Toàn Năng Khí Thiếu

Chương 484: Uy lực Tông Sư

Khuôn mặt Liễu Hàn Yên trắng bệch, ánh mắt không cam tâm và nhục nhã.

-Sao, cảm thấy nhục nhã? Cảm thấy tuyệt vọng?

Hắc La Sát âm trầm cười nói,

-Năm đó mẹ ngươi cùng đám tặc đạo cô vây công bổn tọa, hôm nay bổn tọa phải đem hết những món nợ này trả lại cho ngươi!

-Mày không xứng nhắc đến mẹ tao!

Liễu Hàn Yên cắn chặt răng, bất khuất giơ tay lên, quật cường đánh một chưởng về phía Hắc La Sát.

Đáng tiếc, tốc độ của Hắc La Sát nhanh hơn, một tay chặt vào cổ Liễu Hàn Yên, khiến cô nằm xỉu trên mặt đất.

Liễu Hàn Yên bất tỉnh nhân sự, cũng may là không nguy hiểm đến tính mạng, Tần Xuyên thầm thở ra.

Nhưng trước mắt, sát ý của Hắc La Sát hiện lên rất rõ ràng, y đang muốn làm thịt hắn.

Tần Xuyên biết rõ, mình không thể lùi bước, Liễu Hàn Yên còn ở đây, hắn phải chiến thắng Hắc La Sát, thì mới có thể cứu được cô.

Kẻ địch trước mắt, là một Tông Sư, vốn hắn cảm thấy, cho mình thêm ba năm nữa, có lẽ sẽ đấu được với Tông Sư, nhưng đáng tiếc, trận đấu này đã tới sớm.

-Ngươi không hề sợ hãi? Hẳn ngươi cho rằng, lúc nãy bổn tọa đã sử dụng toàn lực rồi?

Hắc La Sát chậm rì rì đi về phía Tần Xuyên.

-Tao không ngây thơ như vậy, huống hồ, nếu tao sợ mày sẽ tha cho bọn tao sao?

Mắt Hắc La Sát lộ tà quang,

-Đương nhiên là không đâu, ngươi sẽ phải chết rất thảm.

-Vậy sao tao phải sợ mày.

Tần Xuyên trừng mắt, thanh mang trên người cuộn lên, hào phóng xuất ra Thanh Liên Kiếm Giáp!

Liễu Hàn Yên đã hôn mê, hắn không cần lo lắng lộ thân phận, không cố kỵ gì sử dụng kiếm ý.

Đáng tiếc, đối thủ này, cho dù mình có dùng bản lĩnh thực sự, cũng chưa chắc đã có tác dụng.

Rõ ràng Hắc La Sát ngây người, rồi lập tức cười hì hì nói:

-Xem ra ngươi đã sử dụng những công phu cất giấu, quả nhiên là một kiếm khác, cảnh giới kiếm ý này, hình như cao thâm hơn tu vi của ngươi một chút.

-Mày có nịnh tao, tao cũng không hạ thủ lưu tình với mày.

Tần Xuyên lau máu nơi khóe miệng nói.

Hắc La Sát cười vô cùng âm lãnh,

-Tao đúng là càng ngày càng thích, cũng càng ngày càng muốn giết tên tiểu tử thối không biết nói chuyện như mày.

Lời vừa nói xong, Hắc La Sát lại thi triển thân pháp Vân Sơn Vụ Nhiễu, nơi thân ảnh lướt qua, đều mang theo khói đen hư ảnh, chỉ trong tích tắc, đã xuất hiện trước mặt Tần Xuyên!

Một chưởng đánh ra, Băng Ngưng Chưởng hắc sắc từ nhỏ thành lớn, trùng trùng điệp điệp, không ngừng oanh kích!

Thần kinh Tần Xuyên căng cứng, Thanh Liên Kiếm Giáp như dòng nước xiết chảy ngược dòng, kiếm khí tạo thành tấm màn chắn dày đặc.

Kiếm khí màu xanh và chân khí màu đen va chạm lẫn nhau, bị đánh bay đi tứ tung, chống đỡ chưa đến ba giây, Thanh Liên Kiếm giáp đã muốn sụp đổ!

Tần Xuyên nhìn thấy mình sắp bị vô số chưởng ấn nuốt chửng, bèn quyết đoán nhảy lùi về phía sau!

Thi triển khinh công nhảy lên sân thượng bừa bộn, Tần Xuyên cúi đầu xem xét, vừa vặn lúc sóng xung kích của Băng Ngưng chưởng kia điên cuồng bắn về phía hắn!

-Oành!!

Giống như một con tê giác màu đen công kích, tấm sắt thang máy tầng dưới lập tức bị đánh xuyên qua, tường của tòa nhà cũng xuất hiện một lổ thủng!

Giờ đang là ban ngày, Roppongi dân cư lại dày đặc.

