Trời Giáng Hiền Phu

Chương 20


 

 
 
“Cũng không phải, chỉ là không thể như đàn ông ở đây ăn mặc hở hang, đàn ông chưa kết hôn ra ngoài phải che mặt lại, cũng không thể tùy tiện đến nhà con gái, đàn ông ở đây có phải là không cần như vậy không? Đến đâu cũng không trở ngại.”
 

Tô Hữu Hữu nghe xong rất kinh ngạc, điều này không giống với cổ đại mà cô đọc trong sách, sao đàn ông cũng bảo thủ như thế? Đàn ông chưa kết hôn còn phải che mặt, chẳng trách Chung Dực bảo thủ như thế, hóa ra là do lễ giáo chỗ bọn họ gây nên.
 
“Ở đây chúng tôi ăn mặc rất tùy ý, anh mặc quần lót ra ngoài cũng không sao, chỉ là có người xem như bị bệnh thần kinh thôi, muốn đi đâu đa số đều không có ràng buộc gì, thế nhưng vào nhà vệ sinh nữ hoặc là phòng thay quần áo nữ gì đó đương nhiên là không được rồi, đó là biến thái.”
 
Lấy những gì anh chứng kiến trước đó thì đúng là như vậy, bất luận là nam hay nữ thì hình như đối với những thứ này cũng tập mãi thành quen.
 
Chung Dực tiếp tục hỏi: “Có phải đàn ông cũng có thể đến nhà phụ nữ không, ôm ôm ấp ấp con gái trên đường cũng được à?”
 
“Đến nhà bạn làm khách đương nhiên là không có ràng buộc gì, ôm ôm ấp ấp con gái à….. Cái này không phải là tùy tiện, chỉ có vợ chồng, người thân hoặc là bạn trai bạn gái thì mới được, bạn trai bạn gái anh hiểu không? Chính là hai người thích nhau nhưng lại không kết hôn, cũng có thể ở cùng nhau, sinh hoạt giống như vợ chồng, nếu như chia tay cũng có thể đi tìm người mới, cái này ở chỗ anh hẳn là không được nhỉ?”
 
Chung Dực nghe vậy quả thực như gặp sấm sét giữa trời quang, nam nữ chưa kết hôn có thể ở chung như vợ chồng bình thường? Nam nữ nơi này đều không có chuyện trinh tiết sao?
 
“Chưa kết hôn có thể ở chung như vợ chồng bình thường sao?! Vậy những cặp nam nữ nhìn thấy bên ngoài lúc trước đều không phải vợ chồng à?”
 
Tô Hữu Hữu gật đầu, trả lời đến mức rất hời hợt: “Nhất định là có một bộ phận rất lớn là không phải, chỉ là quan hệ bạn trai bạn gái mà thôi.”

 

Những người đút cho nhau ăn, ôm ôm ấp ấp, lời chàng ý thiếp kia vậy mà lại không phải vợ chồng! Chung Dực vốn cho rằng bọn họ đều là vợ chồng, những hành động của bọn họ cũng đã rất không thích hợp rồi, nhưng không nghĩ tới bọn họ ngay cả vợ chồng cũng không phải!
 
“Vậy bạn trai bạn gái khác gì vợ chồng?”
 
Vấn đề này của Chung Dực rất sắc bén, Tô Hữu Hữu cẩn thận suy nghĩ một chút, trả lời: “Đại khái chính là có thể nói chia tay là chia tay, bạn trai bạn gái không thể mang thai sinh con hợp pháp, thế nhưng vợ chồng hợp pháp thì có thể, chẳng qua bây giờ có rất nhiều người chưa kết hôn đã sinh con rồi.”
 
Chung Dực nghe vậy quả nhiên là trợn tròn mắt, chưa kết hôn mà con đã có thể sinh, vậy đối với Tô Hữu Hữu mà nói, nhìn thấy cơ thể anh, cũng là chuyện bình thường sao? Vậy tính toán của anh lúc trước quả thực là buồn cười, Tô Hữu Hữu hoàn toàn có thể chiếm tất cả của anh nhưng không cho anh danh phận.
 
Chung Dực mang theo một tia hy vọng hỏi: “Cô cũng là người như vậy sao?”
 
