“Tìm được rồi, đây là mẫu thân!” Đồ điên mang theo Yêu Nhiêu vòng vo một ngày rốt cuộc cũng dừng lại, bàn tay to vung lên, chỉ vào một toà kiến trúc huy hoàng. Trên mặt treo ý cười hưng phấn.
Học viện Xuất Vân! Trên cánh cửa treo bốn chữ mạ vàng còn cao hơn so với người, cách xa hai dặm cũng có thể nhìn thấy ánh sáng chói mắt do ánh mặt trời phản xạ lại.
“Mẫu thân ở trong học viện này sao?” Yêu Nhiêu dò hỏi, trong lòng dâng lên dự cảm không tốt.
“Không phải, không phải, đây là mẫu thân, là nơi này, là nơi này!” Đồ điên gật gù, đắc ý nhảy nhót, ngón tay hận không thể đào một cái lỗ trên dòng chữ “Học viện Xuất Vân” trên cánh cửa!
Nhất thời thiên lôi cuồn cuộn, vạn vật yên tĩnh, hai người mắt to trừng đôi mắt nhỏ, nửa ngày không nói.
“Đồ điên! Đó là trường học của triệu hồi sư! Không phải mẫu thân! Ngươi lại lừa ta!” Yêu Nhiêu tức giận giơ lên nắm tay nhỏ. Hình ảnh mẫu thân mỹ lệ cường đại mà trong lòng ảo tưởng trực tiếp vỡ vụn thành mảnh nhỏ! Đồ điên đáng chết! Lại đùa giỡn nàng thêm lần nữa!(oa ha ha, “mẫu thân” :V)
“Ta nhặt còn về từ trong mây, vậy Xuất Vân chính là nương của ngươi!” Đồ điên buông lời thề son sắt, sức mạnh tràn đầy, không có dù chỉ nửa điểm tự giác ngộ.
“Ta meo ngươi cái mị! Muốn bỏ lại ta phía sau cũng không cần dùng loại lí do nhàm chán này!” Lời giải thích miễn cưỡng của đồ điên khiến Yêu Nhiêu nôn mửa một trận, đây không phải là phụ thân ruột thịt của nàng, nếu thật là phụ thân ruột thịt, nàng tuyệt đối sẽ đánh chết hắn rồi nướng ăn!
Tuy nói như vậy, khi Yêu Nhiêu chân chính đứng trước cửa Học viện Xuất Vân, vậy mà thật sự cảm giác được một cỗ lực triệu hồi trước nay chưa từng có, minh minh chi trung(không hiểu chỗ này, bạn nào hiểu thì cmt bên dưới hộ mình nghen ), tựa như có gì đó dẫn dắt hắc châu quỷ dị trên cổ nàng, có một thanh âm nức nở bên tai nàng: “Đến…đến…đến…”
Yêu Nhiêu đang bão nổi nhất thời ngây dại. Xem ra trên phương diện hắc châu, đồ điên cũng không lừa gạt nàng. Học viện này, quả thật cất giấu một lực lượng tương tự bên trong hạt châu, hơn nữa lại càng thêm tinh thuần, cường đại! Dường như chỉ người có được hắc châu mới có thể cảm nhận được!
Hắc linh châu rốt cuộc là loại tồn tại như thế nào? Thành phần không thể xác định, năng lượng không thể xác định, ngay cả Điện chủ Quang Minh Thần điện- Gìa Nam cũng không nhận ra, vốn tưởng là Huyễn khí Ma tộc dùng để giết chóc, sau đó lại bị đồ điên dùng máu và thánh quang tẩy đi oan hồn thì chỉ còn là một quả cầu có thể chứa ám nguyên tố.
Thế nhân đều cho rằng “Ám” tức là “Ma”, là tượng trưng của cái ác, nhưng Yêu Nhiêu đeo hắc linh châu lâu dài lại không chút nào cảm giác được tâm linh có dấu hiệu bị vấy bẩn do năng lượng bóng tối, ngược lại, thông qua ám nguyên tố mà hàng đêm hắc linh châu tích tụ được kết hợp với Tung Thế Phá Thiên Kiếm Quyết, sáng tạo ra sát chiêu cực mạnh của chính mình- Phá Thiên Chỉ!
