Trang Dịch trùng sinh đến nay đã qua hơn nửa năm, mặc dù trong lòng hắn một mực nhớ kỹ vài năm sau rất nhiều dị ma hàng lâm, nhưng là thời gian nửa năm qua an nhàn tại học viện cũng làm cho Trang Dịch không khỏi trầm tĩnh lại, kết quả lại không thể tưởng được, cư nhiên trong di vật cha mẹ lưu cho hắn, phát hiện dị ma!
Dị ma là một sinh vật giống như cục cao su không có hình dạng, có chỉ số thông minh nhất định, không giống với thực vật hoặc động vật, là loại quỷ dị gì đó chưa bao giờ thấy qua, vô cùng khó giết chết, bất cứ thời điểm nào cũng có thể bám lên bất luận vật gì, giống như một bãi chất tanh tưởi hư thối, bởi vì tốc độ di chuyển rất nhanh, bởi vậy tùy thời có thể tiềm phục bốn phía, một khi xâm nhập thân thể, lập tức lẻn vào não người, nhanh chóng triệt để điều khiển sinh mạng thể.
Nhưng mà dị ma cũng giống như sinh mạng thể bình thường, trong chủng tộc dị ma, cũng có phân chia thực lực cao thấp, dị ma cấp thấp chỉ có thể xâm nhập người bình thường hoặc thân thể động vật, ma dị ma cấp bậc càng cao, có thể xâm nhập hồn sư cấp bậc càng cao, thậm chí, dị ma cấp cao còn có được một kỹ năng khác —— thôn phệ.
Dị ma cấp cao khinh thường xâm nhập sinh mạng thể không có hồn lực, lại thích cắn nuốt nhân loại hoặc động vật nhỏ (con non), chúng kéo dài thân thể, chăm chú khóa lại da con mồi, bởi vì bọn chúng không thích ăn đầu, bởi vậy chỉ ăn mòn huyết nhục tứ chi từ bên ngoài cơ thể, mãi cho đến khi xương cốt cùng nội tạng đều bị tiêu hóa, con mồi bị ăn mới có thể chân chính tử vong, quá trình phi thường tàn nhẫn.
Thân thể dị ma bình thường hiện lên màu đen, mà dị ma đẳng cấp càng cao, theo kẻ xâm nhập ăn uống càng nhiều, thân thể sẽ ngày càng hồng, cùng màu đen của bản thể trộn lẫn cùng một chỗ, một đống màu sắc và hoa văn làm cho người ta buồn nôn.
Mà giờ khắc này dị ma bám dính vào tay Trang Dịch ở giữa chỉ có một chút hồng, là một con dị ma mạnh hơn dị ma cấp thấp bình thường một chút!
Trang Dịch mặc dù đã sống lại nửa năm, nhưng là sợ hãi cùng chán ghét dị ma là xâm nhập tận máu xương, kiếp trước hắn từng bị dị ma xâm nhập, quá trình kia sống không bằng chết, bởi vậy thấy dị ma này vừa muốn chui vào trong cơ thể hắn, Trang Dịch lập tức thúc dục hồn lực tiến hành ngăn cản!
Bàn tay bị dị ma bám vào chỉ cảm thấy có gì đó rậm rạp chằng chịt không ngừng chui vào trong, vửa bỏng vừa đau, Trang Dịch duy chỉ có may mắn chính là, dị ma này nhỏ hơn rất nhiều so với lúc đầu thấy. Theo hồn lực trong cơ thể Trang Dịch bị thôi phát đến mức tận cùng, hầu như chỉ trong vài giây, chiến hồn thú Khô Diệp Kiệp Điệp xuất hiện, tay kia Trang Dịch nắm lấy đuôi dao găm Khô Diệp Kiệp Điệp biến thành, hung hăng đâm vào thân thể dị ma!
