Trọng Sinh Chi Vong Linh Pháp Sư

Chương 109: Máu tanh giết chóc

Đình Tấn ngay khi phát hiện đối phương đã buông lỏng cảnh giác thì khóe miệng nhếch lên cười tà, lập tức ra tay hành động.

“Phốc”

Ngay khi năm tên Hồng Môn Hội vừa buông lỏng thả súng xuống, một con dao từ phía sau lưng bọn họ bay tới cắm vào sau đầu một tên đứng ngoài cùng phía sau cùng.

Đây chính là tác phẩm Đình Tấn khi sử dụng "Khống Vật Thuật" điều khiển con dao của Louis.

“Bịch”

Sau khi bị con dao đâm trúng sau đầu, thân thể cao lớn của tên này lại chậm chạp ngã sấp mặt xuống đất, âm thanh va chạm phát ra cũng rất nhỏ.

Đình Tấn vì không để cho bốn tên bên cạnh phát hiện nên đã sử dụng "Khống Vật Thuật" điều khiển cái xác, giảm lại lực va chạm.

Quá trình màn ám sát này diễn ra rất hoàn mỹ. Con dao cắm trên đầu tên đã bị giết lại tiếp tục bay lên, lơ lửng trên không như một lưỡi hái tử thần.

“Vù… Phốc”

Con dao bay nhanh cấp tốc cắm xiên vào sau đầu một tên bên cạnh, giết chết tên đó ngay tức khắc không để hắn kịp thốt lên một âm thanh nào. Sau đó, nó lập tức rút ra, bay tới một wLfV6j8 tên khác kế bên.

“Phập”

- “Á… “

Máu tươi từ cổ tên này phun ra như vòi phun nước. Hắn đau đớn hoảng sợ hét lên, tay đưa lên ôm lấy vết thương trên cổ của mình. Thân thể dần dần vô lực mà ngã ngửa xuống đất, dãy dụa càng lúc càng yếu.

Lúc này phía trước chỉ còn lại hai tên, một tên cầm súng quan sát bụi cỏ xung quanh phía trước, một tên còn lại đang cầm dây xích cổ chó săn.

Tất cả chuyện này diễn ra chưa đến 1 phút, ba tên thành viên Hồng Môn Hội trong một nhóm năm người này đều đã bị giết chết.

Cũng ngay khi tên thứ ba vừa ngã xuống, hai tên cuối cùng mới kịp quay người lại quan sát thì mọi chuyện đã quá muộn. Đình Tấn làm sao bỏ qua cơ hội này được.

Hắn lập tức điều khiển cho con dao nhắm ngay vào tên đang cầm súng kia. Thế nhưng không may lần này con dao bị lệch đi không cắm vào cổ mà chỉ cắm vào bên bả vai của đối phương.

- “Lên!”

Đình Tấn thấy tình thế không ổn lập tức hét lớn một tiếng. Sau đó mũi chân cắm vào trong mặt tuyết, hắn như một con báo săn lập tức xông về phía tên đang cầm súng đã bị thương.

Nấp ở bụi cây bên cạnh, David và Louis nghe được ám hiệu của Đình Tấn thì lập tức xông về phía con chó săn và tên chủ của nó. Cả hai gương mặt lạnh lùng, đầy sát khí dùng tốc độ nhanh nhất của mình mà xông tới.

David tốc độ nhanh nhất. Hắn phóng đi như bay trên mặt tuyết mỏng, sau đó nhún người bay lên, nghiêng mình nằm ngang, hai chân đưa ra phía trước, hướng về thân mình của tên đang nắm giữ sợi dây xích kia đạp mạnh tới.

Tên giữ chó này chỉ vừa quay lưng thì nhìn thấy đồng bạn của mình đã ngã xuống. Tiếp theo đó lại nghe một tiếng hét lên ở phía sau làm hắn giật thót tim. Vừa định quay lại xem tình hình thế nào thì ở bên cạnh, không biết thế nào lại lao ra một tên lạ lẫm.

“Bịch”

Chờ hắn nhận ra đây là kẻ địch thì đã muộn, hai chân của David chuẩn xác đạp mạnh vào giữa ngực của hắn. Lực lượng cùng với tốc độ của David làm cho tên này lập tức bị đạp bay đi một đoạn hơn mấy mét. Con chó săn cũng bị lôi đi vì sợi dây bị quấn trên tay của chủ nó.

David không dừng lại tại đó mà tiếp tục xông tới ngồi lên trên ngực, đầu gối đè chặt lấy hai tay của của đối phương. Hắn vung lên nắm đấm, liên tục đập từng cú như trời giáng vào mặt của kẻ địch như muốn giết chết hắn.

Con chó săn bên cạnh thấy chủ mình bị cắn thì nó ngay lập tức xông tới định vồ lấy David. Là thuộc giống Labrador, thân thể dài đến gần 2m, nếu như để nó vồ trúng, David chắc chắn sẽ không ổn.

Nhưng rất may mắn, Louis đã xông tới kịp thời. Hắn là theo sát ở phía sau David, khi thấy tên giữ chó bị đá bay đi, hắn liền hướng về phía con chó vồ tới. Hai tay dang rộng ra ôm lấy cổ, chân cũng dang ra khóa chặt lấy bụng và hai chân sau của nó.

Ở bên cạnh David liên tục vung đấm tới tấp vào mặt tên giữ chó mà không quan tâm con chó săn bên cạnh vì hắn biết đã có Louis lo lắng, đây chính là tin tưởng giao phía sau lưng của mình cho đồng đội.

