Trảm Long

Chương 10: Kinh Cức Kiếm

“Soạtt”

Kiếm sắt đâm vào bùn, tôi lằng lặng ngồi dưới đất hồi lâu, cẩn thận xuy xét. Boss tân thủ thôn quả thật khó có được, hơn nữa còn chưa bị gi ết chết, chuyện này chắc chắn có liên quan đến việc tôi tiến sâu vào rừng. Có lẽ con Kinh Cức Hùng Vương này là quái vật mạnh nhất thôn Thảo Cẩu rồi đấy, một khi gi ết chết nó, chuyện trang bị tuôn ào ào như mưa là rất bình thường, cho nên cơ hội này không thể bỏ qua được.

Nhưng tôi lấy gì để giết nó bây giờ? Dùng một thân trang bị bố giáp cùng lực công kích vật lý ba xu của tôi à?

Tôi ngước nhìn trời, rồi lại nhìn boss, dần lấy lại bình tĩnh, thong thả suy ngẫm. Ừm, cũng không phải không giết được, cần lợi dụng địa hình. Kinh Cức Hùng Vương có thân thể vô cùng lớn, chân gấu cũng không tính là dài, lại nói, phương thức công kích của nó hơn phân nửa là dùng chân. Có lẽ, tôi có thể lợi dụng cái hốc của gốc đại thụ bên phải, trốn vào đó và làm thịt con boss này...

“Xoạt!” Tôi đứng bật dậy, đã nghĩ thì phải làm, thay đổi hiện thực!

Nhưng ngay khi tôi đứng dậy, sau lưng chợt vang lên một âm thanh trầm ổn...

“Hey, anh bạn, định giết Hùng Vương một mình à?”

Ặc, có người đến...

Tôi rút kiếm, xoay người. Phía sau lưng, tầm khoảng 30 thước có 5 người đang đứng, đều là người chơi cấp 8 - 10. Một trong số đó trên cánh tay có ký hiệu đội trưởng, hơn nữa còn là người chơi cấp 10, rất hiếm thấy...

ID: Tây Sở Bá Vương - LV10 - Kiếm Sĩ kiến tập.

Tên cũng rất bá khí, đứng phía sau gã còn có 5 người nữa, hai Linh Thuật Sư cấp 9, một Dã Nhân đầu trọc chức nghiệp Khổ Hành Tăng, còn có một Ky Sĩ xách theo trường thương. Nhìn thấy tổ hợp này, tôi có hơi bất ngờ, có lẽ thiên về... giết chóc, trong đám người này không có vú em.

Tây Sở Bá Vương bước đến trước, nhìn tôi từ trên xuống dưới rồi bỗng dưng ngửa đầu cười to: “Ông bạn à, ông phải tự biết lấy mình chứ, một Huyền Hồ Y Giả mà cũng học đòi cầm kiếm, chậc chậc, rốt cuộc ông đã bỏ bao nhiêu điểm vào lực lượng vậy hả, trông cũng có cơ bắp phết đấy? Tuy nhiên, dù ông có thể cầm kiếm thì một mình ông cũng không giết nổi Boss cấp 10 đâu!”

Tôi lẳng lặng nhìn bọn họ, không đáp.

Tây Sở Bá Vương lại nói tiếp: “Thôi thì vây, ông xem thế nào, ông gia nhập đội ngũ của chúng tôi, mọi người cùng nhau gi ết chết con Kinh Cức Hùng Vương này, ông và hai Linh Thuật Sư của chúng tôi sẽ ROLL điểm để quyết định ai sở hữu trang bị hệ bố giáp, sao nào? Bằng không thì...”

Tôi không khỏi nhếch miệng cười: “Không thì thế nào? Ông đang uy hiếp tôi đấy à? Đội các người không có buff, vốn không đánh nổi con boss này, chắc ông cũng hiểu mà hải”

Trong mắt Tây Sở Bá Vương chợt lóe sát ý, kế đó, gã cười rộ lên: “Ông đừng nghĩ nhiều, tôi không có ý đó, tuy Lưu Anh này không phải chính nhân quân tử gì cả, nhưng cũng sẽ không làm ra những chuyện tỉ tiện như giết người cướp boss. Ông xem, một mình ông không giết được nó, chúng tôi cũng không giết được, vậy thì hợp tác với nhau đi, cứ theo như đề nghị của tôi, sao hả? Chắc là... Chỉ Huyết Thuật của ông cũng đến cấp 2 rồi đúng không? Chứ Chỉ Huyết Thuật cấp 1 là chắc chắn không giết được nó rồi đói”

Tôi gật đầu: “Ừm, Chỉ Huyết Thuật của tôi đã đến cấp 2, tuy nhiên, tôi có 1 yêu cầu, các người phải đồng ý với tôi, nếu không dù bị các người giế t chết ở đây thì tôi cũng liều chết không theo!”

