Tôi Là Cô Gái Trong Lòng Em

Chương 1-1: Lời mở đầu )

Nếu buộc phải nói về nguyên nhân sâu xa dẫn tới viết ra fic này, thì là vào trưa nay khi Tat đang... cặm cụi vẽ và không thành công để vẽ ra cái mà tat thực lòng nghĩ tới :((( đau khổ lắm á.

Nhưng từ đó Tat đã nảy ra một suy nghĩ.

Nếu có một lúc mà ... nhân vật trong bức vẽ mình tâm đắc nhất, vào lúc không ngờ nhất, lại hiện hình và đòi sống chung với mình. Thì sẽ như nào nhỉ?

Đây là chuyện hư cấu rồi sao :)))) ???? Không đâu không đâu.

Vì hiện thực đâu phải chỉ xét về một khía cạnh do con người nhìn thấy đâu phải không?

:) nãy giờ tat dắt bạn đi lan man rồi ha ?

Vào chủ đề phát luôn nè :)

Nhân vật chính trong fic này, Uyển Chi, chính là một họa sĩ đa tài, từ chân dung, phác họa, phong cảnh, cho tới manga và comic...

Từ nhỏ, cô có ước mơ làm họa sĩ, cô muốn vẽ, cô muốn sống hết mình với tình yêu này..

Năm 18 tuổi, đăng bộ truyện đầu tay.

23 tuổi, tốt nghiệp Đại học Mỹ Thuật Thành phố Hồ Chí Minh.

Trong hai năm sau khi ra trường, liên tiếp thành công và tiến vào vinh quang.

Nhưng,

Người ta có câu, sau ánh tà dương huyền ảo của buổi chiều cũng là lúc một ngày kết thúc.

 ....cho tới một lúc, sự nghiệp của cô như đứng trước bờ vực thẳm.

Một ngày, cô phát hiện bạn trai mình đi cùng nhân tình...

Sốc.

Từ đó.

Cô không có ý tưởng, cô bị  triệu chứng "trang giấy trắng" khiến những bức vẽ trở nên gián đoạn và người vẽ chẳng thể làm gì được ngoài việc mệt mỏi và stress.

Xung quanh, tin đồn ngày càng nhiều, cả người bạn trai cô tin cậy cũng lạnh lùng với cô, ngay lúc này đòi chia tay...

 Bạn bè trong ngành không ai nghĩ cho cô một chút... Khán giả nghe theo tin đồn, ít nhiều đồn thổi, anti fan thì tiến tới còn fan thì suy nghĩ không thôi.

Tay cô vì một chấn động mà trở nên không thể vẽ được nữa, hễ mỗi lần cầm bút vẽ thì lại run lên không ngừng, ... cô bắt đầu chìm trong tuyệt vọng.. làm họa sĩ, ..còn gì khổ hơn việc không thể giải phóng những ý niệm của bản thân thành tranh vẽ.

Cô dằn vặt, đau đớn, lại dằn vặt...

Cô.

Chỉ còn lại đứa bạn thân....

Nhưng cô đang từng lúc cự tuyệt nó, cự tuyệt giao tiếp, cự tuyệt mọi người...

Cô dường như hận, hận cả thế giới !!

Và bây giờ cô nhận ra...

Ngoài những bức vẽ cũ, cô không còn gì cả...

Ngoài những bức vẽ cũ...

....

Một sáng, một chuyện động trời đã xảy ra ngay trong căn nhà Uyển Chi ở.

Chẳng lẽ chỉ vì tối qua có mưa?

Ai mà biết ?!

.

:3 Cô Ấy đã xuất hiện...

...

Bạch Hải Phong. Bức họa mà Uyển Chi tâm đắc nhất...

Đã trở thành người sống, bằng xương bằng thịt..

Chuyện gì diễn ra đây !!

.

Các bạn đọc truyện vui vẻ.

_Tatchikuro_