“Ngươi đừng làm ta sợ, ta rất nhát gan.” Yêu Nhiêu quay đầu lại nói với lão bạch tuộc.
Ngươi nhát gan cái rắm ấy, không biết cục u ở trên đầu của ta là do nha đầu thúi nào vì muốn kiểm tra xem “Lão bạch tuộc ta có phải là người tốt hay không” mà làm ra sao!
Lão bạch tuộc đau đến mức lỗ mũi cũng đau xót, lại không dám dọa tiểu tổ tông này bỏ chạy lần nữa.
“Cái gì là nhiệm vụ cấp S?” Yêu Nhiêu xác định lão bạch tuộc sẽ không đánh nàng, thế này mới cười toe toét đặt mông ngồi ở trên bậc cửa, lần đầu tiên nhìn thấy lại là huyễn thú, còn là thần thú 8 sao! Bây giờ Yêu Nhiêu cảm thấy mình giống như đang nằm mơ vậy.
“Lão Bối Ninh chưa nói với ngươi sao…” Còn chưa nói xong, hai mắt của lão bạch tuộc đột nhiên mở to ra giống như thấy được yêu quái!
“Ngươi ngươi ngươi ngươi ngươi…” Liên tiếp nói vài cái chữ “ngươi” không có dừng lại, lão bạch tuộc không thể tin nổi kêu to lên: “Ngươi còn chưa có thông linh sao! Căn bản không phải là triệu hồi sư!”
Lão bạch tuộc này thực sự còn có chút bản lĩnh, lại có thể liếc mắt một cái thì nhìn thấu không gian huyễn thú trong cơ thể của Yêu Nhiêu, ở bên trong không hề có thứ gì, căn bản không có khế ước bất kỳ chiến thú nào.
“Đúng vậy, chưa có thông linh.” Yêu Nhiêu lơ đễnh gật đầu.
Khó trách cô nương này đối với thuật ngữ nhiệm vụ cấp S lại không mẫn cảm chút nào, căn bản chính là đánh bậy đánh bạ mà đi tới đây, lão bạch tuộc khó xử nuốt xuống một ngụm nước miếng, thế này rõ ràng không đúng với giao ước của hắn và lão Bối Ninh, nhưng xem nha đầu kia vậy mà có thực lực phá vỡ kết giới, lại có vũ khí phòng hộ quỷ dị như vậy, chắc không phải là loại người bình thường. Thật vất vả mới có thể gặp được một người, lão bạch tuộc vụng về che giấu sự kinh ngạc lúc nãy đi.
“Mặc kệ nói thế nào, nhiệm vụ cấp S ngươi phải tiếp nhận.” Lão bạch tuộc vô liêm sỉ nói.
Nếu không phải hắn và lão Bối Ninh có giao tình, trăm năm trước nhóm cường giả kia đã sớm xé xác lão bạch tuộc lòng dạ hiểm độ này thành mảnh vụn rồi, không nên nhìn bộ dáng nó bây giờ ôn hòa hiền lành, trăm năm trước đã lừa gạt không ít cường giả nhân loại.
“Nhiệm vụ là cái gì?”
Yêu Nhiêu sớm nhìn ra con bạch tuộc này không có ý tốt gì, nhưng đã có cơ hội ngồi xuống bàn điều kiện, nàng đương nhiên muốn thử một lần xem mình có thể lấy được Thủy Châu hay không, cái lão Bối Ninh kia, hình như là hiệu trưởng đương nhiệm của học viện Xuất Vân, có bối cảnh này, tin rằng lão bạch tuộc sẽ không dám ở trong này mà hại nàng.
“Ta và lão Bối Ninh đã giao hẹn cẩn thận, nếu thật sự có học sinh cường đại phá được kết giới đi đến đây, lại tiếp được thủy kiếm của ta, thì sẽ có tư cách tiếp nhận nhiệm vụ của ta, thu thập một trăm đóa Thánh Vực Tuyết Liên, để trị thương cho ta, ta sẽ truyền cho hắn một quyển võ kỹ hoàn chỉnh.”
