Toàn Giới Giải Trí Đang Đợi Chúng Ta Ly Hôn

Chương 22

Khương Mộc: “???”

Hắn nhướn mày nhìn Lương Yên, còn tưởng rằng mình đã nghe lầm: “Bao nhiêu tiền cơ?’’

Truyện được dịch và edit bởi Sắc - Cấm Thành. Đăng tải duy nhất tại lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là bản copy. Thường bản copy sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

Lương Yên vẻ mặt không cảm xúc, lặp lại một lần nữa: “Tám trăm vạn.’’

Khương Mộc: “!!!” Hắn nhất thời sợ đến mức chân tay trở nên mềm nhũn, không thể tin nổi nhìn Lương Yên: “Yên à, cô, cô, có phải cô đã chạy đi vay nặng lãi bằng ảnh nude* không?’’

(*Vay nặng lãi bằng ảnh nude 裸贷:Là một hình thức cho vay dùng các ảnh khỏa thân của con nợ để thế chấp. Hình thức này phổ biến ở các học sinh sinh viên, khi không có tiền trả nợ, chủ nợ sẽ đe dọa công khai những bức ảnh đó và liên lạc với bố mẹ con nợ để buộc con nợ phải trả tiền.’’

Lương Yên: “………………”

Cô lườm Khương Mộc một cái, sau đó nói rõ nội dung cuộc điện thoại giữa mình và Lục Lâm Thành cho hắn nghe.

“Cô làm tôi sợ muốn chết.’’ Khương Mộc thở phào nhẹ nhõm rồi  nhìn Lương Yên đầy ngờ vực, “Cô đây là không muốn nợ anh ta một ân huệ sao?’’

Cho nên mới cam tâm tình nguyện gánh trên lưng một cục nợ tám trăm vạn nhân dân tệ khi còn trẻ thế này.

Lương Yên khịt khịt mũi, hơi bất mãn với việc Lục Lâm Thành xen vào những chuyện vớ vẩn của cô: “Chúng tôi đã ly hôn rồi, dĩ nhiên là không muốn.’’

Truyện được dịch và edit bởi Sắc - Cấm Thành. Đăng tải duy nhất tại lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là bản copy. Thường bản copy sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

***

Phản ứng của khán giả về tập đầu tiên của chương trình “Trên màn huỳnh quang” thực sự rất tốt, rating cũng đồng thời lọt vào top ba. Đoạn phim ngắn tình cảm thanh xuân vườn trường của Lương Yên và Hứa Gia Phàm có lượt bình chọn từ khán giả cao nhất trong các nhóm dự thi, hơn nữa ban giám khảo có mặt tại trường quay cũng nhất trí tán thành, cho nên hai người thuận lợi  bước vào vòng thi tiếp theo.

Trong khoảng thời gian chờ vòng đấu thứ hai, Lương Yên đã quyết định kết thúc cuộc hôn nhân với Lục Lâm Thành, không còn thân phận bà xã Lục Lâm Thành này nữa, mức độ chú ý của khán giả dành cho cô càng giảm sút. Ngay khi người của ê kíp sản xuất chương trình còn đang tiếc nuối, cho rằng Lương Yên sẽ vì chuyện này mà càng trở nên nguội lạnh* giống như cái  tên của mình thì lại đột nhiên xuất hiện một người mẹ như quỷ hút máu, thêm nữa là câu chuyện tuổi thơ gắn liền với bộ môn cử tạ bi thảm chua xót xen lẫn một chút buồn cười kia  lại một lần nữa đóng chiếm hot search trong hai ngày liền.

(Lương  梁[liáng]  trong Lương Yên và Lương 凉[liáng]  trong lạnh, nguội lạnh đồng âm nhưng khác cách viết.)