Tô Hữu Hữu vừa nghe liền nổi giận: “Tôi? Anh đang ám chỉ việc tôi tùy tiện để anh ở trong nhà sao?” Cô hừ lạnh một tiếng, nói: “Anh và tôi tuy rằng ở cùng nhau nhưng không phải là quan hệ trai gái, tôi là thương hại anh mới thu nhận giúp đỡ anh! Chỉ là quan hệ thu nhận giúp đỡ có hiểu không! Nơi này của chúng tôi cũng có người rất bảo thủ! Ví dụ như tôi! Vì vậy dù anh ở đây cũng không thể làm xằng làm bậy với tôi có hiểu không! Nếu không tôi liền đuổi anh ra ngoài!” Nói xong ôm lấy ngực mình lui về sau một bước.
 
Nhìn dáng vẻ của Tô Hữu Hữu, Chung Dực thở phào nhẹ nhõm, nhưng vẫn có chút không yên lòng: “Vì vậy cô không có lời chàng ý thiếp, sinh hoạt như vợ chồng bình thường với những người đàn ông khác đúng không?”
 
Tô Hữu Hữu bị anh làm cho giận đến cười: “Nếu như tôi có bạn trai, anh cảm thấy anh còn có cơ hội ở nhà tôi sao?”
 
Vậy anh có thể lý giải Tô Hữu Hữu là người giữ mình trong sạch không? Tuy rằng hôm nay cô dẫn đàn ông về nhà, nhưng hình như cũng không có làm hành động gì vượt quá, đã như vậy, anh có phải có thể tranh thủ trở thành vợ chồng với cô, không cho những người đàn ông khác có cơ hội trở thành “Bạn trai” cô không?
 
“Vậy nơi này phải thế nào mới tính là vợ chồng?”
 
Sao đột nhiên lại nhắc đến đề tài này? Tô Hữu Hữu hơi nhìn Chung Dực, anh hình như chỉ là đơn thuần hiếu kỳ những vấn đề này, cũng không có ý vấy bẩn cô, đúng, anh là người cổ đại, so với cô còn bảo thủ hơn, cô tích cực cái gì?
 
Tô Hữu Hữu trả lời: “Kết hôn, cầm chứng minh thư và sổ hộ khẩu đến cục dân chính đăng ký liền thành vợ chồng.”
 
Chung Dực có chút nghe không hiểu: “Chứng minh thư?”
 
Tô Hữu Hữu đột nhiên ý thức được vấn đề này, cho dù cô dạy dỗ Chung Dực quy tắc sinh hoạt ở đây, không có chứng minh thư thì anh cái gì cũng không làm được.
 
“Hình như anh không có….”
 
Chung Dực nghe thế có chút lo lắng: “Vậy tôi có phải là không thể kết hôn không?”
 
“Cái này…..” Tô Hữu Hữu suy nghĩ một chút, trả lời: “Không có chứng minh thư rất là phiền toái, có rất nhiều chuyện anh không thể làm, tôi sẽ cố nghĩ cách giúp anh làm chứng minh thư.”
 
Trung Quốc có nhiều người ở lậu như vậy, nếu như muốn làm chứng minh thư nhất định vẫn có cách nhỉ? Nếu như dùng thế lực nhà cô thì chuyện như vậy rất dễ, mấu chốt là cô không thể dùng, dùng không được lại để cho lão già biết Chung Dực, ông ta biết rồi nhất định sẽ bắt cô kết hôn với Thương Thu Lạc, thế lực nhà Dịch Tiêu Đồng mạnh mẽ hơn cô, hay là sau khi quen thuộc rồi có thể tìm Dịch Tiêu Đồng hỗ trợ?
 
Mẹ nó, vì Chung Dực cô còn phải đi lấy lòng Dịch Tiêu Đồng, cô đây là tạo nghiệp gì vậy!
 
Chung Dực chờ mong nhìn cô: “Thật sự có thể sao?”
 
Tô Hữu Hữu nhìn đôi mắt trong suốt chờ mong của anh, cắn răng: “Có thể!”
 
Chung Dực nở nụ cười tương đối chói mắt với cô: “Tôi đi dọn bát đũa.” Nói xong vui vẻ tiêu sái đi mất.
 
Cái tên vô liêm sỉ này! Lại dùng sắc đẹp mê hoặc cô!
 
Sức đề kháng của Tô Hữu Hữu đối với sắc đẹp luôn rất mạnh, có phải bởi vì giá trị nhan sắc của Chung Dực rất cao không, cô lại nhiều lần bị anh làm dao động.
 

