Đèn bên đường sáng lên, Lucifiel đi đến cửa cung điện, vừa vặn là thời gian chạng vạng.
Người hầu trí thiên sứ đóng cửa điện giúp hắn, “Điện hạ, chúng ta cáo lui.”
Lucifiel cười nói: “Đi đi.”
Ngoại trừ vài sí thiên sứ không thường đến Hằng Tinh thiên ở, cung điện bọn họ cần trí thiên sứ thủ vệ, thì ban đêm cung điện bình thường không cần trí thiên sứ trông giữ, bên ngoài sẽ có trí thiên sứ tuần tra thủ vệ, để ngừa có ai bước vào khu vực sí thiên sứ nghỉ ngơi.
Thiên đường là nơi vô cùng chú trọng riêng tư.
Xuyên qua đại điện quét dọn sạch sẽ, Lucifiel đi vào hành lang thông đến hậu điện, từng ngọn đèn ma pháp sáng lên, đèn dầu màu cam sáng, huân hương nhàn nhạt khuếch tán trong hành lang, thấm vào ruột gan, đuổi đi những hương vị khác dính trên người Lucifiel. Hắn nhìn cung điện sạch sẽ đến tìm không thấy bất cứ tỳ vết gì, dưới đáy lòng cho các người hầu trí thiên sứ một điểm tốt.
Hắn đẩy cửa tẩm điện nặng nề hoa lệ ra, hoa văn cỏ cây chim chóc trên cửa điện hơi hơi sáng lên.
Ma pháp phân biệt.
Xác nhận.
Lucifiel nhìn thoáng qua, đi vào nơi mình nghỉ ngơi. Buổi sáng sau khi hắn đi làm việc, người hầu trí thiên sứ mỗi ngày đều sẽ vào quét tước một lần, rất nhiều thứ quan trọng đều bị hắn khóa vào trong tủ thủy tinh.
Trong tủ có sách, có vở, có bình thuốc, còn có đồ vật mà bao năm qua thần ban cho hắn.
Lucifiel từ mặt ngoài thủy tinh thấy rõ ràng bóng dáng bên trong.
Ánh mắt dừng lại trên cái chai.
—— thuốc tránh thai.
Lần trước hắn không uống bình thứ ba, cho nên giữ lại.
Lucifiel thất thần chốc lát, bàn tay vô ý thức đặt trên bụng. Phương thuốc của Michael không có mang đến bất cứ hiệu quả tránh thai gì, tương đương với việc hắn uống hai bình thuốc cấp bậc an thai, dù vậy, hắn vẫn không có huyết mạch của thần.
Tạo vật và thần.
Chênh lệch có lẽ còn lớn hơn trong tưởng tượng của hắn.
“Mình đang suy nghĩ gì chứ…” Lucifiel bất dắc dĩ cười cười, gần đây tâm tư mẫn cảm hơn rất nhiều, nhìn thấy cái gì cũng dễ dàng sinh ra liên tưởng khác. Hắn nhìn về phía đồng hồ cát thủy tinh được khảm trên vách tường, hạt cát sáng ngời trong suốt đã chồng chất một phần lớn, đồng hồ cát sắp đảo, chứng minh thời gian trôi qua.
Ngủ đi.
Không cần phải tiếp tục suy nghĩ.
Ngày hôm sau, Lucifiel nhận được thư tín của Samael, đối phương xin hắn phái hai trí thiên sứ đi qua thu tiền.
Samael định trả năm trăm ngàn thủy tinh tệ.
Lucifiel buông phong thư xuống, kiểm tra tổng tiền nợ trước đó của Samael, xác định năm trăm ngàn tương đương với một nửa. Hắn lập tức nhìn về phía thiên sứ tóc đỏ không tập trung, ánh mắt đối phương đều một mảnh mờ mịt, không biết tâm tư đã bay tới phương nào.
“Michael.” Âm thanh hắn gọi rất nhẹ.
Michael đột nhiên quay đầu lại, ánh mắt lòe lòe tỏa sáng, như rubi rực rỡ.
