Chương 3: Ái tình là tội nghiệt của ta
Một kẻ mặc áo giáp bị phá hỏng gấp gáp tiến vào, chàng đưa cho ta một chén Bích Loa Xuân.[2]
A, nóng quá.
Chàng vội đến thổi, thổi thổi một hồi liền đem ngón tay ửng đỏ của ta ngậm vào miệng.
Ta mị cười kháng cự, cảm thấy hô hấp của chàng dần dần nặng nề.
Quay đầu lại nhìn người mặc áo giáp kia, hắn tức sùi bọt mép.
Ha ha, chắc chắn hắn rất muốn giết chết ta, kẻ họa thủy.
Ta tưởng là tin tức gì ghê gớm lắm, có người tạo phản thì tự mang binh đi trấn áp là được, còn chạy đến đây làm phiền người khác.
Ta rất mất hứng, biết rằng chàng cũng vậy.
Khi đang ám muội bị xen vào không ai lại cao hứng.
Ta thiện lương muốn tránh cho chàng bốc đồng giết tên trung thần gián quan phiền toái này, bèn dặn công công ở ngoài cửa ứng phó.
Tầng tầng sa trướng rơi xuống, chúng ta tiếp tục.
Trong phòng hoan ái khôn cùng.
Ngoài kia phong hỏa không ngớt.
Sau đó thì sao?
Sau đó quốc phá sông hà, sinh linh đồ thán.