Lợi khí bình thường chỉ có thể mang đến phiền toái cho dị ma, nhưng không thể tạo thành bất cứ thương tổn gì, chỉ có thứ gì ngưng tụ hồn lực, mới có thể cắt qua thân thể dị ma. Thân thể dị ma đang không ngừng nhúc nhích tiến vào thân thể Trang Dịch khẽ nhăn một cái, phát ra tiếng kêu im ắng thảm thiết, dị ma không có khí quan phát âm, bởi vậy không thể phát ra tiếng kêu, nhưng là thống khổ điên cuồng sau đó của nó lại có thể ảnh hưởng đến chấn động hồn lực của hồn sư, Trang Dịch cảm giác hồn lực trong cơ thể chịu ảnh hưởng, cắn răng một bên dùng dao găm tiếp tục đâm dị ma, một bên triệu hoán ra Bán Chi Liên, thử chuyển rời một phần nhỏ dị ma đã vào trong cơ thể hắn!
Lôi Tu đứng ở một bên Trang Dịch gắt gao nhìn chằm chằm dị ma, lúc này loại nguy cơ này trước mắt, nó lung tung đi lên chỉ làm cho Trang Dịch thêm phiền, nó cùng Trang Dịch có bổn mạng khế ước, một khi dị ma thật sự tiến vào trong cơ thể chiếm giữ đại não cùng tinh thần không gian của Trang Dịch, Lôi Tu có thể giúp đỡ rồi.
Đây là lần đầu tiên từ khi tiến vào cấp hai Trang Dịch dùng hai hồn thú, sau khi sống lại dùng thân phận hồn sư đối mặt dị ma, khiến hắn ở tình huống nguy cơ trước mắt vậy mà lại sinh ra tâm tình phấn khởi, cho dù giờ phút này sắc mặt hắn tái nhợt, hai mắt lại sáng ngời hơn bao giờ hết, đồng thời hồn lực vận chuyển trong cơ thể lại nhanh chóng cùng trôi chảy chưa từng thấy, trừ lúc đầu Trang Dịch không hề chuẩn bị để một phần nhỏ dị ma thẩm thấu vào trong cơ thể, còn lại đều bị Trang Dịch gây trở ngại, không cách nào tiến thêm được một bước.
Cảm giác một phần nhỏ dị ma rót vào trong cơ thể hắn kia theo hồn lực nhúc nhích, Trang Dịch một bên duy trì hồn lực, sau đó nhắm mắt lại, toàn lực bảo vệ tinh thần không gian.
Chỗ đáng sợ nhất của dị ma chính là xâm nhập, không chỉ khó bức ra ngoài cơ thể, tốc độ lại càng kỳ quái, hơn nữa, đối với triệu hoán sư mà nói, tinh thần không gian nghiêm mật quan trọng nhất, trong mắt dị ma, quả thực yếu ớt như quả trứng gà.
Thấy nó cũng sắp chạy đến trong đầu Trang Dịch, ba cột sáng trong tinh thần không gian của Trang Dịch mãnh liệt phát ra ánh sáng, đồng thời, một mảnh nhỏ thuộc về lực lượng linh hồn của Lôi Tu kia, cũng cảm nhận được xâm lược từ bên ngoài, một đoàn mới chỉ có hình dạng cái đuôi màu đen kia rất nhanh bắt đầu khởi động, cái đuôi lắc lư bên ngoài, phẫn nộ quất, cuối cùng cong lên thành trạng thái công kích, giống như có cái gì áp súc hình dạng của đám sương mù này lại, hình thể đại khái của một con hổ, mơ hồ xuất hiện!
Trong nháy mắt dị ma sắp tiến vào tinh thần không gian của Trang Dịch, đã bị bốn cỗ lực lượng vô hình bạo lực đẩy ra, dùng tốc độ nhanh hơn, bị hung hăng đẩy ra ngoài cơ thể Trang Dịch theo đường cũ, nhanh chóng dung hợp cùng hơn phân nửa thân thể dị ma còn tại bên ngoài kia, sau đó tiếp tục bị đạo lực lượng không nhìn thấy này hung hăng bỏ qua, rơi xuống một bên trên sàn nhà.
