Toàn Chức Pháp Sư Dị Bản

Chương 68: Tái thiết

Một bầu không khí im lặng như tờ thoáng qua, toàn bộ mọi người sau khi theo truyền tống trận cổ pháp trở về tòa thành vàng son bọc kim, lúc này mặt mũi vẫn còn chưa có phục hồi khí sắc, khó tin tưởng những gì vừa xảy ra trước mắt mình.

Chiến thắng đã cách rất gần rồi, tên ma quỷ nguy hiểm nhất sắp bị tiêu diệt, vậy mà hắn có thể thoát đi giữa bốn bề vây công dễ dàng như thế!!!

Thiên không ảo ảnh Michael tạo ra đã tan nát không còn lại chút gì, mà đại địa bên dưới cũng đồng dạng chìm trong tro tàn bám bụi, điểm còn tốt duy nhất là toà thánh điện linh thiêng ngàn năm vẫn hiên ngang đứng vững được, để đại biểu cho quang minh quật cực cường vĩnh hằng tồn tại.

Thời gian đang thong thả cất bước, theo Thánh thành phát sinh trận biến cố này, đám người trong thành may mắn còn sống cũng bắt đầu cảm thấy lo lắng. Bản thân họ sống ở quang minh hoàng kim này lâu như vậy, Thánh Thành nhưng chưa từng có để con dân của mình chịu đến nửa điểm cực khổ, bọn họ tin tưởng đại thiên sứ trưởng, cũng tin tưởng Thánh thành, thậm chí làm ra thái độ kiên quyết, một tư thế muốn cùng thế lực tà ác bên ngoài chống lại đến cùng.

Kết quả, bọn họ chiến thắng… nhưng không có ăn mừng.

Mọi người tự an ủi truyền tai nói với nhau rằng nó chấm dứt rồi, bình minh cuối cùng vẫn trở lên trên đỉnh đầu, chúng ta đã chiến thắng rồi…

Chỉ là, tại sao ai cũng nghẹn ngào như vậy?

Trận chiến này, rốt cục vì đâu lại quá khó để chịu đựng như vậy?

Kẻ gây ra nguồn cơn của trận phân tranh này, sắp xếp hết thảy chồng chất kế hoạch, bao gồm tẩu thoát thành công, phi thường để lại cho Quang Minh thần điện chìm trong cực hạn trọng thương, khí thế của thành trì thủ hộ nhân loại giờ phút bỗng chốc yếu đi rõ ràng.

Bao nhiêu sinh mạng ngã xuống, đến cùng là ai giành thắng lợi?

Bọn họ rất nhiều người căn bản không biết phát sinh cái gì, thật giống như ngoài thành có thiên ngoại tà ma nào đó vừa lướt qua, một mặt kéo đi hết thảy an bình cùng tín ngưỡng niềm tin.

Một kẻ duy nhất, một người quen cũ nhưng xa lạ… tựa hồ chỉ có một mình hắn, thực sự khiến cho Thánh Thành triệt để mất đi uy nghiêm, như là người cha đang vờn những đứa con nhỏ hư hỏng của mình vậy!

“Hắn đã thoát rồi, nhưng tạm thời hắn sẽ không lại dám xuất hiện một khoảng thời gian nữa, ít nhất chúng ta vẫn còn thời gian tái thiết lại Thánh Thành”. Saga cất giọng phá vỡ bầu không khí không hề dễ chịu này.

"Khốn kiếp, tên giảo hoạt đáng hận này vậy mà vẫn không có đem hắn trước vạch phán xử được!" Remiel tức giận nói.

Đại thiên sứ trưởng Michael không nói gì, hắn trừng bộ mặt nghiêm nghị đi tới địa phương đám Mạc Phàm đang đứng, cũng không có bất kỳ thủ hạ nào đồng thời theo sau.

Mặt đối mặt, Mạc Phàm cũng là nở một nụ cười khổ, nói với Michael:

“Bắt đầu giải quyết luôn sao?”

Trước đó, chính hắn và Michael cũng biết sớm muộn sẽ phải đương đầu, đối với Michael mà nói, hắn tuy không tính là không có lương tâm, nhưng quy tắc vẫn là quy tắc, Michael coi như không vì bản thân, cũng sẽ không tha cho bất cứ ai giết chết những đại thiên sứ trưởng khác.

“Mạc Phàm, ngươi giết Sariel, kết quả thẩm phán đã phán ngươi vô tội, chúng ta có thể nhắm một mắt cho qua. Ngươi cùng đồng bọn của mình giết rất nhiều thành tài giả, thánh ảnh giả ở Thánh Thành, phá hủy rất nhiều kiến trúc khu vực Thánh Thành, chính ta coi như là người sai trước, sẽ đem trọng trách bản thân chuộc lại lỗi lầm, một mặt khác ngươi đồng thời khám phá ra Lucifer chân tướng, hỗ trợ cứu nguy… triệt để cũng xem xét cho qua được…”

“Nhưng sự tình của Raphael, ngươi giải thích thế nào?” Michael đột nhiên lạnh lẽo hàn ý tỏa ra từ đôi mắt, nói tới đây.

