Quân trang, tóc bạc, mắt vàng, khuôn mặt tuấn tú lạnh lùng, hơn nữa còn có cái đuôi màu xám bạc chói lọi kia, đây xác thực là tên trùng tộc alpha quân đoàn trưởng của đệ nhất quân đoàn trùng tộc.
Hơi rời mắt xuống một chút.
Đầu tóc màu đen mềm mại, đồng tử hình tròn mắt đen, màu da trắng nõn bình thường, cũng có nhiệt độ cơ thể ấm áp, đây xác thật là một tên nhân loại.
Là nhân loại!
Nhưng nhìn dáng vẻ của đối phương được Alvis bảo vệ, Thẩm Mục và Hammer đều ý thức được thanh niên trước mặt bọn họ cũng không phải là tù binh giống như bọn hắn, mà là—-
Là của tên trùng tộc tóc bạc này….
Tình, tình nhân?
Hammer cũng thật sự là bội phục mình, vì sao đứng trước sự sống chết, hắn còn có thể ở đây tưởng tượng ra một câu chuyện tình yêu giữa trùng tộc và nhân loại.
Nghĩ lại quan hệ của trùng tộc và nhân loại, Hammer thậm chí còn tạo ra một kịch bản Romeo và Juliet.
Không, đây hình như không phải ngược luyến tình thâm.
Về chuyện Alvis bịt mắt, là học sinh có thành tích ưu tú ở học viện quân sự liên bang, Hammer tìm hiểu chuyện của trùng tộc không ít, trong đó đương nhiên cũng có chuyện về chiếc bịt mắt cấm kỵ này.
Đó là thứ tuyệt đối không thể tùy tiện động vào, chạm vào sẽ mất mạng.
Alvis rất hiếu chiến, chiến đầu đối với đối phương là một chuyện rất vui vẻ, trùng tộc tóc bạc mặt không biểu tình này trong chiến đấu thỉnh thoảng sẽ lộ ra nụ cười chế giễu.
Có lẽ là dáng vẻ hơi hơi cong môi, thân hình cao lớn lạnh lùng và tràn đầy áp bức, cái đuôi màu xám bạc thỉnh thoảng không nhịn được mà vẫy vẫy, giống như giã thú nguy hiểm đang trong trạng thái đi săn.
Mà bình thường Alvis sẽ không dùng toàn sức để chiến đấu vì muốn kéo dài thời gian một chút, nhưng khi bịt mắt bị tháo xuống, đối phương sẽ không tiếp tục lịch sự với kẻ thù nữa.
Một khi bịt mắt được tháo xuống, đối phương hình như sẽ có cảm xúc không khống chế được, mà khi hắn không khống chế được thì kẻ thù của hắn không thể nào thừa nhận được.
Nhưng hiện giờ ở trước mặt bọn hắn, trùng tộc tóc bạc này lại tự động cởi bịt mắt của mình ra, lại cúi đầu nhìn thanh niên đang bị đuôi quấn, hình như là muốn dùng đôi mắt xác nhận đối phương, muốn tận mắt nhìn thấy đối phương tồn tại.
Hơn nữa hiện giờ Alvis vẫn còn lý trí, ngoại trừ vẻ mặt có hơi lạnh, cũng không có dấu hiệu không khống chế được.
Nhìn như thế nào…. Đối phương rất thích dáng vẻ của thanh niên nhân loại kia, nếu không sao có thể đem bịt mắt cởi xuống đưa cho thanh niên chứ.
Cử động này tương đương nói, cấm kỵ của hắn với đối phương là ngoại lệ.
Vẻ mặt của hai người thay đổi nhiều lần, họ không biết mình có nên sốc trước hiện thực xảy ra trước mắt hay không, hay là vẫn nên tìm một cái hố tự chôn mình xuống mới tốt.
Ở một trong đại bản doanh của trùng tộc lại bắt cóc tình nhân của chủ nhân tinh cầu, trong tinh tế còn có chuyện gì so với chuyện này đáng sợ hơn.
Cho dù chết cũng không chết oan, lý do bọn hắn phải vào quan tài rất rõ ràng.
Mà Cố Hoài bên này, ở trạng thái tỉnh táo lại bị người khác ôm như thế, hắn đối với tư thế này kì thật vẫn hơi không quen, nhưng nghĩ tới mình khiến cho hắn lo lắng, lúc này Cố Hoài liền yên tĩnh để cho Alvis ôm mình.
Cũng không vội vàng xử lý hai tù binh nhân loại bỏ trốn, Alvis hạ mắt nhìn Cố Hoài từ đầu tới chân, rồi mới đem ánh mắt dừng ở vết bầm trên cánh tay Cố Hoài.
Hammer theo ánh mắt của Alvis nhìn qua, cũng nhìn thấy vết bầm tím kia, trong lòng hơi hồi hộp.
Đây là do lúc trước hắn ấn đối phương trên mặt đất, không cẩn thận va chạm mà tạo nên….
