Chương 2297: Vô Thượng Nguyên Thần (1)
- Ừm, hẳn là không sai, bệ hạ cường đại không phải ngươi ta có khả năng tưởng tượng.
Bàn Cổ nhẹ nhàng gật đầu, lúc nói ra lời này, mặt mũi hắn tràn đầy thổn thức.
Tần Nô hưng phấn nắm chặt song quyền nói:
- Bệ hạ là Thiên Đế, Thiên Đế sáng tạo hết thảy, chí cao vô thượng, đánh bại Vĩnh Hằng Như Một là chuyện đương nhiên.
Giờ khắc này, hắn không khỏi hồi tưởng tràng cảnh cùng Tần Quân mở Hồng Mông.
Có một loại đồ vật tên là huy hoàng nở rộ ở trong lòng hắn.
Vô luận đến đâu.
Thiên Đế vĩnh viễn là tồn tại mạnh nhất!
Hắn là Thần Thoại!
Thần Thoại mạnh nhất!
Bàn Cổ hít sâu một hơi:
- Hiện tại, chúng ta lại an ổn, cố gắng tu luyện đi, tranh thủ lần tiếp theo, chúng ta có thể trợ giúp bệ hạ.
Tần Nô gật đầu, lúc này hưng phấn rời đi.
Nhìn bóng lưng hắn rời đi, Bàn Cổ không biết nên khóc hay cười.
Rất khó tưởng tượng gia hỏa này là Hồng Mông Vận Mệnh.
Hồng Mông Nguyên cảnh.
Chính Hoa Tà Phật nhìn quang hải kim sắc ở phía trên, hắn cảm thán không thôi.
Thiên Đế lại lần nữa cứu vớt chúng sinh.
Khác biệt dĩ vãng, lần này, hắn cứu tất cả Nguyên Vị Diện.
- Ngươi đến cùng là Thần thánh phương nào?
Chính Hoa Tà Phật lẩm bẩm, nghĩ về quá khứ, hắn có loại cảm giác Thiên Đế nhìn hắn trưởng thành.
Nếu như hắn không đoán sai, cha của mình Hủy Diệt Nguyên Thần cùng Tần Quân có quan hệ chặt chẽ không thể tách rời.
Thậm chí có thể là một loại quan hệ để hắn khiếp sợ.
Nguyên Phạt trong tay bỗng nhiên chiến minh, Chính Hoa Tà Phật có thể cảm giác được nó cao hứng.
Vì Thiên Đế thắng lợi mà cao hứng?
Hắn hoang đường nghĩ, rất nhanh hắn liền bác bỏ khả năng này.
Thật tình không biết, Nguyên Phạt chính là Thiên Đế sáng tạo, nói theo một ý nghĩa nào đó, Thiên Đế mới là chủ nhân chân chính của nó.
Sau đó, hắn tiếp tục nhắm mắt tu luyện.
Trong vị diện độc lập.
Nguyên Chủ thứ nhất đang tu luyện mở mắt, mặt mũi tràn đầy vẻ khó tin.
- Làm sao có thể, đây chính là Sáng Tạo Thần...
Toàn thân hắn run rẩy, hắn cũng nghe được thanh âm của Tần Quân.
Thiên Đế bị hắn xem như quân cờ vậy mà tru sát Sáng Tạo Thần!
Hơn nữa không có tiếng vang chiến đấu.
Há không phải nói thực lực của Thiên Đế viễn siêu Vĩnh Hằng Như Một?
Nếu như thế, vậy coi như hắn phục sinh tín ngưỡng của hắn, cũng không tranh nổi Tần Quân.
Trong nháy mắt hắn mê mang.
Cả người đấu chí tan rã, lưng cúi xuống, xụi lơ tại nguyên chỗ, hai mắt vô thần.
Trong quang cầu màu xanh da trời phía dưới, bóng người vĩ ngạn kia vẫn lẳng lặng cất giấu, giống như vật chết.
Không gian hư vô.
Trong bóng tối, Tần Quân lẳng lặng ngồi, cảm ngộ toàn bộ lực lượng của Vĩnh Hằng Như Một.
Nguyên lai, trên Siêu Thoát Thần Nguyên chính là Vô Thượng Nguyên Thần.
Theo lý mà nói, cảnh giới này tương đương với cảnh giới tối cao!
Cho dù là các Sáng Tạo Thần ở Thần giới cao nhất cũng chỉ có thể đạt tới cảnh giới này.
Nhưng không bao gồm Tần Quân tu luyện Vạn Sinh Sáng Tạo Công.
Vạn Sinh Sáng Tạo tứ cảnh có thể hoàn ngược Vô Thượng Nguyên Thần, huống chi Vạn Sinh Sáng Tạo Công còn có thể tiến thêm một bước.
Nếu là ngũ cảnh thì sao?
Lần nữa vô địch các vị diện?
Tần Quân không có suy nghĩ tới phương diện này nhiều, Vĩnh Hằng Như Một sống vô số năm, cảm ngộ của hắn đầy đủ để tu vi của Tần Quân bay vọt lần nữa.
Huống chi, Vĩnh Hằng Như Một còn cống hiến hồn phách của mình, tương đương với thể hồ quán đỉnh cho Tần Quân.
Quy tắc Vĩnh Hằng Như Một, thể hiện ở trên Vĩnh Hằng.
Như thế nào là Vĩnh Hằng?
Bản tôn Vĩnh Hằng!
Quy tắc Vĩnh Hằng!
Thần lực Vĩnh Hằng!
Hồn phách Vĩnh Hằng!
Đúng nghĩa bất tử bất diệt, ngoại trừ Chí Cao Thần Lực, không có lực lượng gì có thể diệt sát hắn.