Mạc Phàm ngập ngừng một chút, rồi cũng thẳng thắn nhìn vào Michael, bàn tay của hắn vẫn đang nắm chặt tay Mục Ninh Tuyết bên cạnh.

“Hắn vì bản thân mình mà đánh đổi mạng của rất nhiều người vô tội trong thành thị bằng thuỷ kiếp của mình… bất quá cư dân của các ngươi ta không mấy phải đặt nặng quan tâm trách nhiệm. Nhưng trọng yếu chính là định giết đại lão bà của ta, cái này vốn dĩ không cần xem xét, ta đành phải giúp các ngươi loại bỏ một tên cặn bã nữa!!” Mạc Phàm cũng cứng rắn đáp lại lời Michael.

Uriel và cả Remiel ở ngay phía sau cũng là mặt mũi tối sầm, chính Michael đã cố tình mở cho Mạc Phàm một con đường nếu như hắn tỏ ra biết điều.

Sau những chuyện vừa xảy ra, Michael biết rõ Mạc Phàm không phải loại giết người vô cớ, vô luận là Sariel hay là Raphael, đều là do bọn hắn tự chuốc lấy.

Chỉ là Mạc Phàm lại không cho Michael và những đại thiên sứ còn lại một chút mặt mũi, hắn là cả gan dám thừa nhận hạ sát đại thiên sứ trưởng của Thánh Thành trước dày đặc công dân xung quanh như thể đem hết tội lỗi một lần nói xuống.

"Mạc Phàm, chúng ta làm việc đều là vì Thánh thành, không phải vì bản thân chúng ta, ngươi không thể lạm sát tuỳ ý, rồi lại phủi tay xem như không có chuyện gì!" Uriel đột nhiên bất mãn nói lại.

Lời này buông ra, thực giống như khiến bầu không khí không mấy dễ chịu đồng thời tăng áp suất đến nghẹt thở lên.

Là căng thẳng triệt để leo thang!!

Mục Ninh Tuyết đứng ở bên cạnh Mạc Phàm, cứ việc không nói lời nào, nhưng tư thế của nàng rất rõ ràng, chỉ cần bọn họ dám ra tay động thủ, nàng nhất định sẽ không có khách sáo, kể cả có là sí thiên sứ chí cao vô thượng!

Diệp Tâm Hạ cũng đã sẵn sàng để ra lệnh các Parthenon kỵ sĩ chĩa mũi giáo.

Bao quát Triệu Mãn Duyên, Mục Bạch, Trương Tiểu Hầu, tất cả mọi người đều tiến tới sau lưng Mạc Phàm, bọn họ nhất nhất sẽ tử chiến đến cùng cho dù thực sự phải đối đầu với toàn bộ Thánh Thành một lần nữa.

"Ta hi vọng các ngươi hiểu rõ đúng sai, được mất trong chuyện này, không ai lại muốn có thêm cảnh đầu rơi máu chảy, chúng ta đã mất mát quá nhiều rồi, hơn thế nữa mối nguy cơ vẫn còn có ngoài kia!" Saga đối với mọi người liền nhanh chóng đưa ra lời khuyên giải.

Không thể không một lần nữa xem kỹ lại chiến tranh sắp mở ra.

Michael hơi cau mày, nhìn chằm chằm về phía Mạc Phàm cùng đồng bọn, hắn nhưng sau cũng gật đầu thở dài một cái, ngữ khí có mấy phần trầm thấp nói rằng:

“Các ngươi có thể đi!”



Mọi người thở phào, dĩ nhiên phải là an lành nhẹ nhõm đến lấy làm hoan hỉ. Thật không muốn chiến đấu thêm nữa rồi…

Bất luận là Michael bất đắc dĩ bỏ qua vì mục đích lâu dài hơn để bảo vệ căn cơ Thánh thành, hay là hắn cũng không muốn tiếp tục tranh đấu vô nghĩa, kết quả tuyệt đối vạn vạn phù hợp, không ai không tán thành chấp nhận.

Thánh thành thật sự đã chịu thỏa hiệp rồi!!

“Há, tốt, ít ra ta không có nhận định sai lầm, ta trước nay vốn không thích Thánh Thành, vẻn vẹn là bởi vì Saga, nhưng hiện tại lại cảm thấy cũng không phải tất cả các ngươi đều đáng căm hận đến vậy".

"Có dịp đến Trung Quốc ta sẽ mời tất cả các ngươi ăn một bữa tiểu thái hà đặc sản!!!”

Trong giây lát, Mạc Phàm nói cười vui vẻ, thậm chí còn định tiến tới vỗ vai Michael nhưng rất nhanh liền bị lườm một cái, cũng gãi đầu đứng gượng.

Hành động này của hắn khiến mọi người không khỏi phì cười, mà bản thân bọn họ cũng được thở phào vui vẻ, không cần phải tiếp tục lao chiến.