“Điện hạ, có chuyện gì cần ta chạy chân sao?”
Giống như ảo giác, Lucifiel tựa như nhìn thấy cái đuôi to sau mông hắn ta vẫy a vẫy. So với Asha lười biếng nằm trong vườn địa đàng, Michael càng giống như một dã thú cỡ bự, hơn nữa đang làm nũng với mình cầu dắt đi ra ngoài tản bộ.
Lucifiel mỉm cười.
“Có, chúng ta đi Hỏa Tinh thiên.”
Hắn đẩy ghế dựa ra đi xuống bậc thang, dẫn theo Michael đã sớm ở trong cung điện đến nhàm chán.
Lần này là đi hạ giới, Lucifiel không định đi bộ, giống như lần trước triệu hồi Griffin mình nuôi. Asha nhận được thông tri của chủ nhân, nhanh chóng lôi kéo xe ngựa, dẫn mấy Griffin khác tới.
Trên xe ngựa lộ thiên, Michael nhiệt tình đơn phương nói chuyện phiếm với Griffin trắng.
“Asha, con non thế nào rồi?”
“Asha, hình như ngươi lại béo thêm một chút.”
“Asha, da lông của ngươi không sáng bằng trước kia…”
Asha bay ở trước nhất, hận không thể nâng lên một cước đá thiên sứ tóc đỏ này đi.
Nhìn nhìn vẻ mặt dịu dàng của chủ nhân, Asha nhịn tính tình xuống, ấm ấm ức ức bay đến truyền tống trận. Nó không muốn để ý Michael, nhưng Michael lại còn chảy nước miếng với Griffin trắng, duỗi móng vuốt sờ bộ lông xoã tung của nó.
Asha giật mình một cái, xe ngựa cũng bị sức lực thật lớn của nó khiến cho run run.
Vài Griffin bên cạnh cũng bị Michael quấy rầy một lần, lông đều xù lên, nếu lúc này đổi thành một trí thiên sứ ngồi ở chỗ kia, chúng nó sẽ làm cho đối phương lĩnh hội tư vị từ trên cao rớt xuống một phen.
Lucifiel nâng mắt, nhìn về phía Michael.
“Ta chỉ là tò mò… tò mò…” Michael ngượng ngùng thu tay về, không dám ảnh hưởng xe ngựa phi hành nữa.
Tầng thứ năm Hỏa Tinh thiên, phía bắc.
Ở sau thiên sứ ngục giam, có một khu vực lớn đều hiện ra màu xám dưới trời cao.
Nơi đó là vùng lưu đày.
Michael nằm úp sấp trên xe ngựa nhìn mặt đất, “Hoàn cảnh sinh hoạt bên kia thoạt nhìn thực không xong.”
Lucifiel nói rằng: “Cũng không thể nhốt hết vào ngục giam, ngục giam không có nhiều phòng như vậy.”
Có thể nói nhốt vào ngục giam tính là trừng phạt dịu dàng, đại biểu cho chuộc tội, mà thiên sứ nhốt vào vùng lưu đày, cơ bản vốn là bị thiên đường buông tha, tội không thể thứ. Tạo thành tình huống như vậy chỉ có một nguyên nhân, thiên đường không có tử hình, thượng đế không cho phép thiên sứ giết chết thiên sứ. Để giải quyết vấn đề này, Samael mới một tay chế tạo ra nơi lưu đày, ném hết những thiên sứ bất trị đó vào.
Bọn họ sẽ mất đi tín ngưỡng dưới sự lưu đày ngày qua ngày, cánh nhiễm màu xám, cuối cùng biến thành đọa thiên sứ.
Đọa thiên sứ là sinh linh hắc ám.
Samael có thể trực tiếp hạ lệnh xử tử, thần cũng sẽ không có bất luận ý kiến gì.
Michael nhớ lại những việc đó, mệt mỏi hỏi: “Điện hạ, có thiên sứ đi ra khỏi nơi lưu đày hay không?”