Thử nghĩ trong xã hội ai mà không có hai người thân cực phẩm chứ, mà người thân cực phẩm này của Lương Yên lại chính là mẹ ruột của mình. Mọi người thường thấy những cô gái từ nhỏ đã bị vứt bỏ vào cô nhi viện, sau khi lớn lên thành đạt có công ăn việc làm ổn định thì cha mẹ ruột thịt từng vứt bỏ mình lại đến tận cửa nhận thân. Để tránh khỏi búa rìu dư luận, cô gái nhỏ chỉ có thể nhắm mắt đồng ý, từ đó về sau phải phụng dưỡng thêm một cặp cha mẹ chưa từng nuôi nấng mình. Mỗi ngày những loại tin tức thế này nhiều vô số kể khiến người xem cũng phải sôi máu phẫn nộ. Chỉ đến khi mẹ của Lương Yên nhảy ra đòi tiền, nhưng cô lại không tỏ ra Thánh mẫu mà kiên quyết đoạn tuyệt quan hệ mẹ còn khiến người người vỗ tay khoái trá, sự bực bội vẫn luôn mắc nghẹn trong lòng cuối cùng cũng đã thông thuận.

Thiện cảm của người qua đường đối với Lương Yên tăng lên không ít.

Vì thế vòng thi thứ hai của Lương Yên trong “Trên màn huỳnh quang” thậm chí còn có một cảm giác được vạn chúng chúc mục*,  các fan hay người qua đường đều đang háo hức trông mong chờ đợi, muốn xem xem rốt cuộc sau khi xảy ra nhiều chuyện như vậy, lần đầu tiên Lương Yên xuất hiện trước mặt công chúng sẽ thể hiện như thế nào.

(*Vạn chúng chúc mục: Được vạn người săm soi ngắm nghía.)

Cùng lúc đó, Lương Yên nhìn diễn đàn của mình còn có “Fanclub Nanh sói” trong đám người hâm mộ đang gào khóc chờ đợi tiết mục của cô mà cảm thấy đau trứng.

Một người thường ngày vẫn luôn thích giản dị khiêm tốn mộ chút, rồi (nhưng)  một ngày nào đó bỗng nhiên lóe lên ánh sáng hào quang, đôi khi việc được quá nhiều người quan tâm mong đợi sẽ khiến cho bọn họ dễ dàng mang nặng áp lực tâm lý trên lưng, áp lực quá nhiều, đôi khi ảnh hưởng không nhỏ đến màn hình diễn của chính họ. 

Lương Yên lại tiếp tục đi đến đài truyền hình trái cây ghi hình cho vòng thi tiếp theo. Lần trước biên kịch của chương trình đã giao cho cô một đoạn kịch bản ngắn thuộc thể loại tình cảm thanh xuân vườn trường, còn lần này lại là võ hiệp.

Lương Yên chỉ mới được quay một bộ phim về đề tài tiên hiệp chứ chưa từng được cọ xát với võ hiệp lần nào. Mặc dù về mặt chữ thì tiên hiệp và võ hiệp chỉ khác nhau một chữ, nhưng thực tế lại khác nhau một trời một mực. Tiên hiệp chủ yếu là xem nam chính nữ chính treo mình trên dây cáp bay qua bay lại một cách duyên dáng, các cảnh đánh nhau cơ bản đều đứng cách nhau ba mét khuơ khuơ cánh tay, tất cả các phần còn lại đều dựa vào kỹ xảo hậu kỳ. Nhưng võ hiệp không giống như vậy, các bộ phim võ hiệp không sử dụng hiệu ứng ánh sáng đặc biệt gì, nhiều lắm là treo dây cáp hỗ trợ, còn chủ yếu đều dựa vào các động tác diễn hàng thật giá thật của nhân vật chính.

Việc quay các cảnh võ thuật trong đoàn làm phim còn có thể sử dụng diễn viên đóng thế, nhưng  bây giờ là cuộc thi diễn xuất, không thể dùng thế thân được.

Ê kíp sản xuất còn cố ý quay lại dáng vẻ Lương Yên mặt ủ mày ê đi vào phòng luyện tập.