Vết bầm này cũng không phải là rõ ràng, nhưng cũng đủ để Alvis híp lại ánh mắt của hắn, khi hắn ngẩng đầu nhìn hai tên nhân loại, dựng đồng màu vàng nhạt không hề có cảm tình.
Hắn không có hứng thú chiến đấu với hai nhân loại này, Alvis ôm người vào lòng chừa ra một cánh tay, chuẩn bị giơ tay bóp nát đầu hai người này.
Tốc độ hành động của Alvis không nhanh không chậm, nguyên nhân là bởi vì còn hơn nhanh chóng kết thúc tánh mạng của hai người này, hắn cũng muốn khiến hai người này cảm thụ một chút cảm giác khủng hoảng.
Hai người bị dĩ năng kìm lại tại chỗ chỉ có thể mở to mắt nhìn trùng tộc tóc bạc vươn tay ra với bọn họ, nếu nhìn ở góc độ thẩm mĩ, ngón tay của đối phương rất đẹp, phải nói là rất đẹp mắt.
Nhưng ở trong mắt hai người đang bị uy hiếp sinh mạng, cái tay đang hướng tới bọn hộ rất đáng sợ.
Gần.
Càng gần—-
Hai tên tướng lãnh nhân loại cũng không có cách nào nhắm mắt lại, đồng tử của bọn hắn mở càng ngày càng to nhìn cái tay càng ngày càng đến gần mình.
Mà ngay khi bàn tay đó sắp đụng vào bọn họ, Thẩm Mục và Hammer bỗng nhiên nhìn thấy thanh niên đang đè lại tay trùng tộc tóc bạc.
Cũng không tính là đè, bởi vì có thể nhìn thấy thanh niên không hề dùng sức, cũng chỉ là để tay lên tay đối phương thể hiện ý ngăn cản.
Nhưng chỉ như vậy, tay Alvis xác thực là không di chuyển nữa.
Trùng tộc tóc bạc trước mặt bọn họ, mặt không có biểu tình, hình dáng khuôn mặt cũng không nhu hòa, thoạt nhìn rất lạnh lùng, nhưng đối phương lại nghe theo yêu cầu của thanh niên.
Đây là kiểu tình lữ lợi hại gì, Hammer nói tuyệt.
Vẫn mắc kẹt trong câu chuyện tình yêu giữa những chủng tộc, qua một khoảng thời gian, trong không trùng bị xé rách lại xuất hiện ba chiến hạm Euler làm hai tên tướng lãnh nhân loại cứng đờ thân thể, đầu óc cũng ngốc ra tại chỗ.
Ba chiến hạm Euler này trông đặc biệt nổi bật, đây là chiến hạm của quân đoàn trưởng, hơn nữa Alvis đang đứng trước mặt bọn họ, mà ba chiến hạm đồng thời xuất hiện ở trong này, nói rõ bốn đại quân đoàn cùng nhau chạy tơi tinh cầu này.
Chiến hạm Euler của quân đoàn trưởng được lắp thiết bị truyền tống rất tốt, mỗi một lần truyền tống sẽ tiêu hoa nguồn năng lượng tương đương bằng hai tinh cầu, hơn nữa sau khi dùng xong phải tốn rất nhiều thời gian để thiết lập lại thiết bị, bởi vậy nếu không cần thiết sẽ không dùng.
Nhưng vấn đề là, hiện tại ở trên trời đều có ba chiến hạm đều thực hiện truyền tống tới đây.
Đây rốt cuộc là có chuyện gì xảy ra.
So với tưởng tượng của bọn hắn hình như còn nghiêm trọng hơn?
Một ngày mà gặp chuyện bị đả kích tâm linh như vậy khiến hai người há miệng, bọn hắn không phát ra thanh âm gì, chỉ trợn mắt há mồm nhìn không trung.
Giây tiếp theo ba gã cao đẳng trùng tộc hình thái khác nhau xuất hiện trước mặt bọn hắn, đều là trùng tộc giai cấp alpha, là ba gã quân đoàn trưởng của trùng tộc—
Tay trái hình thái đao nhọn, nếu không lầm, thì đây là quân đoàn trưởng của đệ nhị quân đoàn Capelia.
ở bên cạnh đối phương, trên khuôn mặt có hai vệt vằn màu xám nhạt, diện mạo hơi lạnh, mặc một thân trường bào cũng không khó nhận ra, là quân đoàn trưởng của đệ tam quân đoàn Aye.
Cuối cùng là một gã thân mình khổng lồ, gần như cao bằng hai ngày chồng lên nhau, trên người được bao bọc bởi giáp cứng rắn, đây là quân đoàn trưởng của đệ tứ quân đoàn Sidmudo.
Đừng nói là da đầu muốn run lên, Thẩm Mục và Hammer hiện giở cảm giác da đầu như muốn nổ tung.
Capelia đi tới hiện trường xác nhận Cố Hoài an toàn, sau đó cô mới liếc mắt tới cổ Cố Hoài, bên trên trống không.