"Vẫn có chút thắc mắc, làm sao ngươi có thể từ hắc ám vị diện trở lại, ngươi có gặp lão già xác ướp kia không?" Mạc Phàm hỏi rằng.

"Ta rất mạnh!!!" Michael trực tiếp trả lời.

"..."

Saga cũng tiến đến gần Mạc Phàm chào hỏi.

“Lão sư, ta phải trở về xây dựng, tái thiết lại Thánh Thành, nhất định sẽ làm nó trở nên tốt hơn, đồng thời cũng cảm ơn mọi người rất nhiều, sau này nếu cần hỗ trợ cứ đến tìm ta. Cuộc chiến này có lẽ chỉ mới bắt đầu, mong người hãy bảo trọng!"

“Hảo, ngươi cũng vậy đi!” Mạc Phàm gật đầu, tươi cười xoa đầu Saga, hắn nhìn nàng lúc này cũng không khỏi một phần tự hào.

"Chúng ta trở về thôi!"

Mọi người tách ra hai hướng, các đại thiên sứ cùng các nhân viên thánh chức quay về nội vụ công việc của mình, còn nhóm Mạc Phàm quyết định tới Anpơ học phủ để nhập hội cùng Tương Thiểu Nhứ, Blanche lão sư, Heidy, Mục Nô Kiều...

Chỉ là, Mạc Phàm không nhìn thấy Asha Corea đã đi đâu.

“Mạc Phàm, ta hi vọng ngươi chọn đúng phe trong cuộc chiến này, Lucifer không phải kẻ chỉ sử dụng sức mạnh để chưởng khống.” Bỗng nhiên Michael nhớ ra cái gì đó, hắn nhanh chóng tiếp tục mở lời.

Mạc Phàm không có quay lại nhìn Michael, chỉ đứng đó dùng giọng nói kiên định đáp lại:

“Ta không làm việc cho Thánh Thành, cũng chưa giống cùng ngươi là bằng hữu”.

“Bất quá, ta sẽ săn đuổi hắn!!!"

...

Hầu như tất cả mọi người đã bắt đầu di chuyển, chỉ còn lại Michael và Remiel đứng cùng nhau.

"Ngươi để bọn hắn đi như vậy thật sao?". Remiel vẫn còn nghi hoặc vì quyết định của Michael.

Michael im lặng một lúc lâu, ánh mắt nhìn xa xăm suy tính, cuối cùng vẫn là một cái thở dài.

"Bọn hắn đã một tay giết chết rất nhiều người của chúng ta, nắm giữ sức mạnh vượt quá sự cho phép của tự nhiên pháp tắc, nếu đổi lại là bình thường, dù không tuyệt diệt cũng sẽ không nên để bọn hắn tự do như vậy".

"Chúng ta đã tổn thất hai đại thiên sứ... không, là ba, Raguel có lẽ cũng đã chết, rất nhiều thánh ảnh, thánh tài giả cùng với những người bình thường của toà thành này đã chết đi..."

"Hơn nữa sau khi những sự kiện này xảy ra, đặc biệt là trong khoảng thời gian ở bên dưới hắc ám vị diện, ta đã thấy trong chuyện này có quá nhiều điểm kỳ lạ, nhất là tên ma quỷ kia đã xuất hiện, hắn thao túng tất cả mọi thứ".

"Ta có cảm giác, hắn là nhằm vào Mạc Phàm, chỉ là ta không có cách nào giải thích được... Cho nên Remiel, đây đã là giải pháp tốt nhất, Mạc Phàm hiện tại không phải là vấn đề then chốt của chúng ta, mà là chìa khóa duy nhất để cùng chúng ta đối đầu với hắn!" Michael khẳng định.

"Thôi được, chúng ta quay về, hảo hảo sửa chữa đống lộn xộn này".

Remiel dứt lời cũng đã rời đi, chỉ còn lại Michael lẳng lặng đứng đó, nhìn đám người Mạc Phàm cho đến khi chỉ còn thấy mờ mờ thân ảnh.

Là lòng tin…

Kẻ như Michael đến cuối cùng, vẫn là đã thay đổi, hắn không do dự xóa đi cái bảo lưu cố hữu trong tâm trí mình.

Bản ngã gán ghép của mình, Lucifer sao!?

Michael nhưng giờ phút này đã thông suốt, hắn không phải đeo bám cái lời nguyền nặng nề như vậy nữa… Hắn cũng đã có đồng đội rồi!!!

Mà Michael thay đổi, đại biểu Thánh Thành tái thiết lần này sẽ hoàn toàn lột xác thay đổi.

Một Thánh Thành gắn kết hơn, dưới quang minh lừng lẫy thánh quang hơn… một Thánh Thành sẵn sàng sửa sai khi cần thiết!

Một Thánh Thành như vậy chuẩn bị ra đời, còn đáng sợ, cao thượng đến chừng nào!!!