Trong lúc nhất thời, trên tòa nhà xảy ra đánh nhau, làm người dân bình thường ở xung quanh và dưới lầu bắt đầu la hét kêu cứu, còn tưởng có khủng bố thả bom gì đó, bắt đầu chạy trốn tán loạn.

Nhưng Hắc La Sát căn bản không thèm để ý những chuyện này, ánh mắt quét về phía Tần Xuyên đang đứng, đưa tay xuất ra chiêu “Phi Điểu Tận”.

Tần Xuyên đã từng nhìn thấy Liễu Hàn Yên thi triển chiêu này, nhưng so với cô, chiêu này của Hắc La Sát quả nhiên hung hãn hơn nhiều!

Nếu phải so sánh, thì Phi Điểu Tận của Liễu Hàn Yên giống như một cơn mưa phùn ngày xuân, còn Phi Điểu Tận của Hắc La Sát, thì lại giống bão tuyết ở Siberia.

Giống như hàng vạn đốm sáng đen đậm bay ra từ người Hắc La Sát, lúc những đốm sáng đen này phóng to ra, đã trở thành băng tinh phong bạo dày đặc từ trên cao bay xuống!

Băng tinh đen cuộn lên bao quanh cơ thể Tần Xuyên tầm ba bốn chục mét vuông, ngay cả trốn cũng không được, chỉ có thể miễn cưỡng đón nhận trận mưa đá trí mạng này mà thôi!

Rõ ràng là ban ngày, nhưng Tần Xuyên lại cảm giác mình đã bước vào đêm tối trước, xung quanh mênh mông toàn là băng tinh!

-Cộc cộc cộc!

Chân khí không ngừng đụng vào Thanh Liên Kiếm Giáp của Tần Xuyên, bất cứ lúc nào cũng có thể đánh xuyên qua chân khí kiếm giáp, khiến Tần Xuyên chỉ còn cách xê dịch né tránh.

Cho dù như vậy, Tần Xuyên vẫn bị va quẹt bị thương không ít, máu tươi giàn giụa, nếu không phải hắn có cơ thể Thần Mộc, có thể đã bị âm độc xâm nhập, khiến hắn chết vì độc!

Tần Xuyên cuối cùng không thể không dùng Thanh Đế Kiếm, không ngừng vung vẩy Thanh Đế Kiếm trước mặt, ngăn cản những băng tinh kia lọt vào trong.

-Đúng là ương ngạnh, xem ra ngươi còn có bản lĩnh không sợ âm độc.

Hắc La Sát nghĩ có lẽ Tần Xuyên chết chắc, có thể chống đỡ lâu như vậy, khiến y vô cùng bất ngờ.

Tần Xuyên lúc nãy đã bị chấn thương kinh mạch, giờ lại bị chân khí giống như súng máy hạng nặng càn quét, thương thế càng ngày càng nghiêm trọng, chân khí trong cơ thể như sôi trào, kinh mạch khắp nơi đau nhức.

Hắn cảm thấy cổ họng ngòn ngọt, suýt chút nữa là lại thổ huyết, nhưng vẫn là cắn răng kìm lại, hắn biết nếu mình không kiên trì được thì, thì cũng sẽ không có cơ hội cứu được Liễu Hàn Yên.

-Hừ! Xem ngươi có thể kiên trì được bao lâu.

Hắc La Sát khinh thường cười lạnh một tiếng, lại một lần nữa tung chiêu Phi Điểu Tận, băng vũ màu đen lúc nãy vừa tản đi, giờ lại không ngừng lao về phía Tần Xuyên!

-Cái gì!?

Nhìn thấy vô số những con chim màu đen bao vây hắn vào chỗ chết, trong mắt Tần Xuyên hiện lên tia kinh ngạc, cuối cùng mình đã cảm nhận được sự khủng bố của Tông Sư!

Chân khí trong cơ thể cổ võ giả đều có cực hạn, nếu trong thời gian ngắn tiêu hao quá nhiều, thì phải ngồi xuống vận công mới có thể nhanh chóng khôi phục, thậm chí nếu trong nháy mắt sử dụng quá nhiều chân khí, thì phải nghỉ ngơi một lát, mới có thể ngưng tụ được lượng chân khí lớn.

Võ giả tu vi càng cao, có thể bạo phát càng nhiều tu vi trong thời gian ngắn, uy lực cũng càng lớn hơn.

Chiêu Phi Điểu Tận này của Hắc La Sát, diện tích bao phủ cực lớn, thời gian duy trì cực dài, giống như cầm súng máy Gatling mười khung hạng nặng càn quét liên tục vậy!

Chiêu này chỉ cần ba giây đã đủ để giết vài võ giả Tiên Thiên sơ cấp, nhưng chiêu thức biến thái như vậy, mà y vẫn có thể xuất chiêu liên tiếp!

