Tôi Cùng Phe Với Phản Diện

Chương 31: 31 Nụ Hôn Mất Kiểm Soát


Edit: Mei A Mei
I will in my arms to hold you tight, kiss you millions of times, as fiery as above the Equator kiss.

- Napoléon
Anh sẽ ôm ghì em vào lồng ngực, hôn em hàng triệu lần, nồng cháy như nụ hôn xích đạo.
Kết thúc một tiết học, các cô cậu phù thủy bắt đầu bận rộn với đống bài tập lớp Độc Dược hoặc vui sướng hò hẹn cùng bạn bè.

Còn Tom Riddle thì tới văn phòng Horace Slughorn, tham dự một cuộc họp của câu lạc bộ Slug.

Văn phòng này rộng rãi hơn nhiều so với các văn phòng khác ở Hogwarts.

Cách bài trí vô cùng sang trọng và tiện nghi.

Câu lạc bộ được thành lập bởi giáo sư Slughorn bị gọi đùa là "câu lạc bộ Slug", chuyên mời các học sinh ưu tú, con của những người nổi tiếng, thành công, và nhiều người thừa kế gia tộc có mối quan hệ tốt đẹp trong giới phù thủy.

Tom Riddle, với tư cách là học sinh gương mẫu được đánh giá cao nhất của Horace Slughorn, cũng chiếm danh tiếng cao tại câu lạc bộ Slug, ngay cả khi hắn chỉ là học sinh Hogwarts năm thứ năm.
Avery, cùng là học sinh lớp năm nhà Slytherin, một tùy tùng cuồng nhiệt của Tom Riddle, lúc này hơi hiếu kì và ái ngại, "Huynh trưởng Riddle, cậu thực sự đang hẹn hò với tiểu thư Vesper Lynd sao?"
Huynh trưởng tóc đen đẹp trai nhà Slytherin điềm tĩnh nói, "Trông cậu như muốn nói điều gì đó, Avery."
"Hình như mấy học sinh lớp lớn nhà Gryffindor đang chuẩn bị tán tỉnh cô học sinh chuyển trường người Pháp xinh đẹp của chúng ta.

Cậu biết mà, tiểu thư Lynd hoàn toàn xứng đáng là cô nàng đẹp nhất Hogwarts." Avery nói.
Walburga, một học sinh lớp sáu xinh xắn xuất thân từ gia tộc Black cao quý và lâu đời, tham gia vào cuộc thảo luận, "Tom, chẳng lẽ cậu thích cái con bé Pháp lố bịch ấy thật hả?"
Nào ngờ giọng điệu khinh miệt của cô ta lại khiến cậu em họ học năm thứ hai, Orion Black, bất mãn, "Chị Lynd xuất thân cao sang, là quý cô người Pháp tao nhã lãng mạn, vô cùng xứng đôi với huynh trưởng Riddle ưu tú."
Walburga Black tức giận nhìn cậu em họ, "Đừng tưởng rằng chị không biết mày lén lút giấu hình Vesper Lynd trong phòng ngủ nhé! Con bé kia hơn mày ba tuổi lận đấy!"
"Chẳng phải chị cũng luôn liếc trộm huynh trưởng Riddle đó sao!" Orion Black ăn miếng trả miếng.
Abraxas Malfoy và Lestrange nhìn nhau: Chuyện tình cảm của người ta, bọn nó cãi vã làm gì vậy!
Tom Riddle: Tại sao hắn cứ nghe thấy tên cô nàng kia ngay cả khi đã tham gia vào câu lạc bộ Slug chứ! Thật điên rồ!
Lúc buổi họp kết thúc, hai thanh niên nhà Black vẫn còn đang tranh cãi.

Tom Riddle thì nói chuyện có vẻ thoải mái, nhưng không ai biết trong đầu hắn đang nghĩ gì.

Pháo đài Hogwarts giữa đêm nhìn hơi u ám.

Đèn mờ treo hai bên hành lang trống trải.

Dáng người cao gầy của hắn khi bước đi toát lên sự dịu dàng bạo ngược.

Gió đêm rít gào trên hành lang thổi bay áo choàng phù thủy màu đen, quyến rũ khác thường.
Lúc đến phòng tắm lầu hai, bồn rửa mặt bằng đá cẩm thạch như tỏa ra ánh sáng xanh lam dưới vầng trăng.

Tom Riddle đọc xà khẩu "Parseltongue", thuận lợi trông thấy lối vào căn phòng bí mật.
Tom Riddle khéo léo nhảy xuống lối vào, đi qua đường hầm âm u đúc bằng đá.

Một vách tường lớn xuất hiện trước mặt hắn.

Trong bóng tối, xà điêu to cao nom đặc biệt đáng sợ.
Người thừa kế Slytherin, Tom Riddle nghiêm mặt, miệng rít xà khẩu.