Bạn diễn của Lương Yên lần này là một nữ diễn viên đồng trang lứa với cô, Chu Vũ Kỳ. Chu Vũ Kỳ đã từng xuất hiện trên màn ảnh với tư cách là một ngôi sao nhí, chỉ là mấy năm gần đây không quá nổi tiếng, tuổi tác tương đương với Lương Yên, dáng người lại thấp hơn cô nửa cái đầu, làn da trắng nõn  không tỳ vết, đôi mắt to tròn long lanh, lúc nói chuyện âm cuối mang theo sự nhẹ nhàng thanh thoát của người miền Nam, mềm mại yêu kiều khiến người ta sinh ra một cảm giác muốn bảo vệ người con gái trước mặt này.

Lương Yên cùng Chu Vũ Kỳ sánh vai nhau ngồi trên sàn gỗ trong lúc luyện tập, trước mặt hai người là cuốn kịch bản trắng bóng.



Chu Vũ Kỳ nhìn cuốn kịch bản của mình và Lương Yên mà chỉ muốn khóc, nội dung chính của đoạn phim ngắn lần này chủ yếu kể về hai nữ hiệp giang hồ vì cùng yêu một người đàn ông mà dẫn đến mọi chuyện, trong đó có một phân cảnh lớn buộc hai người phải diễn cảnh đánh nhau,  huấn luyện viên võ thuật bảo lúc đó có thể bọn họ sẽ phải treo dây cáp trợ diễn.

Lương Yên cũng muốn khóc. Nhìn Chu Vũ Kỳ ở bên cạnh phảng phất như bóp một cái cũng có thể vỡ, gió thổi nhẹ cũng có thể ngã, thầm nghĩ tại sao mình và cô ấy có thể xui xẻo như thế chứ, hai nữ diễn viên hợp tác với nhau có thể được nhận một bộ phim cung đấu hay thực tế gì đó thì tốt biết bao. Võ hiệp? Với dáng người nhỏ nhắn của Chu Vũ Kỳ này thì có thể đánh được ai chứ?

“Lương Yên tỷ, chúng ta nên làm gì bây giờ.’’ Vẻ mặt Chu Vũ Kỳ như đưa đám, có lẽ là do từ nhỏ đã lớn lên trong đoàn làm phim, Chu Vũ Kỳ nhìn thấy ai đều thích gọi chị, mặc dù xét về tuổi tác, cô ấy còn lớn hơn Lương Yên hai tháng.

“Không sao, không sao.’’ Lương Yên cố gắng làm cho bản thân mình trở nên bình tĩnh, đưa tay vỗ vỗ vào bả vai Chu Vũ Kỳ, ưỡn thẳng sống lưng tựa như một người đàn ông đích thực. Chu Vũ Kỳ đã như thế, nếu như cô còn không thể chống đỡ được nữa thì tiết mục lần này của hai người chắc chắn đi đời rồi.

Lương Yên không nghĩ mình sẽ kết thúc cuộc thi về nhà sớm như vậy, tham gia chương trình này không chỉ được xuất hiện trên TV mà còn có cơ hội nhận được những giải thưởng hấp dẫn, các giải thưởng trong những giai đoạn nhất định của cuộc thi có thể là được làm bạn diễn cùng với một siêu sao nổi tiếng nào đó, được quay quảng cáo và cuối cùng là tham gia vào vai nữ chính hoặc nam chính của một bộ phim do Đài truyền hình Trái cây sản xuất.

Đối với Lương Yên mà nói mỗi một giải thường đều có giá trị vô cùng hấp dẫn, quay quảng cáo sẽ làm người phát ngôn, tiền cát xê đóng phim của đài truyền hình, bây giờ cô còn nợ người ta tám trăm vạn đấy.

Chỉ cần nghĩ đến tiền tài, Lương Yên lập tức đã có thêm động lực cố gắng, phủi phủi mông đứng dậy, sau đó xoay người đưa tay ra trước mặt Chu Vũ Kỳ: “Đi, chúng ta luyện tập thôi.’’

Chu Vũ Kỳ ngẩng đầu nhìn Lương Yên, méo miệng.

Lương Yên cười cười: “Không sao đâu, không phải còn có huấn luyện viên võ thuật sao. Cố gắng lên, chúng ta hãy luyện tập thật tốt, tranh thủ thăng cấp.’’