*
 
Lại đến giờ thay thuốc, Chung Dực vẫn ngại để cho cô thấy phía trước, vén áo lên, chỉ để cho cô nhìn thấy sau lưng.
 
Trong lòng Tô Hữu Hữu từ lúc bắt đầu đã không suy nghĩ bất cứ chuyện gì khác nên có chút cảm giác khác, cảm thấy mặt hơi nóng, cô hít sâu một cái giúp anh tháo băng gạc xuống, chuyển sự chú ý sang vết thương của anh, rất nhiều vảy vết thương nhỏ đã rơi xuống, chỉ có trên bề mặt vết thương mới bị rách lại kết vảy lần nữa, còn rất mỏng, đến lúc khỏi hẳn e rằng còn cần một quãng thời gian.
 
“Khoảng thời gian này anh đừng dọn nhà nữa, vận động ít đi mới giúp vết thương của anh nhanh lành.”
 
Chung Dực lại đáp: “Những chuyện vặt này cũng không ảnh hưởng.”
 
Anh ở trong nhà vốn không có việc gì, đương nhiên phải tìm chút việc để làm, có lẽ sau này anh có thể như Dịch Tiêu Đồng kia nói, đi kiêm chức kiếm tiền, dù sao cũng tốt hơn là được nuôi.
 
Bầu không khí có chút lúng túng, Tô Hữu Hữu bỗng nhiên nghĩ đến tấm hình hôm nay mình chụp, liền lấy điện thoại ra đưa cho anh: “Không phải anh hiếu kỳ với trường học của tôi sao, hôm nay tôi đã chụp vài tấm hình cho anh xem.”
 
Chung Dực nhận lấy điện thoại, anh đã biết chuyển hình, còn có thể phóng to lên để xem, kiến trúc trong tấm hình vẫn có chút kỳ lạ, mỗi cái đều không giống nhau, thế nhưng đều rất lớn, không giống với tư thục trong tưởng tượng của anh.
 
Hình Tô Hữu Hữu chụp tuy rằng không nhiều, thế nhưng mỗi tấm Chung Dực đều phóng to xem từ từ, không bỏ qua một chi tiết nhỏ nào, anh còn chưa xem xong, Tô Hữu Hữu đã xử lý xong vết thương của anh, đi tới bên cạnh anh.
 
“Đây là nhà ăn của trường tôi, có cơ hội sẽ dẫn anh đến ăn, tiện nghi lại ngon, có rất nhiều món ~”
 
Thật lòng Chung Dực lúc này mới phát hiện ra Tô Hữu Hữu ở bên cạnh, trước ngực anh đang còn trần truồng, vội vàng lấy quần áo che lại, trên mặt đỏ lên.
 
Tô Hữu Hữu nhìn dáng vẻ phụ nam đàng hoàng của anh thì cười đến co quắp: “Anh cho rằng tôi thích nhìn à! Đàn ông trần truồng tôi không biết đã nhìn bao nhiêu người rồi!”
 
Chung Dực nghe vậy màu đỏ liền tản đi, lông mày nhíu lại.
 
Tô Hữu Hữu thấy anh nhíu chặt mày, nghĩ đến tư tưởng bảo thủ của Chung Dực, vội vàng giải thích: “Hình! Chính là những cuốn tạp chí kia!” Cô không dám nói lúc học phác thảo đã thấy rồi.
 
Có điều….. sao cô phải giải thích với Chung Dực?
 
Lông mày Chung Dực lúc này mới giãn ra, nhưng vẫn là dáng vẻ không quá vui vẻ.
 
Tô Hữu Hữu có chút lúng túng, ho một tiếng nói: “Vết thương tôi làm xong rồi, tôi đi ra ngoài xem TV.” Nói xong vội vã đi mất.
 
Tô Hữu Hữu làm tổ trên sô pha, tùy tiện mở một vở kịch thần tượng thiếu não để xem, biểu hiện hôm nay của Chung Dực thật là kỳ lạ, là cô tưởng bở sao? Sao cô lại cảm thấy Chung Dực ghen?
 
Cô xem chưa được bao lâu, Chung Dực đã đi ra ngồi xuống bên cạnh xem với cô, lúc này kịch thần tượng không biết xui xẻo sao lại là cảnh hôn, Tô Hữu Hữu có loại cảm giác như dạy hư con nít, cầm lấy điều khiển vừa muốn chuyển kênh, Chung Dực bên cạnh mở miệng.
 