Bức tường đá nặng nề mở ra để đáp lại.

Căn phòng bí mật trống trải đột nhiên xuất hiện trước mắt hắn.
Cột đá dựng đứng trên mặt đất được tạc thành tượng rắn khổng lồ.

Căn phòng dưới lòng đất lạnh lẽo, ẩm ướt với đầy dấu vết bị nước ăn mòn.

Ngay trước mặt hắn là một bức phù điêu khổng lồ -- mặt của Salazar Slytherin.
"Uầy—"
Tom Riddle quay ngoắt lại.

Chiếc đũa phép lập tức chĩa về hướng phát ra âm thanh.
Vesper Lynd cười ngọt ngào, vẫy tay với hắn, "Bạn trai, chào buổi tối."
Mà lúc này trong đầu Tom Riddle chỉ hiện lên hai từ duy nhất thôi -- ám quẻ.

Vesper bước đến bên hắn đầy phấn khởi, "Cậu định triệu hồi ngài trăn tinh sao?"
"Cậu theo dõi tôi." Riddle lạnh mặt.

Dung mạo điển trai không chút cảm xúc.
Vesper chớp chớp mắt vô tội, "Cậu có thể hiểu thành, tôi muốn tranh thủ thời gian hẹn hò cùng bạn trai."
Tom Riddle nắm chặt đũa phép chỉ vào cô nàng người Pháp.

Hắn hơi nghiêng đầu dò xét cô rồi nói giọng lạnh tanh, "Cậu rất quyến rũ và giỏi đánh lạc hướng đấy.

Nhưng tôi không hề có chút hứng thú nào với chuyện tình cảm đâu."
Vesper vén tóc đen ra sau tai, để lộ gương mặt hoàn mỹ như thể được bao phủ bởi một lớp màng huyễn hoặc, "Tôi rất tò mò, người được ủng hộ nồng nhiệt như huynh trưởng Riddle cũng có thái độ xa lánh với người khác hay sao?"
Rõ ràng hắn giỏi thuyết phục nhất mà đúng không?
Riddle tao nhã nhưng lại sở hữu khí chất nguy hiểm ác độc.

Hắn tới gần Vesper, chạm ngón tay lên cổ tay cô và cảm nhận nhịp đập của cô, "Cưng à, cậu đang muốn nói điều gì đây?"
Cái chạm đó khiến Vesper bất giác rung động.

Cô hắng giọng, "Cậu khước từ khi tôi đụng chạm là vì lo rằng tôi sẽ thật sự mở ra cánh cửa trái tim cậu."
Hắn buồn cười, "Chẳng lẽ trong cái đầu nhỏ xinh của cậu luôn luôn đầy ắp những suy nghĩ ngu ngốc sao?"
Vesper định thoát khỏi hắn, nhưng hiển nhiên cậu thanh niên trước mặt cô không chỉ là phù thùy xuất sắc hơn, mà ngay cả sức lực cũng làm cô khó bề chống cự.

Khả năng đặc biệt của cô chỉ có thể kháng lại sát thương chứ không thể thực sự truyền cho cô sức mạnh.

Điều này rất khó chịu.

Cô ghét sự thật rằng mình bị hắn kiềm chế một cách dễ dàng.
Riddle đảo mắt quan sát cô chăm chú.

Khí chất bất phàm hòa cùng cái tàn nhẫn vô tình như khiến người khác khó rời mắt, "Quý cô Lynd, cậu dựa vào đâu mà tự tin thế? Lẽ nào chỉ bởi vì gương mặt quá đỗi xinh đẹp của cậu? Điều này không hợp với quy tắc của tôi đâu."
Vesper cảm thấy việc công lược kẻ phản diện hoàn toàn được coi là mong cầu sự giàu có trong rủi ro.


Không phải thành công thắng một điểm giá trị hảo cảm, mà là bị đâm thận rồi thất bại.
Cô hơi sán lại gần Chúa Tể Hắc Ám tương lai, nói nhỏ bên tai hắn, "Thưa cậu Riddle, quy tắc lập nên để phá vỡ."
Vesper khẽ nghiêng đầu nhìn hắn, "Khiến cậu tin tôi chỉ đơn giản vì tôi si mê cậu, chuyện này khó lắm sao?"
Riddle liếm môi một cái, thoạt trông gian manh mà gợi cảm, "Ồ? Si mê? Đó là thuật ngữ rộng đấy."
Vesper nhíu mày bất mãn, hằn học nói với hắn, "Tôi có thể áp dụng nó ngay bây giờ luôn nha!"
Tom Riddle nhíu mày phớt lờ, nói giọng giễu cợt, "Cho tôi xem."
Dường như cùng lúc, Vesper bỗng nắm chặt lấy sơ mi trắng dưới chiếc áo choàng phù thủy của hắn.