Huống hồ đây chính là một hạt châu đã cạn kiệt năng lượng nhưng có thể tích trữ từ từ, nếu thật có một ngày có thể sử dụng ám nguyên tố lấp đầy hắc châu này, không biết sẽ lại phát sinh sự tình gì? Yêu Nhiêu đột nhiên có ý nghĩ như vậy.
“Ta thật nhàm chán! Ta còn cắn người!”
Đồ điên liên tiếp thét chói tai đánh gãy suy nghĩ của Yêu Nhiêu, hắn vậy mà lại thực sự nắm lấy ngón tay nhỏ nhắn của Yêu Nhiêu hùng hăng cắn một ngụm, đau đớn khiến nàng suýt thì rơi nước mắt.
Đồ điên đúng là điê[email protected]@
Nhìn thấy máu tươi chảy ra từ trên ngón tay của bản thân, còn không chờ Yêu Nhiêu phát hoả, đồ điên đột nhiên lấy một chút máu của Yêu Nhiêu bôi lên Vòng Ngự Thú trên cánh tay trái của mình.
Sự kiện kì di xảy ra, sau khi tiếp xúc với máu của Yêu Nhiêu, Vòng Ngự Thú tựa như có sinh mệnh, bất khả tư nghị hấp thu truyện của lê quý đônhết máu đỏ thẫm, trong nháy mắt chiếc vòng kim loại rộng cỡ lòng bàn tay tách ra, theo mùi hương của máu trực tiếp cuốn lấy cánh tay Yêu Nhiêu, thu nhỏ lại thành một cái vòng vàng tinh tế!
Nhận chủ! Nhận được sự tán thành của chủ nhân tiền nhiệm(chủ nhân cũ) và máu của chủ nhân mới, có thể nhận chủ- Huyễn khí Thiên cấp!
“Vật này cũng không cần đeo trên người, giấu đi, đừng để người khác nhìn thấy!”
Không đợi Yêu Nhiêu phục hồi tinh thần từ trong khiếp sợ, đồ điên hấp tấp kéo hắc châu từ trên cổ Yêu Nhiêu xuống, cứng rắn nhét vào không gian trữ vật trong Vòng Ngự Thú.
“Được rồi! Được rồi! Đi mau! Đi tìm nương của con! Nhớ phải chờ ta trở lại! Đừng để xú tiểu tử nào chiếm tiện nghi, không có việc gì thì bôi chút tro bụi lên mặt! Không được lộ ra đôi mắt to này!” Đồ điên không kiên nhẫn giơ lên quả đấm, ánh mặt lại hoàn toàn không dám nhìn thẳng vào mắt Yêu Nhiêu.
Ngây ngốc nhìn đồ điên lại phát cuồng, nước mắt đong đầy trong hốc mắt Yêu Nhiêu rốt cuộc cũng chảy xuống, tức giận vì bị cắn cũng biến mất không còn bóng dáng.
Hoá ra đồ điên đáng chết này ngoại trừ không biết cư xử với nữ nhân như thế nào thì lại càng không biết cư xử thế nào khi ly biệt.
Được rồi, vậy lấy phương thức của ngươi để cáo biệt. Khoé miệng Yêu Nhiêu cong cong, muốn cười một cái lại không cười được, đột nhiên nàng học theo đồ điên nổi giận nhảy lên, nắm lấy cổ áo của hắn:
“Đồ điên! Ngươi nghe rõ cho bổn cô nương! Nếu gặp lại sâu lông, không được bị doạ chạy! Thần Vương đại nhân cho ngươi quyền lợi một cước dẫm chết nó! Mất trí nhớ, không được đánh vào đầu, ngươi thô bạo như vậy chỉ đem bản thân càng đánh càng ngốc! Ăn chân gà, một lần không được ăn quá mười tám cái, nếu không lại đau bụng!...”
Một hơi nói liền mười mấy cái không được, Yêu Nhiêu không ngừng một hơi, mặt cũng xanh.