Lôi Tu một mực ở bên cạnh cuồng bạo đi tới thấy thế, nhanh chóng xông lên, lôi điện toàn thân đùng đùng vang lên, cuối cùng hội tụ thành một quả cầu sét thật lớn, chiếu sang cái xó xỉnh yên lặng này, dùng xu thế sét đánh không kịp bưng tai hung hăng đánh vào trên người dị ma.
Khi lôi điện của Lôi Tu công kích đến, dị ma mãnh liệt co lại thành một đoàn, giống như một vũng nước đọng lớn màu đen, bị bốc hơi hơn nửa nước, áp súc thành hình khối buồn nôn.
Lôi Tu chậm rãi tới gần, ánh mắt màu đỏ sậm trong đêm tối chăm chú nhìn dị ma hồ thành một đoàn trên mặ đất kia.
Không có bất kỳ sinh mệnh khí tức cùng hồn lực chấn động, Lôi Tu nghĩ nghĩ, bày ra lôi võng bốn phía dị ma, sau đó xoay người nhìn về phía Trang Dịch.
Trang Dịch bởi vì dị ma xâm lược, tinh thần không gian trong đầu bạo động, mặc dù phát ra lực lượng cực kỳ đáng sợ trực tiếp khu trừ dị ma ra ngoài, nhưng mà cổ lực lượng này quá mức cuồng bạo, cũng làm cho Trang Dịch không tốt qua, từ đại não đến tay phải cơ bản đều tê dại, đầu óc căng căng, hồn lực tán loạn ở bên trong, mặc dù không phải cực kỳ kịch liệt, lại cào hắn đau đớn.
Đợi tinh thần không gian trong đầu thoáng ổn định lại, Trang Dịch cắn răng mở to mắt, khi thấy Lôi Tu quan tâm nhìn hắn, Trang Dịch lập tức nói: “Dị ma đâu?”
Lôi Tu nhìn về một bên, khi thấy dị ma bên trong lôi võng nó bố trí cư nhiên không thấy, Lôi Tu lập tức ngây ngẩn cả người.
Trang Dịch nhìn bên trong lôi võng Lôi Tu bố trí, chỉ còn lại có sàn nhà có dấu vết bị sét đốt trọi, trừ cái đó ra thì rỗng tuếch, sắc mặt hắn vốn khó coi, lại càng trở nên ngưng trọng.
Lôi Tu kỳ thực làm phi thường chính xác, sau khi nó dùng sét đánh dị ma, cũng không buông lỏng cảnh giác, còn cẩn thận từng li từng tí bố trí lôi võng mới sang đây xem hắn, nếu là dị ma bình thường, tất nhiên không đào thoát được, nhưng dị ma này cư nhiên không thấy, có thể thấy được nó là loại biến dị trong dị ma!
Trang Dịch đi đến bên người Lôi Tu, cảnh giác nhìn qua bốn phía.
Bản tính dị ma là có thù tất báo, đặc biệt là loại biến dị này, căn cứ hiểu biết của Trang Dịch kiếp trước, loại biến dị có địa vị rất cao trong dị ma, bởi vì chúng có khả năng tiến hóa thành dị ma cao cấp có năng lực đặc thù nhất, nhưng mà cũng bởi vì chưa tiến hóa, bởi vậy trí lực không có tăng lên, giống như một tiểu hài tử, có thù liền muốn trả tại chỗ.
Bốn phía một mảnh tĩnh mịch, phảng phất như không có cái gì.
Trang Dịch đột nhiên nghĩ đến bông tai của Lôi Tu!
“Lôi Tu! Đưa hồn lực vào bông tai thử một lần.” Lôi Tu nghe vậy, nhanh chóng chấp hành, theo hồn lực Lôi Tu đưa vào, ảnh tinh trong bông tai lập tức phản chiếu ra cảnh tượng phía trước, khác với cảnh tượng mắt thường có thể thấy được, bên trong bông tai hiện ra lại là biểu đồ năng lượng!