Tom Riddle mở to mắt, thoáng kinh ngạc.

Một giây sau môi hắn nghênh đón cái chạm mềm mại khó tả.
Hình như cô hơi tức giận khi bị hắn tra hỏi, chỉ hôn hắn một cái cho hả giận chứ không hề gây sự chú ý.

Riddle chợt nhớ lại câu nói "nụ hôn không mấy vừa lòng" của cô.
Cơ hồ ngay lập tức, ngọn lửa dục vọng và tức giận bỗng bùng lên trong hắn.

Cánh tay cường tráng của hắn ôm ghì lấy cô.

Cơ thể mười sáu tuổi đã cao hơn mét tám kéo Vesper một cách dễ dàng, thậm chí còn càng ghìm chặt cô vào người mình.
Hắn thoải mái xâm chiếm hương thơm trong miệng cô.

Đầu lưỡi nhảy múa theo sự ngọt ngào của cô.

Đầu Riddle hiện lên cặp chân trắng nõn cùng cổ áo sơ mi bị cô xé toạc tại căn phòng tắm kia.
Lý trí hắn đang gào thét bắt hắn cách xa cô nàng người Pháp này.

Thậm chí hiện tại hắn có thể giết chết cô.

Đây là căn hầm cổ xưa mà chẳng ai biết được.

Chỉ cần hắn không sử dụng phép thuật thì đừng nói là Hogwarts, ngay cả Bộ Pháp Thuật cũng không bao giờ điều tra ra sự mất tích bí ẩn của cô nhóc này.
Nhưng hắn lại không thể không hôn cô mãnh liệt, thậm chí còn để chân cô quấn quanh eo mình, bế cô lên và suýt chút nữa đã đập cô vào cây cột khắc rắn.
Vesper sợ hãi đến mức kêu lên trước động tác cuồng nhiệt của hắn, một giây sau đã bị hắn hôn tiếp rồi.

Trời ơi.


Hắn càng ngày càng vuốt ve cô.

Nụ hôn này tràn ngập hơi thở nguy hiểm làm người ta đê mê.
Tay trái Tom Riddle ôm lấy lưng cô, để lưng của cô không bị đụng phần lồi pho tượng.

Tay phải thì mò lên cổ áo cô, cởi mấy cái cúc thoăn thoắt.

Vesper vội vàng đẩy y ra rồi nhìn thẳng vào cặp ngươi cháy hừng hực như lửa của cậu thiếu niên tóc đen kia, "Tôi cũng chẳng muốn một số chuyện riêng tư không thể diễn tả được xảy ra tại căn phòng bí mật dưới lòng đất đâu, thưa quý ngài.

Nhất là khi chỉ cách con trăn tinh đúng một bức tường."
Tom Riddle trừng mắt với cô, "Sao lúc cậu cưỡng hôn lại không cân nhắc đến căn hầm bí mật tối tăm này.

"
"Xin lỗi nha.

Tôi phải phản biện cậu một chút, ban đầu tôi chỉ cưỡng hôn được vài giây thôi, toàn bộ về sau là do cậu chủ động.

Vậy nên nghiêm túc mà nói, đây gọi là đôi bên có ý."
Dường như Riddle hơi khó tiếp thu cái cụm từ "đôi bên có ý".

Hắn cau mày, "Đừng hiểu lầm, cô Lynd.

Cậu chỉ là công cụ thí nghiệm của tôi mà thôi."
"Chỉ vì kĩ thuật hôn của cậu không tốt ấy hả? Nên bây giờ cậu đang cố gắng tích lũy kinh nghiệm ư?" Vesper lì lợm hỏi.
Ôi chao, ánh mắt hắn như sắp phun ra lửa tới nơi rồi vậy.
Thế là cô đành phải khép nép trấn an, "Không, không, nụ hôn này vô cùng tuyệt, quá tuyệt luôn, không thể tuyệt hơn được nữa."
Đầu Riddle nóng lên vì bị cô chọc tức.

Giờ phút này hắn đang hoài nghi rằng trên con đường lý tưởng trở thành phù thủy vĩ đại nhất thế giới, đối thủ lớn nhất chính là cô nàng tóc đen trước mặt, bởi sớm muộn gì cũng có một ngày mình mất kiềm chế cho cô chịu Avada Kedavra, rồi bị tống cổ vào ngục Azkaban.
Ánh mắt đăm đăm kia khiến Vesper hơi rụt rè.

Lúc đang lo cho tính mạng mình thì cô bỗng nghe thấy giọng nói đầy uy hiếp từ tiền thân của Chúa Tể Hắc Ám Voldemort, "Tránh xa cái đám lớp trên đần độn và thô lỗ nhà Gryffindor ra chút."
Vesper khó hiểu, học sinh khóa trên nhà Gryffindor thì có liên quan gì tới cô?.