Louis vừa ôm được cổ con chó liền vật nó nằm ngửa ra đất, giảm thiểu tối đa lực vùng vẫy của nó. Con chó há mõm muốn xoay đầu táp vào cổ Louis thì bị hắn dùng tay giữ chặt lấy hai hàm răng.

- “Aaaaa…!”

Louis hét lớn một tiếng, bắp tay nổi phồng lên, gân xanh như những con giun bò bên dưới da thịt của hắn. Hai bàn tay Louis cầm chặt lấy hai hàm răng của con chó săn, sau đó xé mạnh ra hai bên.

“Rắc… ẳng ẳng”

Một âm thanh giòn vang phát ra từ miệng con chó, đau đớn làm nó liên tục kêu rên thế nhưng Louis cũng không thương hại mà dừng tay.

Nhiều năm kinh nghiệm đi săn dạy cho hắn một điều, không bao giờ nương tay với thú dữ vì chúng không bao giờ sẽ bỏ qua cho ngươi.

Con chó bốn chân giãy dụa càng lúc càng yếu đi, Louis xé mở hai hàm răng của nó xong cũng không dừng lại. Một tay vịn đầu, một tay vịn mõm nó, vặn mạnh một cái ngược chiều kim đồng hồ.

“Rắc…”

Cổ con chó săn mềm oặt đi ngã lăn sang một bên, đã chết không thể chết lại. Louis thở ra một hơi, chống người đứng dậy nhìn qua bên cạnh.

David bây giờ cũng đã giải quyết xong xuôi đối thủ của hắn. Tên giữ chó lúc này hai tay xụi lơ, dang ngang sang hai bên. Hơi thở cũng đã thoi thóp, mặt đã sưng phù lên không còn nhận ra nhân dạng nữa.

David đứng dậy, chân đạp lên cổ hắn, sau đó dùng lực nhấn mạnh xuống.

“Rốp…”

Âm thanh có vật gì đó bị bể nát phát ra, đồng thời cũng là lúc sinh mệnh của tên bị David đánh nãy giờ cũng đến hồi kết. Hắn gục đầu sang một bên, tắt thở.

Đình Tấn đã giải quyết xong tên cầm súng từ hồi lâu, vẫn đứng bên ngoài khoanh tay nhìn lấy Louis và David chiến đấu.

Ở 5 phút trước, ngay khi Đình Tấn xông lên thì đã dùng "Khống Vật Thuật" điều khiển lấy cò súng không cho nó bị bóp vào. 30kg lực tác dụng lên cò súng làm cho tên kia dù cố gắng đè ép thế nào cũng không thể bắn ra đạn. Lúc hắn còn đang bối rối, loay hoay với khẩu súng thì Đình Tấn đã tiếp cận được sát bên.

Đình Tấn vừa bay tới thì nhìn thấy tên này định dùng bán súng để đánh mình, hắn liền xoay người một vòng né qua được bán súng. Tay cũng thuận tiện nắm lấy cán dao đang cắm trên vai đối phương.

“Soạt”

“Phập”

- “Á!! Tha mạng…Ưm... ưm”

Vừa rút dao ra Đình Tấn lập tức đâm ngược trở lại vào lưng hắn, sau đó kéo mạnh một đường xé mở cả lưng của tên thành viên Hồng Môn Hội này. Đau đớn làm cho tên này không nhịn được kêu gào, cầu xin.

Thế nhưng Đình Tấn đôi mắt đầy sát khí khi nào dễ dàng như vậy bỏ qua. Hắn rút dao ra bịt miệng tên này không cho hắn tiếp tục la hét, sau đó dùng dao găm đâm liên tục vào ngực cho đến khi đối phương cánh tay rũ xuống vô lực.

Cả người Đình Tấn đều dính lấy máu tươi phun ra từ lưng của tên Hồng Môn Hội vừa bị hắn giết. Lại kết hợp với đôi mắt đầy sát khí, băng lãnh làm cho Đình Tấn trông như một tên sát nhân cuồng ma.

Buông tay ra, Đình Tấn cuối xuống lục lọi cả người tên này cũng với những tên đã bị hắn giết trước đó. Tổng cộng thu được 4 khẩu súng và 8 băng đạn. Đình Tấn cất đi 3 băng đạn, sau đó cầm lấy 3 khẩu súng đi về phía Louis và David vẫn đang chiến đấu mà quan sát cho đến bây giờ.

Ba người nhanh chóng thu dọn những xác chết kéo lại một góc, sau đó dùng lá cây thông che chắn lại. Rồi bắt đầu lên đường đi về phía con đường cao tốc gần đó.

Lúc này tên Chu Quốc Tường cũng đã lái xe tới chỗ một con đường mòn đi sâu vào trong rừng. Nơi này có giăng một lều bạt lớn, tập trung hơn chục tên Hồng Môn Hội với nhiều máy móc tinh vi, từ máy định vị cho đến máy bay quay phim dò đường.

Tiến vào trong lều hắn giọng nói ồm ồm hỏi.

- “Thế nào rồi, mấy con chuột nhắt đó giờ đang ở đâu?”

- “Đã phát hiện con mồi. Bọn chúng vừa giết năm người của chúng ta, hiện tại đang đi về phía đường cao tốc. Chúng ta đã cử người đón đầu lấy bọn chúng rồi, sẽ nhanh chóng bắt được đối phương thôi.”

- “Tốt khẩn trương lên. Tốt nhất có thể bắt sống hắn cho ta.”

Chu Quốc Tường lắng nghe một tên chỉ huy báo cáo về tình hình vừa qua, đôi mắt không khỏi lóe lên vẻ tham lam và tàn nhẫn như một con rắn độc.