Lucifiel cười nói: “Đương nhiên là có.”
Dưới ánh mắt kinh ngạc của Michael, hắn chỉ vào những thiên sứ lưu đày nhìn lên phía bọn họ, “Khi thời gian đủ dài lâu, nhận ra tội ác bản thân, bảo trì tín ngưỡng trung trinh như một với thần, như vậy có thể dẫn phát kỳ tích…”
Thần sẽ cho bọn họ cơ hội, lắng nghe tiếng lòng của thiên sứ.
Lấy thái độ công chính nhất phán quyết đối phương có thể trở về thiên đường, trở thành một thành viên của thiên sứ quang minh hay không.
Ngược lại, trở thành đọa thiên sứ.
Lucifiel nói với Michael: “Thần của chúng ta, kỳ thật đều rất bao dung với chúng ta.”
“Đúng vậy!” Michael nắm chặt nắm tay, “Ngục giam là nơi chuộc tội, nơi lưu đày là cơ hội cuối cùng của họ!”
Vừa nói vừa tán gẫu, xe ngựa rất nhanh đi tới cửa ngục giam thiên sứ.
Thiên sứ canh giữ ở cửa nhìn người tới là ai, lập tức chạy chậm đến bên cạnh vách tường, kéo tờ thông báo xuống giấu vào trong ống tay áo. Michael mắt sắc nhìn thấy hành động của hắn ta, phụt một tiếng bật cười, quay đầu nói: “Tên hai mặt Samael.”
Lucifiel gấp ngón tay, gõ trán Michael một cái, “Ngươi còn muốn vào ngục giam sao?”
Ở cửa ngục giam nói bậy về Samael, cẩn thận mang họa.
Michael ngây ngô cười, không nói gì.
Đi theo thủ trưởng nhà mình, hắn ta đi vào ngục giam thiên sứ, lúc này không phải hắn ta xui xẻo, mà là có thể nhìn Samael lòng như đao cắt giao tiền. Michael xem xét kết giới bao phủ ngục giam, kết giới rộng rãi mà ổn định, triệt tiêu áp lực không gian bên ngoài.
Nội tâm hắn ta tán thưởng uy lực của thượng đế, đây là kết giới chỉ thần mới có thể làm được!
Samael tiêu tiền đáng giá!
Lúc Samael và phó quan Hetty đang chỉnh lý thủy tinh tệ, Lucifiel để Michael lại đó, để hắn ta xét duyệt số lượng thủy tinh tệ, mà mình thì đưa ra một yêu cầu, “Ta lên ngục giam trên lầu nhìn một cái.”
Samael gật đầu, lấy hết chìa khóa ra cho hắn, “Điện hạ, đây là chìa khóa.”
Lucifiel không lấy, “Không cần.”
Lấy thân phận của hắn, căn bản không có khả năng thả chạy thiên sứ, nếu thật sự muốn gặp thiên sứ trong đó, kết giới nhà tù cũng ngăn không được hắn.
Hắn đi ra khỏi phòng giám ngục trưởng, đi lên tầng mười sáu. Tháp ngục giam có tất cả ba mươi ba tầng, phòng Samael ở trong đó, đặt ở tầng mười lăm, tiện cho hắn ta đứng ở cửa sổ cao nhìn ra bốn phía.
Tầng mà Lucifiel đến, giam giữ đều là thiên sứ ba cấp trung, phần lớn bọn họ đều là thiên sứ do Asmodeus và Berial chưởng quản. Mỗi căn ngục giam đều tương đối hẹp, ở cửa dán tên và cấp bậc thiên sứ, Lucifiel nhìn giấy dán trên đó, cảm thấy dường như thiếu một thứ gì.
Hắn đi qua, ngón tay đảo qua chỗ trống của tờ giấy, làm lộ ra chữ viết bị ẩn đi.
Hành vi phạm tội: cấp hai, tự ý rời bỏ công việc.