Trang Dịch bảo Lôi Tu nhìn khắp bốn phía một lần, theo thân thể Lôi Tu chuyển động, cảnh tượng trước mắt cũng xảy ra cải biến, trong đó thậm chí có thể quay tới một góc thân thể Lôi Tu, trong ảnh nó hiện lên màu đỏ sậm, mà Trang Dịch thì hiện lên màu trắng, bây giờ mặc dù là ban đêm, nhưng lôi võng của Lôi Tu còn chưa thu hồi, lôi quang lập lòe, từng góc nhỏ bốn phía đều được chiếu sáng, đột nhiên, Trang Dịch thấy được một đồ án năng lượng màu đen, lẳng lặng ghé vào cách hắn cùng Lôi Tu không đến 5 mét!
Trang Dịch rùng mình, cúi người đè thân thể Lôi Tu xuống, sau đó để ảnh tinh chiếu vào cái khe hẻo lánh kia, nhìn kỹ cả buổi, Trang Dịch xác định cái này là dị ma.
Giống như phỏng đoán của hắn, dị ma khác với các sinh mạng thể khác, bởi vậy ánh sáng hiện ra cũng là một màu sắc khác, Trang Dịch gắt gao nhìn chằm chằm dị ma vẫn nằm rạp trên mặt đất không nhúc nhích, nội tâm mừng thầm, bông tai này của Lôi Tu có ích, sau này gặp dị ma, rốt cuộc không cần lo lắng chúng ẩn núp xuất quỷ nhập thần rồi!
Nhưng mà giờ phút này sự tình trọng yếu nhất là thu phục dị ma biến dị này.
Sau Trang Dịch, Lôi Tu cũng phát hiện tung tích dị ma, thấy Trang Dịch còn muốn đi lên đối phó dị ma, Lôi Tu lập tức nhảy tới trước người Trang Dịch, dùng thân thể ngăn cản hắn.
Trang Dịch cúi đầu xuống nhìn Lôi Tu, Lôi Tu đưa lưng về phía Trang Dịch, hai mắt chăm chú nhìn dị ma, sau đó lại một lần phóng xuất ra hồn lực.
Lôi cầu ngưng tụ lần này tuy so với lần thứ nhất càng thêm nhỏ, nhưng lại càng tinh thuần. Trang Dịch nhìn quang cầu lóe ra lôi điện đùng đùng bốn phía, dù là hắn nhìn thấy cũng phải kinh hãi, thực lực của Lôi Tu thật đã vượt qua ma thú cấp ba bình thường, một kích này thoạt nhìn quả thực có thể sánh ngang với ma thú cấp bốn!
Vừa lúc lôi cầu của Lôi Tu chặn đánh đến dị ma, dị ma nằm rạp trên mặt đất vẫn không nhúc nhích, giống như đã nhận ra nguy cơ, nó lập tức động nhẹ một cái, thân thể mãnh liệt bắn lên khỏi mặt đất, vọt tới chỗ Lôi Tu.
Lôi Tu hạ thấp thân thể, trong nháy mắt dị ma bật lên, lôi cầu nhanh chóng đánh trúng thân thể dị ma giữa không trung, dưới luồng sét đáng sợ này, thân thể dị ma lại một lần bị đốt trọi thành một đoàn, so với lần trước càng thêm nhỏ, dúm dó, kết thành một khối rơi trên mặt đất, Lôi Tu đang muốn tiếp tục dùng cường độ cao công kích, liền ở thời điểm này, Trang Dịch phía sau hắn lập tức hét lớn: “Lôi Tu, cẩn thận!”
Chỉ thấy bên chân Lôi Tu, một khối dị ma nhỏ bò lên theo ngón chân của nó, ý đồ phụ thể Lôi Tu. Nguyên lai dị ma này sớm đã phân cách chính mình thành hai nửa!