Đủ để có thể thấy được, e là có bốn năm trăm võ giả Tiên Thiên sơ cấp đến đây, cũng không phải là đối thủ của một Tông Sư!

Chỉ cần sự tàn ác của Tông Sư này chẳng khác gì gã đồ sát, vậy thì Tông Sư giống như đạn hạn nhân, lực sát thương quá kinh khủng!

Quan trọng là, chân khí Tông Sư, đã có sự khác biệt với chân khí võ giả Tiên Thiên, Tần Xuyên cảm nhận được rõ, chân khí của Tông Sư là "Cảm nhận" rất khác biệt.

Nếu nói chân khí của võ giả Hậu Thiên là thể khí, vậy thì chân khí của võ giả Tiên Thiên tương đương với thể lỏng, còn chân khí của Tông Sư giống như thể rắn.

Cùng với chất lượng không ngừng tăng cao, tính ổn định, lực xuyên thấu, lực sát thương cũng tăng gấp đôi, hơn nữa cũng phức tạp hơn, khó mày mò hơn.

Rõ ràng nhất, đó là Thanh Liên Kiếm Giápcủa Tần Xuyên, chỉ trong vòng vài giây đã bị đánh xuyên, đây là điều võ giả Tiên Thiên cao cấp gần như không thể làm được!

Tiếc là Tần Xuyên căn bản chẳng có thời gian để cảm nhận được chân khí cảnh giới Tông Sư, cụ thể có gì huyền diệu, vì hắn cảm thấy mình đã không thể chống đỡ thêm lần tẩy lễ điên cuồng này nữa rồi!

Huống hồ, có quỷ mới biết tên quái vật bất nam bất nữ này có thể xuất được bao nhiêu chiêu như vậy!?

-Liều mạng!

Tần Xuyên nghiên răng, tránh né để éo dài trận chiến cũng không có cơ hội, đành phải mạnh mẽ phản công rồi!

-Lôi Vũ!

Tần Xuyên chống đỡ Thanh Liên Kiếm Giáp, cơ thể bay xuống, Thanh Đế Kiếm xuất ra vô số kiếm khí, Lôi Vũ kiếm ý dũng mãnh lao về phía Hắc La Sát.

Lấy công làm thủ, khiến cho tầng phòng ngự của Tần Xuyên không còn kín kẽ nữa, vị trí cổ tay hắn nhanh chóng bị băng tinh màu đên xuyên qua, chảy đầy máu!

Tần Xuyên trên người chịu nhiều đau đớn, dùng kiếm khí đấu với Hắc La Sát, tìm cơ hội có thể đột phá.

Hắc La Sát thấy Tần Xuyên còn nhanh hơn cả Phi Điểu của mình, liền xuất ra dày đặc hơn, còn chuyển thế công, hai tay thả ra, cả người ngưng tụ ra một đám hàn khí màu đen giống như cơn xoáy lưu chuyển!

-Lãnh Nhược Băng Tâm!!?

Tần Xuyên đã từng nhìn thấy Liễu Hàn Yên thi triển, cũng là tuyệt học trong Thiên Huyễn Băng Ngưng, nhưng trước đây xem trong tình cảnh khác, Hắc La Sát thi triển chiêu này cực kỳ tuyệt vời!

Quả nhiên, kiếm khí Lôi Vũ của Tần Xuyên giống như trâu đất xuống biển, sau khi bị hút vào vòng xoáy, thậm chí còn khiến Thanh Đế Kiếm của Tần Xuyên bị tan rã!

Cơ thể Tần Xuyên trồng chuối ngược, treo giữa không trung, nắm chặt Thanh Đế kiếm, trong lòng rối bời, liền đổi thành hai tay hai kiếm, dùng chiêu Thanh Long Xuất Hải!

Kiếm mang của Thanh Đế Kiếm tăng vọt, lập tức đánh về phía lốc xoáy, giống như tia laser xuyên qua trời băng lạnh giá.

Hắc La Sát nhướn mày, dường như không thể ngờ Tần Xuyên có thể biến chiêu tạm thời, khiến y có chút kinh ngạc.

Hai tay nghịch chuyển khí, một lượng khí bắt đầu đảo ngược, vòng xoáy này đã tạo thành “máy xay xát” cực đại có tác dụng ma sát cực lơn!

-Ầm ầm ầm!!

Kiếm khí màu xanh bị song trọng đè, trở thành một cổ khí khó có thể xuyên thấu.

Hai tay Tần Xuyên chấn động điên cuồng, miệng chảy máu, Thanh Đế Kiếm đã bị khối khí điên cuồng này nuốt chửng, nhưng vẫn hoàn toàn chưa nát bấy!

Chiêu Lãnh Nhược Băng Tâm có thể sử dụng như vậy sao!?

Không để hắn có thời gian né tránh, Hắc La Sát nhân cơ hội này ra tay, tay trái vừa đưa lên, đánh về phía Tần Xuyên một Băng Ngưng chưởng!