“Quả nhiên sẽ viết cái này.” Lucifiel lẩm bẩm, cảm thấy hứng thú vì Samael im lặng săn sóc. Người này thật đúng là trong nóng ngoài lạnh, ẩn đi hành vi phạm tội, tự nhiên là không muốn làm cho thiên sứ bị giam giữ ở bên trong có gánh nặng trong lòng quá lớn.
Không có ai hy vọng tội trạng của mình bị mỗi một thiên sứ đi ngang qua nhìn thấy.
Trong phòng giam, thiên sứ khuôn mặt dại ra đột nhiên bổ nhào vào chỗ kết giới, kích động nhìn thiên sứ tóc vàng đứng thẳng bên ngoài.
“Lucifiel điện hạ!”
Một tiếng thét kinh hãi của hắn ta khơi dậy động tĩnh ở những nhà tù gần đó.
Hành lang an an tĩnh tĩnh bị các loại âm thanh chiếm cứ, mỗi một cửa phòng giam đều có thêm một thiên sứ vui sướng.
“Cái gì?”
“Là Lucifiel điện hạ tới!”
“Trời ạ, ta chỉ từng gặp điện hạ trên lễ mừng, lần đầu tiên cách gần như vậy!”
“Này, chúng ta ở ngục giam, cái này rất mất mặt có được không?”
“Có thể thấy điện hạ, mất mặt nữa cũng không tính là mất mặt!”
Lucifiel đứng ở trong hành lang, nghe bọn họ khe khẽ nói nhỏ, ý cười trên mặt thêm đậm.
Thật sự là, không có cách nào tức giận với bọn họ mà.
Đám tiểu tử kia…
Cảnh náo nhiệt như vậy bị thủy tinh cầu trên hành lang ghi chép lại, truyền đạt đến phòng giám ngục trưởng. Samael liếc nhìn cảnh tượng vui như mở hội trên thủy tinh cầu, không khỏi đỡ trán, “Ta biết ngay sẽ biến thành như vậy mà.”
Michael cũng đang nhìn lén thủy tinh cầu, “Ở thiên sứ ba cấp trung điện hạ cũng rất được hoan nghênh!”
Samael nhường ra một chút vị trí, “Có Asmodeus và Berial tuyên truyền, điện hạ đã sớm trở thành người trong mộng —— khụ!” Hắn ho khan một chút, đúng lúc nuốt xuống từ không nên nói.
Michael lặng lẽ cười nhìn về phía hắn, đem lời hắn chưa nói xong nói ra: “Ngươi học xấu, há há, tình nhân trong mộng.”
“Ta mới không muốn thông đồng làm bậy với ngươi.” Samael phủi tay tránh ra.
Đi qua tầng mười sáu, tầng mười bảy, sự xuất hiện của Lucifiel không thể nghi ngờ là phúc lợi của thiên sứ giam giữ ở bên trong. Các thiên sứ ba cấp trung mở rộng tầm mắt, cuối cùng bọn họ thất hồn lạc phách nhìn vị thiên quốc phó quân tôn quý ấy đi dạo một vòng, đi đến tầng khác.
Ở trong ngục cũng có thể làm như đi dạo phố, không hổ là Lucifiel điện hạ!
Lý trí của các thiên sứ mất sạch hết rồi.
Tầng thứ mười chín, Lucifiel dừng lại bên ngoài một phòng giam đang thụ hình, đôi mắt màu xanh lam nhìn bên trong.
Kết giới cách âm đã mở ra, đang thụ hình chính là một tọa thiên sứ, tay chân hắn đều bị xiềng xích buộc lại, thét chói tai muốn trốn tránh lực khiển trách tràn ngập trong không khí. Cấp bậc cao không cho hắn được ưu đãi ở trong ngục, ngược lại cho hắn khiển trách cực kỳ nghiêm khắc. Lucifiel hít sâu vào một hơi, làm chữ viết ẩn trên tờ giấy lộ ra.
Trên đó viết: hành vi phạm tội cấp tám, mất đi trinh tiết.
Lucifiel tức khắc muốn dời đi tầm mắt, nhưng hắn cưỡng ép mình nhìn.