“Còn có, vì đề phòng đồ điên nhà ngươi lại quên bổn cô nương, bổn cô nương lưu lại cho ngươi một cái ghi nhớ vĩnh hằng!”
Yêu Nhiêu dùng chất lỏng nước không thể rửa trôi, lửa không thể đốt cháy- máu của Kim Giáp Trùng viết lên áo choàng lớn màu đen mà phụ thân điên yêu thích nhất một chữ “Yêu” rồng bay phượng múa vĩ đại! Chữ viết vĩ đại kia, dù ở dưới ánh mặt trời chói chang chiếu rọi vẫn lấp lánh kim quang như cũ, rất phong cách!
Mạnh mẽ nhào vào lòng phụ thân điên, lúc này Yêu Nhiêu mới phát hiện hoá ra trong lòng đồ điên không hề thối!
Hơi thở quen thuộc kia, là mùi hương nam nhân uy mãnh thuần hoá dã thú, là mùi hương của người dùng tay luống cuống nướng chân gà, là mùi hương của người điều chế các loại thuốc tắm “Trường Cao Dược”, “Mỹ Hung Dược”, “Sấu Thối Dược”, “Sinh Cơ Dược” làm cho Yêu Nhiêu thoải mái ngâm…
Đó là mùi hương thơm nhất trên thế giới, tên là mùi hương của “Phụ thân”!
“Ngươi gặp nhiều nguy hiểm, ta không cần Vòng Ngự Thú.” Giọng nói nỉ non của Yêu Nhiêu tựa như mèo con đang khóc.
“Ta không cần dùng đến nó, ta có tiểu hoả hoa, còn có tiểu hoả dực(cánh lửa).” Đồ điên ngốc nghếch cười.
“Ta sẽ trở nên cường đại, ngươi phải chờ ta. Nếu ngươi không đi tìm ta, ta sẽ đi tìm ngươi.”
“Được, nơi này có mùi hương cùng một dạng với hắc châu của con, con cần nghĩ biện pháp tìm ra nó, ta cảm thấy nó có thể giúp con trở nên cường đại.”
Ngón tay đồ điên điểm lên mi tâm(chỗ giữa hai lông mày) Yêu Nhiêu, trán Yêu Nhiêu đột nhiên nóng lên một chút. Nàng không rõ thủ thế này của đồ điên có ý nghĩa gì, không giống như truyền thừa, ngược lại có phần giống một loại nghi thức nào đó.
“Yêu Yêu, “Ta dùng Thánh hoả Chu Tước, đổi mới thế giới này.”, con phải nhớ kỹ những lời này!”
Đồ điên dịu dàng xoa cái đầu ổ gà của Yêu Nhiêu một chút. Đây là một giây dịu dàng nhất của kẻ điên vốn không biết cách biểu đạt bản thân khi ly biệt.
“Cút đi! Đồ điên đáng chết! Còn sống trở về!”
“Cút đi! Yêu Yêu đáng chết! Không được phép phao chết!”(phao nghĩa là tắm, đồ điên ý muốn nói không cho phép nữ chính tắm dược nhiều quá mà chết -_-lll)
Hai người đồng thời nhanh chóng đẩy đối phương ra, đổi thành bộ dạng hung thần ác sát, khiến quần chúng vây xem xung quanh ngây ngốc sửng sốt, không phải vừa rồi còn rất ấm áp sao!?
“Qủa nhiên là hai kẻ điên.” Không biết người nào thốt lên một câu, than tiếc rời đi.
Không cần người khác hiểu, chỉ có Yêu Nhiêu và đồ điên biết, đây là cách yêu thương khác người giữa hai người họ.
Khi dịu dàng nhất chính là lúc độc ác nhất.(dịch mò câu này, hem biết đúng khô[email protected]@)
Tuy rằng Yêu Nhiêu tạm thời vẫn chưa hiểu rõ ý nghĩa chân chính của “Thánh hoả Chu Tước”, nhưng mà cuộc đời này gặp được đồ điên, cũng đã định nhân sinh của nàng sẽ bất phàm.