Lôi Tu cúi đầu nhìn dị ma bám trên chân, phẫn nộ gầm lên giận dữ, dị ma này vốn uy hiếp đến Trang Dịch, lúc ấy Lôi Tu ở một bên không dám loạn công kích, lo lắng khủng hoảng, thật vất vả lúc này mới có thể thỏa thích công kích, dị ma này lại vọng tưởng xâm nhập vào thân thể của nó, giống như vương giả bị khiêu chiến uy nghiêm, trong cổ họng Lôi Tu phát ra tiếng gầm đầy tức giận, đồng thời, toàn thân nó bởi vì lửa giận, tử sắc lôi điện không biết như thế nào đã chậm rãi chuyển thành bạch sắc lôi quang.
Tia sáng này độ ấm cực cao, vặn vẹo ở giữa không trung giống như lôi xà, ngay không khí đều bị bóp méo.
Thấy bạch sắc lôi quang sắp đánh trúng dị ma, dị ma nhanh chóng dung thành một thể giữa không trung, không dám tái chiến cùng Lôi Tu lần nữa, chỉ nghe thấy thanh âm phá không trong phút chốc, thân ảnh dị ma liền biến mất ngay tại chỗ.
“Lôi Tu, đuổi theo nó!” Trang Dịch lập tức nói.
Lôi Tu nhìn ánh mắt Trang Dịch gắt gao nhìn chằm chằm phương hướng dị ma biến mất, cuối cùng nghe theo mệnh lệnh Trang Dịch, nhanh chóng phóng thích hồn lực, năng lượng thuộc tính phong tăng nhanh cước bộ của nó, Lôi Tu nhanh chóng đuổi theo phương hướng dị ma chạy trốn, thân ảnh biến mất ở giao lộ trong nháy mắt.
Trang Dịch cũng nhanh chóng đi theo, nhưng mà bởi vì hắn là hồn sư cấp hai, vừa không có hồn thú thuộc tính phong, nửa người bên phải còn cương cứng, không thể tự gia trì tốc độ cho mình, chỉ có thể cắn răng chạy như điên phía sau.
Mặc dù tốc độ của Lôi Tu cùng dị ma cực nhanh, nhưng Trang Dịch dựa vào khế ước cùng Lôi Tu, thủy chung không bị mất dấu.
Thấy kiến trúc bốn phía càng ngày càng quen thuộc, nội tâm Trang Dịch cả kinh.
Dị ma vậy mà chạy trốn theo hướng học viện Bardon!
Đúng rồi, chỗ đó hồn sư cấp thấp nhiều nhất, là vật phụ thể tốt nhất cho dị ma!
Khi Trang Dịch thở hồng hộc cảm thấy cửa học viện Bardon cách đó không xa, nhanh chóng cảm ứng được Lôi Tu vậy mà thu liễm khí tức, nấp ở chỗ tối.
Chẳng lẽ xảy ra dị biến gì?
Trang Dịch cũng thả chậm bước chân, thúc dục Khô Diệp Kiệp Điệp thu liễm khí tức, sau đó theo khế ước, cuối cùng tìm được Lôi Tu trốn trên một cái cây bên cạnh, nó đã dừng đưa hồn lực vào bông tai, bởi vậy không thể phác thảo đồ án năng lượng bốn phía.
Trang Dịch biết rõ, nếu dị ma tại phụ cận, Lôi Tu tất nhiên sẽ không thu liễm khí tức và tắt ảnh tinh, như vậy lớn nhất có thể là...
Nghĩ đến cái này, sắc mặt Trang Dịch trở nên cực kém, nếu là bởi vì hắn mà dẫn đến dị ma tiến vào học viện, hắn muôn lần chết cũng khó từ tội trạng kia!
Lôi Tu giống như cảm ứng được tâm tình Trang Dịch, lập tức nhảy lên bả vai hắn cọ xát một chút.
Trang Dịch thấy thần thái Lôi Tu như vậy, tựa hồ tình huống không hề bết bát giống như hắn nghĩ?
