Trẫm Xuyên Việt Rồi

Chương 15: Kế hoạch

Thịt viên giợi cảm: Đã từng làm nhân viên công tác hậu trường, có hợp tác qua với Giản Ngôn Tây, tôi phải nói thế này. Đúng là lúc (Yêu Tôi Đi Tổng Tài) đóng máy, Giản Ngôn Tây, thậm chí cả nhà đầu tư và người chế tác đều không tham gia, nói cậu ấy bận "xã giao, không thể đến, tôi không tin.

Cung thương: Cảm giác cậu ấy có chút trầm cảm, trước đây quay show, MC không hỏi cậu ấy cũng không trả lời.

Martina923: Đúng, không trách trước kia tôi cảm thấy cậu ấy có chút kỳ quái.

Vạt áo nhuốm máu đỏ: Mục Sinh này cũng quá đáng quá. Trước đây cảm thấy cậu ta rất gần gũi, không nghĩ tới lại là người như vậy, đây là đang đuổi cùng giết tận người ta rồi còn đâu.

Thay đổi tên thì đi chết: Ngày hôm qua ở buổi phỏng vấn lớn tiếng như vậy. Haha, kết quả còn không phải là để tuyên truyền «Phong Thanh» sao, cũng không phải chuyện gì tốt. Bộ này tôi sẽ không đi xem đâu.

Thi thần: Giản Ngôn Tây là loại tâm cơ. Trong blog bán thảm nhiều như vậy sao không chết luôn đi? Mục Mục không nói gì, còn mày lại dùng lời lẽ công kích anh ấy. Còn nói là anh em tốt của Mục Mục, anh em sao không ngầm giải quyết chuyện này đi, còn đưa ra truyền thông như vậy, xin lỗi, chúng tôi không bị ngu.

Miêu Miêu: Ối giời. Mục Nhiên phải cảm ơn lầu trên đấy. Giản Ngôn Tây bị hại như vậy còn giải quyết như thường được sao? Tui cảm thấy thế gian này nơi đâu cũng là Mục gia, một đám không khác gì trash.

Lá rụng: Nhưng mà Giản Ngôn Tây nói tính sổ với giải trí Tinh Hải là ý gì? Chẳng lẽ nói giải trí Tinh Hải có lỗi với cậu ấy? Oa, không biết đã xảy ra chuyện gì, khắp thiên hạ loạn cả rồi.

Thịt viên gợi cảm: Lần thứ hai lấy danh nghĩa làm nhân viên công tác hậu trường xin nói một câu *che mặt* trước khi chuyện theo dõi xảy ra, mọi người không cảm thấy lạ sao? Giải trí Tinh Hải là một trong số công ty lớn, quan hệ xã hội rộng như vậy. Còn nhớ chuyện mấy năm trước của Ngả Lâm không? Khi đó Tinh Hải dùng quan hệ đủ nơi, một ngày ngắn ngủi đã chặn hết các tin tức, đem Ngả Lâm tẩy trắng hoàn toàn. Chuyện theo dõi của Giản Ngôn Tây, Tinh Hải ngay cả một biện pháp nhỏ cũng không có, thanh minh cũng không có, thật sự vô cùng kỳ quái. Tôi lớn gian suy đoán, Tinh Hải là công ty đại diện của Mục Sinh và Giản Ngôn Tây, nhất định là bảo vệ Mục Sinh, từ bỏ Giản Ngôn Tây. Dù sao bàn luận về độ nổi tiếng, Mục Sinh cũng cách xa Giản Ngôn Tây mấy con phố lớn, cho nên trên weibo mới nói "Công ty không cho cậu đăng weibo nói rõ ngọn nguồn" đi.

...

Giải trí Tinh Hải ngóng trông Tổng giám đốc Ly đã đến mức sắp điên. Thời gian Giản Ngôn Tây đăng weibo cũng đã hơn ba tiếng, chuyện theo dõi đang lan truyền với tốc độ chóng mặt, Mục Sinh đứng mũi chịu sào, fan hâm mộ đặt nhiều nghi vấn, còn có người công kích vô cùng ác liệt. Giản Ngôn Tây trên weibo đã chỉ đích danh giải trí Tinh Hải, mà chuyện hỏng bét là bây giờ không thể liên lạc được với Giản Ngôn Tây.