Tây Sở Bá Vương cười ha hả: “Được rồi, hay cho câu liều chết không theo, ông nói đi, chỉ cần không phải là yêu cầu quá đáng, tôi nhất định sẽ đồng ý!”

“Được!

Tôi liếc nhìn Tây Sở Bá Vương, và cả tên đàn em là Ky Sĩ của hắn, cười nói: “Thế này, tôi không cần trang bị hệ bố giáp, nếu có trang bị hệ bố giáp thì đưa cho người của ông. Tôi chỉ muốn vũ khí hệ kiếm. Ông cũng thấy đấy, vũ khí của tôi là kiếm, tôi chỉ có yêu cầu này thôi, một khi rơi ra kiếm, ROLL điểm quyết định quyền sở hữu, tôi cũng sẽ tham gia ROLL điểm, sao hả?”

Tây Sở Bá Vương do dự hồi lâu, sau vài lần suy xét, cuối cùng gã gật đầu nói: “Tuy chức nghiệp của tôi là hệ kiếm, nhưng xét thấy vú em như ông có loại ham mê cận chiến như này thì... được rồi, nếu rơi ra kiếm thì quay điểm, xong, vào đội của tôi đi!”

“Được!

Tôi nhanh chóng gia nhập đội của Tây Sở Bá Vương, một †ổ 6 người, chuẩn bị giết boss. Đồng thời, phân phối đội ngũ cũng được thay đổi. Một khi xuất hiện vũ khí hệ kiếm, tôi sẽ tham gia quay số, mà bố giáp thì sẽ không có phần của tôi. Hiển nhiên, Tây Sở Bá Vương một lòng muốn tước đoạt quyền ROLL điểm của bố giáp của tôi, dù sao thì tỷ lệ xuất hiện vũ khí hệ kiếm thật qua cũng không quá lớn.

“Được rồi, chuẩn bị lên!”, Tây Sở Bá Vương cầm kiếm sắt, hẳn cũng là loại hàng thường như của tôi, cao giọng ra lệnh: “Lừa trọc, buff Khống Chế, hấp dẫn cừu hận của boss, Linh Thuật Sư dùng thuật Linh Hỏa tập trung tiêu diệt boss, Ky Sĩ dùng Trọng Trảm, tôi sẽ sử dụng Liên Kích, Tiêu Diêu Tự Tại, cậu tập trung buff máu cho lừa trọc, đừng làm hắn treo là được!”

“Đã rối”

Khổ Hành Tăng, thanh niên tộc Dã Nhân độ khoảng 24 tuổi, xách một cây gậy xông tới, từ xa đánh một côn về phía Kinh Cức Hùng Vương.

“Bốp!"

“8!”

Giá trị thương tổn thật thảm thương, Khổ Hành Tăng là chức nghiệp chuyên về phòng ngự trong Thiên Mệnh, có khí huyết cao nhất, cũng là lựa chọn làm khiên thịt đầu tiên. Càng về sau, ưu thế của chức nghiệp này càng rõ ràng, nhưng hiện tại, lực công kích của Khổ Hành Tăng quả thực khiến người ta dở khóc dở cười.

“Rống rống...

Kinh Cức Hùng Vương bị chọc giận, thình lình từ trên khối đá xanh nhảy xuống, vung móng vuốt võ vào mặt Khổ Hành Tăng, tạo thành giá trị tổn thương khủng hoảng...

“74!"

“Móa..., Tây Sở Bá Vương trợn mắt há hốc mồm: “Lừa trọc, ông đã thêm 5 phòng ngự, 5 huyết khí, vậy mà bị vỗ một cái mất đến 74 máu, phòng ngự ông thêm cho chó à?”

Khổ Hành Tăng lui nhanh về sau, đồng thời lớn tiếng nói: “Lực công kích của boss quá mạnh, không phải do phòng ngự của tôi kém, mức khí huyết cao nhất của tôi là 500 điểm thôi, Tiêu Tiêu Tự Tại, buff cho tôi!”

“Đã biết!” Khi Hùng Vương công kích lần thứ hai, tôi lập tức thi triển thuật trị liệu, khôi phục 100 điểm khí huyết cho Khổ Hành

Tăng, tạm hời hóa giải nguy cơ.

