Đây là hai đề nghị căn bản không thể liên hệ với nhau.
Nhưng Hoàn Nhan Tông Vọng lại nghe rõ ý tứ trong lời của Tôn tiên sinh.
Quân Kim quá bị động!
Dựa theo tình trạng hiện giờ, dù có nghị hòa cũng phải trả một cái giá lớn. Không nói đến chuyện thất bại liên tục làm lung lay sự thống trị của người Nữ Chân ở Mạc Bắc. Tây Liêu xuất binh, Mạc Bắc loạn thành một bầy đay, mà Nữ Chân còn bị mất hai nơi là Úy Châu và Ứng Châu, phải lui về giữ Phụng Thánh Châu...Mạc Bắc sẽ xuất hiện rung chuyển. Vì sự thất bại đó mà thủ lĩnh của mười ba bộ lạc rất có thể sẽ mất tin tưởng thậm chí trở thành địch với Nữ Chân.
Dù sao mười bộ bộ lạc Đảo Tháp Lĩnh bị Đại Liêu thống trị hơn hai trăm năm rồi.
Tuy giữa hai bên luôn có xung đột mâu thuẫn nhưng trên đại thế quan hệ không phải quá kém.
Tây Liêu xuất kích, tất nhiên mười ba bộ lạc sẽ phát sinh sự chia rẽ. Một khi Tây Liêu được mười ba bộ lạc ủng hộ, vậy địa vị thống trị của Tây Liêu ở Mạc Bắc sẽ được củng cố. Đây không phải là điều mà người Nữ Chân mong muốn.
Phải giải quyết vấn đề này như thế nào đây?
Đáp án rất đơn giản!
Chỉ cần quân Kim có thể đạt được thắng lợi, một trận đại thắng lớn, tất cả vấn đề đều có thể được giải quyết dễ dàng.
Hoàng đế Tống triều, dường như trừ vị thái tổ kia, còn lại dường như đều không phải là các bậc đế vương mạnh mẽ.
Nay lão Triệu Quan Gia Triệu Hoàn cũng vậy.
Nếu lão là một kẻ đế vương cương quyết thì sẽ không khẩn cấp nghị hòa với người Nữ Chân sau trận đại thắng ở Khai Phong. Đương nhiên ở phương diện này còn có những nhân tố khác, nhưng chủ yếu vẫn là vị đế vương này không đủ cứng rắn, dù đạt được thắng lợi cũng không thể khống chế triều đình. Lúc trước Triệu Hoàn liên tục ủng hộ Chủng Sư Trung vì Chủng Sư Trung liên tục thắng lợi làm dời đi mâu thuẫn trong triều. Chỉ cần quân Tống bị thua, Triệu Hoàn tất nhiên sẽ đổi ý.
Như vậy, cái gì gọi là đại thắng lớn.
Tôn tiên sinh đã đưa ra lời giải: Tiêu diệt thân quân thái tử!
Thân quân thái tử liên chiến liên thắng, ủng hộ sĩ khí quân Tống đến mức cực cao. Hơn nữa lai lịch bất thường của thân quân thái tử kia cũng khiến chi binh mã này vừa khởi đầu đã có sắc thái truyền kỳ. Chỉ cần tiêu diệt nó, quân Tống tất sẽ đại loạn.
Còn đối với Nữ Chân, thân quân thái tử bị diệt vong có thể tăng sĩ khí cho quân Kim.
Dù sao từ đại chiến Yên Sơn tới nay quân Kim đã gặp thất bại quá lớn trước thân quân thái tử.
Tử Kinh Lĩnh Khẩu, Ngân Thành phường, huyện Phi Hồ, cùng với Tùng Tử Khẩu, Hồ Lô Khẩu hiện giờ...
Hoàn Nhan Tông Hàn sáng mắt lên:
- Kính xin tiên sinh nói rõ.
Tôn tiên sinh nói:
- Thật ra rất đơn giản. Nếu Đại Lang quân muốn bình an lui về thì Người Nam chắc chắn sẽ không từ bỏ ý đồ.
Chỉ cần Đại Lang quân phát tán tin tức về đường rút lui, nhất định sẽ hấp dẫn Người Nam truy kích.
Đến lúc đó, Đại Lang quân có thể dùng kế ve sầu lột xác, thiết lập một đội tinh binh ở Trục Lơn Sơn chờ thân quân thái tử đến. Lúc đó, Đại Lang quân có thể dùng phục binh một lưới bắt hết thân quân thái tử, quân tâm Người Nam sau đấy ắt sẽ dao động.
Tông Hàn nhăn mày:
- Sao có thể dám chắc thân quân thái tử sẽ truy kích.
Tôn tiên sinh cười ha hả:
- Đại Lang quân, chẳng lẽ quân Tống tại Yến Sơn còn có người không dám truy kích?