Trang Dịch lập tức tháo bông tai trên tai Lôi Tu xuống, nhanh chóng phát hình ra, chỉ thấy trong ảnh tinh Lôi Tu một đường đuổi sát dị ma, dị ma chạy tất cả đều là xó xỉnh yên lặng, bởi vậy Lôi Tu hoàn toàn không thu liễm lửa giận, tử đuổi theo dị ma không tha, lúc này lôi điện trắng xóa của Lôi Tu càng ngày càng cuồng bạo, sau khi bùng nổ đến một điểm giới hạn, toàn bộ hình ảnh trong ảnh tinh đều bị một đạo hồng quang bao chùm, khi Trang Dịch nhìn thấy một đoạn này, tim đều nhanh nhảy ra ngoài, Lôi Tu vậy mà vừa đuổi theo dị ma, vừa tiến hóa!
Cuối cùng, ánh sáng màu đỏ chậm rãi thu liễm, tất cả khôi phục nguyên trạng, nhưng mà tốc độ của Lôi Tu lại trở nên nhanh hơn!
Dị ma thấy mình bị đuổi theo, lập tức lóe thân, lại chạy thẳng đến học viện Bardon, mà đúng lúc lúc này, Dương chủ nhiệm mang theo vài vị lão sư từ học viện Bardon đi tới, mấy người cười ha hả trò chuyện, tựa hồ tâm tình phi thường không tệ.
Dương Hàm Dương chủ nhiệm là tổng phụ trách năm nhất, là vương hồn sư cấp tám của chiến hồn hệ, dị ma này gặp Lôi Tu còn bị đuổi chạy, càng đừng nói đến Dương chủ nhiệm.
Lôi Tu lập tức thông minh thu liễm khí tức, nhanh chóng ẩn sang một bên.
Dương chủ nhiệm đang trò chuyện cùng mọi người nhanh chóng cảm thấy phía trước dị thường, chỉ thấy sắc mặt hắn trầm xuống, khí thế toàn thân biến đổi, khí thế của vương hồn sư cấp tám, cho dù Trang Dịch cách ảnh tinh cũng biết nó khủng bố, dị ma kia rõ ràng cách Dương chủ nhiệm còn khoảng cách hơn trăm mét, đang muốn quay đầu bỏ chạy, chỉ thấy sau lưng Dương chủ nhiệm hiện lên thân ảnh một con chim điêu lớn, điêu trảo hư ảo mãnh liệt duỗi ra phía trước, lập tức cách không bổ một vuốt vào dị ma đã nửa chết nửa sống kia, cuối cùng thu đến trước mắt Dương chủ nhiệm. Bạn đang �
Dương chủ nhiệm nhìn bàn tay bị dị ma bắt nhập, lập tức biến sắc: “Thứ này...”
Mấy lão sư bên cạnh Dương chủ nhiệm nguyên bản đều đang vây xem Dương Hàm hồi lâu không xuất thủ có “bảo đao đã lão” hay không, kết quả khi thấy dị ma trong tay Dương chủ nhiệm, lập tức trong mắt hiện lên kinh ngạc: “Mấy tháng trước Tây Bắc truyền lại tin tức, đề cập ma thú tính đặc thù, chẳng lẽ chính là cái này?”
Thần sắc Dương chủ nhiệm trở nên nghiêm túc: “Trước mắt mới chỉ có vài người chính mắt nhìn thấy nó tồn tại, còn chưa có người bắt sống nó, không thể tưởng được trong Đông Tây đại lục thành cư nhiên cũng ẩn tàng thứ này, xem bộ dạng nó như vậy, lúc trước tựa hồ đã gặp công kích mãnh liệt, nhất định là vật gì đuổi theo nó tới nơi này...”
Dương chủ nhiệm nói xong, lập tức nhìn về phía bốn phía, rất may Lôi Tu cách khá xa, trong tay Dương chủ nhiệm nắm dị ma, không có khả năng lãng phí thời gian thăm dò tỉ mỉ từng chỗ một, mười mấy giây sau, thấy không có bất kỳ dị thường, Dương chủ nhiệm rất nhanh buông tha, nói với vào giáo sư khác: “Ta lập tức đem cái này báo cáo cho học viện, để lão sư ở sở nghiên cứu của học viện tiến hành nghiên cứu, xem có loại năng lực đáng sợ trong truyền thuyết này hay không!”