Lão bạch tuộc run rẩy giơ lên ba cái tua khổng lồ, cả cung điện dưới nước cũng không thể ngăn được mà bắt đầu chấn động lên, Yêu Nhiêu nhìn thấy, ba cái tua của lão bạch tuộc đang duỗi ra giống như là bị lực lượng Hắc Ám nào đó nguyền rủa, luôn chảy ra máu đen, miệng vết thương không chỉ không thể khép lại, ngược lại còn có xu thế lan ra toàn thân.
Xem ra năm đó lão bạch tuộc bị thương rất nặng, mới ở mãi trong cung điện dưới nước này mà điều dưỡng, vì tránh cho học sinh không có đủ thực lực đi Tuyết Sơn thu thập Thánh Vực Tuyết Liên mà chết, lão viện trưởng và lão bạch tuộc mới ước định với nhau nhiệm vụ cấp S này.
Thánh Vực Tuyết Liên, đúng là một loại thánh vật có hai công hiệu là tinh lọc và trị thương, có thể điều trị loại tổn thương do Ám thuộc tính gây ra, nhưng mà Tuyết Liên ở trên thị trường có tiền cũng không mua được, sinh trưởng ở cao nguyên tuyết vực lạnh lẽo, được dã thú Băng Lang và Băng Hùng tầng tầng bảo hộ, đại khái cũng chỉ có triệu hồi sư cấp 4 trở lên mới có thực lực mạnh mẹ đi hái một hai đóa.
“Đương nhiên, nếu như không có một trăm đóa, ta cũng có thể dựa theo tỉ lệ đóa hoa thu thập được mà truyền thụ cho ngươi một phần võ kỹ.” Lão bạch tuộc tiếp tục từng bước dụ dỗ. Hắn cũng không có hi vọng tiểu cô nương ở trước mắt này có thể thu thập một trăm đóa Tuyết Liên, chỉ cần có thể thu thập được ba đóa mà không chết, hắn cũng có thể nhẫn nại chờ đợi thêm một nhân loại kế tiếp đến trở thành người mở ra nhiệm vụ mới.
Hừ! Kiếp trước Yêu Nhiêu thân là thánh nữ làm sao không biết hái Thánh Vực Tuyết Liên khó đến mức nào, xem ra lão bạch tuộc lòng dạ hiểm độc này quả nhiên là che giấu đại phần sự thật. Nhưng mà Yêu Nhiêu không muốn so đo với hắn, ngược lại giả vờ làm ra bộ dáng tham lam hơn lúc nãy: “Võ kỹ thật sự không tồi, nhưng mà trước tiên ta muốn dùng viên Thủy Châu ở đỉnh tháp này làm tiền đặt cọc.”
Thủy Châu? Lão bạch tuộc suy nghĩ hơn nửa ngày, lúc này mới nhớ tới sau khi mình tìm được cung điện tàn tạ này dưỡng thương, bởi vì ghét bỏ trong cung điện rất tối, lão Bối Ninh đã thuận tay thả một hạt châu Thủy nguyên tố không biết lấy từ nơi nào đặt ở trên đỉnh tháp để chiếu sáng. Thủy Châu kia, tuy rằng không có phát sáng, nhưng vào ban đêm nó sẽ phát ra một ít ánh sáng mặt trời mà ban ngày tích góp được, xem ra tiểu cô nương này chính là đồ ngốc, cho rằng hạt châu sáng lấp lánh đều là bảo bối.
“Hì hì, muốn lấy Thủy Châu làm tiền đặt cọc có thể, trước lấy mười đóa Tuyết Liên đến trao đổi.” Lão bạch tuộc cáo già, ngay cả một hạt châu không đáng giá cũng không buông tha.