Theo ta được biết, Đô thống chế thân quân thái tử Ngọc Doãn có địch ý rất lớn với Đại Kim ta. Giang hồ tuyệt sát lệnh ở Hà Bắc lộ là ai phát ra? Ta hoài nghi đó là Ngọc Tiểu Ất. Đừng quên Mã hòa thượng phát ra giang hồ tuyệt sát lệnh bây giờ cực kì hòa hợp với Ngọc Tiểu Ất. Nếu không có hắn phát ra ám hoa chỉ sợ không thoát được liên hệ. Thời điểm này sao hắn có thể dễ dàng thả Đại Lang quân rời đi? Tuy nhiên Đại Lang quân tốt nhất nên diễn đùa như thật, để cho Ngọc Doãn kia nghĩ lầm quân Kim ta đã tan rã...Nếu không cho hắn ít ngon ngọt, sợ tên giảo hoạt đó chưa chắc đã mắc câu.
Tông Hàn nghe xong gật đầu liên tục.
Tôn tiên sinh nói không sai, đích thật là phải tiêu diệt thân quân thái tử mới khiến quân Tống thấy sợ hãi.
Nghĩ đến đây, Tông Hàn liền đứng lên:
- Tất cả sẽ nghe theo lời tiên sinh...Sau khi Tông Hàn lập kế hoạch sẽ lập tức đi bố trí.
Thật ra cũng không cần gã gióng trống khua chiêng. Lương thảo Hồ Lô Khẩu bị hủy, khí thế quân Kim đã sớm không còn. Nghe nói sắp sửa rút lui, quân Kim lập tức có phản ứng, khiến thị trận Định An hỗn loạn. Cùng lúc đó Tông Hàn suốt đêm phái một đội tinh binh rời khỏi Định An, đi đến chân núi lặng yên mai phục. Ngày thứ ba, quân Kim bắt đầu rút lui quy mô lớn, mấy vạn đại quân hốt hoảng mà đi. Ven đường vô số đồ quân nhu bị vứt bỏ tạo ra cảm giác cực kì hỗn loạn.
Hai mươi lăm tháng mười hai, trời quang.
Mùa đông giá rét sắp đến, cũng là lúc thời tiết lạnh giá nhất.
Núi Trục Lộc nằm trên đường quân Kim chạy về Phụng Thánh Châu. Hoàn Nhan Tông Vọng đứng trên một gò đất cao, đưa mắt nhìn về phía xa.
Trời mênh mông thoáng đãng, thỉnh thoảng có quân Kim chật vật đi lại.
Sắc mặt Tông Hàn biểu lộ vô cùng khó coi.
Từ lúc Nữ Chân ở Bạch Sơn Hắc Thủy tới nay, cho dù là mấy lần đại quân người Liêu xâm chiến thì người Nữ Chân cũng chưa bao giờ chật vật đến thế. Hoàn Nhan A Cốt Đả mang theo người Nữ Chân mạnh mẽ đánh tan Đại Liêu, thành lập Đại Kim hiện nay.
Nhưng bây giờ...
Tuy thái độ chật vật của quân Kim có chút diễn trò, nhưng đại đa số là sự thật.
Đích xác là lòng của người Nữ Chân đã rối loạn.
Tình huống như vậy cứ tiếp diễn, nếu không thể tiêu diệt thân quân thái tử thì dù có lui về Phụng Thánh Châu tình hình cũng sẽ chẳng lạc quan.
Nghĩ đến đây, tâm tình của Tông Hàn càng thêm nôn nóng.
- Thăm dò được hướng đi quân Tống chưa?
- Bẩm Đại Lang quân, theo thám tử hồi báo, quân Tống ở Thạch Môn Quan và Cư Dung Quan không có động tĩnh gì lớn...
- Ta không hỏi Thạch Môn Quan và Cư Dung Quan.
- Quân Tống ở Tùng Tử Khẩu cũng rất bình tĩnh, dường như không có ý định truy kích.
Tâm tình Tông Hàn càng thêm mất bình tĩnh.
Hắn dùng roi ngựa hung hăng quất lên đại thụ vài cái, sau đó hít sâu vài hơi thật mạnh, cuối cùng định thần.
- Tôn tiên sinh có tin tức gì không?
- Bẩm Đại Lang quân, còn chưa có tin tức gì của Đại Lang quân truyền tới.
Tôn tiên sinh phụng lệnh Tông Hàn tới Tang Kiền Hà giải quyết việc chung. Binh mã Hoàn Nhan Lâu Thất đóng quân ở cạnh Tâng Kiền Hà. Ý của Tông Hàn là muốn Hoàn Nhan Lâu Thất ngăn trở quân Tống ở Tang Kiền Hà. Chờ trận chiến ở Núi Trục Lộc bắt đầu, quân Tống tất nhiên sẽ nhận được tin tức. Chủng Sư Trung quyết không thể ngồi xem thân quân thái tử bị diệt, chắc chắn sẽ phái viện binh giải cứu.
Nhiệm vụ của Hoàn Nhan Lâu Thất chính là muốn ngăn chặn viện binh quân Tống.
Chỉ cần Hoàn Nhan Lâu Thất có thể ngăn quân Tống một ngày, Tông Hàn có nắm chắc tiêu diệt toàn bộ thân quân thái tử ở Núi Trục Lộc.
Nhưng Hoàn Nhan Lâu Thất sẽ nghe lệnh của Tông Hàn sao?