Mà bởi vì tinh cầu này đang là mùa hè, hiện giờ trên người Cố Hoài cũng không mặc quần áo dày như trước, thế là mắt thường có thể thấy được thiếu những thứ gì.
Phát hiện ra chuyện này, trong nháy mắt Capelia tới gần hai tên nhân loại bị áp chế không thể động đậy, rồi mới lạnh mắt túm lấy tay tên nhân loại tóc vàng.
Hammer thật sự nghĩ tay của mình bị đối phương bẻ gãy, nhưng kết quả Tucker trùng tộc này chỉ là mở tay hắn ra, trong tay hắn cầm cơ giáp nút, rồi mới từ trong túi hắn lấy ra một viên nguồn năng lượng.
Hai đồ vật này, Hammer là muốn chờ sau khi Cố Hoài tỉnh lại thì trả lại cho đối phương, nhưng không nghĩ tới sau khi Cố Hoài tỉnh lại, vừa vặn lại xảy ra chuyện khẩn cấp, cho nên mới làm lỡ chuyện này.
Cảnh tiếp theo còn đáng kinh ngạc hơn, hai tên tướng lãnh nhân loại nhìn thấy, nữ t*ng trùng tộc từ trên người bọn họ cầm đi cơ giáp nút và viên nguồn năng lượng đi tới gần thanh niên, vẻ mặt lạnh lùng, nhưng động tác lại rõ ràng mang chút nhẹ nhàng đem vòng cổ cơ giáp nút đeo vào cho thanh niên.
Sau khi mang vào vòng cổ, đem viên nguồn năng lượng kia thả vào trên tay thanh niên.
“Ngài còn bị mất đồ gì nữa không?” vẻ mặt Capelia lạnh lùng hỏi, ánh mắt cô nhìn hai tên nhân loại rất lạnh lùng, nhưng thanh âm dò hỏi lại mang theo chút nhẹ nhàng.
Cô tuyệt đối không đồng ý có người lấy đồ từ trên người vương nhà mình, càng đừng nói là cướp đi món đồ chơi của ấu tể, trong mắt một gã trùng tộc đây là một chuyện không thể tha thứ.
Ngài….?
Lỗ tai nghe được từ này, hai tên nhân loại ngẩn ra.
“Không có.” Cố Hoài lắc đầu, trên người hắn vốn cũng không có đồ gì nhiều.
Làm sĩ quan phụ tá của Capelia đương nhiên Lisa cũng có chiến hạm của mình, lúc này cũng nhanh chóng nhảy xuống chiến hạm đuổi kịp tới đây.
“Đã lâu không gặp, rất vui khi gặp lại hai người.” Lisa mỉm cười nói.
Nếu không nhìn cảnh tượng này, Thẩm Mục và Hammer sẽ thực cảm thấy nữ tính trùng tộc này thật sự là đang chào hỏi bọn họ, nụ cười trên khuôn mặt của đối phương lúc này so với lúc trước bọn họ đã thấy còn ôn nhu hơn.
Nhưng sự ôn nhu không khiến cho bọn hắn buông lỏng, ngược lại cả người giống như bị dội nước lạnh.
Bọn hắn dịch lại những gì đối phương nói và họ cảm thấy ý nghĩa thực sự của nó là như thế này—
Đã lâu không gặp (tóm được các người), rất vui khi gặp lại các người( các người yên tâm chờ chết đi).
“Vương.”
“Bệ hạ.”
Lần đầu tiên gặp mặt, mặc dù là ở hoàn cảnh không tốt, Aye và Sidmudo vẫn chọn cách tỏ lòng trong thành với vương của bọn họ ngay lúc này, bởi vậy hai người bọn họ quỳ gối với Cố Hoài.
Nhìn thấy một màn này, tim của hai tướng lãnh nhân loại đều muốn ngừng đập.
Rồi mới cảm giác bọn hắn sắp ngất.
Vương…. Vương gì?
Cái, cái gì bệ hạ??
Thanh niên bọn họ nghĩ là nhân loại lại là vương của trùng tộc, hai người bọn hắn bắt vương của trùng tộc tới một tinh cầu khác sao?
Sự thật là như thế này sao??
Lúc này hai người đột nhiên phát hiện sự thật, ánh mắt hai người bỗng chốc thất thần, kích thích quá lớn, vẻ mặt của bọn hắn bắt đầu không bình thường.
Thì ra trong tinh tế còn có chuyện đáng sợ hơn còn muốn chết hơn là bắt cóc tình nhân của chủ nhân tinh cầu Toussaint tinh, một trong những đại bản doanh của trùng tộc….
Hai người bọn hắn, ở địa bàn trùng tộc, trực tiếp bắt cóc đi bảo vật trân quý cùng quan trọng nhất đối với đàn trùng tộc này—-
Vừa rồi muốn tìm một cái hố để chôn mình, hiện giờ Thẩm Mục và Hammer cảm thấy không cần phải đi tìm hố, tự mình đào một cái hố, rồi tự mình chôn mình là được rồi.