Tổng Tài Ngươi Không Biết Xấu Hổ

Chương 43: Bí thư mai




Dương Tư Noãn đứng ở cửa phòng rộng lớn đánh giá bày biện trong phòng làm việc, ngồi sau bàn làm việc xa hoa đúng là sân bay bóng loáng đại boss Lưu Bính Nam, nhưng mà đứng bên cạnh ông ta còn có bí thư Mai phong tình vạn chủng, làm cho cô âm thầm thở dài một hơi. “Ơ, tiểu Dương đến đây, mau tới đây ngồi” Lưu bính Nam nhiệt tình gọi cô tới, lại còn nhổm cái mông đáng kính kia lên, tươi cười trên mặt đã hiện nhiều nếp nhăn rồi. Dương Tư Noãn đối mặt với nhiệt tình của ông ta thì có chút không yên, luôn miệng nói “Cảm ơn Lưu tổng, không cần khách khí, tôi đứng là được rồi” “Ai, không cần câu nệ như vậy, nhanh ngồi xuống, chúng ta tuỳ tiện tâm sự a !” Lưu Bính Nam làm ra vẻ hoà nhã, làm cho cô có cảm giác buồn nôn. May mắn có bí thư Mai bên cạnh, nếu không khi nghe hai chữ ‘tâm sự’, khẳng định Dương Tư Noãn sẽ lao ra khỏi phòng. Bí thư Mai đứng bên cạnh Lưu Bính Nam cũng chen miệng nói “Thiệt là, Lưu tổng cho cô ngồi thì cô cứ ngồi xuống đi” Sau đó lại liếc mắt đưa tình với Lưu tổng làm nũng nói “Có phải vậy không, Lưu tổng” Dương Tư Noãn cảm giác da gà trên người đã rơi đầy trên đất rồi, cho nên liền vội vàng ngồi xuống. Đại khái là vì nguyên nhân có Dương Tư Noãn ở đây nên Lưu bính Nam cũng hiểu được bí thư Mai có ý gì, dù sao vẫn duy trì hình tượng trước mặt nhân viên đấy sao, ông ta giả ho khan nhìn bí thư Mai nói “Bí thư Mai, đi pha hai tách cà phê đi” “A, Lưu tổng, không cần đâu” Dương Tư Noãn vội vàng đứng lên cự tuyệt, nhưng Lưu tổng lại giơ tay lên ý bảo cô ngồi xuống, sau đó lại phất tay với bí thư Mai. Bí thư Mai nhận việc, lắc lắc thân thể đi ngang qua Dương Tư Noãn thì dừng lại một chút, khinh thường liếc nhìn cô một cái, trong mũi phát ra một tiếng hừ nhẹ, sau đó lại lắc lắc cái mông đầy đặn đi đến cửa ra vào. Dương Tư Noãn cảm thấy bí thư Mai có địch ý với mình, khiến cô cảm thấy khó hiểu đồng thời cũng cảm thấy buồn cười, hình như mình chưa từng tiếp xúc qua với cô ta nha, chẳng lẽ Lưu tổng muốn cô ta pha cho mình một tách cà phê mà khó chịu sao ? Nghĩ như vậy nên trong lòng cô cười khẽ một tiếng. Đột nhiên một mình đối mặt với Lưu Bính Nam làm Dương Tư Noãn thật sự có cảm giác khẩn trương và sợ hãi, hai tay không ngừng xoa vào nhau, nghĩ thầm : đại boss này sẽ không đột nhiên nổi lên thú tính đấy chứ ? Nhưng mà rất may là ông ta đã mở miệng “Tiểu Dương này, thời gian tới công ty cũng được khá dài rồi, công việc làm đã quen chưa ?” Ông ta dùng giọng điệu thân thiết của một người bề trên quan tâm hỏi Dương Tư Noãn. “Cảm ơn Lưu tổng đã quan tâm, cảm giác làm việc rất tốt” Dương Tư Noãn đối mặt với sự quan tâm của ông ta thì hơi lo sợ, nhưng vấn đề là hôm nay Lưu Bính Nam gọi cô tới chỉ để hỏi cô có quen với công việc không thôi sao ? Lưu Bính Nam nghe câu trả lời của Dương Tư Noãn thì nhẹ gật đầu thoả mãn, tươi cười nói tiếp “Được được, vậy là tốt rồi. Tôi cũng biết năng lực làm việc của cô rất tốt, người như cô Dương là nhân tài hữu dụng, công ty chúng ta không thể thiếu có phải không, công ty sẽ bồi dưỡng cô thật tốt” Dương Tư Noãn nghe xong lời của Lưu tổng…chỉ cảm thấy như đang trong giấc mơ không bình thường, từ khi nào thì mình trở nên quan trọng như vậy ? Hơn nữa lời này là từ trong miệng đại boss cao cao tại thượng, người