Thật ra thì ngoại trừ Trần nữ sĩ, ngay cả Marvin cũng tâm tâm niệm niệm chờ tin tức thoát ế phá thân của Hoa Tranh, cái loại nhiều chuyện hóng hớt như y đương nhiên là cứ cách năm giây liền lên lướt diễn đàn 818 vũ trụ một lần, kết quả đợi nửa ngày cũng không đợi được tin tức mình muốn, Marvin tự nhiên là rất khó chịu.
Y liên tiếp gọi vào máy truyền tin của Hoa Tranh, lại bị đối phương ấn ngắt mấy lần.
Marvin: “…”
Y chỉ đành buông tha đi liên hệ Trần nữ sĩ.
Đại khái là do dắt mối không thành công, tâm trạng đối phương cũng không hề tốt đẹp gì, giọng điệu dữ dằn: “A lô.”
Trần nữ sĩ có thể nói là triệt để sống không còn gì luyến tiếc: “Chính là như ngài nghĩ đó.”
Lúc này Marvin thật sự có chút bận tâm: “Thời kỳ động dục mà hắn cũng có thể nhịn được… hay là bị bệnh gì chăng?”
… Lần này Trần nữ sĩ hận không thể liếc bay tròng mắt lên tận trời.
Thời kỳ động dục đặc thù tuy rằng chỉ có một lần, nhưng việc này cũng báo trước omega chính thức tiến vào giai đoạn trưởng thành, sau này cũng sẽ càng thích hợp để chuẩn bị thai nghén sinh sản.
Nói cách khác, kỳ động dục quy mô lớn tương tự như vậy, sau này cứ nửa năm Dương Lực đều sẽ trải qua một lần, nếu như không muốn lần động dục tiếp theo khổ sở như vậy nữa, thì trong nửa năm này tốt nhất anh có thể ký kết quan hệ “vĩnh hằng” ổn định.
Mà vấn đề là, lần này dưới sự trợ giúp từ “dịch thể” của Hoa Tranh anh mới có thể miễn cưỡng vượt qua thời kỳ động dục, mà khẩu vị bị “quỳnh dao ngọc lộ” hàng đầu ấy nuôi điêu, làm sao trong vòng nửa năm tìm được nửa kia thích hợp chứ?
Theo lý thuyết, trong lúc làm việc phát sinh chuyện như vậy là cực kỳ không xứng với tố chất nghề nghiệp, sau khi Dương Lực khôi phục công việc, cả ngày lo lắng đề phòng chỉ sợ Hoa lão gia tính sổ.
Nhưng sau hôm đó, Hoa Tranh lại đi nước ngoài hơn một tháng, nghe ý Trần nữ sĩ, hẳn là đi giải quyết thời kỳ động dục.
—— Giải quyết thời kỳ động dục thay quản gia của mình, mà thời kỳ động dục của bản thân thì lại một mình giải quyết.
Không biết tại sao, lần đầu tiên trong lòng Dương Lực cảm thấy cực kỳ khó chịu.
Trần nữ sĩ nhìn anh mất tập trung xẻ thịt bò, cho rằng vừa qua thời kỳ động dục đặc thù, sức khỏe anh còn chưa khôi phục.
“Có cần cho cậu nghỉ mấy ngày không?” Trần nữ sĩ hỏi, “Dù sao thì lão gia không ở đây, trong trang viên cũng không cần quá nhiều người quản.”
Dương Lực hoàn hồn lại, đáp: “Không có gì.” Dừng một chút, anh không nhịn được hỏi, “Bao giờ lão gia trở về?”
Trần nữ sĩ tính tính ngày: “Chắc qua hai ba ngày nữa.” Cô giống như đùa giỡn hỏi anh, “Sao? Nhớ hắn à?”
Dương Lực không lên tiếng, mặt lại đỏ lên, nửa ngày mới bé như muỗi kêu “ưm” một tiếng.
Biểu tình của Trần nữ sĩ có chút bất ngờ, cô châm chước một chốc, mới thử thăm dò nói: “Nếu như cậu nhớ hắn, thật ra có thể gửi tin cho hắn.”
Dương Lực: “?”
Trần nữ sĩ chỉ chỉ cổ tay anh: “Vòng tay của cậu, sau khi đến đây ngày đầu tiên liền lưu lại số truyền tin cá nhân trực thuộc của lão gia, nói cách khác cậu có thể bất cứ lúc nào bất cứ nơi đâu, trực tiếp gửi tin cho hắn.”
Trần nữ sĩ cười cười như cổ vũ, giựt giây: “Thử một chút xem sao.”
