TRỌNG SINH LY HÔN 1950

Trọng Sinh Ly Hôn 1950
Trọng Sinh Ly Hôn 1950
Tình trạng
Đang ra
Nguồn
sưu tầm
Lượt xem
588
Đánh giá
1 2 3 4 5
Thể loại: Huyền Huyễn, Ngôn Tình, Trọng Sinh, Nữ Cường, Điền Văn

[TRỌNG SINH] LY HÔN 1950

Hán Việt: Ly hôn 1950[ trọng sinh ]

Tác giả: Hồng Diệp Tự Hỏa

__________________________

Đàm Tú Phương con dâu nuôi bé của nhà họ Chu.
Đời trước cô tin tưởng cái câu chuyện nhảm nhí, ly hôn không rời nhà, ở Chu gia làm trâu làm ngựa, dưỡng lão hai vợ chồng họ Chu, còn thay con trai lớn đã chết của Chu gia nuôi dưỡng con trai, một con sói mắt trắng, cuối cùng kết cục tuổi già không nơi nương tựa, còn bị con trai nuôi đẩy xuống núi mất mạng.


Sống trở lại một đời, Đàm Tú Phương không bao giờ tin tưởng vào Chu gia, tin tưởng vào cái lời ngon ngọt của Chu gia: "Chúng ta chỉ nhận một mình con dâu là con mà thôi, chúng ta xem con như con gái ruột mà nuôi nâng".
Mệt, cha mẹ ai thì tự mình hầu hạ đi, cháu trai ai thì tự mà nuôi dưỡng đi.
Cô phải vào thành tìm ba mẹ ruột cùng ân nhân, bù đắp kiếp trước cốt nhục chia lìa, tiếc nuối người nhà không thể gặp lại nhau.


Nhà họ Chu tưởng lên thành phố được hưởng phúc, ai ngờ phúc đây không thấy, cuộc sống một gia đình 3 thế hệ, 6 con người chen chúc sống trong một căn nhà, vợ chồng mâu thuẫn.


Làm ăn kinh doanh, bà Chu một lần làm mất hết tất cả còn phải đền tiền cho người ta.
Còn Đàm Tú Phương một đường thuận lợi ăn nên làm ra!

Lớp học bổ túc văn hóa, chồng trước Chu Gia Thành thi trượt, Đàm Tú Phương toàn điểm thanh danh vang dội!

Nhìn nhà họ Chu đi thuê nhà, Đàm Tú Phương cô mua nhà!

Tìm bạn đời, Chu Tiểu Lan nhìn trúng Tần Du, người này là anh trai Đàm Tú Phương a!

Điều tuyệt vọng nhất là không lâu sau, hai cán bộ to lớn vào thành nắm lấy tay Tần Tú Phường, nước mắt lưng tròng kêu con gái.


Chu Gia Thanh vốn không ưa vợ cũ ít học, xuất thân thấp kém, theo đuổi tình yêu, con gái thành phố.
Kết cục lúc khó khăn nhất bị bỏ rơi không thương tiếc.
.


==========

Thể loại: Trọng sinh, Niên đại văn.


Một câu tóm tắt: Trọng sinh trở về 1950 tự thân tự cường, tìm cha mẹ ruột.