Giải quyết xong Trư Yêu, Độc Cô Cầu Bại thở phào một hơi. Mẹ nó, đám yêu quái này thật khó chơi, làm gì mà giáp dày vậy? Quay sang thấy Dương Quá cùng Tiểu Long Nữ cũng vừa vặn đánh ngã một tên yêu quái khác.
- Hai người các ngươi thế nào? - Độc Cô Cầu Bại hỏi.
- Cũng còn tốt, không đến nỗi quá chật vật. Nhưng bọn này da dày thịt béo, thật khó đánh. Coi chừng!
Dương quá bất chợt hét lên, Độc Cô Cầu Bại sau lưng cảm thấy một luồng gió gào thét đến, bất chợt rùng mình, theo bản năng cúi đầu xuống.
Vù!!!!
Hắn chỉ cảm thấy lông tóc dựng đứng, sau lưng một trận đau rát. Hóa ra vừa rồi nhân lúc hắn không đề phòng, một tên yêu quái khác định chém hắn một đao. Sắc mặt giận dữ, Độc Cô Cầu Bại quay lại một kiếm chém bay đầu tên yêu quái, không tiếp tục tán gẫu nữa, mà lao vào chém giết.
Chiến đấu vẫn không ngừng nghỉ. Do có lợi thế về nhân số cùng tu vi nên phía Triều Ca đang dần chiếm thượng phong. Tuy nhiên, Dương Thanh cùng Lăng Hiếu Kiệt lại đang lâm vào khổ chiến. Tên Lang Tướng lại tỏ ra bản thân lại là một đối thủ vô cùng lợi hại, dù cho hai người có cố gắng đến mấy, nhưng vẫn không thể nào áp chế được, trái lại phảng phất như bị đối phương dồn vào thế bị động phòng ngự.
Keng!!!
Lăng Hiếu Kiệt đỡ một đao của Lang Tướng, lập tức trượt ra ngoài mấy mét, miệng phun một ngụm máu tươi.
- Chết tiệt! Chung quy vẫn là tu vi không đủ!
Dương Thanh thì còn khá hơn, tu vi Võ Tôn Cửu Phẩm, so với Lang Tướng thì tu vi ngang nhau, nhưng tốc độ lại kém hơn Lang Tướng mấy phần, nên cũng khá chật vật.
Lăng Huyền Phong ở phía trên nhíu mày, nói:
- Phiền Độc Cô gia cùng hai vị gia gia của ta lên trợ chiến cho Dương đại hiệp. Ài, nếu như có 3 tên kia ở đây thì tốt, tràng diện này bọn hắn hẳn là rất thích.
Độc Cô Hàn Vân cười khà khà:
- Không sai, ba tên tiểu tử kia hẳn là rất thích tràng cảnh đánh nhau máu me thế này, không biết phía bên kia ra sao nữa.
Lăng lão gia tử nói:
- Không cần quản bên đó vội, hiện tại nên kết thúc đi.
Vu lão cùng Độc Cô lão gật đầu, ba người cùng lúc phi thân xuống chiến trường, nhanh chóng đến trợ giúp Dương Thanh.
- Tôn nhi ngoan, gia gia đến đây!
Lăng lão gia tử hét lớn, làm Lăng Hiếu Kiệt phấn chấn tinh thần. Đây chính là lần đầu tiên hắn được chiến đấu cùng gia gia. Cơ hội này không nhiều, phải biểu hiện thật tốt mới được. Nhanh chóng vận công áp chế lại thương thế rồi cùng lao vào vây công Lang Tướng.
- Nhân loại hèn hạ, lại còn chơi trò vây công? Có giỏi từng người vào một!
Dương Thanh cười lớn:
- Yêu nghiệt! Đối với các ngươi thì chúng ta cần gì hèn hạ hay không hèn hạ? Tiếp chiêu!
Dứt lời, hắn tung ra một chưởng bao hàm đấu khí nóng rực đánh tới, Lang Tướng dùng song đao ngăn đỡ.
Phành!!!
Chưởng - đao va chạm, tạo ra một tiếng nổ lớn, hai bên lùi lại vài bước. Lúc này tam lão cũng đã đến nơi.
- Yêu nghiệt! Để mạng lại!
Lăng lão gia tử rút kiếm, sử dụng kiếm chiêu như vũ bão tấn công, ở đằng sau, Vu lão cùng Độc Cô lão thì tung chưởng đánh cho Lang Tướng vất vả đón đỡ. Vừa rồi đánh với 2 tiểu tử kia còn có chút dễ dàng, hiện tại lại thêm tam lão có tu vi không kém gì nó khiến cho Lang Tướng nhất thời tối mắt tối mũi.
Lăng Hiếu Kiệt vẫn chưa vội lao vào tham chiến, thay vào đó hắn vẫn đang chờ một cơ hội. 4 người tu vi cao xấp xỉ Lang Tướng mà vẫn chưa thể dồn hắn vào chỗ chết, hắn cho dù có nhảy vào bây giờ cũng không thể làm gì khác, chỉ có làm vướng bận mọi người mà thôi.
- Đáng chết!
Lang Tướng tức giận, tụ khí gào lên một tiếng lớn. Âm thanh hắn tạo ra không ngờ còn bẻ cong không gian, tạo ra những sóng âm thanh lớn vang vọng toàn trường. Những ai tu vi thấp một chút thì cảm thấy đầu choáng mắt hoa. Còn tu vi cao hơn thì khựng lại một chút. Thảm nhất là đám lang binh, bị sóng âm thanh bất ngờ đánh tới, có nhiều tên bị chấn nát màng nhĩ, trực tiếp bỏ mạng.
- Con cẩu khốn kiếp, âm thanh thật khó nghe!
Vu lão gia tức giận hét, huy song chưởng đánh vào bả vai của đối phương.
Phành!!!
Lang Tướng không cẩn thận bị trúng 2 chưởng, cơ thể dúi về phía trước một chút. Lúc này Lăng Hiếu Kiệt hai mắt sáng lên:
- Cơ hội tốt!
Tật Phong Tấn Lôi!
Trong nháy mắt, tốc độ của hắn đề thăng đến cực hạn, dùng thế sét đánh không kịp bưng tai chém một kiếm. Lang Tướng bất chợt rú lên đau đớn. Nó kinh hoàng nhìn xuống thì không ngờ chân phải của mình đã bị Lăng Hiếu Kiệt chặt đứt.
- Nhân loại tiểu tử! Ta phải giết ngươi!!!
- Muốn chạm vào nó thì phải qua được ta đã, súc sinh! Tôn nhi ngoan, một kiếm rất đẹp!
Lăng lão gia tử cùng Dương Thanh nhanh chóng đứng chặn giữa Lăng Hiếu Kiệt và lang tướng. Nó lúc này đã tiến thoái lưỡng nan.
- Yêu nghiệt! Chịu chết đi!
4 cao thủ Võ Tôn lúc này đều bao vây xung quanh Lang Tướng, nó quay lại phía trận doanh mà hét lớn:
- Tướng quân cứu ta!
Ở phía trận doanh yêu quái, một giọng nói lạnh lùng vang lên:
- Có vài tên nhân loại cũng không xử lý được, thật là mất mặt mà!