Cái này cũng khó trách, chỉ có sự liên kết giữa Yêu Nhiêu và hơi thở của hắc châu mới có thể cảm nhận được lực lượng cuồn cuộn ẩn chứa bên trong Thủy Châu, đương nhiên, đồ điên cũng được tính là cái người khác. Ở trong mắt những người khác, Thủy Châu chính là một quả cầu thủy tinh không đáng chú ý.
“Mười đóa hơi nhiều đó! Năm đóa đi!” Yêu Nhiêu đổi thành bộ dáng khó xử, giống như điều kiện trao đổi quá cao, nàng không có hứng thú.
“Năm đóa thì năm đóa.” Lão bạch tuộc rộng lượng nói, sợ tiểu cô nương này đổi ý. Hắn làm sao biết được là ngay từ đầu Yêu Nhiêu không hề có hứng thú gì với võ kĩ, cái thật sự muốn chính là viên Thủy Châu chiếu sáng kia. Đợi đến sau này không lâu, khi hắn thật sự nhìn thấy được sức mạnh của Thủy Châu, trong lòng không biết sẽ ngũ mã phân thây tiểu hồ ly này bao nhiêu lần!
Sau khi đạt thành giao dịch với lão bạch tuộc, lúc này Yêu Nhiêu mới cả người ướt sũng mà đi từ trong hồ nước lạnh như băng bò ra, ngẩng đầu liền nhìn thấy màn đêm tối đen không thể nhìn thấy năm ngón tay. Yêu Nhiêu vô cùng mệt mỏi đi về ký túc xá.
Đúng rồi, nàng còn có một chân chưa có mang giày, tuy là đi một đường thì nước ở trên người đã khô một nửa, tóc cũng rối loạn mà dính ờ trên mặt, y phục bởi vì tránh Sa Ngư (Cá mập ) còn bị lão bạch tuộc dây dưa, đã nhăn nhúm thành giẻ lau. Bộ dáng muốn bao nhiêu chật vật thì có bấy nhiêu chật vật.
Xem ra trong thời gian ngắn Mỹ Lam cũng sẽ không đến được chỗ đó của lão bạch tuộc, về việc làm như thế nào có thể lấy được năm đóa Thánh Vực Tuyết Liên, trong lòng Yêu Nhiêu đã có chủ ý. Hơn nữa phát hiện Tiểu Đan Lô có thể chủ động bảo vệ chủ nhân, có thể chắn được ba thành công kích bằng thực lực của huyễn thú thần cấp mà không lưu lại một chút sứt mẻ nào, lúc này tâm tình của Yêu Nhiêu quả thực muốn xông lên bầu trời mà bay vào trong vũ trụ.
Thật không biết Tiểu Đan Lô này là bảo bối gì!
Chỉ là hôm nay vận may của Yêu Nhiêu vào lúc này còn chưa có kết thúc!
“A a a! Ngươi… Ngươi cuối cùng là người hay quỷ?” Giọng nói run rẩy vang lên ở bên tai của Yêu Nhiêu, sao lại quen như vậy.
Thì ra lại là nhân vật bất hạnh Kim Đại Phú! Món nợ lần trước còn chưa tính xong với hắn đâu! Yêu Nhiê cười lạnh một tiếng.
Lại nói Kim Đại Phú này, trong nhà quả thật là có chút bí quyết, thông qua quan hệ bảy đường tám nẻo mà lấy được một nhóm thông linh thạch có độ tinh khiết cực cao.
Tuy rằng thông linh thạch phẩm chất chỉ cần lớn ngón cái, là có thể làm cho con người ở trong thông linh ma pháp trận thức tỉnh linh lực hoàn thành chứng nhận tư cách trở thành một triệu hồi sư chân chính.
Nhưng không biết bắt đầu từ khi nào, trong quý tộc đã truyền lưu một cái bí mật nhưng không là bí mật như vậy (ý là bí mật mà nói với nhiều người truyền đi như vậy thì cũng không còn là bí mật nữa): Khi thông linh sử dụng thông linh thạch có độ tinh khiết càng cao, số lượng càng nhiều, sau khi trở thành triệu hồi sư thì năng lực sẽ càng cường đại.