Đó cũng là kiêu binh mãnh tướng, cũng là tôn thất nước Kim. Hơn nữa, quan hệ giữa hắn và Tông Hàn cũng chẳng phải thân quen gì nhiều.
Hoàn Nhan Lâu Thất là một kẻ cực kì giảo hoạt, một khi thương vong quá lớn chắc chắn sẽ rút lui khỏi chiến trường. Cho nên Hoàn Nhan Tông Hàn để Tôn tiên sinh cầm Hổ phù của hắn tới Tang Kiền Hà hiệp trợ Hoàn Nhan Lâu Thất. Dùng danh nghĩa hiệp trợ, thực tế là giám thị. Nếu Hoàn Nhan Lâu Thất không chịu tử chiến thì Tôn tiên sinh có thể dựa vào mật lệnh để đoạt binh quyền.
Tóm lại hiện tại hy vọng lớn nhất của Tông Hàn đặt tại trên người Tôn tiên sinh.
Trời dần dần tối.
Đêm Núi Trục Lộc rét lạnh cực kì.
Tông Hàn dẫn binh mã mai phục trên núi cả ngày vẫn không thấy động tĩnh của quân Tống, không khỏi sốt ruột.
Ngay lúc Tông Hàn sắp không nhịn nổi thì thám mã đột nhiên báo:
- Đại Lang quân, quân Tống ở Tùng Tử Khẩu bắt đầu điều động lúc trời vừa tối.
Nô tài phát hiện có hai chi mã quân thừa dịp ban đêm xuất doanh, hướng đi không rõ.
Ngoài ra trong doanh Tùng Tử Khẩu cũng có dấu hiệu điều động binh mã. Nô tài tận mắt thấy bộ binh của Người Nam đi ra từ Tùng Tử Khẩu, dường như đang đuổi tới đây. Nhìn cờ hiệu chắc khoảng bốn đến năm nghìn quân, tuy nhiên hành động rất thong thả.
Rút cục quân Tống có động tĩnh sao?
Tông Hàn nghe xong lập tức mừng rỡ, sự lo lắng dần dần thả lỏng.
- Tiếp tục thăm dò!
- Vâng!
Thám báo nhanh chóng rời đi, tâm tình Tông Hàn tốt hơn nhiều.
Chỉ cần quân Tống có phản ứng, không sợ chúng không mắc câu...
- Truyền lệnh của ta, cho các huynh đệ lấy rượu chống rét, náu mình cho kỹ. Không có hiệu lệnh của ta bất cứ kẻ nào cũng không được hành động.
Tông Hàn ra lệnh một tiếng, tám ngàn quân Kim lập tức hành động.
Trong bóng đêm, Núi Trục Lộc mênh mông như cự thú đang ngủ say. Tất cả quân Kim đếu giấu mình lẳng lặng đợi lệnh của Tông Hàn.
Thời gian dần trôi qua.
Thấm thoát đã qua giờ Tý.
Đêm khuya, ở Núi Trục Lộc càng lúc càng rét. Rất nhiều quân Kim giấu trong núi, tuy có rượu chống lạnh nhưng môi cũng đã phát xanh, tay chân cứng ngắc. Tuy nhiên dù sao đây cũng là binh mã tinh nhuệ nhất dưới tay Tông Hàn. Dù lạnh đến mức khó chịu nổi nhưng không ai lộ ra. Nhiệt độ ở Bạch Sơn Hắc Thủy còn thấp hơn nhiều. Đám người Nữ Chân xưa nay quen sinh hoạt tại hoàn cảnh ác liệt đó, đối với việc chống đỡ cái rét đều có kinh nghiệm phong phú.
Huống chi bọn họ cũng biết trận chiến tối nay cực kì quan trọng.
Vì vậy tất cả mọi người đều tập trung tinh thần đợi quân Tống đến.
Một đội mã quân từ đằng xa đang chạy tới như điện chớp.
Tiếng vó ngựa như sấm từ xa tới gần. Nhờ ánh trăng có thể thấy cờ hiệu chi mã quân này đúng là của quân Tống.
Tông Hàn bản năng nắm chặt binh khí. Hắn kiên trì chịu đựng không xuất kích. Nhìn đội mã quân này ước chừng chỉ có bốn năm trăm người, không phải quân chủ lực của thân quân thái tử, không đáng để hành động.
Một lát sau lại có một đội mã quân đi qua núi.
Tông Hàn vẫn không hề hạ lệnh xuất kích. Ước chừng nửa canh giờ sau, từ phía bắc Núi Trục Lộc truyền đến tiếng vang, trên không trung xuất hiện lửa khói liên tiếp, trong màn đêm tối đen cực kì bắt mắt.
Đến rồi!
Tông Hàn híp lại tròng mắt.
Đã sớm biết hai chi mã quân này chỉ là thăm dò...Đám Người Nam này quả là giả tạo.
Tông Hàn nhúc nhích ngón tay hơi cứng ngắc, nắm chặt thương lớn. Chỉ trong chốc lát truyền tới tiếng bước chân xa xa.
Chủ lực quân Tống rút cục xuất hiện. Từ cờ hiệu xem ra đúng là thân quân thái tử.