Lão sư bốn phía nghe vậy liên tục gật đầu: “Chuyện đêm nay chúng ta xử lý là được rồi, ngươi mau trở lại trường học a.”
Dương chủ nhiệm không nói nhảm nữa, mang theo dị ma quay người trở lại học viện Bardon.
Trang Dịch xem xong đoạn ảnh tinh này, lập tức thở phào nhẹ nhõm.
Dị ma đã rơi vào tay học viện Bardon, mặc dù vượt qua hắn dự liệu, nhưng thoạt nhìn, kết quả lại là tốt.
Nhân loại kiếp trước, bởi vì dị ma xâm lấn vô thanh vô tức, cố tình lại có những hồn sư cao cấp ác độc, thích cướp đoạt hồn lực của những hồn sư cấp thấp, đưa đến một số dị ma phi thường thoải mái liền thông qua hồn sư cấp thấp, khống chế hồn sư cao cấp! Đợi khi đại bộ phận nhân loại phản ứng dị ma xâm lấn, dị ma đã thao túng những hồn sư cao cấp kia, chiếm cứ hơn phân nửa giang sơn của nhân loại, tại Tây bộ vắng vẻ đã thành lập vương triều dị ma, dị ma mới hình thành đã mang đến cho nhân loại tai nạn không thể đo lường, thật đáng buồn chính là, trước đó, không có đến một người nghĩ tới là dị ma xâm lược, đều cho rằng chẳng qua là hồn sư nội chiến mà thôi!
Ở kiếp này, lúc này dị ma rơi vào tay học viện Bardon, Trang Dịch tin tưởng, dùng năng lực của các lão sư trong trường học, sau khi trải qua nghiên cứu tất sẽ hiểu ra chỗ đáng sợ của dị ma, cho dù bây giờ còn chưa có đại lượng dị ma qua lại, nhưng đã có hiểu rõ cùng đề phòng, nhất định sẽ tốt hơn kiếp trước nhiều a.
Ban đêm học viện Bardon có gác cổng, cửa trường học một, phòng ngủ một, Trang Dịch nếu trở về trễ sẽ bị nhốt ở bên ngoài. Thấy thời gian gác cổng sắp tới, Trang Dịch vội vàng vào trường, nhanh chóng trở lại phòng ngủ.
Ngồi ở trên giường của mình, nghĩ đến sự tình hôm nay gặp được, Trang Dịch đưa tay sờ lên đầu Lôi Tu ngồi đối diện hắn, thấp giọng nói: “Vất vả ngươi rồi, Lôi Tu.”
Lôi Tu nhìn Trang Dịch, sau đó nhảy đến trước mặt hắn, đầu đỡ trước trán Trang Dịch.
Trang Dịch lập tức hiểu ý, một người một thú lẫn nhau đưa hồn lực vào cho đối phương.
Một cảm giác dễ chịu khó tả lan khắp toàn thân Trang Dịch, giống như mệt mỏi lúc trước toàn bộ đều bị quét sạch, Trang Dịch thở phào nhẹ nhõm, nhắm mắt lại, bộ dáng thật là hưởng thụ.
Lôi Tu mở to mắt, nhìn biểu tình của Trang Dịch một lát, sau đó cũng chầm chậm nhắm mắt lại.
Sau một lát, Trang Dịch tựa hồ đột nhiên nhớ tới cái gì, mở to mắt nhìn Lôi Tu nói: “Đúng rồi, ngươi lại tiến hóa.”
