Trại Cai Phun Nước Miếng

Chương 11

11.

Tối hôm đó tôi suy nghĩ rất lâu, đầu say đến choáng váng nhưng vẫn cố gắng nghĩ xem ý nghĩa câu nói vừa rồi của Trì Dương.

“Lưu Đường Nhân không phải chính là cha của Lưu Quyên sao?”

Lưu Đường Nhân?

Lưu Quyên?

Cha nó?

Mấy cái này liên quan gì đâu?

Sao Lưu Đường Nhân lại là cha của Lưu Quyên được?

Bọn họ khác loài mà.

Trong nháy mắt, tôi chợt nhớ tới lần đầu tiên đến nhà Trì Dương, anh ấy hỏi tôi: “Cô không phải họ Lưu?”

Tôi nói “Ai nói tôi họ Lưu?”

Anh ta chỉ vào Lưu Quyên “Vậy tại sao nó lại họ Lưu?”

Tôi nói “À, theo họ cha.”

!

Thì ra là vậy!

Có vẻ như “cha” này không phải là “cha” kia.

“Cha” trong miệng của Trì Dương không phải như “cha” trong câu trả lời của tôi.

Tôi lấy điện thoại ra và gửi cho Trì Dương một tin nhắn:

“Chủ nhật ngày mai, đi cùng tôi đến một nơi.”

Trì Dương trả lời trong vài giây:

“Tăng ca không đi, ai thích đi thì đi.”

Trước khi tôi có thể nói bất cứ điều gì, anh ta đã rút lại tin nhắn này và gửi lại cái khác:

“Ngày mai mấy giờ. “

Hahahahaha.

Quỷ nhỏ nhen.

“Hẹn gặp anh ở tầng dưới nhà tôi lúc tám giờ. “

Anh ta không trả lời lại.