Tây Sở Bá Vương gầm lên đầy giận dữ, rút kiếm xông đến, trên lưới dao sắc bén có hào quang màu vàng ánh lục lấp lóe.

“Soạt... soạt...!”, hai kiếm liên tục chém vào hàm dưới của Hùng Vương. Đây chính là kỹ năng đặc biệt của Kiếm Sĩ -

Liên Kích. Hẳn là Liên Kích cấp 2 nên tạo thành tổn thương không thấp...

“58!”

“61!”

Rất hiển nhiên, Tây Sở Bá Vương đã dùng toàn lực nên lực công kích khỏi phải bàn.

Phía sau, hai Linh Thuật Sư đồng loạt vung vẩy pháp trượng, từng luồng lửa đỏ bay ra, đó là Linh Hỏa Thuật.

“Soạt... soạt...!”, càn quét gần trăm điểm huyết khí của boss.

Kinh Cức Hùng Vương cùng lắm có khoảng 3000 máu, hiển nhiên, nó không chịu nổi lực công kích như thế, thanh HP đang liên tục giảm xuống với tốc độ mắt thường có thể thấy được.

“Soạtl”

Sau khi buff thêm một lần Chỉ Huyết Thuật cho Khổ Hành Tăng, tôi bắt đầu tiếp cận boss, chọc cho Kinh Cức Hùng Vương một kiếm. Ừm, tôi muốn thử xem lực công kích của mình thế nào. Kết quả là sau một tiếng “soạt”, một con số tổn thương bay lên...

“21!"

Tây Sở Bá Vương ngạc nhiên: “Wow, công kích mạnh thật, Huyền Hồ Y Giả này đúng là kỳ ba...”

Hùng Vương khom người vung một cái tát, đánh lui Khổ Hành Tăng, Tây Sở Bá Vương vội vàng xông lên thay thế, nhận một kích từ Hùng Vương, bay mất 90+ khí huyết, hắn thét lên: “Tiêu Diêu Tự Tại, đừng buff tôi, tiếp tục buff Khổ Hành Tăng, chúng ta khống chế hỏa lực, đừng khiến mục tiêu cừu hận của boss bị loạn”.

Tôi gật đầu, tiếp tục trị liệu.

Toàn bộ quá trình giết boss tuy hung hiểm, nhưng may mà Khổ Hành Tăng có phòng ngự quá cao, cộng thêm Chỉ Huyết Thuật của tôi, nên gã đã có thể ngăn cản được công kích của boss một cách thần kỳ. Không đến 2 phút, máu của Hùng Vương đã cạn đáy, chỉ còn khoảng 7%.

“Hề hà...” Tây Sở Bá Vương cầm kiếm sắt đột ngột xuất hiện bên cạnh tôi, trong mắt lóe lên tia sáng lạnh, không ổn, gã muốn giết tôi?!

“Hùng Vương chó má, đi chết đi!”

Mũi kiếm lóe lên tia sáng vàng ánh lục, hai kích thình lình đánh ra, lại là Liên Kích. Tây Sở Bá Vương đánh ra hai kích, một cái cho boss, một cái hướng về phía tôi. Mẹ kiếp, định thuận thế giết tôi à? Nghĩ thật hay!

“Soạt..”

Bàn chân trượt trên thảm cỏ, tôi đột ngột dịch sang bên cạnh 2 thước, một chữ MISS to tướng bay lên. Đồng tử Tây Sở Bá Vương co lại, lộ vẻ vô cùng kinh ngạc, lúc này, khí huyết của Khổ Hành Tăng chưa đến 200 điểm, gã rống lên: “Tiêu Diêu Tự Tại, ông đang làm gì đó, mau buff cho tôi!”

Tôi cố hết sức thả chậm động tác, sau hai trảo của Hùng Vương, Ky Sĩ bị đập chết tươi, vì không được trị liệu kịp thời, Khổ Hành Tăng cũng nổi giận.

Dường như hiểu được ý tôi, sau một kích không thành, Tây Sở Bá Vương cười đầy áy náy: “Xin lỗi, vừa rồi tôi lỡ tay...”

Tôi thầm mắng: Lỡ tay? Sao mày không lỡ tay chém rớt tiểu đệ của mày luôn đi?

