một căn biệt thư bình thường là năm nghìn đồng một mét vuông, dựa theo diện tích của căn là một trăm sáu tám mét vuông nhà ở cùng với năm mươi mét vuông sân thì bán đi tổng sẽ là tám mươi tư vạn.Biệt thự tổng cộng có hai tầng, mỗi tầng một trăm sáu tám mét vuông, còn có một tầng chóp mái bốn mươi mét vuông dùng làm sân phơi.
Bởi vì bọn họ đang sửa sang trang hoàng lại biệt thự nên Tĩnh cha đang ở đó nhận bàn giao, sau đó liền trang hoàng thật tốt.
Nhà bọn họ còn tính đào một tầng hầm ngầm rộng hai mươi mét vuông, chính vì vậy mà đã tiêu hết tiền tiết kiệm ở trong nhà.Hiện tại bọn họ đang ở một gian phòng tập thể ở trung tâm thành phố, tuy rằng chỉ có tám mươi sáu mét vuông nhưng lại có thể bán được một trăm ba mươi vạn.
Năm thứ hai khi mạt thế đến gia đình cô cũng chuyển đi, bởi vì khi đó có một cơ hồng thuỷ cuốn đi hơn nửa thành phố, chính xác hơn chính là ba mươi phần trăm trái đất, cái này là có nguyên nhân, sẽ nói ở phía sau.Gia đình họ còn có một cửa hàng mười lăm mét vuông, mỗi năm cho thuê được năm vạn.
Ở kiếp trước đã bán được sáu mươi vạn để đưa cho Tĩnh Xu ký hợp đồng với công ty giải trí rồi.Hiện tại trong nhà nhiều nhất là có mấy vạn tiền mặt, mặt khác đều là bất động sản, ah, còn có hai chiếc xe.
Kiếp trước xe của Tĩnh cha là Toyota bán hơn hai mươi vạn, nhưng cuối cùng không bán mà lấy xe của Tĩnh mẹ là BMW đem bán đưa tiền cho cô.Đời này, cô quyết định cả hai chiếc xe đều bán, cả căn phòng tập thể ở trung tâm thành phố bọn họ đang ở cũng bán.
Cô vui sướng viết thêm vào trong danh sách những thứ mang ra bán.Biệt thự thì không thể bán, vì sao ư? Vì vị trí địa lý của căn biệt thự kia rất tốt.
Mặc kệ là đại hồng thuỷ hay là động đất mưa rền gió dữ đều sẽ không bị ảnh hưởng quá lớn.
Kiếp trước ở trung tâm thành phố mọi người trực tiếp từ bỏ, vùng ngoại thành thì được lập thành khu sinh sống mới.Về sau nói một miếng ăn có thể đổi được một căn biệt thự cũng không phải là giả.
Gia đình cô đã đổi căn biệt thư ra ngoài thì một nhà ba người bọn họ mới có thể sống sót, có gắng trải qua năm thứ năm mạt thế gian nan nhất.Và cái thứ tư để có tiền chính là tìm Tôn thúc còn đang nợ cha cô mười vạn đòi tiền về chứ sao.“Tạm thời như vậy là đủ rồi, nghĩ ra lại viết tiếp, đầu tiên sẽ tìm một chút đồ vật có giá trị trong nhà mang bán, sau đó sẽ thực hiện từ mục thứ nhất đến mục thứ tư”.
Tĩnh Xu híp mắt tự nói với chính mình.
Trong điện thoại Wechat không ngừng báo tin nhắn của Chu Chính Khí, hắn ta đang cố gắng cổ vũ cô tham gia vào giới giải trí để võng hồng, nổi tiếng.“Đúng rồi, mình có thể nói dối cha mẹ là muốn tham gia vào giới giải trí, muốn nổi tiếng, không phải là dễ dàng có tiền sao?”.
Tĩnh Xu đột nhiên đánh bụp một cái lên đùi của mình, lại làm giống như kiếp trước thì tiền không phải rất nhanh có thể được giải quyết? Bằng không thì cô đúng là không có lý do gì để đi thuyết phục cha mẹ mình bán phòng ở, bán xe cả.Chẳng lẽ lại nói, qua hai tháng nữa trái đất sẽ mất đi ánh mặt trười, mỗi ngày đều bao phủ ở trong bóng tối sao? Nhưng mà điều này cũng không phải là đáng sợ, bởi vì điều này là một tháng sau nước Hoa Hạ sẽ dự báo trước rằng có một hành tinh va vào trái đất, trong tầng khí quyển cao nhất sẽ có rất nhiều mảnh nhỏ màu đen, chúng bao quanh trái đất che khuất đi ánh nắng, giúp cho mọi người có những chuẩn bị sẵn sàng.
Hơn nữa Hoa Hạ còn phát trợ cấp phong phú đến người dân.
Đáng tiếc, bọn họ chỉ phỏng đoán một tháng không có ánh mặt trời, không nghĩ tới sau này mười năm ánh mặt trời đều bị che khuất.Càng đáng sợ chính là tai nạn kế tiếp.
Năm thứ nhất trái đất bị ánh mặt trời che kín thì nhiệt độ trong không khí điên cuồng dâng lên, tiến vào một năm cực nóng, bóng tối, nóng rồi lại bị thiếu nước mang đến nhưng tai nạn thật lớn.
Lương thực không thu hoạch, biển bị nóng lên, cá bị chết hết, đất đai bị đốt nóng dần dần biến thành sa mạc.
Băng ở hai đầu cực nam bắc bị tan chảy, các đảo nhỏ dần dần cũng bị biến mất.
Các vấn đề này dẫn đến tình trạng chạy nạn của người dân ở khắp nơi.
Mà ngay sau đó năm thứ hai, liền bắt đầu có hồng thuỷ và mưa to không ngừng..