Lôi Tu nháy mắt một cái, Trang Dịch thấy thế, cao thấp đánh giá Lôi Tu một lần, theo thời tiết càng ngày càng lạnh, không chỉ có bộ lông của Lôi Tu càng tăng thêm, thân thể bất tri bất giác cũng béo thêm chút, hổ văn trên người càng rõ ràng, so với bộ dạng ban đầu khi còn bé xinh đẹp hơn, nhìn một thân lông óng ánh của nó, Trang Dịch nhịn không được đưa tay vuốt vuốt.
Lôi Tu được Trang Dịch vuốt từ đầu đến đuôi, đang híp mắt thoải mái, lại nghe Trang Dịch nói: “Vì sao thân thể vẫn giống như lúc trước? Lần sau dẫn ngươi ra bên ngoài kiểm tra một chút, xem cốt linh có biến hóa gì hay không...”
Ánh mắt Lôi Tu biến đổi, ngẩng đầu nhìn Trang Dịch một cái, sau đó thoáng cái nhảy ra, không cho sờ soạng.
Trang Dịch nhìn bộ dạng nó cáu kỉnh, lập tức bật cười, đuổi theo, một tay ôm lấy nó, một người một thú đi vào phòng tắm tắm rửa.
Đêm khuya, Trang Dịch nằm ở trên giường lăn lộn khó ngủ.
Hôm nay dị ma xuất hiện cho hắn trùng kích quá lớn, kiếp này hắn lại có thể gặp được dị ma sớm như vậy, hơn nữa dị ma này, lại còn bị triệu hoán sư phong ấn.
Nghĩ đến kiếp trước, dị ma mặc dù xâm nhập vào trong cơ thể Trang Dịch, nhưng không cách nào khống chế Trang Dịch, mà ở kiếp này càng khủng hoảng, tinh thần không gian của hắn đối với dị ma xâm lược lại vô cùng bài xích, tự động bạo phát ra toàn bộ lực lượng, bài xích dị ma ra ngoài cơ thể. Trải qua hai lần dị ma xâm nhập, Trang Dịch hoàn toàn có thể xác định, dị ma bình thường chỉ sợ không cách nào khống chế triệu hoán sư!
Lại liên tưởng đến cái hộp có thể phong ấn dị ma trong không gian của hắn hiện tại, Trang Dịch minh bạch, dị ma cùng triệu hoán sư tất có tồn tại liên hệ!
Nếu suy đoán của hắn là chính xác, như vậy, nếu dị ma này là Trang Dịch thả ra, vậy đại quân dị ma kiếp trước kia, lại là từ đâu đến?
Có thể hay không... Ở trên thế giới này, kỳ thực còn triệu hoán sư khác ẩn náu?
Nghĩ đến cái này, nội tâm Trang Dịch phát lạnh, bất luận như thế nào, hắn cũng không muốn tin tưởng, dị ma hung tàn kia lại có thể là do những người đồng môn (cùng là triệu hoán sư) với hắn cố ý thả ra...
Hẳn là không có a, bằng không cha mẹ hắn làm sao sẽ nhẫn tâm đưa hắn cho Trang Tuyền, chịu khổ nhiều năm như vậy đâu.
Bắt buộc chính mình không suy nghĩ nhiều, Trang Dịch nghiêng người, ôm Lôi Tu ngủ ở bên cạnh hắn, nhanh chóng chìm vào giấc ngủ.
Vài ngày sau, Trang Dịch tìm một cơ hội ra ngoài, cho Lôi Tu đo đạc thử một chút, sau khi thấy tin tức biểu hiện ở bên trên, Trang Dịch toát ra biểu tình mừng rỡ.
Loài: Tật Lôi Hổ
Cấp bậc: bốn
Cốt linh: kỳ Trưởng thành
“Tiến hóa thật nhanh.” Trang Dịch vỗ vỗ Lôi Tu đang ưu nhã ngồi xổm ngồi trên vai mình, cười híp mắt nói, “Mặc dù thân thể không lớn lên, nhưng là tiến vào kỳ trưởng thành.”
Lôi Tu híp mắt liếc hắn một cái, sau đó quay đầu không thèm nhìn Trang Dịch.