Chu Vũ Kỳ cắn cắn môi dưới, duỗi tay nắm lấy bàn tay của Lương Yên, sau đó Lương Yên dùng sức một chút kéo Chu Vũ Kỳ đứng lên khỏi mặt đất.

****************

Một ngày sau, “Trên màn huỳnh quang” bắt đầu chính thức ghi hình ở trường quay số 1 của đài Truyền hình Trái cây.

Lương Yên và Chu Vũ Kỳ đều đã trang điểm và thay trang phục diễn, căng thẳng hồi hộp chờ sau hậu trường.

Hai người đều mặc trang phục cổ trang, gấu quần tay áo cũng được may bó để tiện cho những động tác võ thuật trong lúc diễn, điểm khác biệt chính là mái tóc của Chu Vũ Kỳ một nửa được búi lên, một nửa được xõa xuống, một cây trâm nhỏ cài trên búi tóc, còn Lương Yên lại buộc cả mái tóc trên đỉnh đầu rồi đội một chiếc mũ quan.

Lương Yên hóa trang xong còn tự ngắm mình trong gương một lúc lâu, càng nhìn càng cảm thấy dáng vẻ này của mình quả thực là một trang tuấn kiệt.

Không phải xinh đẹp mà là một chàng trai khôi ngô tuấn tú chân chính.

Màn biểu diễn của một nhóm khách mời trước đã kết thúc, tiếp theo sẽ đến lượt hai người các cô, nhân viên chịu trách nhiệm dây cáp đang kiểm tra các thiết bị an toàn trên người các cô lần cuối cùng.

Chu Vũ Kỳ vô cùng căng thẳng, trong lúc tập luyện cô còn làm sai một vài động tác, đặc biệt là  đoạn giữa chừng bị dây cáp treo ngược trên không trung, cô gần như không thể giữ được thăng bằng.

Lương Yên cũng không khá hơn chút nào, lúc nãy ở phía sau hậu trường nhìn đến khán đài  đông đúc người xem bên dưới, biết rõ rất nhiều người đây cũng đang chờ được xem phần trình diễn của Lương Yên, gánh nặng tâm lý trong lòng không hề nhỏ.

Người dẫn chương trình giới thiệu xong, các đạo cụ biểu diễn trên sân khấu cũng đã được chuẩn bị sẵn sàng, màn che chậm rãi kéo ra.

Tiếng vỗ tay hoan hô của khán giả vang lên nồng nhiệt.

Lương Yên và Chu Vũ Kỳ liếc mắt nhìn nhau một cái, xem như đang cỗ vũ đối phương cùng nhau cố gắng.

Nửa đầu chủ yếu là các lời thoại, bởi vì hai nhân vật chính đều là nhân sĩ giang hồ cho nên bối cảnh diễn ra câu chuyện được lựa chọn ở trên nóc nhà trong đêm tối, nóc nhà là sân khấu của trường quay được nâng lên.

Cho đến khi nam diễn viên trợ diễn cho hai người lên sân khấu, đoạn phim chuyển sang phân cảnh tranh chấp của Lương Yên và Chu Vũ Kỳ, hai người từ khắc khẩu cãi vã cho đến hùng hùng hổ hổ giương cung bạt kiếm rồi bắt đầu động thụ đánh nhau.

Màn đánh nhau trên nóc nhà này hai người phối hợp với nhau vô cùng ăn ý, nhớ kỹ lời của huấn luyện viên võ thuật gặp chiêu nào là phải phá giải chiêu đó, hai người càng đánh càng quyết liệt, Lương Yên lui về một góc nơi nóc nhà, tung người nhảy xuống dưới, dây cáp ở sau lưng cô đồng thời được kéo ra sau, cả người bay bổng mà hoàn mỹ đáp xuống đất.

Ngay sau đó, nhân vật Chu Vũ Kỳ thủ vai cũng muốn đuổi theo.

Trong quá trình luyện tập, phân cảnh này Chu Vũ Kỳ phải tập lâu nhất, cô hơi sợ độ cao, mỗi lần tung người nhảy xuống hai chân đều nhũn ra, nhưng lúc này đã chính thức ghi hình, Chu Vỹ Kỳ cắn răng, cũng tung người theo động tác mà huấn luyện viên thể hình đã chỉ dẫn bay xuống đất.

