Tối Cường Thần Thoại Đế Hoàng

Chương 1910: Cực Đế muốn chiến Lăng Đế (1)

- Nam Hồng Mông ở phương nào!

Một tiếng quát bá đạo như sấm truyền đến, chỉ thấy một nam tử hắc bào bay tới, hắc bào trên người hắn in đồ văn Tam Túc Kim Ô, khuôn mặt trắng bệch, tóc đen lộn xộn, ánh mắt vô cùng lạnh lùng, trên vai khiêng một thanh cự kiếm còn muốn lớn hơn thân thể của hắn, kiếm nhận đen nhánh, có vài chục tơ máu, sát khí trùng thiên

Mạnh!

Lần đầu tiên nhìn thấy hắc bào nam tử, tâm lý của Đọa Thiên Kiếm Đế cùng Cửu Cung Vô Thượng liền trồi lên một ý nghĩ như vậy.

Cửu Cung Linh nheo mắt lại, hỏi:

- Các hạ là ai, kiếm khí thật mạnh, chắc hẳn không phải hạng người vô danh

Hắc bào nam tử cùng Đọa Thiên Kiếm Đế giống nhau là Kiếm Khách, nhưng hắn không có nội liễm lạnh lùng như Kiếm Khách, ngược lại toàn thân tản ra cuồng ý.

- Tên của ta, ngươi không xứng biết?

Hắc bào nam tử hừ lạnh nói, đang khi nói chuyện, giơ kiếm chỉ hướng Cửu Cung Linh, mắng nói:

- Xú bà nương! Mau nói! Nam Hồng Mông ở đâu?

Xú bà nương!

Cửu Cung Linh tức giận đến toàn thân phát run, Cửu Cung Vô Thượng ngẩn người, không khỏi mặc niệm cho hắc bào nam tử, người dám mắng Cửu Cung Linh xấu, không có một cái còn sống.

- Muốn chết!

Cửu Cung Linh gầm thét nói, hai tay đột nhiên nâng lên, hạ thân tràn ra vô số Độc khí, hóa thành từng thanh từng thanh hắc tiễn đánh tới, trên đường phi hành, tất cả hắc tiễn hòa làm một thể, biến đến vô cùng to lớn, đủ để đụng nát Thái Dương Tinh Thần.

Hắc bào nam tử cười khẩy, phải tay run một cái, kiếm nhận bắn ra ức vạn kiếm khí, trong khoảnh khắc xoắn nát hắc tiễn to lớn

Ngay sau đó, thân hình hắn thoắt một cái, đi vào trước người Cửu Cung Linh, cự kiếm rơi ở trên vai nàng, kiếm nhận kề sát cổ, chiến đấu im bặt mà dừng.

- Thật nhanh!

Cửu Cung Vô Thượng nhíu mày, Đọa Thiên Kiếm Đế còn chưa kịp phản ứng, hết thảy phát sinh quá nhanh

- Ngươi… ngươi đến cùng là ai?

Cửu Cung Linh cắn răng hỏi, trong ánh mắt tràn ngập kinh hãi.

- Đường Khuynh Thiên!

Hắc bào nam tử cười lạnh một tiếng, để Cửu Cung Linh cùng Cửu Cung Vô Thượng mê mang.

Đường Khuynh Thiên?

Sao bọn hắn chưa nghe nói qua cái tên này?

- Mau nói! Nam Hồng Mông ở đâu?

Đường Khuynh Thiên không nhịn được hỏi, nếu không phải cân nhắc cùng Cửu Cung Linh không oán không cừu, hắn rất muốn một kiếm giết nàng

Cái xú bà nương này quá nhiều lời!

- Ở hướng kia.

Cửu Cung Linh chỉ, thần sắc vô cùng khó coi, nàng rất ít bị người uy hiếp như vậy, đổi lại trước kia, nàng khẳng định cùng đối phương không chết không thôi, nhưng nàng cảm giác Đường Khuynh Thiên cùng địch nhân ở dĩ vãng khác biệt, tên này mạnh ngoại hạng, ngay cả nàng cũng không cách nào hoàn toàn nhìn thấu.

Đường Khuynh Thiên khiêng cự kiếm đi theo phương hướng Cửu Cung Linh chỉ, một bước ức dặm, rất nhanh liền tan biến ở trong tầm mắt của bọn họ

- Đường Khuynh Thiên rất nổi danh sao?

Đọa Thiên Kiếm Đế thận trọng hỏi, hắn được xưng Kiếm Đế, tự nhiên mẫn cảm đối với Kiếm giả, so sánh với Đường Khuynh Thiên, hắn cảm giác kiếm của mình như là hài đồng

- Chưa nghe nói qua, có lẽ là một vị Khổ Tu Sĩ, Hồng Mông to lớn, kiểu gì cũng sẽ cất giấu rất nhiều cường giả vô danh

Cửu Cung Vô Thượng lắc đầu nói, Đường Khuynh Thiên xuất hiện để hắn cảm giác nguy cơ càng mạnh

Đại tranh chi thế tới, hắn chỉ còn hồn phách, có thể nào cùng nhiều nhân vật như vậy tranh phong?

- Đi thôi, vẫn là dẫn ngươi đi sớm ngày phục sinh Thần Linh phân thân

Cửu Cung Linh hít sâu một hơi, nỗ lực bình phục tâm tình, nàng âm thầm ghi lại khuôn mặt của Đường Khuynh Thiên, ngày sau tất báo thù này

Lục Đế thành, Tần Quân trở lại trên ngọn núi.

- Phóng thích Xi Vưu cùng Hiên Viên!

Tần Quân ở trong lòng phân phó nói, đang khi nói chuyện, phối hợp đi đến trước bàn đá ngồi xuống, Ngọc Đế, Hàn Tín, Phục Hi, Kinh Kha cách đó không xa nhao nhao đi tới

Giữa mi tâm của hắn bay ra hai bóng người, chính là Xi Vưu cùng Hiên Viên.

Hai vị Thần Ma đã được hắn cực hạn giác tỉnh.