Vòng tay của omega và alpha còn có một tác dụng là có thể đảm nhiệm “máy truyền tin cá nhân”, cái gọi là máy truyền tin cá nhân này còn quan trọng và nghiêm cẩn hơn máy truyền tin bình thường, bởi vì vòng tay thường chỉ có thể lưu lại một người truyền tin.
Trước đây Dương Lực chưa bao giờ lưu lại thông tin liên lạc cá nhân của bất kỳ cố chủ nào, bởi vì dựa vào thân phận của anh, thiết bị truyền tin bình thường đã hoàn toàn có thể thỏa mãn yêu cầu công việc lúc thường, hơn nữa có một vấn đề lúng túng hơn, chính là vòng tay của anh từng bị hỏng lúc anh 22 tuổi, sau khi sửa xong anh liền quên mất mật mã, trước giờ chưa từng đăng ký số truyền tin.
Trần nữ sĩ nói, ngày đầu tiên anh vào đây đã lưu lại số truyền tin cá nhân trực thuộc của Hoa Tranh, việc này anh không hề có một chút ấn tượng nào.
Tìm lại mật mã truyền tin của vòng tay vô cùng phiền phức, anh còn phải đến trung tâm omega quốc gia lập hồ sơ đăng ký.
Hơn nữa thường thì tình huống như thế cũng vô cùng ít, cho nên toàn bộ trung tâm đại sảnh đều vắng ngắt, chỉ mỗi mình anh đang chờ hệ thống hỗ trợ tìm lại mật mã.
“Kiểm tra được ngài đã đến tuổi tác trưởng thành về mặt sinh lý.” Hiện giờ hệ thống hoàn toàn là dáng vẻ của nhân loại bình thường, “nó” tự nhiên mỉm cười, công thức hóa hỏi, “Xin hỏi ngài có bình an vượt qua thời kỳ động dục không?”
Tuy biết rõ đối phương chỉ là trí tuệ nhân tạo, nhưng Dương Lực vẫn có chút lúng túng: “Có.” Anh trả lời.
Hệt thống quét hình anh: “Khí sắc của ngài thoạt nhìn cũng không tệ lắm, bạn đời của ngài nhất định là người có kỹ thuật rất tốt.”
Dương Lực: “…” Anh thực sự không biết nên làm sao tiếp lời.
“Oa!” Hệ thống đột nhiên phát ra một tiếng thốt lên kinh ngạc, “Ngài và bạn đời của ngài lúc 18 tuổi đã ở bên nhau rồi, tuy rằng bốn năm sau xảy ra chút chuyện ngoài ý muốn, nhưng vô cùng may mắn, hai người đều gắng gượng vượt qua.”
Đầu óc Dương Lực mơ hồ: “… Cô đang nói gì?”
Trí tuệ nhân tạo không có tình cảm, đương nhiên sẽ không biểu đạt kinh ngạc, giọng hệ thống duy trì sự bình tĩnh thuật lại: “Vòng tay của ngài 8 năm trước đã từng sửa chữa —— nhưng hình như không phải sửa chữa ở chỗ chúng tôi?”
Chi phí sửa chữa vòng tay vô cùng đắt đỏ, Dương Lực lúc đó mới vừa kết thúc kỳ thực tập tự nhiên không có nhiều tiền như vậy, may là xưởng sửa chữa vòng tay có rất nhiều, tuy rằng chất lượng không bảo đảm, thế nhưng đối với Dương Lực mà nói, vòng tay chỉ cần có công năng “doctor” là đủ rồi.
“‘Doctor’ của ngài bị mất một phần ghi chép.” Để bảo đảm các chỉ tiêu của omega và alpha vững vàng khỏe mạnh, vòng tay tự mang công năng “doctor” lại như một cái quang não cao cấp, ghi chép và nhắc nhở hoạt động của chủ nhân mỗi thời mỗi khắc.
Giọng hệ thống nghe cứ như khá là tiếc nuối: “Tôi có thể nhìn thấy một vài ghi chép quan trọng của ngài, thế nhưng đã hư hao nghiêm trọng, không thể khôi phục được.”
Hô hấp của Dương Lực dồn dập, anh xác định ký ức của mình trong bốn năm đó vô cùng rõ ràng, anh còn nhớ anh thực tập ở một trang viên, anh quản lý chuồng ngựa, mỗi ngày đều phải chăm sóc một con ngựa Fresian, anh vô cùng yêu thích con ngựa kia, anh ngẩng đầu, lộ ra nụ cười với người trên ngựa ——
Người cưỡi ngựa… người cưỡi ngựa là ai?!
