Sau khi Lạc Thanh Mâu chạy ra, cô cứ cắm đầu cắm cổ mà chạy, không hề có ý định dừng lại, cũng không quay đầu nhìn về sau lưng, sau khi đi ra khỏi căn phòng nhỏ đen ngòm kia, khung cảnh xung quanh rất vắng vẻ, bốn phía đều là những lùm cây hoang vu và đầy bùn đất.
Trên người cô chỉ là một chiếc váy màu trắng mỏng, trên váy đầu là vết máu, thoạt nhìn vô cùng dọa người, bàn chân trần đi trên mặt đất đầy những lỗ nho nhỏ, đau đến kinh người.
"Kí chủ, sao ngài không giải quyết hắn luôn đi? Có lẽ hắn không để cho ngài dễ dàng rời đi như thế, tôi có cảm giác hắn vô cùng hứng thú với ngài." Cuối cùng 115 cũng hiểu tại sao Lạc Thanh Mâu phải mua thuốc giả chết rồi, nhưng bây giờ Lạc Thanh Mâu quay đầu bỏ chạy, khiến nó lại có chút hồ đồ, lúc nãy đáng lẽ nên đâm thêm nhát dao nữa chứ?
"Cơ hội chỉ có một lần, ngươi nghĩ với cái thân thể yếu đuối này, tôi có thể chống lại đối phương ư?" Lạc Thanh Mâu trả lời lại 115.
"..." 115 á khẩu không trả lời được, kí chủ nói vừa hay vừa có lý, vì nó có cảm giác kí chủ luôn dự liệu được tất cả mọi thứ trước một bước, từng bước một tính toán kế hoạch có lợi nhất cho mình, nếu như lúc trước kí chủ không bị thiết lập vào hệ thống, nữ nhân vật ở thế giới này còn lâu mới thoát nạn như kí chủ đây nhé!
Lạc Thanh Mâu không tiếp tục để ý đến 155, ánh mắt cô hướng về phía trước, đi thẳng về phía trước, ở đâu đó có mơ hồ truyền đến tiếng ô tô to, tuy rằng âm thanh rất nhỏ, thế nhưng vẫn có thể nghe được.
Cuối cùng.. Lạc Thanh Mâu khập khiễng đã đi tới được đường quốc lộ, chẳng qua nơi đây rất vắng vẻ, trên đường cực kì yên tĩnh, một chiếc xe cũng không có.
"..." Giờ phút này Lạc Thanh Mâu cũng chẳng còn chút thể lực để chống đỡ nữa, đứng nguyên tại chỗ, thân người lảo đảo, trước mặt hư hư ảo ảo, hiển nhiên là cái thân thể này quá đỗi yếu ớt, sắp chống đỡ không nổ rồi, Lạc Thanh Mâu đành phải dùng sức cắn đầu lưỡi của mình, đau đớn làm cho cô tỉnh táo lại, lúc này đây, mơ hồ ở phía có một ánh đèn chiếu tới.
Có một chiếc xe hơi đang chạy tới.
Trên đường đi Lạc Thanh Mâu vẫn luôn giữ một miếng thủy tinh trong tay, để phòng thân nếu có xảy ra chuyện ngoài ý muốn, đồng thời nỗ lực chống cự cảm giác mê muội, đi vài bước lên phía trước, chẳng qua là... Càng đi, cảm giác choáng váng càng mãnh liệt, trước lúc chiếc xe chạy đến trước mặt cô, Lạc Thanh Mâu còn chưa kịp vẫy tay, cả người đã ngã xuống.
Xe con ngay lập tức dừng trước mặt Lạc Thanh Mâu.
...
Không biết thời gian trôi qua bao lâu, Lạc Thanh Mâu tỉnh lại lần nữa, cô cảm thấy đầu mình như muốn nổ tung lên, cả chân lẫn người đều đau khó có thể chịu được.
Lạc Thanh Mâu đứng dậy từ trên giường, ánh mắt nhìn lướt qua bốn phía, không còn là nơi quốc lộ hoang vu nữa mà là một căn phòng trang bị đầy đủ các thiết bị từ Châu Âu, căn phòng rất lớn, có đầy đủ mọi thứ, TV, máy tính đều mới tinh, bộ quần áo đầy máu của cô cũng được đổi thành bộ đồ ngủ sạch sẽ.
"Kí chủ, ngài tỉnh rồi." 115 thấy Lạc Thanh Mâu tỉnh lại, mở miệng nói trong đầu cô.
"Cái đó... Kí chủ, ngài đã hôn mê hơn 1 ngày, hiện tại cô đang ở Cố gia ở Đế Đô, trong lúc ngài hôn mê tôi đã tra được, thân thể này là con gái của gia chủ Cố gia, hai đời trước nhà họ Cố đều là con trai, không có con gái, mãi đến đời thứ ba, cũng chính là thế hệ của ngài, Cố gia cũng có một người con gái duy nhất, cũng chính là thân chủ của thân thể này..."