Con mẹ nó. Nếu như công ty này không thẹn với lương tâm thì cũng chẳng cần gấp, mấu chốt bây giờ là chuyện theo dõi này, Tinh Hải cái gì cũng không thanh minh, Giản Ngôn Tây bây giờ đem mọi chuyện phanh phui ra toàn bộ, công ty này còn gì, để nói nữa đây?

Thư ký nơm nớp lo sợ, cầm điện thoại, run rẩy đến phát khóc. "Tổng giám đốc, Giản Ngôn Tây không nghe điện thoại."

"Lương Văn Thanh đâu? Cũng không liên lạc được?"

"Văn ca lâu rồi không tới đây, anh ấy cũng chỉ mang theo một mình Giản Ngôn Tây thôi. Giản Ngôn Tây có chuyện thì anh ấy ở đây làm gì nữa, hơn nữa thân phận anh ấy...." Không phải là rất đặc biệt sao? Không tới làm thì cũng chẳng ai nói,bây giờ xảy ra chuyện, hai người bọn họ ai cũng không liên lạc được.

"Bây giờ cô đi gọi hai người đến nhà trọ tìm Giản Ngôn Tây và Lương Văn Thanh, nhất định phải tìm được người. Điện thoại không cần cúp, vẫn cứ gọi cho tôi." Lý Lập cật lực làm cho mình tỉnh táo lại, ngón trỏ đè xuống huyệt thái dương."Tổng giám đốc Hạng bên kia nói thế nào?"

Hạng Khải là tổng giám đốc giải trí Tinh Hải, lúc trước chuyện Giản Ngôn Tây cũng là do hắn phụ trách, kế hoạch đóng băng Giản Ngôn Tây cũng là do hắn đưa ra. Thư ký nói. "Hạng tổng nói..."

Lý Lập trừng mắt: "Nói cái gì?"

"Nói anh ấy cái gì cũng không biết..."

"Con mẹ nó." Lý Đứng mắt tối sầm lại, tức giận chửi ầm lên. "Cậu ta làm loạn lên, bây giờ lại để tôi thu dọn. Bây giờ chuyện gì tôi cũng không lo nổi. Vương tổng hỏi tới, chẳng nhẽ cậu ta còn lôi tôi ra nữa sao?"

Thư ký cũng cảm thấy người tên Hạng Khải này làm việc không đàng hoàng, mà hết cách rồi, hình tượng công ty này vốn là do công ty lớn đảm nhiệm, hơn nữa....Thư ký nhỏ giọng nói."Giám đốc, tôi nghe nói lần này Hạng tổng muốn đóng băng Giản Ngôn Tây là vì Vương tổng ở bên công ty lớn."

"Vương trưởng bộ?" Lý Lập lắc lắc đầu một cái. "Hắn nhìn trúng Giản Ngôn Tây nhưng cậu ta không đồng ý?"

Thư ký lúng túng nở nụ cười:"Nghe nói là như vậy. Vương tổng ở điểm này mọi người đều biết, nhưng mà Giản Ngôn Tây không có hứng thú, cũng không để ý tới tài nguyên,... Cho nên Vương tổng dụ dỗ không thành công. Thẹn quá hóa giận..."

Lý Lập là ai, hắn hiểu rõ bối cảnh Tinh Hải như lòng bàn tay, đạo lý đối nhân xử thế cũng khôn khéo vài phần, nghe vậy trong nháy mắt cười lạnh. "Cho nên hắn ta và Mục Sinh mới hợp tác sắp đặt chuyện của Giản Ngôn Tây?"

"Nhưng mà đều là lời đồn đại không có chứng cớ cụ thể." Thư ký cẩn thận nói

Lý Lập trong lòng cười lạnh lần hai. Lời đồn đại có đến tám chín phần là thực rồi. Tổng giám Vương trưởng bộ luôn thích ăn tạp, không ngừng dùng quy tắc ngầm, loại chuyện này xảy ra không mấy ngạc nhiên, giống như cơm bữa. Giản Ngôn Tây là nghệ sĩ dưới tay Hạng Khải, Hạng Khải bình tĩnh như vậy còn không phải là dựa vào Vương trưởng bộ sao?