Lương Yên đứng vững trên mặt đất, sau đó ngẩng đầu lên nhìn Chu Vũ Kỳ.

Chính thức biểu diễn trên sân khấu hoàn toàn khác với lúc luyện tập, bạn phải làm giống y như thật, lúc Chu Vũ Kỳ nhảy xuống động tác còn có chút ngập ngừng, vạt áo hơi bị vướng vào trên góc mái hiên.

Chu Vũ Kỳ đột nhiên bị va quẹt, trọng tâm rơi xuống nhất thời không thể vững vàng, cả người dường như đã nghiêng ngả trên không trung, nhưng nhân viên phụ trách dây cáp ở phía sau lại không nhìn rõ tình hình trên sân khấu phía trước, vẫn tiếp tục hạ dây cáp xuống. Sau khi bị mất trọng tâm Chu Vũ Kỳ lập tức trở nên hốt hoảng luống cuống tay chân, mắt thấy mình sắp rơi thẳng xuống mặt đất, cô sợ hãi nhắm chặt hai mắt.

Lương Yên nhận ra được tình hình nguy hiểm của Chu Vũ Kỳ lúc này, nhanh chóng vọt đến.

……

Các khán giả và nhân viên làm việc có mặt trong trường quay đều sợ ngây người.

Chỉ thấy Lương Yên vừa tiếp đất đã lập tức xoay người vội vàng chạy về phía sau hai bước, sau đó đưa tay ra đón Chu Vũ Kỳ đang rơi xuống đất vào trong ngực mình.

Cô ôm Chu Vũ Kỳ, trọng tâm bị đè xuống, để giảm bớt lực tiếp xúc Lương Yên thuận thế xoay người tại chỗ hai vòng.

……

Lương Yên không ngờ được Chu Vũ Kỳ nhìn bề ngoài có vẻ nhỏ nhắn mong manh nhưng thực sự lại nặng đến vậy.

Cô chợt nhớ đến vở kịch này vẫn còn chưa diễn xong, vì thế mặt không đổi sắc thả Chu Vũ Kỳ xuống đất, dứt khoát lược bỏ mấy chiếu thức hai người đánh nhau trên mặt đất kia, trực tiếp chỉ mũi kiếm vào Chu Vũ Kỳ, tiếp tục lời thoại.

Chu Vũ Kỳ cũng kịp thời phản ứng lại, nhìn thấy động tác của Lương Yên lập tức hiểu ý, tiếp tục phối hợp diễn với cô.

**************

Sau khi “Ám dạ hành” đóng máy, Lục Lâm Thành tham gia ghi hình một tal show ở đài truyền hình trái cây.

Trong lúc nghỉ ngơi anh có nghe thấy các nhân viên công tác đang thì thầm xì xào bàn tán hôm nay vợ trước của Lục Lâm Thành cũng đang nghi hình ở trường quay bên cạnh.

Lương Yên?

Lục Lâm Thành nhớ rõ khoảng thời gian gần đây Lương Yên tham gia vào một chương trình tạp kỹ về diễn xuất, sau đó vừa mới quay xong tập đầu tiên đã được fan tạo một CP với bạn diễn của mình.

Lục Lâm Thành nghĩ đến cuộc đại chiến giữa fan CP "Ánh mắt chí mạng” vs “Lương Hứa Yên Phàm”, vẻ mặt đen như đít nồi.

Anh tìm một chiếc mũ lưỡi trai màu đen đội lên đầu, sau đó đến sau cánh gà đen như mực của trường quay bên cạnh, chỉ định xem một chút rồi đi ngay.

Lục Lâm Thành liếc mắt nhìn lên sân khấu một cái, hơi sửng sốt, còn cho rằng mình đã nhìn nhầm rồi, sau đó híp mắt, cẩn thận nhìn kỹ càng một lần nữa.

Lần này đã vô cùng rõ ràng.

Lương Yên đang ôm một cô gái khác theo kiểu công chúa, ở trên sân khấu, xoay vòng vòng?