Khinh Doanh hai tay cầm chắc dải lụa hồng, tung người hệt như một con liệp báo xinh đẹp lên cao, cả người toát ra hơi thở nguy hiểm và quyến rũ chí mạng. Khinh Khinh Ưu Ưu nhìn cô, miệng nhỏ nhắn hơi hé mở, sau một lúc dốt cục mời thốt ra một câu:
"Ma Vũ giả!"
Khinh Doanh cong môi cười tàn nhẫn mà lạnh lùng, thì ra vẫn có người nhớ tới biệt hiệu này, Ma Vũ, Ma vũ, Vũ điệu của ma quỷ, người xem xong ắt chết!
Khinh Khinh Ưu Ưu xoay người, cầm trên tay trưỡng nhỏ như linh xà giơ cao điều pháp. Âm Dương sư, chính là một chi nhánh của Pháp sư, nhưng Âm Dương sư lại khác biệt, có thể câu thông hai giới nhân ma. Điều khiển âm dương cho khí.
Khinh Doanh xoay người trên không trung, dải lụa uốn quanh lấy thân tiểu đao xinh đẹp, chuyển động hệt như linh xà xung quanh người Khinh Khinh Ưu Ưu, trở thành một linh võng dần dần khép chặt.
Ánh mắt Khinh Khinh Ưu Ưu chợt lóe, vừa niệm chú pháp vừa xoay người sang phải, nàng nhìn Khinh Doanh đang cao người, nhảy múa, ánh mắt điên cuồng dõi theo! Chính là Ma Vũ Chúng Tinh Ủng Doanh, không thể sai được!
Khinh Khinh Ưu thi pháp xong, chân đạp Huyễn Hoa bộ xoay người lách khỏi linh võng do Khinh Doanh tạo ra. Khinh Doanh mỉm cười ác liệt, xem ra, Khinh Khinh Ưu Ưu này không phải là một con kiến, mà là một cao thủ thực thụ. Không, Hư, Huyễn, Phá, Huyền, Hoàng, Thần, Thần pháp chi bộ, có 7 chi thì nàng đã có thể thi triển ra Huyễn pháp, Huyễn hoa chi bộ, không tồi!
"Ma Vũ đại nhân, tha cho ta đi mà! Ta biết ngài cũng giống ta, bởi vì ngày ngài xuất hiện phải là 5 năm sau, đúng chứ?"
Khinh Doanh mí mắt không động, lạnh lùng nói:
"Chiến xong hẵng nói!"
Vừa xong, hai chân ngọc chạm đất, chiếc vòng bạc trên chân vang lên tiếng kêu thanh thúy, Phá Nguyệt chi bộ, nguyệt ẩn thanh thức. Khinh Khinh Ưu Ưu hoa mắt, thầm thán phục, quay người cười hì hì với Khinh Doanh:
"Ma Vũ giả đại nhân. Ta không thắng nổi ngài, nhưng mà, ngài có muốn biết Luân Hồi của 15 năm sau sao?"
Theo như Khinh Khinh Ưu biết được, Ma Vũ giả nổi xuất hiện tại 5 năm sau khi Luân Hồi khởi động, theo đó 5 năm sau liền biến mất! Khinh Khinh Ưu Ưu cô là người vốn ở 15 năm sau bắt đầu tiến vào Luân Hồi, cũng coi như là nhất lưu cao thủ, nhưng tuyệt không thể so sánh với những tên tuổi kì cựu như Ma Vũ, Thần Thích, Kiếm vương, Quỷ tặc,... Những cái tên kì cựu này vốn chỉ có một số biến mất, đa số là trở thành cự phách, thần thoại không thể đổ của Luân Hồi!
Khinh Khinh Ưu Ưu cô chỉ là đang ngủ một giấc, tỉnh dậy thì đúng vào ngày Luân Hồi vừa hoạt động, thân xác này cũng không phải của cô! Cô chỉ là muốn, tung hoành Luân Hồi, trở thành một cao thủ cấp thần thôi mà! Cô tuy có ngạo khí của cao thủ hàng đầu nhưng cũng chưa hề nghĩ tới việc, cô sẽ đánh bại những thần thoại kia!
Khinh Khinh Ưu Ưu nàng đúng là cũng có tính so bì, nếu như là Ma Vũ giả đại nhân khi mới vừa tiến nhập Luân Hồi, nhưng bây giờ cô mới nhận ra, đại nhân tuyệt đối không phải người thường, mà là người trọng sin, vậy thì có thể giải thích, thời điểm ngài mất tích kia đã quay trở về. Như vậy, có ngu nàng mới đối chiến với đại nhân nha! Nàng không muốn bị đại nhân hành hung đâu!
