Các bạn 9x "trông" có vẻ thành công nhưng lai nhàn nhỉ? Ồ, bạn nhầm to rồi đấy!
Nếu có ai đó nói với bạn là chỉ cần đầu tư 1 đồng, bạn sẽ có 100 đồng, là người ta đang nói dối đấy.
Nếu có ai đó nói với bạn chỉ cần viết một quyển sách là bạn sẽ thành một nhà văn, là người ta đang nói dối đấy.
Nếu có ai đó nói với bạn là chỉ cần yêu người đó một chút, người ta sẽ yêu bạn tất cả những phần còn lại, tất nhiên, lại rõ là nói dối.
Nếu bạn đã muốn một cái gì đó cả đời, bạn phải cố gắng, cống hiến, gắn bó với nó suốt đời. Cho dù đó là tiền tài, danh vọng hay tình yêu. Đừng nghĩ rằng "thế là đủ", đừng nghĩ rằng có ai đó sẽ làm hộ mình việc của mình, hay yêu mình mãi mãi - nếu mình không cố gắng. Nếu như có một cái gì đó ngững diễn ra trong cuộc sống của bạn, bạn phải hỏi bản thân mình xem bạn đã ngừng cố gắng ở đâu, chứ đừng vội đổ lỗi cho thế giới. Thế giới là một nơi tàn nhẫn, nó sẽ bỏ quên mọi cố gắng của bạn chỉ trong chốc lát nếu bạn ngừng lại.
Chúng ta rất dễ sinh ra cảm giác chểnh mảng khi đã có được một cái gì đó mình "đã từng" rất muốn trong đời: một cái túi đắt tiền, được lên báo một lần, có được tình yêu của ai đó... Mình vẫn còn nhớ những lúc rất nhỏ, thèm thuồng nghĩ nếu được in một mẩu truyện ngắn thì sẽ thế nào, được xuất bản sách thì ra sao, được đi họp báo... liệu những ngày ấy có bao giờ đến không? Hay nó chỉ xảy ra với những người khác, không phải mình, không đến "lượt" mình, không phải chuyện của mình, mình không thể?
Thế rồi trong số báo Tết của Hoa học trò, mình đã trở thành một trong những nhân vật truyền cảm hứng của năm 2015, mình nhận ra sau 11 năm được các báo và các nhà xuất bản từ chối, thì chỉ cần muốn - là sẽ có cách, có đường.
Nếu mình - một học sinh cá biệt, không xuất sắc, ế rất dài, từng nhầm lẫn về giới tính của mình, đã có thể leo tới ngày hôm nay, thì bất cứ ai trong số các bạn hiền đều có thể. Không ai sinh ra trên đời này đã có tấ cả mọi thứ, bạn phải cố gắng cả đời vì giấc mơ bạn muốn.