- Nghỉ học ? - Mạc Tử Nhan trợn tròn mắt - Tôi đã nghỉ một ngày rồi,hôm nay nữa thì bài vở trên lớp ra sao đây ?- Nhờ cô bạn Hy Hy gì đó của em chép hộ bài,hôm nay bắt buộc phải nghỉ học,tôi không muốn phải nói nhiều - Bạch Thế Phong nét mặt cực kì bình thản,giống như việc đi học của cô chả là cái đinh gì,không biết là trước đây hắn có từng đi học không nữa ?
- Tôi không đi học ? Chắc có ngày hôm nay ?
What the...hắn...hắn đi guốc trong bụng người khác chắc ? Mạc Tử nhan chợt cảm thấy sống lưng lạnh toát,chắc sau này sẽ khổ lắm đây ! ( Chị nói chí phải * Gật đầu * )
Mạc Tử Nhan than trời,ủ rũ lấy điện thoại ra gọi cho Lạc Hy.
'' Bà có chuyện gì thế ? Hôm nay có đi học không ? ''
- Tôi bận rồi,bà xin phép cô giùm tôi nhé
'' Biết ngay mà,chuyện đại sự long trọng như vậy,không bận mới là lạ '' - Tiếng của Mộc Lạc Hy nghe có vẻ cực kì chán nản
- Chọc hoài à,được rồi,tạm biệt có gì nói sau nha !
'' Bye bye ''
Mạc Tử Nhan tắt máy,cười một cái,rồi lại quay ngoắt ra lườm Bạch Thế Phong.Bạch Vi Hiên từ trên lầu đi xuống,vươn vai,giọng ngái ngủ
Bạch Vi Hiên hôm nay ăn mặc đẹp,trang điểm nhẹ,nhưng cũng đủ để tôn lên vẻ đẹp '' Nghiêng nước nghiêng thành '' của mình.Mạc Tử Nhan lấy làm lạ,nhưng rồi lại lơ đi,Bạch Vi Hiên đẹp như vậy,cũng không lạ gì !
- Mới sáng sớm,còn tính đi đâu ? - Bạch Thế Phong điềm đạm,không lạnh cũng không nhạt,hỏi Bạch Vi Hiên
- Thích,làm sao ? - Bạch Vi Hiên cười khẩy
Bạch Thế Phong cầm điện thoại lên xem ngày tháng,bỗng chốc thở dài
- Đến ngày rồi à ?
- Ừm
Mạc Tử Nhan gãi gãi đầu,thật chẳng hiểu gì cả.Đến ngày gì chứ,chẳng lẽ...bà cô...A A,Bạch Thế Phong đúng là tên bệnh hoạn !!! ( Em lạy chị,chị ăn gì em cúng -_- )
- Vậy chị cứ đi trước,đưa Mạc Tử Nhan đi chọn váy cưới,xong em sẽ đến
- Được rồi
Bạch Vi Hiên gọi cô giúp việc,dặn chăm sóc cho Đình Bảo,thay đồ,vệ sinh cho thằng bé rồi cho nó ăn. Cô giúp việc gật đầu,vâng một tiếng rồi tiếp tục đi làm công việc của mình.Bạch Vi Hiên vội vàng đi ra,bên ngoài đã có xe đợi sẵn,Bạch Vi Hiên bước lên,chiếc xe liền nhanh chóng lái đi
- Được rồi,chúng ta cũng đi thôi ! - Bạch Thế Phong đặt tập tài liệu xuống,cầm khoá xe lên
- Tôi còn chưa chuẩn bị gì cả - Mạc Tử Nhan vội nói,sực nhớ là cả ngày hôm qua mình chưa có tắm giặt gì,lại không có quần áo nữa
- Cứ đi,lát nữa về rồi em muốn làm gì cũng được. Vả lại...
Bạch Thế Phong tiến lại bên Mạc Tử Nhan,tựa đầu vào vai cô,nói thầm
- Cơ thể em vẫn còn rất thơm
- Anh...tránh ra...cái đồ dê xồm
Bạch Thế Phong cười ha hả,đi ra ngoài,để lại Mạc Tử Nhan còn đang phồng mang trợn má,mặt đỏ ửng vô cùng đáng yêu
**********************************************
Bạch Thế Phong cùng vào một cửa hàng áo cưới sang trọng bậc nhất.Ở đây bao gồm các mẫu đều do các nhà thết kế nổi tiếng làm ra,dĩ nhiên...giá cả cũng ở mức trên trời...
Mạc Tử Nhan từ lúc nhìn thấy đã rất thích thú,cô tò mò ngắm nghía mọi thứ xung quanh như một đứa trẻ lên ba đứng trong một cửa hàng kẹo.Điều đó làm cho ai kia trên môi bất giác liền nở lên một nụ cười,nhưng chỉ là thoảng qua
- Tuyệt quá !
- Hãy chọn một bộ mà em thích.Rồi đem đi thử
- Uh
5' sau
- Bộ này được không ?
- Diêm dúa quá,tên nào thết kế mà ngu thế không biết
- Đẹp mà
- Chọn cái khác đi
5' tiếp theo
- Cái này ?
- Xấu òm
- Cái này ?
- Đơn giản quá
- Cái này thì sao ?
- Hở hang quá mức quy định
5' cuối cùng
- Còn cái này ? - Mạc Tử Nhan bắt đầu chán nản
- Ngắn
- Cái này...
- Lùng thùng quá
Mạc Tử Nhan phát tiết,tức đến ruột gan lồng lộn,hắn ta...là đang chê hay là đang áp bức cô vậy ?
- Thôi.Tôi chán rồi
- Sao ?
- Anh cứ chê hết cái này đến cái nọ,tôi biết mặc cái gì ? - Mạc Tử Nhan xụ mặt
Bạch Thế Phong quay đi ngoảnh lại một hồi,đập vào mắt là một bộ cực kì vừa ý,liền cầm lấy đưa cho Mạc Tử Nhan
- Mặc cái này đi
- Anh thích thì anh mặc đi
- Nhanh lên,tốn thời gian quá !
- Xì
Mạc Tử Nhan bực mình,cầm cái váy đi vào trong phòng thay đồ.