"Ha ha, Ma Vũ đại nhân, ta khác ngài một chút, phiêu lưu trong Luân Hồi bắt đầu từ 3 năm sau khi ngài biến mất. Vả lại, đây cũng không phải thân thể của ta, còn ngài, chắc hẳn là trọng sinh a?"
Thực tế, Khinh Khinh Ưu Ưu đoán hẳn là rất đúng. Nhưng chỉ khác biệt đó là không phải Bách Lý Khinh Doanh từ thời điểm biến mất kia trọng sinh trở lại mà là bị hãm hại tê liệt nằm một chỗ, sau đó là từng truyện như trong mơ xảy ra, Bách Lý cha mạng vong, Bách Lý Khinh Y cùng Đoan Mộc Lam Phong phản bội cô, Lam Thiếu Tà bỏ mặc tập đoàn, dẫn theo Quang Minh đế quốc đầu quân làm sính lễ cho Hoàng Phủ gia lấy Hoàng Phủ Linh Nhi. Bách Lý tập đoàn sụp đồ hoàn toàn, còn cô? trở thành u hồn vất vưởng!
Khinh Doanh đứng yên, nhìn Khinh Khinh Ưu Ưu:
"Ngươi muốn theo ta?"
Không phải Bách Lý Khinh Doanh cô kiêu ngạo quá đáng mà là cô có đủ tiền vốn để kiêu ngạo, trước kia ai nghe tiếng Ma Vũ giả cô mà không thuần phục? Trước kia, có biết bao người muốn mà còn bị cô từ chối, vì thế nên kiếp trước cô mới độc lai độc vãng, cuối cùng lại bị giáng một đòn đâu đớn như thế!
Bây giờ thì khác rồi, Bách Lý Khinh Doanh cô quyết định, cô, sẽ trở thành Thần, không ai có thể tính toán cô. Thứ nhất, cô có Quang Minh Đế quốc chống lưng, và ngược lại, cô cũng sẽ bảo hộ nó. Thứ hai, ý định của cô muốn xây dựng một liệp đoàn hộ vệ giả cho mình, cũng chính là phòng làm việc Bỉ Ngạn Hoàng Tuyền.
Ý định của cô, ngoải 5 người Chu Du, Lãnh Quỳnh, Uyển Hương, Bắc Khánh Phong và Nguyệt Tinh Vũ. Cô còn muốn mở rộng thêm, nhưng chỉ lấy thành viện tinh anh. Tiêu Quyên, Thủy Sắc Đê Điều cùng Thủy Sắc Thiên Thiên, Lãnh Tình, thêm cả Khinh Khinh Ưu Ưu nữa, cũng đã là 10 thành viên rồi! Trong đó không ít là đệ nhất cao thủ, thậm chí là cao thủ thần cấp!
Nói xong, Khinh Doanh tuyệt không lưu tình, cả người tung lên Huyết Nguyệt Hồng Tụ quấn quanh người Khinh Khinh Ưu Ưu, Huyễn Hoa chi bộ vừa bước, thiên địa thành huyễn, ngàn hoa mê đắm!
Khinh Khinh Ưu đứng yên, mặt không đổi sắc ung dung cầm pháp trượng nhỏ giơ cao quá đầu, đứng yên lẩm nhẩm gì đó. Khinh Doanh nhìn, nhàn nhạt mỉm cười, nói:
"Lấy động chế tĩnh, phương pháp này thực tốt, nhưng mà, ngươi chưa từng nghe, ai dám đứng yên khi đối mặt với ta dù là Kiếm Vương cũng phải chịu một kết quả sao? Chết!"
Nói xong, Long Phương tiểu đao rời tay, huyễn phá vòng vây, dâng trào hải lãng. Khinh Khinh Ưu Ưu bị choáng váng. Chỉ nghe thấy giọng cười thật nhẹ của Bách Lý Khinh Doanh:
"Ngươi học rất tốt Thuyết Hỏa Thủy, ta thật tò mò không biết sau ngần ấy năm ta rời khỏi Luân Hồi, có ai thi triển ra thực lực của 12 thức tuyệt sát chưa? Vậy, nếm thử Bỉ Ngạn sát nha, món quà nhỏ gặp mặt!"
Khinh Khinh Ưu Ưu còn chưa thoát khỏi trạng thái choáng váng, vừa nghe thấy vậy đã run người, đây là không vừa ý vì nàng thi triển ra Thuyết Thủy Hỏa? Ăn cắp chiêu thức của người khác? Lúc ấy gặp nguy hiểm, nàng cũng đâu cố ý mà,....
Trơ mắt nhìn cột máu dần tụt dốc không phanh,...., lại nghe thấy giọng nói lạnh lùng của ai kia....
"Ngày mai, 10h sáng nhà hàng F khu thành thị A."
Nói xong, Khinh Doanh quay người xuống thềm, mặc kệ bóng người trên sàn dần mờ đi rồi biến mất!