“Keng!” Một tiếng gợi ý lanh lảnh của hệ thống cắt ngang dòng hồi ức của Dương Lực, anh mê man ngẩng mặt lên, nhìn trí tuệ nhân tạo có bề ngoài là thiếu nữ thanh xuân trước mặt mỉm cười đưa vòng tay lại cho anh.
“Đã giúp ngài cài đặt lại mật mã truyền tin cá nhân.” Thiếu nữ nở nụ cười đáng yêu, “Tổng cộng một vạn năm ngàn ba trăm tám mươi bốn nguyên nhân dân tệ, xin hỏi quẹt thẻ hay là quét mã chi trả?”
Hoa Tranh ở xa trên một đầu khác của địa cầu mới vừa kết thúc một đợt tiêm thuốc ức chế kiểu mới, da dẻ vốn đã trắng giờ lại càng trong suốt, cả người nhìn càng tiều tụy mệt mỏi.
Alpha hàng đầu vốn đã tiến vào thời kỳ động dục sớm hơn 5 năm, nếu nói năm năm là một nấc thang, năm năm đầu hắn còn có thể dựa vào vòng tay “doctor” để khống chế pheromone động dục, thì qua 25 tuổi hắn nhất định phải mượn ngoại lực.
Người ngoài nhìn vào, hẳn sẽ nghĩ vấn đề hàng đầu của bảy người “Liên minh chó FA bất tử thiêu thiêu thiêu” họ chính là tìm vợ, nhưng chỉ có chính họ biết rõ, nếu như vẫn không thể tìm được bạn đời, cuối cùng họ sẽ đối mặt với việc pheromone mất cân bằng dẫn đến nguy hiểm tính mạng.
Có lẽ bọn họ có lực áp chế pheromone mạnh hơn so với người bình thường, nhưng chỉ nói riêng về bề ngoài, thì thoạt nhìn bọn họ còn gầy yếu hơn cả người bình thường.
“Thật sự không được thì tổng hợp ra pheromone omega thích hợp đi.” Marvin lại một lần nữa trịnh trọng nói vấn đề này với hắn, “Mắt cậu cũng đâu có khả năng hồi phục thị lực.”
Hoa Tranh vô cùng buồn bực với việc đi đến đâu cũng đụng phải y: “Anh ngàn dặm xa xôi chạy tới chỉ vì nói cái này à?”
Marvin khoanh tay nghiêm túc nói: “Thuận tiện giải quyết thời kỳ động dục của tôi.”
Hoa Tranh xì một tiếng: “Tốt xấu tôi cũng có mục tiêu, mục tiêu của anh đâu?”
Marvin: “…”
Hoa Tranh đắc ý huýt sáo: “Chúng ta có thể chờ xem, đến cùng ai sẽ chết trước.”
Marvin thực sự là bị chọc giận đến gân xanh trên trán nổi cả lên, vừa định châm biếm đối phương ngay cả omega ở thời kỳ động dục đặc thù cũng không bắt được, lại đột nhiên nhìn thấy vòng tay của Hoa Tranh sáng lên.
“Chuyện gì thế?” Marvin sợ hết hồn, “Thuốc ức chế mới của cậu lại mất hiệu lực à?!”
Hoa Tranh cúi đầu, hắn không nhìn thấy, tự nhiên không có cách nào nhận biết nguyên nhân vòng tay sáng lên, nhưng hẳn không phải là động dục, dù sao thân thể của chính hắn thì hắn rõ tình huống nhất.
Marvin thay hắn cầm vòng tay lên, biểu tình khiếp sợ lại quái lạ: “Thế mà cậu lại từng trao đổi quyền hạn truyền tin cá nhân với người ta… còn là 12 năm trước?!”
Hoa Tranh hơi mở to mắt, hắn có chút sốt ruột nghiêng người về phía trước.
“Đối phương gửi tin nhắn thoại tới, ai dà, thật là săn sóc…” Marvin nói khẽ, giúp hắn mở tin nhắn thoại lên.
Giọng Dương Lực có chút sốt sắng, cẩn thận từng li từng tí một lại mang chút cảm giác lấy lòng.
“Tiên sinh.” Giọng điệu của anh vẫn cực kỳ cung kính, nhưng lại bao hàm mong đợi, “Bao giờ ngài về ạ?”
Như mong đợi vị ngọt của viên chocolate tiếp theo trong hộp, cuối cùng quản gia trẻ tuổi nhẹ giọng, lầm bầm làu bàu: “Tôi vô cùng nhớ ngài, tiên sinh.”