người sợ hãi nói ra đó, bởi vậy có thể thấy được những lời này có trọng lượng nặng như thế nào, nặng đến nỗi cơ hồ khiến cô không đứng lên nổi. Dương Tư Noãn vụng trộm nhéo bắp đùi mình một cái thật mạnh, trong lòng cô thầm kêu “Ơ” một tiếng, ừ, rất đau nhức, đây rõ là nói thật, không phải nằm mơ. Lưu tổng ngồi đối diện nhìn thấy biểu hiện đau đớn của Dương Tư Noãn thì vội hỏi một câu “Tiểu Dương, cô làm sao vậy ? Không thoải mái sao ? “A, không sao không sao ?” Mặt cô ửng hồng, dùng sức khoát khoát tay nói, may là đại boss không biết gì cả, nếu không thì mắc cỡ chết người rồi. “Cô Dương, cà phê của cô đây” Một tách cà phê nóng bốc hơi nặng nề đặt trước mặt Dương Tư Noãn. Thì ra bí thư Mai bâng cà phê vào đúng lúc nhìn thấy mặt Dương Tư Noãn đỏ hồng, vẻ mặt còn ngượng ngùng, cô ta lại nhìn sang Lưu Bính Nam, phát hiện ông ta đang nhìn Dương Tư Noãn đầy quan tâm, làm lòng cô nổi lên cơn ghen, cũng không biết vừa rồi xảy ra chuyện gì. “Lưu tổng, cà phê của ngài đây” Bí thư Mai nũng nịu như nước chảy khẽ gọi Lưu Bính Nam, một đôi tay ra vẻ không thèm để ý nhẹ phẩy qua trên người ông ta. Lưu Bính Nam nhìn cô ta khẽ cười một cái, còn bí thư Mai lại khẽ liếc Dương Tư Noãn một cái, phát hiện Dương Tư Noãn đang nhìn sang nơi khác, căn bản không chú ý đến bọn họ đang liếc mắt đưa tình, làm cô ta không khỏi cảm thấy không thú vị. Ôi, lạnh quá đi, Dương Tư Noãn cảm thấy trên người lạnh run một chút, không biết có phải do nhiệt độ trong phòng thấp quá hay không. Đột nhiên trong văn phòng trở nên yên tĩnh, không khí có chút ngột ngạt quái dị. Dương Tư Noãn đột nhiên cảm thấy bây giờ mình như người thừa, nhưng cô vẫn chưa biết mục đích Lưu Bính Nam gọi cô đến đây mà. “Lưu…” “Tôi….” Dương Tư Noãn và Lưu Bính Nam đồng thời mở miệng cùng lúc, lại phát hiện đối phương có lời muốn nói thì dừng lại, không khí trong phòng lại trầm xuống. Đến giữa trưa đại boss mới nói vào chuyện chính “Tiểu Dương, cô có vấn đề gì thì nói trước đi” “Lưu tổng, hay là ngài nói trước đi” Thật ra Dương Tư Noãn còn chưa nghĩ ra phải hỏi ông ta như thế nào. “Ai, thanh niên thì phải rõ ràng dứt khoát chứ, cô nói trước đi” Lưu Bính Nam quơ quơ bàn tay mập mạp ngắn ngủn nói. “Được rồi” Dương Tư Noãn nghĩ nghĩ rồi hỏi thẳng vào vấn đề “Lưu tổng, không biết ngài cho gọi tôi, có chuyện gì không ?” Lưu Bính Nam xoa xoa hai tay mạp mạp nói “Ha ha, chúng ta cùng nghĩ đến một việc nha, vừa rồi tôi cũng chuẩn bị nói với cô chuyện này” Ông ta mập mờ nhìn bí thư Mai nói “Bí thư Mai, mau đưa văn kiện tới đây” “Vâng, Lưu tổng” Bí thư Mai nhẹ nhàng nói. Dương Tư Noãn rất muốn rời khỏi đây thật nhanh, cô thật sự chịu không nổi giọng nói của bí thư Mai rồi, đột nhiên cô có chút đồng cảm với Lưu Bính Nam, phần lớn thời gian một ngày phải nghe giọng nói này, không sợ nghe đến bệnh sao ? Lần này bí thư Mai rất nhanh nhẹn cầm hai văn kiện tới đưa cho Lưu Bính Nam. Ông ta mở văn kiện ra xem lại một chút sau đó thoả mãn gật đầu, nở nụ cười. Dương Tư Noãn rất nghi hoặc nhìn Lưu Bính Nam, đây rốt cuộc là văn kiện gì, cái văn kiện này có liên quan đến cô sao ? Đại khái ông ta cũng nhìn ra thắc mắc của Dương Tư Noãn, đột nhiên nghiêm mặt nói “Tiểu Dương này, cô tới công ty chúng ta cũng gần một năm rồi đúng không ?” Dương Tư Noãn gật đầu nói “Đúng vậy thưa Lưu tổng”