Tuy nhiên, tôi vẫn vung tay buff một cái Chỉ Huyết Thuật cho Khổ Hành Tăng, đồng thời rút kiếm chạy vòng quanh boss tạo sát thương, tránh khỏi mũi dùi của Tây Sở Bá Vương. Ăn một chiêu Liên Kích toàn lực từ Kiếm Sĩ, không chết thì cũng mất nửa cái mạng, nhất định không thể để chuyện này xảy ra được.

Vài giây sau, Kinh Cức Hùng Vương gào lên một tiếng rồi lăn đùng ra chết!

“Âm... âm..”

Trang bị và tiền rơi đầy đất, boss đúng là hào phóng, trực tiếp rơi ra ngân tệ.

Sau khi biết rõ ý đồ của đám người này, tôi cũng không ngốc, đứng ở khoảng cách khá gần boss, tôi quét mắt và thâm kinh hãi khi phát hiện có rơi một thanh kiếm. Đó là một thanh trường kiếm phát ra ánh sáng nhạt, tôi nhanh tay lẹ mắt chộp lấy nó, đồng thời kích hoạt hệ thống điểm ROLL. Điểm ROLL của tôi lập tức được xác định và dừng lại ở con số hoa lệ: 99I

Trong kênh đội ngủ hiện ra thuộc tính của trường kiếm, mấy người Tây Sở Bá Vương đều trợn trắng mắt...

Kinh Cức Kiếm (Hắc Thiết Khí) Công kích: 21-35 Lực lượng: +3

Yêu cầu đẳng cấp: 8

Không ai ngờ sẽ thật sự rơi ra kiếm, hơn nữa trang bị duy nhất rơi ra chỉ có kiếm, còn lại là 1 miếng ngân tệ, tương đương với 100 tiền đồng, đây cũng là một khối tài sản không nhỏ.

“Cái quái gì vậy?”

Mắt Tây Sở Bá Vương sắp lồi cả ra ngoài, gã vung lưỡi kiếm sắc lên, quát khẽ: “Mẹ kiếp, làm thịt thằng đó cho tôi!”

Đám người nhanh chóng lộ nguyên hình, hào quang màu vàng ánh xanh lấp lóe trên mũi kiếm của Tây Sở Bá Vương, lại

một cái Liên Kích!

Tôi nhanh chóng lui về sau, nhưng chỉ có thể MISS một kích.

“MISSI” “7†U Hai tên Linh Thuật Sư cũng đồng loạt ngâm chú ngữ, Linh

Hỏa Thuật từ trên trời giáng xuống, thứ này không thể né tránh được.

"81!"

"+100!"

"77!"

Tôi buff trị liệu cho mình, vừa chạy vào rừng vừa thầm khen thao tác buff của mình đúng là quá tuyệt, đúng lúc này, một luồng gió lạnh từ sau lưng đánh úp đến. Tây Sở Bá Vương là Kiếm Sĩ, tốc độ di chuyển hiển nhiên nhanh hơn tôi, gã thuận thế chọc một kiếm vào ót tôi.

“88!”

Cảm giác đau đớn kịch liệt từ phía sau truyền đến, hai mắt tôi trắng dã, ngoẻo rồi!

“Soạtl”

Tôi xuất hiện tại một khu mộ gần đó, cách thi thể khá gần, phải chạy đến chỗ thi thể mới có thể phục sinh, tuy lúc giết boss đã lên đến cấp 10, nhưng chết xong lại rớt xuống cấp 9.

Trong kênh đội ngũ, Tây Sở Bá Vương rống lên một cách điên loạn: “Tiêu Diêu Tự Tại, mẹ nó, trừ phi mày có thể trốn cả đời, nếu không giờ mau xuất hiện, từ bỏ kết quả điểm ROLL, chúng ta còn có thể làm bạn!”

Tôi cười khẩy, nói: “Mày không xứng làm bạn của tao, Kinh Cức Kiếm là của tao chắc rồi, có gan thì mày ROLL ra 100 điểm đi, nếu không thì câm cái miệng lại!”

Quả nhiên, trong đội ngũ bắt đầu ROLL điểm...

Tây Sở Bá Vương: 41 điểm

Ky Sĩ: 91 điểm

“Tinh!”

Hệ thống nhắc nhở: ROLL điểm chấm dứt, vật phẩm Kinh Cức Kiếm thuộc về người chơi Tiêu Diêu Tự Tại!

“Lạch cạch!”, một thanh lợi kiếm màu đen nặng nề rơi vào hành trang của tôi. Đúng là Kinh Cức Kiếm, chậc chậc, rớt một cấp cũng coi như đáng giá!