“Bọn họ là bạn trai bạn gái sao?”
 
Tô Hữu Hữu “Ừ” một tiếng.
 
Chung Dực nhíu mày nhìn chằm chằm đôi nam nữ ôm hôn thâm tình trên TV, vẫn không có cách nào tiếp thu được: “Bạn trai bạn gái là như thế nào?”
 
Tô Hữu Hữu nghe vậy sững sờ: “À…..Anh hỏi trình tự sao? Trình tự trở thành bạn trai bạn gái? Làm những gì?”
 
Chung Dực suy nghĩ một chút, gật đầu.
 

Tô Hữu Hữu có chút khó khăn, cụ thể cô cũng không biết.
 
Thế là cô ba phải cái gì cũng nói: “À….. đại khái là có hảo cảm với nhau, xác định quan hệ yêu đương, sau đó là nắm tay, ôm một cái, đến mức độ nhất định thì hôn giống như trên TV, nhiệt liệt một chút…… sau đó ấy ấy…..”
 
Ôi chao! Sao cô phải giảng giải cái này cho Chung Dực!
 
Cục cưng Chung Dực hiếu kỳ nói: “Ấy ấy?”
 
Tên giày thối này còn hỏi tận gốc đây…..
 
Tô Hữu Hữu rất lúng túng: “Chính là….. ngủ với nhau.”
 
Ngủ với nhau….. Chung Dực hiểu ra, quả nhiên là như anh nghĩ, bạn trai bạn gái cũng làm chuyện như vậy.
 
“Tất cả mọi người đều như vậy sao?”
 
Loại đề tài này, Chung Dực còn một mực hỏi chăm chú, Tô Hữu Hữu rất nhanh bị đốt nóng: “Đại đa số người trước khi kết hôn đều có quá trình này, cái này gọi là thử yêu trước hôn nhân.”
 
Chung Dực có loại cảm giác bỗng nhiên tỉnh ngộ, hóa ra anh và Tô Hữu Hữu trước hôn nhân phải trở thành bạn trai bạn gái sao? Làm chuyện này?
 
Nắm tay, hình như đã nắm rồi? Không đúng, Tô Hữu Hữu chỉ là cầm cổ tay anh, không có nắm tay.
 
Chung Dực nhìn về phía tay của Tô Hữu Hữu ở bên cạnh, lại nhìn người đàn ông không biết xấu hổ trên TV, Tô Hữu Hữu hình như không ghét loại đàn ông chủ động, hay là anh có thể chủ động một tí?
 
Anh cũng không phải loại đàn ông không biết biến báo, nếu không cũng sẽ không trốn mẫu hoàng đọc sách viết chữ ra chiến trường, chỉ là chuyện như vậy ít nhiều khiến người ta cảm thấy có chút khó khăn…..
 
Nhìn về phía gò má Tô Hữu Hữu chăm chú xem TV, anh do dự nhiều lần cuối cùng cũng quyết định nắm tay cô, liền yên lặng đưa tay tới gần, vừa định hạ xuống, điện thoại của Tô Hữu Hữu vang lên, cái tay kia đương nhiên là cầm lấy điện thoại.
 
“A lô, học trưởng, làm sao vậy? Không biết? Anh tải phiên bản nào xuống? Tải PSCC đi, cũng cần, anh có thể tải Keygen*, không hiểu? Quên đi…. Ngày mai anh có thể mang laptop đến trường không, tôi tải cho anh, được, giờ nghỉ trưa ngày mai gặp, bye.”
 
(*: Keygen là 1 key được bẻ khóa từ bên thứ tư (không xác định cụ thể). Những keygen này được dùng để bẻ khóa 1 chương trình, một sản phẩm nào đó mà không cần phải liên hệ bên sản xuất.)
 
Ai nói với cô Dịch Tiêu Đồng là học bá! Sao PS cũng không biết tải! Có ngốc hay không!
 
Chung Dực ngồi bên cạnh nghe thấy tiếng của Dịch Tiêu Đồng, bọn họ lại muốn gặp mặt.
 
Chung Dực tiến đến bên cạnh Tô Hữu Hữu: “Ngày mai tôi có thể cùng cô đến trường không?”
 
Tô Hữu Hữu nghe vậy quay đầu, nhìn tròng mắt đen chờ mong của Chung Dực, lông mi dài cong lên chớp chớp một hồi, trong lòng cô nhảy lên một cái, nuốt nước bọt: “À….. được…..”