Vương trưởng bộ...

Đáy mắt Lý Lập xẹt qua một tia nham hiểm, nam nhân này 30 mấy tuổi, không năng lực lại có thể trở thành bộ trưởng. Không phải là do hắn là cháu trai tổng tài Tinh Hải sao?

Quả thực chính là khinh người quá đáng!

- -

Giản Ngôn Tây lướt weibo, mà mắt rũ xuống kgoing thấy rõ thần sắc. Hứa Thích Nam ngồi ở một bên ghế salon, cảm thấy thán phục sự thông minh của cậu, dùng nửa ngày ngắn ngủi đã có thể kéo cư dân mạng về phía mình, năng lực quả thực không thể hình dung. Hứa Thích Nam thở dài, nói. "Cậu lợi hại như vậy còn cần tôi làm người đại diện sao?"

Giản Ngôn Tây nghe vậy nở nụ cười, bỏ điện thoại di động sang một bên. "Sao lại không cần? Rất nhiều chuyện tôi ra tay không tiện, phải cần đến anh giúp."

Hứa Thích Nam nghe vậy cười khổ:"Chuyện này tôi cũng chỉ có thể kéo thủy quân. Ngày mai đến Tinh Hải, cậu thật sự không nể mặt nể mũi sao?"

"Tôi ngốc à? " Giản Ngôn Tây bật cười. "Tôi cũng không phải lăn lộn tròn vòng giải trí nhiều năm, làm quá thì còn ai muốn hợp tác nữa."

Mỗi vòng tròn đều có mỗi quy tắc riêng, vòng giải trí đương nhiên cũng có. Có thứ giải thích với người ngoài giống như mơ giữa ban ngày, nhưng đối với người trong ngành lại là chuyện thường như cơm bữa. Nếu như ngày mai cậu thật sự đem chuyện dơ bẩn của Tinh Hải lộ ra bên ngoài, vậy không phải là cậu đối nghịch với Tinh Hải, đối nghịch với toàn bộ người trong giới sao?

Thử nghĩ, trong cái vòng giải trí này, có công ty nào mà không có góc khuất? Nếu như ai đó thật sự không nói một lời, dám phơi bày trước công chúng, thì còn ai dám hợp tác với người ấy?

Nếu như ai làn vậy, cậu không vung kiếm trao danh hiệu hiệp sĩ, mà đây là loại ngu ngốc hết nói nổi. Vòng giải trí vốn là dựa vào quan hệ để sinh tồn, nếu như quả thực có người đem mỗi quan hệ đang tốt đẹp xóa đi, lộ ra cái đen tối cặn bã ở bên trong, vậy ai còn muốn kiếm tiền ở giới giải trí, đại gia kiếm sống làm sao được?

Kế hoạch tẩy trắng lần này, ủa mấu chốt không phải là Tinh Hải, cậu muốn chỉ đích danh Tinh Hải chỉ là muốn thuận lợi cùng Tinh Hải hủy hợp đồng mà không phải bồi thường tiền vi phạm hợp đồng ở mức cao nhất mà thôi.

Giản Ngôn Tây nhẹ nhàng nở nụ cười, nhíu mày nói: "Trước tiên để bọn họ tự đấu đá lẫn nhau, chờ tới khi giữa lưng chừng vách núi, chúng ta sẽ bàn điều kiện."

Hứa Thích Nam gật đầu đồng ý, nghĩ tới nội dung weibo, hơi động lòng, không khống chế được sự hiếu kỳ. "Cái kia... Tâm tình cậu miêu tả trong cái weibo đó là thật hả?"

Phẫn nộ, thất vọng, thống khổ, đều là cảm nhận thật sự sao?

Đôi mắt Giản Ngôn Tây mơ hồ, không biết che giấu tầng gì, nghe đến câu hỏi của Hứa Thích Nam, suy nghĩ nói. "Là thật, sao lại có khai năng tôi diễn."

Chỉ tiếc, tâm tình của người trẻ khi ấy, bây giờ đã không còn.