“Được, tha cho tôi, tôi nghe lời.” Tô Noãn Noãn mỉm cười trả lời, trong mắt cô đã không còn cái vẻ đáng thương như vừa nãy, mà thay bằng sự kiên cường trong vẻ ngoài yếu đuối.
Chính là vào lúc nãy, cô đã hiểu ra một chuyện, Hàn Dật Thìn đóng giả làm chồng cô, vậy thì, bản thân sẽ có cơ
hội tiếp cận anh ta, có cơ hội, tra ra nơi giữ Hàn Cảnh Thìn, lại càng
có cơ hội, báo thù!
“Rất tốt!” Hàn Dật Thìn vẫn ôm lấy cô như cũ, con ngươi màu đen nhìn chăm chú vào mắt cô, dường như muốn nhìn cho rõ
sự chuyển biến bất ngờ của cô.
Đây chỉ mới là bắt đầu, muốn ở trước mặt anh chơi bất kỳ trò chơi nào, đều là không thể, còn cuộc chơi này, mới bắt đầu thôi …
Tô Noãn Noãn giãy giụa thoát ra từ lòng anh ta, nỗi đau trong lòng bàn tay làm cả cánh tay phải của cô không dám cử động mạnh.
Hàn Dật Thìn nhìn được ra sự đau đớn của cô, nhìn rõ vết nước mắt vẫn còn
trên mặt cô, đột nhiên có chút hối hận, nhưng lại lạnh lùng nói:” Ký
ngay bây giờ, tôi còn có việc quan trọng muốn cô làm!”
Tô Noãn Noãn hơi ngây ra, quả nhiên, cái anh ta muốn không chỉ là những thứ này, song cô lại chẳng còn cách nào phản kháng.
Noãn Noãn giơ tay phải lên, cầm bút trong lòng bàn tay thử mấy lần, vẫn là
thất bại, cái đau trong lòng bàn tay, làm cô không thể nào nắm chặt nắm
tay lại được.
“Dùng tay kia!” Hàn Dật Thìn không kiên nhẫn ra lệnh, chỉ cảm thấy cô đang câu giờ.
Noãn Noãn không biết làm sao, đành nhấc tay trái lên, ký tên mình vào đó.
Những điều khoản đó, cô còn chưa kịp xem, đã bị Hàn Dật Thìn giật mất.
Vừa ý nhìn qua một cái chữ ký của cô, đóng tài liệu vào, Hàn Dật Thìn cười tà ác.
Tô Noãn Noãn nhìn biểu hiện của anh ta, biết là anh ta còn có bước tiếp
theo, đợi anh ta nói tiếp, một xấp ảnh đã được vứt ra trước mặt cô.
Trên các bức ảnh đều là một người đàn ông, một người đàn ông trẻ tuổi.
Nhìn vào góc chụp thì các bức ảnh này có lẽ là được chụp trộm, nhưng người
trong mỗi tấm hình động tác đều rất thanh lịch, ăn mặc cũng đẹp, lại
xuất hiện ở những nơi sang trọng.
Nhìn anh ta từ trong ảnh xem ra rất cao, ngũ quan tinh tế khiến người khác chỉ nhìn một lần là đã nhớ được.
Tô Noãn Noãn xem những bức ảnh này, đang không hiểu được dụng ý của Hàn
Dật Thìn, thì tiếng nói lạnh lẽo của anh ta cũng đúng lúc cất lên.
“Lấy sự tín nhiệm của người đàn ông này.”
Không muốn! Tô Noãn Noãn trong thâm tâm hét lên, đầu tiên là muốn từ chối,
song cuối cùng lại chỉ cười lạnh một cái, đem tâm tình không tốt kia đè
xuống, lãnh đạm nói một câu, “Được.”
Cô biết, tình hình hiện nay, cô căn bản không thể nào chống lại anh ta, anh ta nắm quá nhiều nhược
điểm của cô, chỉ còn cách bước một bước tính một bước.
“Cô đúng là có bản tính để làm nô lệ!” đối với sự ôn thuận của cô, Hàn Dật Thìn bày tỏ sự khinh miệt, chỉ cảm thấy cô bẩm sinh đúng là nô lệ.